BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 3 tháng 3, 2021

CHÙM THƠ VỀ MÙA XUÂN CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN


   
                                 Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


CHÀO XUÂN TÂN SỬU
 
Chuột lủi Trâu vào rước Tân Xuân
Gió Đông náo nức hội nhân quần
Tiếng Gà báo sáng bung sắc nhuận
Mai vàng đằm thắm đắm tiết Xuân.
 
            Hà Nội, 23 tháng 01.2021
                     Đặng Xuân Xuyến
 
 
XUÂN
 
Áo trắng em cười với gió đông
Run rẩy đào phai đón xuân nồng
La đà trong gió đôi vạt nắng
Ngơ ngẩn trai làng, ngơ ngẩn xuân
 
Làng Đá, Rằm tháng Giêng.2016
                  Đặng Xuân Xuyến
 
 
SẮC XUÂN
(Cảm tác khi thăm vườn hoa nhà thơ Chử Văn Long)
 
Hoa bưởi thơm lừng cả không gian
Gió xuân hây hẩy, ngực căng tràn
Mấy giỏ lan rừng khoe lộc biếc
E lệ mai vàng nhuộm thắm xuân.
 
          Hà Nội, 23 tháng 02.2017
                Đặng Xuân Xuyến
 
 
LỠ XUÂN
(Với NTT)
 
Lại tiếng em cười rộn nắng xuân
Lại ngẩn ngơ xuân mấy mươi tuần...
Ờ, ngày năm ấy, xuân chớm nhuận
Ta nỡ vụng về để lỡ xuân.
 
Hà Nội, 19 tháng 02.2021
      Đặng Xuân Xuyến
 
 
ĐÊM XUÂN
 
Một đêm. Một đêm. Lại một đêm
Mưa xuân rỉ rắc rớt đẫm thềm
Nỉ non tiếng dế hòa nhịp đệm
Khua lạnh gió dồn buốt cóng đêm!
 
   Hà Nội, 22g45 ngày 20.02.2021
             Đặng Xuân Xuyến
 
 
CHỢ XUÂN
(Tặng V)
 
Náo nức chợ xuân. Náo nức em
Chợ xuân ngày Tết lắm kẻ xem
Tíu tít em cười. Em thật lém!
Bứng cả trời Xuân tới chợ Chèm.
 
     Chợ Chèm, 20 tháng 02.2021
              Đặng Xuân Xuyến


THÁNG HAI
 
Tháng Hai rét còn ngái ngủ
Lộc non hơn hớn nhú cành
Thẹn thùng hoa xoan tím cánh
Buông chiều xòa nắng lao xao
 
Ồ kìa nụ hồng kín đáo
Vươn cành đón giọt nắng xuân
Tần ngần đóa đào nở muộn
Tháng Hai phơn phớt nắng gài.
 
Hà Nội, Mồng 9 tháng 02 Canh Tý
            Đặng Xuân Xuyến

NHỮNG “DÂN CHƠI” DƯỚI DẠNG TẦM GỬI - Vũ Thị Hương Mai


Hình chỉ mang tính cách minh họa


Trong giới ăn chơi còn xuất hiện một hạng người chuyên sống dưới dạng "tầm gửi". Họ sống vật vờ hàng đêm ở những vũ trường chỉ nhằm bắt quen với các "đại gia" để kiếm ly rượu chùa hoặc "chơi ké", nhưng lại không phải là "call girl" (gái gọi) như mọi người vẫn nghĩ. Các cô gái này thường không thuộc  hẳn vào một nhóm chơi nào nhưng bất cứ một "đại gia" nào đều khó qua mắt họ. Bản thân họ không nhiều tiền để có thể thoải mái ăn chơi nhưng những chốn nhạc chát chúa và ánh đèn xanh đỏ lại luôn cuốn hút họ.
 

“ĐỊNH MỆNH THI SĨ”, THƠ LÊ VĂN TRUNG – Cảm nhận của Viên Hướng




Thi sĩ Lê Văn Trung! Anh là hình ảnh của một tình yêu đỉnh trời rực lửa, của dòng sông cuộn trào khát vọng tri âm, của người muôn đời lung linh mộng-thực. Sóng vẫn vang trong chiều u tịch, sóng gục đầu nghiêng vách đá hoàng hôn, sóng vỗ mãi vào bờ tim gập ghềnh thảng thốt cho anh mòn tay bi ký vì lạc lõng cô liêu một con tàu không bến đỗ giữa trùng khơi.
 

