BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2019

“LA Gi, MẢNH ĐẤT TÌNH NGƯỜI” – Thơ Bùi Thị Minh Loan

Nguồn:


         
                   Nhà giáo, nhà thơ, nghệ sĩ Bùi Thị Minh Loan


Trang web lagitravel giới thiệu:

Với mong muốn, giới thiệu cho tất cả du khách khắp nơi trên cả nước biết đến mảnh đấ La Gi “hiền hòa mến khách” đồng thời hướng tới kỉ niệm 22 năm này du lịch Bình Thuận, cô Minh Loan – giáo viên Ngữ Văn trường THPT Nguyễn Huệ ra mắt bài thơ: “LA GI, MẢNH ĐẤT TÌNH NGƯỜI. Bài thơ này đã tạo nguồn cảm hứng cho nhạc sĩ Kiều Tấn Minh phổ nhạc thành ca khúc “LA GI, MẢNH ĐẤT TÌNH NGƯỜI” vào ngày 17/10/2017.


LA GI, MẢNH ĐẤT TÌNH NGƯỜI

La Gi ơi! Đẹp lắm quê hương mình
Mảnh đất hiền hòa hữu tình nên thơ
Người dân La Gi tấm lòng rộng mở
Mến khách yêu quê thắm nở tình người

Hãy lắng nghe lời gọi của biển
Đây đồi dương ôm triền sóng miên man
Bãi Cam Bình bao cảnh đẹp mơ màng
Càng quyến rũ mỗi khi hoàng hôn phủ

Ôi! Hoang sơ Hòn Bà khu thưởng ngoạn
Nơi còn lưu dấu ấn văn hóa chăm
Thêu dệt tình bao du khách đến thăm
Bức thủy mặc dưới trăng rằm huyền ảo
Dinh Thầy Thím giữa khu rừng Bàu Cái

Khách tìm đến cúng bái bởi linh thiêng
Ngảnh Tam Tân nổi tiếng sạch, đẹp, hiền
Hải sản tươi ắp ghe thuyền bến cảng

Ôi! La Gi! Âm vang lời của biển
Ôi! La Gi! Khao khát biết bao tim
Ôi! La Gi! Đất thắm tình ngọt lịm!
Đẹp lắm La Gi! Yêu Lắm La Gi

   Bùi Thị Minh Loan


    
                            Nhà giáo, nhà thơ, nghệ sĩ Bùi Thị Minh Loan


Gặp gỡ chúng tôi, cô giáo Minh Loan tâm sự: “Cô có đam mê đọc và viết từ thời còn ngồi trên ghế nhà trường THPT, thời đó cô có thói quen trước khi khép lại một ngày là phải viết nhật ký và làm thơ rồi mới đi ngủ, cả thời tuổi trẻ ấy nhà thơ viết được 2 cuốn sổ thơ dày nhưng không nhớ rõ là gồm bao nhiêu bài nhưng đến năm 2006, sau khi tốt nghiệp đại học, cô tạm thời gác bút dành thời gian cho việc dạy học và cuộc sống. Đến tháng 10/2016, lúc ấy miền Trung đang mùa mưa bão, xem tin tức và hình ảnh đồng bào miền Trung, lòng cô lại xót xa và cảm xúc dâng trào, bài thơ Hướng về Miền Trung ra đời trong hoàn cảnh đó, kể từ sau bài thơ ấy, cô chính thức quay lại với nghiệp thơ và gắn bó cho đến nay.”

Cô giáo Minh Loan thường viết về những đề tài quê hương, gia đình, tình thầy trò, bạn bè và những vấn đề trăn trở thường xảy ra trong đời sống xã hội. Trong đó đề tài quê hương là một trong những đề tài cho chị nhiều cảm xúc nhất. Đến nay cô đã hữu một gia tài thơ khá đồ sộ với hơn 500 bài. Trong đó có các bài thơ được nhạc sĩ Kiều Tấn Minh phổ nhạc như: Ơn cha, Tình mẹ bên đời, Nỗi lòng tháng 7, Ơn thầy, Tình viên phấn trắng, Hướng về miền Trung, tự hào Đức Linh quê tôi…
Với những nỗ lực không ngừng, mới đây cô giáo Minh Loan được Ban tổ chức mời tham gia cuộc thi Ngôi sao phòng thu năm 2017 với tư cách là một cá nhân có 10 ca khúc đã phổ nhạc, đồng thời cô giáo Minh Loan cũng là một trong số những thành viên của Hội đồng tuyển chọn ca sĩ





