BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2020

CHÚC MỪNG NĂM MỚI CANH TÝ 2020


Kính chúc quý thân bằng quyến thuộc năm mới Canh Tý 2020 an khang hạnh phúc !


           





CÂU CHUYỆN VỂ BÀI HÁT “HOÀI THU”, CA KHÚC DUY NHẤT ĐƯỢC PHỔ TỪ… TÙY BÚT - Đông Kha

Nguồn:
https://nhacxua.vn/cau-chuyen-ve-bai-hat-hoai-thu-cua-van-tri-ca-khuc-duy-nhat-duoc-pho-tu-tuy-but/




CÂU CHUYỆN VỂ BÀI HÁT “HOÀI THU”, CA KHÚC DUY NHẤT ĐƯỢC PHỔ TỪ… TÙY BÚT 
                                                                              Đông Kha

Những bài nhạc được phổ thơ thì đã quá quen thuộc và là lẽ thường, có một bát hát không được phổ từ thơ, mà phổ từ tùy bút, đó là bài hát “Hoài Thu” của nhạc sĩ Văn Trí, nổi tiếng qua giọng hát Thanh Thúy.

Mùa thu năm ấy
Trên đường đến miền cao nguyên
Đà Lạt núi rừng thâm xuyên
Thác ngàn nước bạc thiên nhiên

Chạnh lòng tôi thấy
Lá vàng rơi nhẹ say mơ
Trong rừng thu đẹp nên thơ
Lưng trời đàn chim bơ vơ

Mùa thu năm nay
Tôi lại thấy lòng lâng lâng
Khi nhịp bước nhẹ đôi chân
Trong rừng vắng lạnh bâng khuâng

Bầy nai ngơ ngác
Lá vàng rơi đầy miên man
Trên bờ cỏ rộng thênh thang
Nghe mùa thu đi ngỡ ngàng

Đóa hoa phù dung trắng xóa
Ngàn cây hiu hắt tiếng nhạc
Mảnh linh hồn tôi thu nay
Là linh hồn tôi thu nào

Nắng đây vẫn là nắng ấm
Mùa thu thương nhớ mơ màng
Gió thu về đây mơn man
Hồ thu xanh biếc tràn lan

Đồi thông vi vút
Nghe chừng lá động muôn phương
Đà Lạt những chiều mây vương
Có mùa thu vàng dâng hương

Nhịp chân ai đấy
Hay là gió thoảng xa xôi
Gió làm rung động tim tôi
Hay là dư âm thu rồi?


Thứ Năm, 23 tháng 1, 2020

NGÀY HĂM CHÍN THÁNG CHẠP - Thơ Trần Mai Ngân


   
                             Nhà thơ Trần Mai Ngân


NGÀY HĂM CHÍN THÁNG CHẠP
(Tặng MT và TH)

Ngày cuối năm Cậu chở Tớ đi vòng...
Ngoài phố đông vui mọi người hối hả
Còn chúng ta rất nhẹ nhàng thong thả
Tớ nói cười...cho Cậu cũng cười theo...

Những hàng cây qua vuột lắm vòng vèo
Phố bỗng lạ khi ngồi trong xe Cậu
Tiếng nhạc trôi nhắc mùa Xuân năm ấy
Xuân đầu tiên, Xuân chúc tụng cho nhau

Sáng hôm nay, hăm chín tết xin chào
Đuôi con mắt vẫn ngọt ngào, vẫn thế
Ta ngồi lại mà mây bay như thể
Không nghĩ suy chẳng dừng lại bao giờ

Và Tớ biết trong chiêm bao tình cờ
Tớ và Cậu vẫn là hai mẫu số
Bởi quy đồng sai nên bài không điểm
Tuổi học trò cứ thế mà đi qua...

Sáng hôm nay sẽ chẳng thể nhạt nhoà
Cậu về nhé... mang theo nụ cười Tớ!