CHUẨN BỊ HỒ SƠ TRANH GIẢI NOBEL VĂN CHƯƠNG - Từ Vũ

Nhân ngày đầu năm Tân Sửu, ước mơ rằng một nhà thơ, nhà văn Việt Nam sẽ làm vinh danh nước Việt “Đoạt giả Nobel Văn chương”

                                                                                                   Từ Vũ

Alfred Nobel – người đã để lại di chúc thành lập Quỹ Nobel và giải thưởng mang tên ông.

A - ĐÔI HÀNG VỀ ALFRED NOBEL
 
Sinh năm 1833 tại Stockholm, Thụy Điển. Alfred Bernhard Nobel là người con trai thứ ba của một người phát minh tài nghệ bình thường.
Thông minh và hiếu kỳ, ngay lúc trẻ Alfred Nobel đã quan tâm đến khoa học và đặc biệt về hoá học.
Theo học tại Saint-Pétersbourg vì sự làm ăn của người cha và sau đó tại Hoa Kỳ. Tốt nghiệp, Nobel tự học hỏi bên cạnh những nhân vật nổi danh như Ericsson, một nhà phát minh Thụy Điển rồi sau đó Alfred đi khắp Âu Châu để hoàn chỉnh sự hiểu biết của mình.
Trở lại Nga, Alfred Nobel làm việc với người cha tại cơ sở sản xuất vũ khí tại Saint-Pétersbourg, (cơ sở này bị đóng cửa vào năm 1888). Cậu Alfred cùng với người cha đi Hoa Kỳ và đã làm thí nghiệm lần đầu tiên những thí nghiệm khoa học về sự ổn định của chất nitroglycérine, một hợp chất hoá học rất độc hại.
 

Thứ Ba, 2 tháng 3, 2021

XOÁ! – Thơ Trần Mai Ngân


  

 
XOÁ!
 
Bởi những vẻ đẹp của giấc mơ - em yêu anh
Bởi sự quyến rũ của nụ hôn - ta tìm môi nhau
Và bởi những nghi ngờ - ta dằn vặt tình yêu
Rồi đổ thừa định mệnh bắt ta xa nhau ...
Chỉ có trái tim đau là thật
Chỉ có sự trống vắng hôm nay là thật
Em lại tất bật đi tìm...
Tìm hình ảnh ngày tháng cũ trên máy tính và nhấn nút delete...
 
                                                                            1-3-2021
                                                                         Trần Mai Ngân

PHẠM NGỌC THÁI VÀ GIẢI NOBEl VĂN CHƯƠNG – Phạm Đức Nhì


Nhà bình thơ Phạm Đức Nhì

 
Cách nay khá lâu tôi nhận được email của cô giáo Nguyễn Thị Hoàng (do Phú Đoàn - chủ trang web Bâng Khuâng - chuyển) nhờ “phổ biến rộng rãi” để tìm người dịch tập thơ Cha Khóc Con của nhà thơ Phạm Ngọc Thái sang Anh Ngữ đồng thời “chỉ đường, vạch lối cho nhà thơ gửi tác phẩm đi tham dự giải Nobel quốc tế.” Nhưng vì lúc ấy đang dính líu tình cảm với em Covid (khá sâu đậm), rồi Texas lại bị bão tuyết nên dù lúc đầu đã có ý góp mấy lời bình phẩm cũng đành nhắm mắt cho qua.
 
Mấy hôm nay trời Texas nắng ấm, em Covid đã dứt tình “đành đoạn chia tay” nên người khỏe khoắn, nhớ đến email của cô giáo Nguyễn Thị Hoàng bèn viết mấy dòng gọi là góp mặt với làng văn.
 

