Thơ của Nguyễn Thị Vĩnh Phước đăng trên tập san Hương Quê Nhà 2019, cùng cảm tác của Phan Thạch Nhân và Nguyễn Thị Liên
Hưng.
MAI EM VỀ
Mai em về đồi thông buồn réo
gọi
Nắng Pleiku thôi gợn má
em hồng
Núi biếc ưu tư cúi đầu
mòn mỏi
Ngày sương vây lành lạnh
cả hư không
Mai em về Buôn Mê mưa
không tạnh
Dã quỳ thương rũ rượi ướt
rèm mi
Đường sỏi chông chênh chiều
hoang hiu quạnh
Dãy đèn đêm đỏ mắt nhớ
người đi
Mai em về trời cao nguyên
thê thiết
Phố im hơi, nghiêng bóng
giữa đêm về
Ai thức trắng mà nhớ ai
da diết
Giọt đắng ngàn đời buộc mệnh
Buôn Mê
Mai em về đường xa – xa
quá đỗi
Rồi chắc sẽ quên – quên
tiếng cồng chiêng
Quên buôn làng, buổi rộn
ràng mở hội
Đón chân em, hoa lá rợp mấy
miền
Mai em về chớ quay đầu
ngoái lại
Cứ nhẹ nhàng nâng bước
chân chim
Chớ biết nơi đây có người
ngây dại
Đếm thời gian… nhìn khói
thuốc. Làm thinh.
Xin trả lại em về thành
phố biển
Với nhạc tân thời với áo
hoàng hoa
Có khi nào em thấy mình
trở nên xa lạ
Để ngậm ngùi tiếc nhớ chuỗi
ngày qua.
Nguyễn Thị Vĩnh Phước