Thứ Ba, 22 tháng 10, 2019

TƯỞNG NHỚ ANH TRẦN VĂN LỮ - Đỗ Tư Nhơn


            
                  Thầy Đỗ Tư Nhơn – tác giả bài viết


             TƯỞNG NHỚ ANH TRẦN VĂN LỮ 
                                                                                        Đỗ Tư Nhơn

Mỗi khi tưởng nhớ những người bạn trân quí một thời dưới mái trường trung học Nguyễn Hoàng Quảng Trị đã sớm lìa cõi tạm về chốn vĩnh hằng, lòng tôi không tránh khỏi bồi hồi xúc động. Điều đó khiến tôi tìm lại trong ký ức từng khuôn mặt, dáng hình, mường tượng từng cử chỉ, nụ cười… nhằm phác thảo bức chân dung tinh thần của bằng hữu. Tôi đã thắp nén tâm hương mỗi độ xuân về để thương tiếc các anh Phan Phụng Thạch, Trần Thương Bá, Đặng Sĩ Tịnh, Trần Đình Bé trong từng giai phẩm Hương Quê Nhà (SG) đặc san  Nguyễn Hoàng (Huế). 

MẤY DÒNG TÂM TƯ - Thơ Tịnh Đàm


       
                        Nhà thơ Tịnh Đàm


MẤY DÒNG TÂM TƯ

Buồn vui
Cũng một chỗ này
Trà suông - thiếu bạn
Nhắp cay nỗi mình !

Chút tình
Gửi gió phiêu linh
Về phương trời nhớ...
Bóng hình xưa, xa !

Chừng thôi
Nhạt dáng hào hoa
Một tôi ngồi
Với mắt nhòa...
Đăm chiêu !

Niềm riêng
Chưa nói bao điều
Đã nghe lòng gợn...
Ít nhiều phôi pha !

        TỊNH ĐÀM              

LỜI BIỂN - Hồng Thúy, Phan Ni Tấn, Ngọc Mỹ, Hùng Đặng


   


LỜI BIỂN

Biển dâng chập chùng sóng
Khói nhà… trắng đại dương
Nỗi nhớ nào như mãi
Cuốn mênh mang nước buồn

Biển ngổn ngang cơn gió
Thổi… buốt đầy trong tim
Giạt… mầu chiều sắc tím
Người… xác xao mây chìm

Biển dặm trường… rét mướt
Thương bóng em bên trời
Có phải mưa vừa lướt
Ướt lòng người tả tơi

Ngõ xưa nào xa tắp
Biển lỡ hoài điệu thăm
Đành đưa dòng lục bát 
Trôi về đâu… tiếng Cầm

Người lòng đau lẻ bóng
Sóng bạc đầu tháng năm
Nhọc nhằn mảnh trăng xế
Úa mảnh đời mù tăm…

Em ơi ! Giữa đêm lạnh giá
Giữa đất trời bao la
Bài thơ cho biển hát
Cứ ngậm hoài nỗi… xa

                     Hồng Thúy


        

Thơ: Hồng Thúy
Nhạc: Phan Ni Tấn
Ca sĩ : Ngọc Mỹ
Hòa âm: Đỗ Hải
PPS, KOK: Hùng Đặng

YÊU EM”, THƠ VUA ĂN MÀY MỘT BÀI THƠ TÌNH RẤT LẠ - Châu Thạch


           
                                 Nhà thơ Vua Ăn Mày


YÊU EM”, THƠ VUA ĂN MÀY MỘT BÀI THƠ TÌNH RẤT LẠ
                                                                                         Châu Thạch

Tôi năm nay đã 77 tuổi, thể xác và tâm hồn khô cằn. Thế nhưng cứ mỗi lần đọc thơ của Vua Ăn Mày thì lại thấy mình như thanh xuân trở lại. Với tôi, mỗi bài thơ của Vua Ăn Mày đưa tôi về trở với cái tuổi lãng mạn, yêu đời, yêu em và ngổ nghịch tràn đầy trong đường máu. Tôi thích đọc thơ của Vua Ăn Mày vì thơ ấy đem cho tôi một niềm vui được uống thi vị nồng say, như uống thứ men rượu, nói hơi cường điệu một chút, là thứ men rượu cải lão  hoàn đồng.
Hôm nay tôi đọc được một bài thơ của Vua Ăn Mày. Bài thơ nầy đem  so với những bài thơ khác của Vua, thì không hay bằng. Thế nhưng bài thơ rất lạ, lạ ở chỗ đây là một bài thơ tình trai gái, nhưng lại là một bài thơ yêu nước:  

