ĐỌC
“MEKONG, DÒNG SÔNG NGHẼN MẠCH” CỦA NHÀ VĂN BÁC SĨ NGÔ THẾ VINH
Ngã Du Tử
“Mekong,
dòng sông nghẽn mạch” của nhà văn, Bs Ngô Thế Vinh là cuốn tiểu
thuyết ký sự khá kỳ công, ly kỳ và hấp dẫn mà tác giả đã tận mắt đến chứng kiến
như chuyến du khảo bắt đầu từ cuộc thâm nhập con đập Mạn Loan (Manwan) thuộc
Vân Nam, Trung Quốc cho đến kỳ cùng của con sông Hậu, Việt Nam, cũng như vùng
Tràm chim, Tam Nông thuộc Đồng Tháp Mười khu sinh thái của các loài dã hạc quý
còn lại của miền Nam, sự gặp gỡ giáo sư Võ Tòng Xuân ở đại học An Giang, dến về
Bến Tre và thay lời kết Cho một dòng sông, cùng với nhiều suy nghĩ của các bậc
thức giả viết về nó. Với sự trang trãi nổi lòng mình từ sự yêu mến con sông Mê
Kong nói riêng và tổ quốc Việt Nam nói chung nhằm cảnh tĩnh và khuyến cáo với
dân tộc và quốc gia Việt Nam hãy làm điều gì có thể trước khi sự cuồng nộ của
thiên nhiên nhận chìm cả đồng bằng phì nhiêu châu thổ sông Cửu Long, với tham vọng
quá dữ dội của chính quyền Bắc Kinh, chắn dòng chính Mekong làm các con đập bậc
thềm trên thượng nguồn, họ chỉ muốn làm lợi cho chính quốc gia Trung Cọng bất
chấp các dân tộc khác tan hoang và điêu linh, nhất là những dân tộc cuối nguồn
như Cam Bốt và Việt Nam chúng ta.
Thập niên 1980 dân mình sợ nhất là chuyện đi xa. Huống
gì tôi, khi cầm cái giấy ra trại trong tay, nó không thể là cái giấy thông hành
loại ưu tiên cho tôi về với gia đình một cách thuận lợi.
Chuyện cái vé tàu
Vé tàu đây là vé tàu hoả, hay xe lửa. Ai gọi sao cũng
được miễn là đưa được cái 'thân hình' vào trong toa chiếc tàu chợ là một điều
may mắn. Năm này nghe đã có tàu THỐNG NHẤT rồi nhưng đây không phải là hình ảnh
người dân mong đợi , huống gì tôi là người tù được tha về.
Trong bối cảnh chiến tranh lên cao điểm, ca khúc “Tưởng Như Còn
Người Yêu” do Phạm Duy phổ nhạc từ bài thơ “Thương ca 1” của Lê Thị Ý, gợi lên một trời đau thương
của người góa phụ khi chồng tử trận, gây xúc động mãnh liệt cho người nghe. Bài hát rất phổ biến ở miền Nam VN vào thập niên 1970.
Lư sinh người Hồ Nam, cha mẹ mất sớm, chỉ để lại mảnh
đất bạc màu, trồng cây chẳng ra trái, trồng lúa chẳng trỗ bông. Học hành không
tới nơi tới chốn nên lỡ sĩ lỡ nông. Được có bộ dạng khá khôi ngô, lại được tài
ăn nói, bèn ra chợ viết mướn, “kiêm” coi tướng độ nhật. Dù vậy, ngày thăng ngày
giáng, kiếm ăn vất vả.
Nếu mấy năm trước, được nhiều cô gái khác yêu thương
nhưng chàng trai ấy đã không dám hôn nhân lần nữa vì cảm thấy mình đã chớm già,
sợ cưới nhau rồi trước là pháo hoa sau cũng ra tăm tối như cuộc hôn nhân đầu đã
đổ vỡ, sợ đến nỗi có lúc đã cảm thấy chán cái vị yêu đương mới:
Nữ sĩ Hoàng Hương Trang đã từ giã cõi đời vào lúc 6g sáng 15-4 - 2020 và được hỏa táng vào lúc16g chiều16-4-2020, hưởng thọ 84 tuổi. Tro cốt sẽ được đưa về Huế và chôn tại ngôi mộ trên một ngọn đồi do chị tự lập từ năm 2011.
Là người đa tài (vẽ tranh, làm thơ, viết văn, sọan nhạc,
viết thư pháp) nên hơn nửa thế kỷ qua chị giao tiếp nhiều cây cao, bóng cả
trong làng văn, trận bút. Đặc biệt nghe chị hay nhắc về thi bá Vũ Hoàng Chương,
kịch tác gia Vi Huyền Đắc, nhạc sĩ Phạm Duy, nhạc sĩ Lê Thương, thi sĩ Kiên
Giang, nhà văn Toan Ánh, nhàthơ
Tế Hanh... Chị còn là một nghệ sĩ ngâm thơ trong chương trình Tao Đàn (do thi sĩ Đinh Hùng cùng bạn bè lập ra chương trình Tao Đàn năm 1955 trên Đài phát thanh Sài Gòn)cùng các
nghệ sĩ Hồ Điệp, Hoàng Oanh, Giáng Hương, Quách Đàm, Tô Kiều Ngân, Đoàn Yên
Linh, Vân Khanh, Hà Linh Bảo, Hồ Bảo Thanh, Mai Hiên, Huyền Trân, Hồng Vân... Chị đã viết thơ tự vịnh về mình:
Thơ
hơn chục cuốn, vạn bài
Văn
ngoài dăm quyển, ngàn trang
Họa
sáu mươi niên, dư vài trăm bức
Nhạc
điểm xuyết mấy khúc ca.
Ngâm
nga gần bảy chục năm, Tao Đàn nổi tiếng
Một trong những bài ngâm thơ của chị mà La Thụy còn
lưu giữ được là “Tống biệt hành”, thơ của thi sĩ Thâm Tâm.
Hôm nay, La Thụy làm video clip để tưởng niệm nữ sĩ
Hoàng Hương Trang và tống biệt chị về vùng trời miên viễn. Nguyện cầu hương
linh chị siêu thoát về nơi cực lạc.