Thứ Hai, 1 tháng 3, 2021

TRĂNG NGUYÊN TIÊU 1 - Thơ Nguyên Lạc


   


TRĂNG NGUYÊN TIÊU 1
 
"Nguyên tiêu chi dạ hoa lộng nguyệt"
                                     (Thơ Đường)
 
Trăng trong hắt đổ bóng dài
Rực chi trăng hỡi hình hài hoa xưa?
Nguyên tiêu lộng nguyệt đủ chưa?
Động tôi đêm mộng thu mưa trao tình
Đêm xuân đối bóng với mình
Trong tôi trọn vẹn bóng hình Nguyệt mơ!
 
Mưa giăng níu giữ chân về
Đêm ôm tình ngất ngải mê thân người
Từng vuông da thịt hương môi
Cho nhau quên mất đất trời ngoài song
Tiếng mưa cùng khúc nhạc lòng
Hòa vui từng nốt... Đêm mong vô cùng
 
Bể dâu mất dấu tình chung
Nguyên tiêu đất khách tôi buồn bóng côi!
Tưởng như trăng chỉ trăng thôi
Trêu tôi Nguyệt sáng. Hồn tôi bóng người!
 
"Từ trăng là nguyệt trong tôi
Từ em là nguyệt trong tôi mặt trời" *
 
                                   Nguyên Lạc
 
..............
 
* Từ khi trăng là nguyệt đèn thắp sáng trong tôi
Từ khi em là nguyệt trong tôi có những mặt trời.
                                                (Trịnh Công Sơn)

CHÙM THƠ XUÂN TÂN SỬU CỦA VĨNH HOÀNG


  
                    Nhà thơ Vĩnh Hoàng

 
LÊN GHẾ NÓNG
 
Tý về chốn cũ, Sửu lên ngôi
Ghế nóng luân phiên, đến phải ngồi
Dồn sức chọi nhau, mùa lễ hội
"Thua mưu, đốt đít chuyện bôi vôi"
Dẫu không luồn lách bò hơn Rắn
Thì cũng tự tin bước kịp Người
Trách nhiệm nặng nề đang gánh vác
Nước trong...Nước đục... Chỉ vì tôi...
 
                             Vĩnh Hoàng
                        Xuân Tân Sửu 2021
 
 
CÁI LÒNG THAM
 
Làm sao diệt được cái lòng tham:
Bởi nó sinh ra cảnh bạo tàn
Tham bạc, tham quyền, tham sắc dục
Muốn danh, muốn lợi, muốn giàu sang
Mồi ngon cám dỗ tâm tâm trong trắng
Gái đẹp trêu ngươi dạ nhúng chàm
Một phút lỡ lầm, đời chấm hết:
Thế mà ... biết thế, cứ vương mang
 
 
RA ĐI THANH THẢN
 
Hai tay duỗi thẳng lúc ra đi
Chẳng nắm, chẳng mang một thứ gì
Trả lại cho đời, cho tất cả
Chỉ còn danh phận, chẳng còn chi
Sinh thời gieo được, mầm nhân ái
Cuộc sống vô thường, phút biệt ly
Thanh thản hướng về, miền cát bụi
Lỗi lầm xin hưởng - Lượng từ bi.
 
 
LA THỤY KHAI BÚT
 
Thanh thản thưởng trà bên cội mai
Vẻ Xuân, ướm mộng đón Xuân lai
Trần gian mà tưởng như tiên cảnh
La Thụy ru hồn, nét bút khai.
 
                                  Vĩnh Hoàng

NHỚ ĐỤN RƠM – Đinh Hoa Lư




Chắc sẽ có bạn đọc mỉm cười "lạ gì cái đụn rơm mà viết!" nhưng do cái xóm Cửa Hậu tiếng ở thành phố lại giáp ranh với những đám ruộng hai thôn Hạnh Hoa cùng Trí Bưu nên tôi mới nhớ mãi chuyện cái đụn rơm rồi kể lại ít nhiều cho bạn đọc nghe chơi:
 

Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2021

DỖ... – Thơ Tịnh Bình

 
  


DỖ...
 