                                 Trần Mai Ngân

NĂM TÝ LẠM BÀN CHUYỆN CHUỘT (2) - Nguyên Lạc


               

Phần II

CHUỘT TRONG ĐỜI SỐNG, KHOA HỌC VÀ VĂN CHƯƠNG

CHUỘT TRONG BỆNH HỌC

     Ngoài những sự phá hoại trong nhà, ngoài đồng, ngoài đường phố quanh các thùng rác, thân xác của chuột từ nước miếng, nước tiểu đến phân chuột đều có độc chất có thể gây tử vong cho loài người. Bọ chét Xenopsylla cheopis trên mình chuột được xem là nguyên nhân gây bệnh dịch hạch. Năm 1347 lục địa Á- Âu bị bệnh dịch càn quét khiến cho hàng triệu người chết.
Chuột mang hại cho loài người:
- Bệnh thương hàn chuột (rat- borne typhus)
- Bệnh leptospirosis do ký sinh trùng Leptospira interrogans gây ra sốt vàng da, bắp thịt đau nhức, tổn hại đến gan, thận, màng óc, cột xương sống và dẫn đến tử vong.
- Bệnh salmonellosis do nhiễm trùng Salmonella enterica gây nóng sốt, nôn mửa, thổ tả.
- Bệnh trichinosis do nhiễm trùng Trininella spiralis gây tiêu chảy, nóng sốt, bắp thịt suy nhược v.v.
- Hội chứng hô hấp vi khuẩn Hanta (HPS: Hantavirus Pulmonary Syndrome) gây sốt, vỡ phế mạch.
- Hội chứng thận và sốt xuất huyết (HFS: Hemorrhagic Fever with Renal Syndrome)
                                                                       (Theo Phạm Đình Lân)

Thứ Tư, 22 tháng 1, 2020

DẠ KHÚC - Thơ Nhật Quang


    


DẠ KHÚC

Hình như đêm cuối đông dài quá!
gió nhẹ xạc xào bên hiên
giấu nụ cười sau những chồi non xanh mướt
đêm cuối Đông trăng đã ngủ vùi
chỉ nghe những vì sao cô đơn độc thoại
tiếng đất trời thầm thì…
nao nức giấc xuân mơ…
Chợt lòng ai, chưa nguôi nỗi nhớ!
cảm xúc bâng khuâng tràn về
thổn thức, chơi vơi
phút giao mùa lẻ loi
nụ cười bật thành tiếng khóc
đêm cuối Đông buồn mênh mang
dâng lên từ thân phận người thiếu phụ cô đơn,
thẫn thờ bên song cửa đợi chờ…
đôi mắt rừng rực
bờ môi hằng khát khao
chút hạnh phúc mong manh tháng Giêng hé nở
tim vẫn chứa đầy những ngôn từ yêu đương
mượt mà sâu lắng…
kết thành chuỗi ngày hoan lạc
đắm mình trong khúc nhạc mê say
rồi mùa xuân chợt thức giấc quay về.


                                                     Nhật Quang

NĂM TÝ LẠM BÀN CHUYỆN CHUỘT (1) - Nguyên Lạc


          


         NĂM TÝ LẠM BÀN CHUYỆN CHUỘT (1)
                                                                          Nguyên Lạc

Dẫn nhập:

Nhân dịp Xuân về, Nguyên Lạc tôi gởi đến các bạn bài LẠM BÀN về Tý/ Thử/ Chuột này cùng với lời chúc an khang và thịnh vượng. Mong các bạn tìm thấy được vài điều lý thú, đáng quan tâm.

Nào, mời các bạn nâng ly cùng hát!
Ngày xuân nâng chén ta chúc nơi nơi!
Nhấp chén đầy vơi
Chúc người người vui!
Nhấc cao ly này!
Hãy chúc ngày mai sáng trời tự do
Nước non thanh bình
Muôn người hạnh phúc chan hoà!
(Ly rượu mừng – Phạm Đình Chương – 1975)

*

GÓC NHÌN THÁNG 01.2020 - Thơ Đặng Xuân Xuyến


   
               Tác giả Đặng Xuân Xuyến


1. Tiễn Kỷ Hợi

Khép VAG (1) tiễn năm Heo
Quét sạch bút nô trí bèo nhèo
Tống khứ quan hề tâm dặt dẹo
Chuột Vàng trí sáng đạo trong veo.
..............
(1): Vụ án MobiFone mua 95% cổ phần Công ty Nghe nhìn toàn cầu gây thất thoát cho nhà nước khoảng 7.006 tỉ đồng.

