BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018

TRỐI... , ĐỢI, VẪN – Thơ Trần Mai Ngân


        
                                  Nhà thơ Trần Mai Ngân 

TRỐI...

Năm sắp chết chỉ còn vài tờ lịch
Bốn mùa yêu cũng hấp hối qua đời
Bầy Sẻ cũ có về nghe trăn trối
Và em ơi... nhớ tụng niệm Di Đà.


ĐỢI

Năm mới đến và đôi ta rất mới
Sẽ nồng nàn hay nguội lạnh chiều Xuân
Nước qua cầu chở nhẹ bóng bâng khuâng
Lòng chớ vội... xin chờ năm mới đến !


VẪN

Vẫn là thế - là một đôi rất cũ
Cố nói cười để lấp một dòng sông
Trên đôi vai đời đã gánh long đong
Nhưng vẫn đợi lòng không hề tuyệt vọng !

                                      Trần Mai Ngân
                                         24-12-2018

CHÙM THƠ MÙA GIÁNG SINH CỦA NGUYÊN LẠC


       
                             Nhà thơ Nguyên Lạc


ĐÊM ĐÔNG

Đèn khuya bóng gẫy bên trời
Dặn lòng đừng nhớ những lời biệt ly!

Sao băng tuyết chẳng về đi?
Lạnh thì đã lạnh ngại gì tuyết rơi?
Đêm đông chỉ một bóng thôi
Thấy đời hiu quạnh thấy tôi nỗi hàn!

Có người sợ quá thời gian
Thấy sầu  bạc tóc thấy tình hư vô!
Thấy thanh xuân với ước mơ
Vụn tan theo những ngây thơ dại khờ!

Tuyết ơi đừng có thập thò!
Trắng đêm hãy đổ!
Cho thơ khóc đời!

EM CÒN GIỮ…? - Thơ Nhã My


       
                     Nhà thơ Nhã My


EM CÒN GIỮ…?

Em còn giữ nửa vòng tay hò hẹn?
Ta bên nhau như mật ngọt ngày nào
Đêm ngập ngừng cùng ngắm ánh trăng sao
Hồn mơ ước một khung trời diễm mộng

Em còn giữ lời yêu mùa hi vọng ?
Nói đi em hạnh phúc rất mong manh
Để giọt tình đọng lại ở tim anh
Rồi rơi rụng khi bình minh thức giấc

Em còn giữ giác nồng say chất ngất ?
Má hồng tươi như trái chín thơm lừng
Hương tóc mềm vây hãm cả trời xuân
Rồi chia cách ta lìa xa mãi mãi

Em còn giữ nửa vành môi ân ái?
Cho anh xin trong đêm lạnh lạc loài
Đêm từ giã nghe hồn tình tê dại
Tiếc làm chi chất đắng đọng bờ môi…

                                       Nhã My

       

         Lời thơ: Nhã My
         Nhạc và hòa âm: Trần Nhàn
        Giọng hát: Ca Sỹ Quốc Duy

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2018

THƠ GIÁNG SINH NĂM 2018 - Đức Hạnh cùng thi hữu


    

THÔNG ĐIỆP GIÁNG SINH
“Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
Bình an dưới đất, ân ban cho người!”
                                (Lu - ca 2:14)
VINH quang Sứ điệp Giáng Sinh
DANH Ngài cứu rỗi tội tình thế nhân
THIÊN Thần chúc tụng vang ngân
CHÚA Con giáng hạ muôn dân vui mừng
TRÊN không tiếng hát tưng bừng
TRỜI cao biển rộng không ngừng hân hoan
BÌNH minh sáng tỏ soi đàng
AN bình dưới thế nồng nàn Thiên ân
DƯỚI đời nhân thế canh tân
ĐẤT mừng mưa xuống Hồng ân Chúa Trời
ÂN tình Thiên Chúa gọi mời
BAN lời Hằng sống tình Ngài Yêu thương
CHO lòng bác ái ngát hương
NGƯỜI yêu công chính Thiên đường nở hoa.