Dỗ ngày nín gió chừ mây khóc
Trải phiến mưa buồn hoen ướt mi
Bến vắng đò xưa nằm hiu hắt
Lỡ chuyến sang ngang hụt xuân thì
 
Ta dỗ buồn ta tươi ý thơ
Nghe xanh màu nắng phía xuân chờ
Gió ngang vườn cũ chừ im tiếng
Cách mấy xuân rồi lặng phím tơ
 
Thao thiết chiều buông bầy chim mỏi
Gác núi tà dương ánh tịch liêu
Khuấy nước vọng tìm hình trăng cũ
Chạm buốt đông về lối quạnh hiu
 
Mấy độ vàng thu sầu riêng bóng
Mỗi bận xuân về lẻ thềm hoa
Thuyền mây lưu lãng phương trời mộng
Người vờ chẳng thấu nỗi tình ta...
 
                              TỊNH BÌNH
                               (Tây Ninh)

DỊCH GIẢ ĐOÀN MẠNH THẾ: DAO SẮC KHÔNG GỌT ĐƯỢC CHUÔI – Đặng Xuân Xuyến


Dịch giả Đoàn Mạnh Thế
 

Năm 1998, lần đầu gặp, thấy anh phong độ, trẻ trung, nghĩ anh chắc chỉ ngoài bốn mươi tí ti nên gọi anh xưng em ngọt sớt. Mãi sau này biết tuổi, ngại quá, xin chuyển sang xưng cháu gọi chú cho phải đạo thì anh gạt: - “Đừng gọi tớ là chú, già lắm. Tớ hơn cậu chưa đến 30 tuổi, đang quen anh anh em em, chuyển sang xưng hô chú cháu nghe buồn cười...” . Ừ. Tặc lưỡi, cũng như dịch giả Trần Đình Hiến đi! Bố cũng anh xưng em. Con (con vợ lớn của dịch giả Trần Đình Hiến) cũng anh xưng em. Năm thỉnh mười thoảng mới gặp, gọi anh xưng em cũng chẳng chết hàng tôm hàng cá nào, cốt vui vẻ khi gặp mặt, công việc được như ý, là ổn. Từ đấy, lại anh anh em em, nhiều lúc rượu vào còn hứng lên cốc đầu “ông anh” như gõ đầu trẻ, rồi tưng tửng phán: - “Số anh sau này cũng thê lương lắm. Vợ bỏ! Con chê! Về già sống cảnh đói nghèo, đơn độc!”. Anh cười khì khì: - “Chú biết cái đếch gì mà phán! Lại nghe thằng Hà (con thứ 2 của anh) nói khi rượu vào chứ gì? Ừ. Số anh nó nhọ như thế nên cố tích đức để cải số đây. Mà số chú sau này cũng nhọ lắm, sướng hơn anh về vật chất nhưng tinh thần cũng sẽ mệt mỏi đấy.”.
 

Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2021

RẰM KHÔNG TRĂNG – Thơ Quang Tuyết


  
                             Nhà thơ Quang Tuyết
 

RẰM KHÔNG TRĂNG
 
Nơi tôi ở không có Tết Nguyên Tiêu
Chỉ lồng lộng bóng trăng từ dĩ vãng
Nên thơ thiếu một chút gì lãng mạn
Và thi ca thấm ướt giọt sương ngàn
 
Trời cao thẳm thiếu vàng sao lấp lánh
Mắt soi nhìn lạc lối giữa tàn khô
Tôi trải giấy nhặt tìm con chữ vụn
Nối thành câu nghe thơ bỗng hư vô
 
Đêm huyền hoặc nhỏ vào tim giọt đắng
Thương miền xưa vời vợi tháng giêng qua
Tiếng sáo trúc mang tinh cầu đi mất
Để lại đêm vằng vặc nhớ trăng nhà
 
                               Nguyên Tiêu Tân Sửu
                                      Quang Tuyết

HỎI EM... - Thơ Đoàn Giang Đông


  


HỎI EM...
 
Hỏi em gái nhỏ xinh kia ấy
Đang đứng chăn trâu ở chốn đồng
Tuổi độ bao nhiêu quê quán ở.?
Mới nhìn đã thấy má em hồng.!
 
Dẫu chưa quen biết lần nào cả
Sao thấy trong lòng cứ mãi say
Chắc ở nơi em nhiều quyến rũ
Đã làm bao kẻ ngát hương ngây.!
 