2. Chuyện Đồng Tâm

Lại loạn Đồng Tâm (2) 1 chữ TIN
4 con dân Việt ngậm oan hồn
Lịch sử sau này ghi đêm ấy
Đẫm máu thôn Hoành nghẹn tiếng dân.
...........
(2) Đêm 09.01.2020 hàng nghìn cảnh sát tiến vào xã Đồng Tâm (Hà Nội) “giải quyết chuyện đất đai” dẫn đến 4 cái chết thương tâm (cụ Lê Đình Kình và 3 cảnh sát Cơ động).

3. Chào Canh Tý

Lò nóng thật rồi bà con ơi
Hải Nam (3) Hải Bắc (4) réo tên rồi
Đón Xuân ấm chút niềm tin mới
Canh Tý (Chuột Vàng) khối tích coi (5).

                      Hà Nội, ngày 15.01.2020
                      ĐẶNG XUÂN XUYẾN
…….
(3) Lê Thanh Hải, cựu Bí thư Thành ủy Sài Gòn, sai phạm trong dự án Đô Thị Mới Thủ Thiêm và đất tái định cư cho dân bị giải tỏa
(4) Hoàng Trung Hải, Bí thư Thành ủy Hà Nội, sai phậm “biến” 8.100 tỷ thành đống sắt vụn khi chỉ đạo vụ Dự án TISCO II.
(5) Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng sáng 15/01/2020 nói tập trung xử 10 ): Hoàng Trung Hải, Bí thư Thành ủy Hà Nội, sai phậm “biến” 8.100 tỷ đại án nghiêm trọng, phức tạp trong năm 2020.

NỖI LÒNG CỐ HƯƠNG - Thơ Nguyên Lạc


    


NỖI LÒNG CỐ HƯƠNG

1.
Theo chân ra chợ xứ người
Xôn xao. đỏ. tím... vui cười hân hoan!
Thấy con cua. tưởng con còng!
Thấy cây sồi. nhớ cây còng quê. nao! [1]

Chiều nay bên phố lạ nào
Nhớ con rạch nhỏ. cây cầu đòn tre
Nhớ con còng gió xanh lè
Chiếc càng "tổ chảng" kẹp ta đau tình! [2]
Nhớ ai "dáng trúc bờ xinh" [3]
Lá răm mắt liếc. điếng tình tới nay!
Nhớ sao! cau thẳng hàng dài
Con diều sáo trúc tình ngoài nghĩa trong
Lam không. lúa trổ đòng đòng [4]
Thả con mồi kiến. động lòng cá rô

Nhớ ơi. tuổi dại ngây thơ
Còn đâu? chỉ bóng chiều tà xứ xa!
Xứ xa có nghĩa người xa
Người xa đoài ấy. biết ta nhớ về?
Nhớ về vời ấy chân quê
Đốt đồng khói trắng lặng lờ bay xa!

2.
Xuân thu cùng nỗi phôi pha
Nhuộm ta màu tóc khiến ta bạc đầu!
Bạc đầu. đâu bạc tình đâu
Cố nhân vẫn mãi mộng nào đêm say

Tha phương cùng mối tình hoài
Quê hương. mắt liếc chết người lá răm!
Chắc là ... chắc mãi trăm năm
Cô miên đất khách . nỗi lòng cố hương!

Cố hương đầy mắt đêm trường
Chong đêm đoài đoạn. vô thường bể dâu!
Cố nhân nay biết về đâu?
Về đâu. rồi cũng trắng màu mây bay! [*]
......
[*] Bạch vân thiên tải không du du - thơ Thôi Hiệu.

                                               Nguyên Lạc
......