CÁCH BỐ TRÍ TƯỢNG THỜ TRONG CHÙA MIỀN BẮC - Đặng Xuân Xuyến



Tượng Phật Bà Quan Thế Âm Bồ Tát tại chùa Đá, Đỗ Hạ, Quang Vinh, Ân Thi, Hưng Yên


CÁCH BỐ TRÍ TƯỢNG THỜ TRONG CHÙA MIỀN BẮC

(Trích từ VÀO CHÙA LỄ PHẬT NHỮNG ĐIỀU CẦN BIẾT, Đặng Xuân Xuyến ; Văn Hóa Thông Tin ; 2006)

Các chùa miền Bắc thường theo Thiền phái Bắc tông nên cách bài trí tượng Phật đơn giản và khác với chùa miền Nam.
Một ngôi chùa Phật giáo ở miền Bắc phổ biến có 4 khu vực: Chính điện, Tiền đường, Nhà hành lang, Nhà tổ và nhà trai.

GIỚI THIỆU TẬP THƠ: BẠCH VÂN VÔ SỞ TRÚ - Nguyên Lạc


   
                                     (Ảnh bìa tập thơ)
                 

       GIỚI THIỆU TẬP THƠ: BẠCH VÂN VÔ SỞ TRÚ
                                                                           Nguyên Lạc

VÀI HÀNG TIỂU SỬ

Cảm ơn nữ sĩ Hạt Cát đã gởi tặng thi phẩm Bạch Vân Vô Sở Trú (Mây Trắng Thong Dong) như món quà quý.  Tập thơ in rất trang trọng và rất đẹp.
Xin được ghi ra đây vài hàng về tiểu sử của nữ sĩ:
 Hạt Cát tên thật Trần Thị Bạch Vân, bút hiệu thường dùng: Hạt Cát, Lăng Già Nguyệt, Sa Sa, Lạp Sa ... Cựu học sinh trường Trịnh Hoài Đức tỉnh Bình Dương, quê Lái Thiêu Việt Nam. Hiện đang sống ở Mỹ.
Tập thơ Bạch Vân Vô Sở Trú gồm 125 bài thơ chữ Hán đủ các thể loại, sau mỗi bài thơ chữ Hán, tác giả còn phiên âm ra Hán Việt và dịch ra thơ thuần Việt rất mượt mà. Về thơ chữ Hán, tác giả làm theo lối chữ phồn thể -  Lối chữ hiện được dùng tại Đài Loan, Hồng Kông, Singapore và trong các tác phẩm cổ của văn học Việt Nam. Thi sĩ Hạt Cát cho biết là chị đã học chữ Hán từ gia đình, từ bạn bè. Chị học và yêu thích chữ Hán, rồi làm thơ dễ dàng như làm bằng tiếng mẹ đẻ - tiếng Việt.

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2019

SAO TRÊN RỪNG NGUYỄN ĐỨC SƠN - Nguyễn Phục nguyễn quang Huy


          
                            Nhà thơ Nguyễn Đức Sơn


              SAO TRÊN RỪNG NGUYỄN ĐỨC SƠN

                                                       Nguyễn Phục nguyễn quang Huy

Hôm nay chúng ta cùng nói về một nhà thơ, ngông nghênh của miền Nam trước năm 1975.
Bút hiệu đã lạ rồi, thơ còn lạ hơn; có thể vì lạ quá nên ít ai biết về ông. Chỉ có những người mê đọc sách của 50 năm về trước, mới nhớ đến Nguyễn Đức Sơn.

NHÀ TÔI BẾN HỘ - Thơ Lương Mùi


    
                   Tác giả Lương Mùi


NHÀ TÔI BẾN HỘ
(Đường Gia Long Quảng Trị)

Nhà tôi bến Hộ cạnh bờ sông
Xung quanh ván ép mái tôn đồng
Tuy không đẹp mắt nhưng kín đáo
Ấm áp tình đầy mẹ con đông

Nhà tôi bến Hộ cạnh bờ sông
Đến mùa lụt đến nước dâng đồng
Cha theo chinh chiến xa biền biệt
Chỉ mẹ con tôi với mùa đông

Nhà tôi Quảng Trị cạnh bờ sông
Thạch Hãn quanh năm nước xuôi dòng
Uốn khúc quanh co chùa Sư Nữ
Lê Nguyên Nhan Biều có nhớ không?