Đức Hạnh
Giáng Sinh – 2018

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2018

KHUYA CHÚA VỀ ĐÀ NẴNG - Thơ Huy Uyên


       
            Nhà thơ Huy Uyên


KHUYA CHÚA VỀ ĐÀ-NẴNG

Nghe chuông đổ tháp nhà thờ
Một mình chân bước khuya nay Chúa về
Người đi cách-trở sơn-khê
Tóc xưa có bạc dãi-dầu nắng mưa
Phố người ngàn dặm sau xưa
Để tôi thương-nhớ mọi mùa Giáng-sinh
Trời quê Đà-Nẵng sông Hàn
Đổi thay bến cũ đò-ngang mất rồi
Hà-Thân thuyền ngủ quạnh-hiu
Mây mưa như nhớ thương người buổi xưa
Đêm nay đón Chúa quay về
Trời-đất hoang-hoải nhà-thờ buồn hơn !!!

                  Giáng-sinh ở Đà-Nẵng 2018
                                 Huy Uyên

LOẠI HÌNH VĂN HỌC - Thơ Chu Vương Miện


        

LOẠI HÌNH VĂN HỌC

ở quê nhà
bây chừ chỉ còn vài loại hình
viết về văn học
chỉ toàn là dịch
các bản văn Hán Nôm
từ trước thời Hoàng Đế Bảo Đại
còn mặc quần thủng đít
toàn là dịch
của các tác giả đã chết
hoặc cận đại
đa số đã nằm yên trong đất
đã cải táng vài ba lần
không thanh nga thanh minh được nữa ?
còn cảm nhận về thơ
"hay phê bình thơ"
chỉ toàn kiếm thơ Ghệ
rồi hóa thân thành
rệp chí rận
bò từ gấu váy mép quần
lên tới tận bụi cỏ tóc tiên
hay lạch đào nguyên
rồi hít hà toàn mùi uré
thơm quá là thơm
quen quá là quen
cả một đời luẩn quẩn trong nội y
viết lách đã thèm ?
cả đời viết cảm nhận
qua loại hình khác thơ đánh giặc
thì phú thác cho Trần Quốc Tuấn
Lý Thường Kiệt Quang Trung
còn mình núp sau lưng
làm con dế mèn
làm thằng hèn?

CHU VƯƠNG MIỆN

GIÁNG SINH YÊU THƯƠNG - Thơ Nhật Quang


         


GIÁNG SINH YÊU THƯƠNG

Binh boong…
Từng giọt chuông ngân
Giọt rơi thanh thót trong ngần đêm nay
No-el về
Hồn ngát say
Phố khuya sánh bước, vòng tay ân tình

Vì yêu thương
Chúa giáng sinh
Cho tim anh thắp lửa tình yêu em
Lung linh
Hang đá Be - lem
Đèn giăng lấp lánh bên thềm phố hoa

Dập dìu bước
Phố người qua
Thướt tha áo trắng lụa là mong manh
Thầm thì…
Em khẽ bên anh
Dâng câu ước nguyện, lòng thành cậy trông

Giáng sinh
Kết máng cỏ hồng…
Yêu thương dâng Chúa, đêm đông nồng nàn
Dẫu đời
Dâu bể - hèn sang
Nguyện ơn trên dệt mộng vàng sắt son.

                                          Nhật Quang

CHỢT THẤY ĐỜI HƯ HAO - Thơ Quách Như Nguyệt


   
            Nhà thơ Quách Như Nguyệt


CHỢT THẤY ĐỜI HƯ HAO

      *Đêm thở dài thao thức
Chợt thấy đời hư hao
Còn bao nhiêu năm nữa
Mới thoát khỏi cõi tình
Còn bao nhiêu ngày nữa
Mới thoáng thấy bình yên

*Giờ này anh đang ngủ
Lòng đất chắc lạnh lùn
Cũng đủ rồi anh nhỉ
Tình vài năm mà thôi

*Sao em còn tiếc nuối
Nhớ mãi mối tình h
Sao em khờ khạo thế
Còn nhớ đến bao giờ?