@. Xin giải thích cho các bạn thành phố rõ:
[1] Cây còng hay còn gọi là muồng tím, muồng ngủ, me tây... Tên khoa học Samanea saman họ Fabaceae, bộ Đậu (Fabales). Cây có nguồn gốc ở châu Mỹ nhiệt đới, du nhập vào Việt Nam từ thời Pháp.
[2] "Tổ chảng": "bự chà bá", "to tổ chảng"(Phương ngữ, Khẩu ngữ) to quá mức thường thấy.
Gọi còng gió, vì đây là loại còng chạy rất nhanh, tưởng có thể bằng cả tốc độ của gió. Mặc dù có bộ dạng nhỏ thó, nhưng đôi càng của còng gió đực (một lớn, một nhỏ) lại là vũ khí hết sức đáng sợ, càng nó rất khỏe, mép càng sắc như dao, kẹp có thể đứt thịt. Ở quê tôi, Đại Ngãi, Hậu Giang nơi các sông rạch, còng gió lớn cỡ ngón tay màu xanh blue rất đẹp
[3] Trúc xinh trúc mọc bờ ao / Em xinh em đứng nơi nào cũng xinh / Trúc xinh trúc mọc đầu đình / Em xinh em đứng một mình cũng xinh (ca dao)
[4] Lúa trổ "đòng đòng" là lúa đang bắt đầu trổ bông, tức bông lúa non. 

Thứ Hai, 20 tháng 1, 2020

MÙI CỦA MẸ - Thơ Trần Mai Ngân


     


MÙI CỦA MẸ

Mùi của mẹ mùi hoa Vạn Thọ
Tháng giêng về thơm cả trời xuân...
Là mùi Kiệu ngọt dậy mùi hương
Là mùi Dấm chua nồng yêu ái

Mùi của Mẹ... Thính xay vàng chấy
Béo ngậy hương để nhớ ngày xưa
Mùi của Mẹ là mùi quê Tết
Rộn nhà mình tiếng nói cười vang...

Đón xuân về tràn ngập hân hoan
Con thương lắm mùi hương từ Mẹ...
Năm và tháng trôi qua rất nhẹ
Rồi Mẹ xa xa ngút chân trời

Trong gió tết nghẹn lời con gọi
Mẹ ở đâu... hóa đám mây vàng
Mẹ xa rồi trời đất thênh thang
Con tìm mãi tìm hương của Mẹ...

                        Trần Mai Ngân 
                              (26 tết)


VỊNH ÔNG TÁO, VỊNH THẦN BẾP - Thơ Kha Tiệm Ly


   


VỊNH ÔNG TÁO

“Chuyện khó tin mà có thật” nha:
Hai ông mà úm có một bà!
Lưng khum chỉ muốn êm mông chão,
Thân lọ nề chi rát mảng da!
Nghìn phấn vẫn còn đen mặt cụ,
Trăm trầu đâu dễ đỏ môi bà
Sở, Tần nào dễ vui cùng lúc,
Hay kẻ ăn cay, kẻ hít hà?


VỊNH THẦN BẾP

Sình đất khi xưa phải cậy người
Lên thần một bước dễ như chơi!
Cái đầu cong tợ lưng tôm sú,
Bản mặt đen hơn đít lọ nồi!
Công, tội nào hay trong sớ Táo,
Ngay, gian chỉ biết ở ông Trời!
Thương cho đến lúc không còn sức,
Gốc gáo bờ cây lủ khủ ngồi!