Nhan Biều thuở ấy nhớ mênh mông
Hoa bắp ven sông trổ trắng đồng
Đầu mùa bắp nếp hương thơm ngọt
Bạn bè nghỉ học bơi qua sông

Mỗi thằng một trái nhanh tay bẻ
Nhóm bếp hừng than bắp nướng thơm
Cùng nhau lội ngược bơi về lại
Bây chừ hoài niệm lộng trời thương

                                       Lương Mùi
                                       21/10/2019

NGƯỜI PHÁP CŨNG NHỚ ÔNG ĐỒ XƯA… - Leopold Cadiere


               
                                 Chân dung Léopold Cadière 
                             Tranh: Họa sỹ Phan Ngọc Minh


NGƯỜI PHÁP CŨNG NHỚ ÔNG ĐỒ XƯA…
(Thầy Đỗ Trinh Huệ giới thiệu bài viết của ông Leopold Cadiere)

Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?

Hoá ra không phải Vũ Đình Liên tiếc nuối, mà một người Pháp vào những năm 1940 s, 1950 s cũng cùng tâm trạng.
Mời đọc một đoạn của Leopold Cadiere đăng trong tạp chí Sud- Est số 12 (1950)

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2019

CHÙM THƠ TÌNH THÔN NỮ DƯỚI TRĂNG - Phạm Ngọc Thái


   


NHÌN TRĂNG NHỚ EM

Nhìn mảnh trăng trời lại nhớ em
Trăng trôi miên man khi mờ, khi tỏ
Chúng mình đến với nhau, không còn thơ bé
Nhưng lòng tha thiết yêu thương.

Trăng giữa tháng khuyết dần, tình cứ tràn dâng
Cả tới khi không còn trăng nữa
Thì em vẫn bên... vành vạnh tỏ...
Đưa anh vào giấc mộng ru đêm.

Để cùng nhau say cảnh thần tiên
Cho quên hết biển đời ngang trái
Cuộc sống mưu sinh với bao mệt mỏi
Chân trời sẽ lụi tàn, nếu chẳng có tình em.

Ôi, mảnh trăng nhỏ bé giữa mênh mang
Vẫn soi ngập cõi không gian vô tận
Sâu tận cùng trái tim anh hưng phấn
Đêm nằm thao thức vấn vương.

Trăng không còn... Em vẫn hiện lên...
Dìu anh qua phong ba, bão táp
Trong giấc ngủ chập chờn đêm vĩnh tuyệt !
Anh đã bay về ôm lấy trăng em.

Áp môi hôn lên vầng nguyệt của Cưng
Nghe trái đất dưới thân mình rung chuyển
Lại thấy ảnh ông Tổng thống Hoa Kỳ đang cầu nguyện
Dân chủ - Cộng hòa ? chả Đảng nào sánh được hơn.

Cả nhân thế này chỉ một "mảnh trăng con"...
Sống mãi muôn đời, dù thay bao chủ nghĩa
Thức nhớ em hoài, trăng khuất không biết nữa
Nhìn khắp thiên hà... Càng da diết yêu thêm...

                                                     12.7.2019

GIẤC MƠ - Thơ Trần Mai Ngân


   


GIẤC MƠ

Thỉnh thoảng trong mơ em gặp anh...
Ngày cũ - tóc chúng ta còn xanh
Mộng lành treo tình yêu trĩu quả
Ngọt ngào anh làm chồng, em vợ...

Trong cơn mơ không chuyện duyên nợ
Nên trăm năm mình mãi cạnh nhau
Ngày nắng đẹp đêm đến đầy sao
Anh vẫn hát ru em giấc ngủ...

Trong đêm mơ trọn lòng ấp ủ
Mối tình nồng chẳng phải chia xa
Vòng tay vây chẳng thể nhạt nhoà
Đo từng tấc ngát hương da thịt...

Giấc mơ... ôi! Những đêm huyền tịch
Sao trời nghiêng ở cuối đôi chân
Và ánh trăng trượt nỗi bâng khuâng
Rơi mê đắm thảm tình yêu mật

Giấc mơ thế... đâu nhiều đâu thật
Chỉ vài lần in dấu trăm năm
Tỉnh mộng rồi thương chỗ ta nằm
Vẫn ấm mãi hương người hôm ấy!