*Tình vài năm ngắn ngủi
Để lại buồn trăm năm
Tình đắm đuối si mê
Tình cuồng điên bão t
Rốt cuộc cũng ê chề

*Anh ngủ yên anh nhé
Đã trọn kiếp đa tình
Chẳng còn gì để tiếc
Chẳng còn gì luyến thương

*Chúc mừng anh yên nghỉ
Chấm dứt cõi bềnh bồng
Em còn trên cõi thế
Bồng bế tháng ngày qua

*Đêm nay không ngủ được
Day dứt chuyện hôm nào
Ồn ào lòng gợn sóng
Chợt thấy đời hư hao!

               Như Nguyệt


    

       Trình bầy: Quỳnh Thi
       Thơ: Quách Như Nguyệt
       Nhạc: Ngô Bảo Quốc
       PPS: Phan Anh Siêu


     

       Trình bầy:  Tâm Thư
       PPS:  Dĩ Vãng Buồn

ĐÊM NOEL - Thơ Trần Mai Ngân


   
              Nhà thơ Trần Mai Ngân


ĐÊM NOEL

Đêm nay lại giống đêm nào
Dưới chân thánh giá ngọt ngào nụ hôn
Rồi tôi, rồi lại em buồn
Tình này ta mãi vùi chôn bên đời

Đêm nay sao sáng đầy trời
Đôi ta mỗi ngả mỗi nơi còn gì
Tình nhân của tuổi xuân thì
Uyên Ương gãy cánh nát nghì trái ngang

Đêm nay ngắm mảnh trăng tan
Nhân gian đón Chúa - lặng tàn trong tôi
Phố phường như lạ xa xôi
Lòng tôi băng giá Chúa trời thấu chăng ?

                                      Trần Mai Ngân

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2018

MÙA GIÁNG SINH... NHỚ THƯƠNG - Thơ Hiệp Kim Áo Tím


       
                            Nhà thơ Hiệp Kim Áo Tím


MÙA GIÁNG SINH... NHỚ THƯƠNG

Chia tay... anh hứa sẽ về
Mùa đông phố núi hẹn thề trăm năm
Thế rồi đã mấy trăng rằm
Người đi... đi mãi âm thầm mình em

Năm xưa... buổi tối nô en
Mình cùng sánh bước đi xem nhà thờ
Bên người... em quá ngây thơ
Thích xem sính lễ mộng mơ thật nhiều

Ngân vang thánh thót chuông chiều
Bên ai em chỉ biết yêu... thôi mà
Thế mà ta phải chia xa
Anh đi để lại trong ta nỗi buồn

Giáng sinh lất phất mưa phùn
Người buồn có lẽ trời tuôn giọt sầu
Vắng anh thức trọn canh thâu
Giáng sinh ta lại nhớ nhau ơi... người!

Anh bảo thích tiếng em cười
Thích nghe em nói lại lười môi cong
Mùa đông sao má em hồng
Sưởi cho anh ấm tấc lòng đơn côi

Anh đi về chốn xa xôi
Đếm bao lá rụng để rồi ngóng trông
Bao mùa chờ đợi nhớ mong
Giáng sinh thương nhớ... người không trở về...

                                        Hiệp Kim Áo Tím
                                       Đà Lạt, 21/12 /2018

NIỆM KHÚC THU 1 - Thơ Châu Thanh Thủy


   


NIỆM KHÚC THU 1
(Tặng Người đàn ông của tôi!)

Qua thềm bóng nắng sẽ rơi
Qua sông gió sẽ hát lời tương tư
Yêu nhau buổi ấy mùa thu
Lá vàng rơi khẽ như ru lòng buồn
Hãy đừng để giọt lệ tuôn
Hãy chôn nước mắt vào hồn li tan
Người đi buổi ấy trăng ngàn
Mây xa níu lại, cỏ giàn bước chân.
Đừng quay lại, đừng phân vân
Có là li biệt cũng lần ấy thôi...

