Tác
giả Lang Trương
VĂN
TẾ HỒN MA GIẶC PHƯƠNG BẮC
Hỡi ơi !
Mưa phủ kín trời
Mây giăng ngập lối
Bản quán mịt mờ
Cố hương diệu vợi.
Thảm thiết quá, luân hồi
trọn kiếp, phận cam đành sanh bắc tử nam
Não nùng thay, nhân quả
mãn đời, số đã định sống mờ chết tối.
Hồn vơ vất bờ hoang bụi
vắng, lập lòe đốm lửa ma trơi
Tiếng nỉ non bóng xế
canh tàn, ai oán cung đàn quỷ đói.
" Sách trời định đất
nào vua nấy ", quỷ tha hương gục mặt cúi đầu
Cương thổ phân bắc đó
nam đây, ma viễn xứ còng lưng khụy gối.
Tuyên ngôn đành rành
Hịch truyền vang dội :
"
Đánh cho để tóc dài
Đánh
cho để răng đen
Đánh
cho chúng phiến giáp bất hoàn,
Đánh
cho chúng chinh luân bất phản
Đánh
để sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ !"
Địa lôi nổ chuyển rung
trời đất Bắc, xương tan thịt nát, máu Mãn Thanh lênh láng ruộng đồng
Hỏa hổ soi sáng rực núi
sông Nam, mặt cháy da sôi, xác Rợ Hán mỡ màng cây cối.
" Gươm Đại Việt
mài khuyết mòn đá núi", xông lên chém phứa, đếch thèm xem cổ giặc cứng hay
mềm
"Voi An Nam uống cạn
ráo nước sông", xốc tới đạp bừa, chớ cần biết đầu thù hôi hay thối.
Thảm thiết thay !
Nào những kẻ cậy tài
thao lược, phải tay hào kiệt, mảnh nhung y chôn sấp liệm càng
Nào những người cậy trí
kinh luân, gặp đấng hùng anh, đồ kim giáp xô nghiêng bó vội.
Cũng có kẻ tâm hùng chí
tráng, không quen thủy thổ, đành bỏ mình dưới nắng lửa chang chang
Cũng có người vai rộng
sức dài, chẳng thuộc địa dư, cam quăng xác dưới ao đầm lầy lội.
Cũng có kẻ mưu cầu danh
lợi, lợi danh chưa tới số, phách đã tan bàng bạc áng mây bay
Cũng có người mộng rắp
khanh hầu, khanh hầu chẳng đến tay, hồn đã rã hiu hiu làn gió thổi.
Kìa Chi Lăng Liễu Thăng
cụt ngọn, đầu lăn lông lốc, nghĩa phu thê đứt gánh hẹn thề
Nọ Đống Đa Nghi Đống
lìa trần, cổ thắt lửng lơ, đạo thần tử nghẹn lời trăng trối.
Như Nguyệt Bạch Đằng
"sấm rền chớp giật", giáo gươm tua tủa, Hoằng Tháo Toa Đô về Địa Phủ
dâng công
Xương Giang Bình Than
"trúc chẻ tro bay", tên đạn bời bời, Lý Khánh Lương Minh xuống Âm Ty
lãnh tội.
Nào những kẻ dân phu
lao khổ, đói cơm lạt muối, chốn Cửu Tuyền còn thân gánh mình gồng
Nào những người nô dịch
nặng nề, đồn nặng roi đau, nơi Chín Suối còn vai mang đầu đội.
Chết lăn lóc rừng hoang
bể thẳm, phiêu dạt dật dờ mặc gió táp sương sa
Chết mỏi mòn núi hiểm
sông thiêng, nổi trôi vất vưởng mặc mưa dầm nắng gội.
Kẻ lạc bước sơn cùng thủy
tận, miệng hùm nọc rắn, bồng bế nhau Âm Cảnh dự phần
Kẻ sa chân vực thẳm ao
sâu, nanh khái ngà voi, dắt díu chúng Diêm Đài phó hội.