                             Trần Mai Ngân

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2019

VĂN HỌC SỬ: MỘT GÓC NHÌN MỚI VỀ NGUỒN GỐC CHÂN THỰC CỦA TRUYỆN KIỀU (tiếp theo) - Lê Nghị


         
                            Tác giả Lê Nghị


VĂN HỌC SỬ: MỘT GÓC NHÌN MỚI VỀ NGUỒN GỐC CHÂN THỰC CỦA TRUYỆN KIỀU (tiếp theo)
                                                                                               Lê Nghị

Nhiều người nghĩ rằng tôi bài Tàu nên đưa ra tư tưởng cực đoan: Nguyễn Du tự vẽ nên truyện Kiều! Thực ra các vị đó chưa đọc hết những gì tôi đã viết. Có tích mới dịch ra tuồng. Đó là kinh nghiệm lâu đời cha ông truyền lại, tôi làm sao quên!?
Khảo sát của tôi là xác định phần nào Nguyễn Du đã mượn để chế biến, phần nào là sáng tạo.

                                           Các bản in Truyện Kiều thời Tự Đức

THƠ MƯA... - Quang Tuyết


    
                  Nhà thơ Quang Tuyết


THƠ MƯA...

Thì thôi em đi về
Mặc trời mưa ướt áo
Gió nghiêng tình giông bão
Đường xa đau gót hài

Ừ! Thì ta chia tay
Lối cỏ gầy da diết
Lòng người ai hay biết
Nên mãi tình nhạt phai

Mờ ánh đèn chấp chóa
Mưa cuốn người trong mưa
Dòng đời trôi... trôi mãi
Em một đời bơ vơ.

Ừ! thôi em về đây
Mơ gì chuyện mây bay
Biết duyên mình không thể...
Vấn vương chi tháng ngày.

Quay lưng là cúi mặt
Lời ai thoảng qua tai
Ừ mưa hoài không ngớt
Nên mắt môi hao gầy...

Mưa Sài Gòn chiều lang thang
              Quang Tuyết

HƯƠNG QUÊ - Thơ Đặng Xuân Xuyến


         
       Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


HƯƠNG QUÊ

Hương cốm nhà bên duyềnh sang nhà hàng xóm
Cô bé thậm thò vắt ngang dải yếm
Níu bờ sông
Ơi ời “ra ngõ mà trông
Vi vút gió đồng...

Ngẩn ngơ
giấc mơ
Níu đôi bờ bằng dải yếm
Chuốt tóc mềm làm gối chăn êm
Áo tứ thân trải lá lót nằ
Gom gió lại để chiều bớt rộng...

Thẩn thơ
Tiếng mơ thầm thĩ
“Người ơi...
Người ơi...”
Dan díu lời thề
Ngõ quê líu quíu.

Hà Nội, chiều 31.08.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

CHIỀU THU MỘNG TƯƠNG PHÙNG - Thơ Nguyên Lạc


       
                       Nhà thơ Nguyên Lạc


CHIỀU THU MỘNG TƯƠNG PHÙNG

Thu. Chiều. Moi hết tình tôi
Chắt chiu riêng giữ gởi mây đến người
Em giờ mất dấu mù khơi
Tôi giờ cô lữ kiếp đời tha phương!

Nhớ ơi nhớ một con đường
Thương ơi thương thắm phượng hồng trường xưa
Trắng dài lụa tóc nhung tơ
Đỏ môi giả bộ chua ngoa. điếng hồn

Biển dâu oan nghiệt đoạn trường!
Một thời xa đó mộng tàn thanh xuân!
Tìm đâu?
Ly biệt đã từng
Em ơi!
Chắc được tương phùng kiếp sau?

                                Nguyên Lạc

ƠI ÁO TRẮNG NGUYỄN HOÀNG 1970-1975 / Phan Quỳ


                            Tác giả Phan Quỳ


ƠI ÁO TRẮNG NGUYỄN HOÀNG 1970 - 1975

Đã bao ngày tháng im ắng trong tôi, chợt một hôm nao áo trắng quay về, rộn rã mừng vui, e ấp ngại ngần như thời con gái, thời mẹ may cho áo dài để thay đầm mặc đi học. Mẹ bảo nay con đã lớn rồi, mặc áo dài đi thôi. Thuở ấy mình mười ba, ơi ngại ngùng chi lạ. Đã đến giờ vào lớp mà cứ tần ngần mãi không thôi. Hai tà áo cứ vướng víu bước chân. Anh trai nhìn theo cười cười làm mình càng thêm lúng túng...