Ta trong dằng dặc cuộc đời
Dù tan - hợp, cũng là lời tình yêu !

                        Châu Thanh Thủy

TỰ TÌNH BIỂN VÀ EM - Thơ Ngô Quý Lành


        
                Nhà thơ Ngô Quý Lành


TỰ TÌNH BIỂN VÀ EM

Biển giống như em... tính bất thường.
Hôm qua hiền dịu... thoáng sầu vương.
Sáng nay chợt nổi cơn cuồng nộ!
Ầm ỉ xô lùa... chẳng tiếc thương.

Anh biết yêu đương... nhiều bão tố.
Bởi vì em vô cớ không đâu.
Trời xanh mơ… em lại u sầu.!
Mây ảm đạm... bạc đầu sóng vỗ!

Những đêm buồn một mình than thở.
Cùng bến bờ loang lỡ niềm đau.
Nhưng con tim thầm nhủ tìm nhau.
Vì kiếp trước mình còn mắc nợ…

                          Ngô Quý Lành

TIẾNG LÒNG, ĐỢI, CHIỀU - Thơ Tịnh Đàm


       
                     Nhà thơ Tịnh Đàm


TIẾNG LÒNG
 (Tặng Tâm Châu)

Vỗ đàn
Theo giọng thơ ngâm
Nhịp đưa trầm lắng
Dư âm... tiếng lòng.

Vui say
Cho trọn đêm mong
Người về
Bỗng nhớ người...
Trong bồi hồi.

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2018

GÓP Ý VỀ "ĐƯỜNG THI HẬU HIỆN ĐẠI" - Nguyên Lạc


      
                        Nhà bình thơ Nguyên Lạc

      GÓP Ý VỀ "ĐƯỜNG THI HẬU HIỆN ĐẠI"                                                                                         Nguyên Lạc
***
LỜI PHÁT BIỂU CỦA NHÀ BÌNH THƠ CHÂU THẠCH


Tình cờ vào trang THƠ ĐƯỜNG ĐẤT VIỆT, tôi đọc được bài: “XUÂN ĐỢI NHÉ” THƠ LÃNG UYỂN CHÂU: ĐƯỜNG THI HẬU HIỆN ĐẠI của Nhà bình thơ Châu Thạch [1] đăng ngày 23-05-2018, những lời phát biểu sau đây của Nhà bình thơ gây nhiều "ấn tượng" đối với tôi:
" Tôi không rành văn học sử nhưng hình như các thể thơ làm theo phong cách mới xuất hiện từ đầu thế kỷ 20, được các nhà nghiên cứu văn học cho rằng là thơ hiện đại. Ngày nay có một thứ thơ chữ nghĩa bí hiểm, ý tứ bí mật được cho là thơ hậu hiện đại. Tất nhiên thứ thơ hiện đại và hậu hiện đại nầy không có Đường thi. Từ lập luận nầy người viết nghĩ ra một ý ngộ nghĩnh, dí dỏm như sau: Đường thi cũng có hai loại, Đường thi cổ thi và Đường thi hậu hiện đại. Đường thi cổ thi là thơ Đường luật được sáng tác từ xưa đến nay, câu thơ dùng nhiều hán tự và điển tích, ý thơ gò bó trong ngữ nghĩa của ông bà để lại và đối ngẩu thì đập vào nhau chan chát như hai chiếc bánh xe song hành trên đường sắt.  Đường thi hậu hiện đại là thơ Đường luật của một số tác giả ngày nay sáng tác, không dùng chữ Hán và điển tích, ý thơ rõ ràng đọc là hiểu ngay, đối ngẫu trong thơ thanh thoát nhẹ nhàng như hai thiếu nữ đi song song bên nhau. Đây chỉ là một phát biểu vui của người viết, xin đừng ném đá nếu cho là sai.
Trong số Đường thi hậu hiện đại ấy, hôm nay tôi thấy mình thích thú với bài thơ “Xuân Đợi Nhé” của Lãng Uyển Châu" [Châu Thạch]  