Hỏi giỡn vậy thôi... Nói thật nè
Cho anh theo với để cùng về
Và con trâu ấy ta cùng giữ
Với mái tranh nghèo đậm sắc quê
 
Chắc là em đã thuận ừ rồi
Từ nay ta sẽ chỉ thế thôi
Chiều sáng theo trâu đêm gối mộng
Mặn Cay Đắng Ngọt... Hưởng chung đôi...
 
                                   Đoàn Giang Đông

Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2021

TRĂNG NGUYÊN TIÊU - Thơ Trần Mai Ngân


 


TRĂNG NGUYÊN TIÊU
 
Nguyên tiêu đắm đuối trăng mờ nhạt
Hãy nói giùm ta một tiếng yêu
Bài thơ viết mãi còn dang dở
Trăng hãy thiêng liêng chở đến người...
 
Đêm nay trời nhuộm chỉ màu trăng
Khi xanh hy vọng lúc mong manh
Bàng bạc như lòng ai đã lạ
Và cả lòng ta bắt phải xa...
 
Nguyên tiêu trăng sáng soi đường lá
Có tỏ hay chăng dạ khúc tình!
 
                      Trần Mai Ngân

SẮC XUÂN, HÀ NỘI MÀ “TOANG” - Thơ Đặng Xuân Xuyến


  


SẮC XUÂN
(Cảm tác khi thăm vườn hoa nhà thơ Chử Văn Long)
 
Hoa bưởi thơm lừng cả không gian
Gió xuân hây hẩy, ngực căng tràn
Mấy giỏ lan rừng khoe lộc biếc
E lệ mai vàng nhuộm thắm xuân.
 
Hà Nội, ngày 23 tháng 02.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
 

Thứ Năm, 25 tháng 2, 2021

ĐẦU XUÂN VỊNH ẢNH LA THỤY - Châu Thạch cùng quý thi hữu


 


XƯỚNG:
 
 
 VỊNH ẢNH LA THỤY
 
Nhấm tách trà ngồi bên cội mai
Trần gian nào khác cõi thiên thai
Chân dung La Thuỵ hảo thi hữu
Tâm thủ xuân thi xuân ý lai!
 
                           Châu Thạch
 

CHIỀU XUÂN - Thơ Lê Phước Sinh


  


CHIỀU XUÂN
 
Anh tóc bạc, nếp nhăn luống tuổi
Em tươi trẻ, sánh cùng đôi
mặc kệ ai thoáng liếc cười cười
Cà Phê bên nhau, tâm tình suốt buổi
Góc quán nhỏ, chỗ ngồi thật ấm.
 
                          LÊ PHƯỚC SINH 

VỀ TẬP "64 BÀI THƠ HAY" VÀ NHỮNG TINH HOA - Nguyễn Thị Xuân

   
Nguyễn Thị Xuân   
GV Trường THPT Ba Đình, Hà Nội
           
 
Cuối mùa đông vừa qua, nhà thơ Phạm Ngọc Thái đã cho ra đời tập thơ mới, với tên đề: "64 BÀI THƠ HAY", Nxb Hồng Đức 2020. Tổng quát về tập thơ, nhà giáo Nguyễn Thị Hoàng - Nguyên GV Trường ĐH Sư phạm viết: 

    ... " 64 bài thơ hay là hay theo các cung bậc khác nhau. Hầu hết được rút ra từ trong "Tuyển thơ chọn lọc" đã xuất bản 2019... Trong đó có số bài hay vọt lên thành những đài thi ca tuyệt hay! ".

MẸ TÔI VÀ "LỜI NGƯỜI RA ĐI" – Đinh Hoa Lư



 THÀNH KÍNH PHÂN ƯU!
 
Trang web blog Bâng Khuâng xin thành kính phân ưu cùng nhà văn Đinh Hoa Lư (NH  Đinh Trọng Phúc), quý anh chị Đồng môn Nguyễn Hoàng: Đinh Thị Hiệp, Đinh Thị Minh Tâm và gia quyến !
Nguyện cầu hương linh Cụ bà sớm an nghỉ nơi cõi Phật !

 *
 
              MẸ TÔI VÀ “LỜI NGƯỜI RA ĐI”

                   (Thương nhớ ngày MẠ RA ĐI  23/2/2021)
                                                                Đinh Hoa Lư
 

Mẹ tôi thời 27 tuổi


Một chiều anh bước đi
Em tiễn chân anh tận cuối đồi
Nghe dặn lời
Rằng chiến đấu đừng sờn lòng
Rằng sóng gió đừng sờn lòng
Đừng nề gian khổ !...