Đi đường thủy, Hà Bá
đưa đường
Đi đường bộ, Tử Thần dẫn
lối.
Nghe tiếng trống lân
lúc dập dồn lúc rộn rã, ngỡ tiếng trống công đồn mà tán đởm kinh tâm
Trông bóng trăng thu
khi vằng vặc khi mập mờ, tưởng chiến thuyền nã đạn mà nát gan vỡ phổi.
Cốt nhục nào chẳng xót,
thịt xương kia chất đống thành gò
Huyết lệ nào không cay,
nước mắt đó tuôn tràn thành suối.
Thảm thiết bấy mẹ già
cha yếu, canh thâu tựa cửa, ngóng tin con ruột héo gan mòn
Thê lương thay vợ dại
con thơ, đêm vắng trở mình, trông bóng bố đầu bù tóc rối.
Hồi cố quốc lối xưa thăm
thẳm, thảm trạng nước nhà tin tức không thông
Ngóng cố hương nẻo cũ mịt
mờ, hiện tình quê quán đường truyền khó nối.
Tổ quốc các ngươi nay :
Hạng nô tài hèn hạ lại
tiếm ngôi cửu ngũ, nghe cái tên thánh tởm thần kinh
Giống ca xướng vô loài
lại ngồi ghế mẫu nghi, trông bản mặt ma hờn quỷ chối.
Múa lưỡi rêu rao thánh
hiền chật đất, nào Trình nào Khổng, học tiền nhân trên lọc dưới lừa
Ngoác mồm lếu láo chánh
đạo ngút trời, nào Lão nào Trang, dạy hậu thế trong gian ngoài dối.
Mặt nung núc như loài
heo nọc, còng lưng dân một nắng hai sương
Mình lặc lè tựa lũ lợn
sề, nguy mệnh nước ba chìm bảy nổi.
Tàn độc hơn cả loài quỷ
dữ, Thiên An Môn xích nghiến lạnh lùng
Dã man hơn cả lũ ác ma,
chùa Tây Tạng lửa thiêu nóng hổi.
Dẫu tu tròn chín kiếp
cũng khó giải nghiệp căn
Dẫu giết sạch ba đời
cũng khôn trừ tội lỗi.
Thương chúng ngươi kẻ
trung người dũng, sa trường bỏ mạng, mà tông miếu từ đường chúng san phẳng,
muôn nỗi xót xa
Xót chúng ngươi kẻ hiếu
người hiền, chiến địa phơi thây, mà mồ mả tôn linh chúng quật nhào, vạn điều nhức
nhối.
Việc lửa hương ai kẻ kẻ
lo toan
Việc tế tự ai người đắp
đổi ?
Nay:
Đạo sĩ ta ra lời hiệu
triệu, Mãn Hán các ngươi sau trước sắp hàng
Lang Truong này phát lệnh
xuất quân, Mông Khựa các ngươi dưới trên lập đội.
Kéo rốc về phương Bắc,
vặn cổ thằng Bình cho dân an quốc thái, tôi chúa đồng lòng như thác đổ triều
dâng
Tiến thẳng đến Trung
Nguyên, lôi họng con Bành cho mỹ tục thuần phong, tướng sĩ đồng tâm tựa sóng gầm
bão nổi.
Dặn con cháu chớ lầm đường
lạc lối, hãy trông gương tổ phụ, chớ mê muội hung hăng mà mạng uổng thân vong
Nhắn hữu bằng cố mở trí
khai tâm, hãy soi bóng ông cha, chớ ngu dốt hống hách mà đầu lìa máu xối.
Khai đạo nghĩa sống thù
chết bạn, soạn lời văn giúp chuyển dạ ăn năn
Mở lòng nhân sinh dữ tử
hiền, thảo bài tế giúp hồi tâm sám hối.
Cam lộ một bầu
Phóng tay cứu rỗi.
Thương thay !
Lang
Trương
Trung
Thu năm Bính Thân 2016. Tuyên hạ