TRĂNG LU - Truyện ngắn của Ngô Hương Thủy





            TRĂNG LU
                                                                              Ngô Hương Thủy

Xóm Xẻo Lờ. Cái tên khiến những người nhạy cảm dễ đỏ mặt. Nhưng có hề chi. Nó được đặt và quen miệng từ thời cha ông… Nào là xóm Cầu Bà Banh, Cầu Bà Tành, Xẻo trầu, Xẻo Lờ…mộc mạc, giản dị như con nước ngày hai buổi lên xuống, như chuyện trai gái xưa nay, như chuyện của Út Năm và Bé Gái bây giờ.
Hai đứa biết nhau từ hồi còn ở truồng theo mấy ông anh chạy nhong nhong ngoài bờ ruộng hớt cá lia thia. Lớn chút nữa thì chơi trò vợ chồng làm nhà chòi đằng sau mấy đụn rơm. Cho đến khi biết mắc cở trong một lần tắm sông nhìn qua ngực Bé Gái thấy hai cái chũm cau phập phồng… Từ đó là những câu nói trỏng giữa hai đứa “Lấy cái gỗ đựng mấy con cá gô mới bắt đem về cho bà già kho tộ nè” hay “Ăn gau cải không? Non lắm. Tui bứt nghen.”

BUỔI NẮNG TÀN TƠ VẪN VƯƠNG - Thơ Lê Đình Hạnh


    


BUỔI NẮNG TÀN TƠ VẪN VƯƠNG
(Gởi đến quí cụ còn yêu cuộc đời này)

01.
Rồi đây chống gậy thăm người
Dám xin nhan sắc... mỉm cười bỏ qua.
“Trăm năm trong cõi người ta”
Mấy ai tránh được tuổi già còn...mê...


    

02.

Xin giữ tình em làm vốn quí
Giữa đời cạn kiệt cả đam mê.
Ngỡ đâu xơ cứng bên đời sống,
Chợt đá mềm chân một lối về.
Xin giữ tình em làm chút lửa,
Sưởi ấm hồn ta buổi nắng tàn.
Những tưởng “trơ gan cùng tuế nguyệt”
Thoát đời lận đận với nhân gian !
Gió mang theo nắng... sang sông hết
Bỏ lại con trăng giữa đại ngàn,
Bóng núi trầm tư nghiêng dáng đợi,
Hồn sông u uẩn trải ly tan.
Này em dẫu có nghìn năm tuổi,
Đá chỉ rong rêu chả “đá vàng”.

                             Lê Đình Hạnh

EM - Thơ Nhã My, nhạc Nguyễn Hữu Tân, video clip


          
                         Nhã My                             Nguyễn Hữu Tân và Huỳnh Tâm Hoài


        
 

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2019

ĐIỀU DUY NHẤT CUỐI ĐỜI EM NÊN BIẾT - Thơ Du Tử Lê


   

ĐIỀU DUY NHẤT CUỐI ĐỜI EM NÊN BIẾT

1.
khi em tới, băng ghế này đã có người ngồi.
phố thay da và, cây áo mới.
dù rất muốn, những con chim bồ câu già, lười chẩy thây
cũng chẳng thể nói gì với em
về kỷ niệm sót, rớt của đôi ta
hạnh phúc: - những cọng rác chứng gian, mục trong
tổ ấm hoác.
chỉ riêng trái tim ta còn băng ghế trống.
em có thể trở lại bất cứ lúc nào
điều duy nhất /cuối đời /em nên biết/

TRỞ VỀ MIỀN QUÁ KHỨ - Nguyễn Tường Việt

Tác giả Tường Việt, tức Nguyễn Tường Việt, con trai trưởng của nhà văn Nhất Linh. Ông viết bài này để đóng góp vào cuốn sách “Tự Lực Văn Đoàn và các cây bút hậu duệ”, được ra mắt tại Nam California vào ngày hôm nay, 15 tháng 9, 2019.

 


     TRỞ VỀ MIỀN QUÁ KHỨ

Chuyến bay của hãng hàng không Nhật Bản đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất vào lúc nửa đêm. Mục đích chuyến trở về lần này của chúng tôi (năm 2018) là muốn cháu Maya biết về quê nội của nó.
Sau chuyến bay dài mệt mỏi tôi ngủ một giấc ngon lành. Sáng hôm sau, trong lúc gia đình Tường Anh, cậu con trai của tôi lấy taxi đi tham quan Sài Gòn, tôi một mình tản bộ xuống phố tìm quán cà-phê.