                               Trần Hoàn
(Nhạc kháng chiến chống Pháp)
 
Một ngày con cháu về thăm mẹ tôi. Cả nhà tuy đông đúc nhưng mẹ tôi chẳng nhớ tên ai? Trí nhớ càng lúc càng thui chột, teo tóp dần dần dù cho những đứa con gần nhất. Căn bệnh Alzheimer gặm nhắm từng tế bào não của mẹ tôi từng ngày từng giờ... Từ phương xa tôi không còn hi vọng mẹ tôi nhớ ra tôi được nữa.
 
Lần cuối mẹ tôi còn nhớ ra tôi, còn bịn rịn lúc chia tay tôi do linh tính báo cho Mẹ biết rằng hình ảnh tôi sẽ chia tay trong trí nhớ Người vào một ngày tháng Sáu năm 2012.
 
Đúng vậy đã chín năm rồi, trí nhớ mẹ tôi 'ra đi' từ đó. Ngay cả  đứa em gái hay về chăm sóc Mẹ, người vẫn chập chờn lúc nhớ lúc không? Và hôm đó con cháu đoàn viên bên mẹ tôi, vui vẻ với mẹ tôi bảo mẹ tôi hát đi hát đi. Có ai ngờ, mẹ tôi lại hát bài ca kháng chiến mấy mươi năm trước, cái thời Kháng Chiến, thời mẹ tôi hay bao lứa thanh niên nam nữ nước nhà trong đó có mẹ tôi còn là con gái - một thời xuân sắc.




Qua video tôi nghe và nhìn thấy rõ ràng mẹ tôi hát bài LỜI NGƯỜI RA ĐI có câu còn nguyên không sai chữ nào:
 
"Ngày nào nghe tiếng chim
Ca líu lo trên cành hoa đào
Em nhủ thầm
Rằng bóng dáng người tình về
Về đến bến đò đầu làng
Là giờ anh về ! ..."
 
Ôi kỳ diệu thay! Con cái, tên tuổi và ngay tuổi mẹ tôi hôm đó 83 thì mẹ tôi nói mới... 38? Nhưng bài ca hơn 60 năm trước thì mẹ tôi lại nhớ. Phải chăng những ký ức còn lại nơi những tế bào tận cùng của não bộ mẹ tôi con bệnh Alzheimer chưa ăn đến? Phải chăng đó là những phần đời, những kỷ niệm xa xăm của một đời người còn lại ở đó? Bao kỷ niệm thơ ngây một thời con gái của mẹ tôi chôn chặt tận đáy lòng như 'bừng tỉnh' lại một lần cuối cùng của một đời người. Một người vợ và một người mẹ của những đứa con.

 


Những kỷ niệm càng xưa, như những lớp trầm tích lắng xuống vực sâu ký ức. Do nằm ở lớp cuối cùng nên con bệnh chưa kịp đưa móng vuốt quái ác đến kịp chăng? Chỉ có tên tuổi và hình ảnh con cái lần lượt mờ dần, nhạt dần trước tiên cho con bệnh thế kỷ đó thôi.
 
Một ngày xưa còn trong kỷ niệm, những người ra đi những lời dặn dò những trang hùng sử còn in dấu liệt oanh trong tim bao người thiếu nữ VN ngày xưa đó. Cho đến ngày già xế bóng lời ca từ đáy lòng mẹ bật ra cho con cháu nghe như lời dặn dò cho những kẻ kế tiếp ra đi Tôi rất cảm động nhưng rồi bỗng thấy buồn cho những ký ức còn đọng lại trong lòng mẹ tôi chẳng còn gì nữa, họa chăng vài mảnh vụn của Tiếng Xưa còn lắng lại ở tận đáy lòng của mẹ, Mẹ ơi...
 
                           Chiều nhớ mẹ và căn bệnh lu mờ trí nhớ Alzheimer
                                                          Đinh Hoa Lư
                                                            15/2/2016
                                           Edition ngày mẹ ra đi 23/2/2021