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2018

CÁC LOẠI RƯỢU TRUNG HOA - Phạm Đình Khuê

Nguồn:
https://nghiathuc.wordpress.com/2011/03/12/cac-lo%E1%BA%A1i-r%C6%B0%E1%BB%A3u-trung-hoa-ph%E1%BA%A1m-dinh-khue/


      
                 Rượu Mao Đài, một loại rượu trắng của Trung Hoa

      CÁC LOẠI RƯỢU TRUNG HOA
                                          Phạm Đình Khuê

Một trong những bài thơ nổi tiếng có nói về rượu nho, Bồ Đào Tửu, là bài Lương Châu Từ [凉州] của Vương Hàn.  Bài thơ như sau:

凉州
葡萄美酒夜光杯,
欲飲琵琶馬上催.
醉臥沙場君莫笑,
古來征戰幾人回?

LƯƠNG CHÂU TỪ
Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi,
Dục ẩm tì bà mã thượng thôi.
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu,
Cổ lai chinh chiến kỉ nhân hồi?

Đây là một bài thơ Thất Ngôn Tứ Tuyệt [thể thơ 4 câu và mỗi câu có 7 chữ] được sáng tác theo một điệu hát cổ của người Trung Hoa.
Theo ý của bài thơ thì rượu Bồ Đào ngon được rót và trong ly dạ quang, và người tướng sĩ đang muốn uống rượu thì chợ tiếng đàn tỳ bà vang lên thôi thúc người binh sĩ xông ra sa trường.  Và do vậy, nếu cho say ngoài trận mạc cũng xin mọi người đừng cười chê vì trong chiến trận có mấy người xưa nay còn sống để trở về.
Tửu [Rượu – ] là chữ Trung Hoa được sử dụng đển gọi rượu.  Chữ này thường được diễn dịch sai trong ngôn ngữ tiếng Anh như chữ rượu Nho; với ý nghĩa gần với rượu cồn hay rượu mạnh.  Đây là một cách gọi sai trong vấn đề ngôn ngữ.  Chữ Tửu gần với chữ Rượu Mạnh [Liquor] hơn là với chữ Rượu Nho. Cái sai này cũng nằm cả trong tiếng Việt, tiếng Nhật, và tiếng Hàn. Cái sai này có lẽ  bắt nguồn từ gốc tiếng Việt, tiếng Nhật, tiếng Hàn đều dịch từ chữ Tửu trong tiếng Hán vào trong ngôn ngữ của mình như người Việt gọi là Rượu, người Nhật gọi là Sake hay Shu, và người Đại Hàn gọi là Ju.  Các chữ đó để chỉ chữ Rượu Mạnh Liquor chứ không phải để chỉ chữ Rượu Nho.

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2018

KẺ VĨ CUỒNG - Chu Vương Miện


           

          KẺ VĨ CUỒNG
           Chu Vương Miện

Nhân đọc bài "Bệnh Vĩ Cuồng " Megalomania" của nhà biên khảo Nguyên Lạc, tôi cũng bốc hứng viết một bài nối điêu phụ họa cho nó vui (để có đầu và có đuôi) và xin khen ngợi một phát kiểu mèo khen mèo dài đuôi là văn  phong và bút lực của nhà biên khảo Nguyên Lạc có sức lôi cuốn và hấp dẫn mãnh liệt lạ thường y như câu ca dao :

hát cho chó cắn mèo kêu
hát cho ông lão trong lều chui ra ?

hoặc :

em là một cánh chim bé nhỏ
ưa hát ca làm sống dậy một mùa xuân
                              (thơ Xuân Diệu)