                                 Kha Tiệm Ly 

ĐIỆP KHÚC GIAO MÙA - Thơ Văn Thiên Tùng


   


ĐIỆP KHÚC GIAO MÙA

Đây điệp khúc làng xưa khởi vụ
Lúc lũ ròng nông chủ thời gian
Vào mùa công việc vô vàn
Chẳng lơi lả nghĩ nào nhàn nhã thân

Xứ đồng ngoại xa gần đều phải
Ruộng cày tơi hoai hoải chờ đây
Bà con đồng quyết ra tay
Dẫu cho rét buốt chẳng ngày nào lơi

Vùng nông cạn kịp thời xuống mạ
Bàu trũng sâu vất vã hề chi
Guồng lùa, nát tát vơi đi
Cá đam, giếc mại… thiếu chi đây nầy…

Từng chiếc dủi đẩy lùa… chơm úp
Người bắt hôi… tay chụp - chân choi
Một công đôi việc rạch ròi
Cạn khô bừa nhuyễn bùn tơi mạ dầm

Bấy ngày nữa tròn năm tết điểm
Việc đồng xong lại chuyển lên đồi
Vườn nhà - cồn cháng rẻo doi
Trĩa bắp, trồng sắn… nơi nơi rộn ràng…

- Kìa nêu phướn phất phơ báo tết
Trai tráng làng dẫu mệt vẫn cam
Đêm ngày tập dợt luyện chăm
Đến ngày thi đấu quyết đem giải về

Phận các ả bộn bề công việc
Nào bánh này… mứt miếc liền tay
Nữ công gia chánh dạn dày
Mâm tất niên cúng đủ đầy vị hương

Các lão cụ đường đường lo chuyện
Tươm tất ngay nhà cửa bàn thờ …
Đường làng ngõ xóm đang chờ
San bùn đổ cát - phát bờ khai quang.

Mọi công việc đàng hoàng đâu đấy
Khắc giao thừa chực sẵn lên đèn
Mâm cơm khấn vái tổ tiên
Cầu mong phúc lộc… bình yên nhà nhà.

Đúng giây phút thiêng liêng chạm ngõ
Tết đến rồi đâu đó râm vang
Niên khai pháo điểm rộn ràng
Đào mai bung cánh cúc vàng song seng.

                      Mai Vân Văn Thiên Tùng
                                 2/01/2019

CUỐI NĂM NHÌN MƯA RƠI NHỚ HUẾ - Thơ Hạ Thái


    


CUỐI NĂM NHÌN MƯA RƠI NHỚ HUẾ
(Để tặng những người có tuổi thơ với Huế một thời như tôi)

Mấy hôm nay trời làm mưa
mưa dài, mưa dai không ngớt
nhìn mưa mà nhớ Huế da diết
những con đường
bóng trăng khuya
dòng sông
Trường Tiền phất phơ tà áo trắng
hồ Tịnh Tâm
đồn Mang Cá ...

Huế với tôi
không nơi nào lạ
tuổi thơ mài mòn biết mấy cái đũng quần
nhìn mưa đây, lòng cứ bâng khuâng
không biết nữa
chừ Huế mưa hay nắng
đi lâu rồi chưa về
rứa răng mà cứ nhớ Huế lắm!

Huế mơ
nón bài thơ
tuổi học trò
tôi lớn lên với Huế từng giờ
Huế đi vào tôi
từng tế bào, từng thớ thịt
cho nên yêu Huế
yêu da diết!

Huế cho tôi từ lời nói dáng đi
tuổi tóc xanh nằm trong lòng Huế
đâu cần gì phải là chôn nhau cắt rốn
Huế vẫn theo tôi suốt cả cuộc đời!

Ngày đầu tiên rời Huế
buồn! như con mèo ngái ngủ bên hiên
từ loa máy rè vọng ra bài ca cổ
dòng nước mắt chảy ngược vào tim!
xa Huế rồi
nhớ miên man
thư cho bạn viết hoài không cạn ý!

Trăng Ngự Viên
cửa Hiển Nhơn
đoạn đời tuổi thơ tới lui quanh quẩn
cây đào sau nhà thờ Nguyễn Phước Tộc
những pho tượng chầu trước Viện Bảo Tàng
gốc me già, gốc bàng, gốc nhãn
ông Cảnh Sát đầu cửa Đông Nam
và cây phượng đỏ trước mái trường Trần Quốc Toản
cửa Thượng Tứ, Cửa Ngăn, Cửa Sập, cửa Đông Ba...
lầu Ngọ Môn, điện Thái Hòa, điện Thế Miếu, cung Diên Thọ, Tả Hữu Vu ...
chỗ mô cũng nhớ!
tiếng gió lùa qua nòng súng thần công
cơ hồ hồn linh thiêng trong nớ.

Trưa hè Vân Lâu
đèn khuya Thương Bạc,
chiều xuống Giã Viên
sáng mờ Đập Đá
sương trên khóm trúc
đêm Vỹ Dạ mơ màng
hồn Hàn Mạc Tử lời thơ bất tử!

Chén chè Cồn thơm mùi bột sắn dây
ngọt ngào như câu hò mái đẩy
điệu Nam Ai lời Thúc Dạ Thị
thuyền lênh đênh Bến Ngự Đêm Tàn...*

Chợ Đông Ba ngó qua Gia Hội
vẳng chuông chùa Thiên Mụ ngân nga
tiếng mõ xa xa
trầm ngâm Diệu Đế.
Chiều mưa rơi nhẹ nhàng trên phố Huế
giọng ai ngâm êm ả khúc dân ca!

Lối lên Bạch Hổ
ngõ xuống Thanh Long
nhìn qua Ngự Bình
mây giăng bàng bạc
đền Nam Giao hướng về Đại Nội
trầm ngâm
kỳ đài phất phới
gợi hồn thiêng!

Huế của tôi ơi!
kể làm sao cho hết nỗi niềm
một thưở thanh bình
một thời chinh chiến
cả nỗi lòng hoài niệm quê hương!.

Chừ cuối tháng Chạp
ngồi nghe mưa buồn!
nhớ Huế!
còn mấy hôm nữa thôi là Tết.
quấn khăn lên Huế trọn năm mươi hai năm!
bùi ngùi nhớ Tết Mậu Thân! 
Huế thân thương vẫn nỗi nhớ vô ngần!
Xa mặt thiệt lâu rồi mà lòng không bao giờ cách biệt!

                                                  Hạ Thái
                                     (Cuối năm Kỷ Hợi, 2020)
                          Từ Lung Lũng Hoa Vàng, Cali, USA

.....

* Đêm Tàn Bến Ngự của Dương Thiệu Tước.

CHUYỆN ‘SƯ PHỤ’ CỦA NHÀ THƠ NGUYỄN ĐĂNG HÀNH - Đặng Xuân Xuyến


                   
                             Tác giả Đặng Xuân Xuyến


CHUYỆN ‘SƯ PHỤ’ CỦA NHÀ THƠ NGUYỄN ĐĂNG HÀNH

Sáng ngày 07 tháng 07 năm 2019, tầm 9 giờ anh đến nhà tôi ở phố Nguyễn Văn Trỗi theo lời hẹn. Bắt tay anh, tôi nói: - "Em có mời anh Đỗ Hoàng. Chốc gặp nhau, anh có ngại không?". Thoáng chút bối rối nhưng nét mặt anh rất nhanh tươi trở lại: - "Không sao! Chuyện thật người thật thì có gì tớ phải ngại.", rồi chậm chậm bước lên tầng.
Vừa gặp Đỗ Hoàng, anh đã quày quả trách tôi:
- Chú viết “Tưng tửng 7 chuyện cùng Nguyễn Đăng Hành” như thế hại anh quá. Nhiều người hiểu sai nói anh thế này thế kia..
Tôi ngớ người, phân trần:
- Em viết nhẹ đi rất nhiều so với lời anh nói. Anh mắng em hèn, không dám trich dẫn 100% lời anh vì sợ mọi người chửi, sao giờ lại trách em?!.
Không trả lời tôi, anh cười rất tươi với nhà thơ Đỗ Hoàng, giọng hồ hởi:
- Anh Đỗ Hoàng, bác Chử Văn Long, bác Nguyễn Khôi là 3 sư phụ em rất kính trọng! Đời em chỉ tôn kính 3 sư phụ đây thôi!
Rồi vồn vã chuyển đề tài thăm hỏi, luận bàn thơ phú. Tôi tròn mắt nhìn anh: Chẳng có lẽ tôi đang nghe nhầm?