BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2022

ÁO TÍM – Thơ Lê Kim Thượng


   
                      Nhà thơ Lê Kim Thượng


ÁO TÍM 1 - 2  
 
1.
Cái thời son trẻ… “Ngày Xưa”
Nhớ sao như thể…Như vừa mới đây?
Ngập ngừng tay nắm bàn tay
Vuốt ve áo tím, guộc gầy lưng ong
Cái nhìn tha thiết nhớ mong
Trải lòng trong mắt… Mắt trong thắm đằm
Đắm say đôi mắt Lá Răm
Yêu nhau từ tuổi trăng rằm liêu trai
Nguýt lườm tia mắt đưa dài
Nõn tơ màu má… Tóc cài hoa xinh
Nắng qua kẽ lá lung linh
Buộc hình với bóng, buộc mình với ta
Nón nghiêng che bóng nắng tà
Tinh khôi áo lụa, thiết tha dịu dàng
Gót son nhẹ bước khẽ khàng
Cỏ thơm theo dấu chân nàng vân vê
Phải chăng em thả bùa mê
Pha trong giọng nói chân quê tự tình
Ước gì như bóng với hình
Mai sau còn mãi cuộc tình trẻ thơ…
 
2.
Bỏ tình vàng úa câu thơ
Bỏ trăng mờ bóng… Bỏ tơ rối lòng
Trải tình ra đếm, ra đong
Tìm câu chung thủy mà không thấy gì?
Rượu hồng, pháo đỏ Vu quy
Để tôi một bóng tình si bẽ bàng
Quán xưa giờ vắng tay đan
Cà phê giọt đắng chậm tan nỗi buồn
Mưa chiều rả rích giọt tuôn
Mưa chiều kỷ niệm… Mưa nguồn về đâu
Cõi thương - Cõi nhớ - Cõi sầu
Buồn dài - Buồn chậm - Buồn sâu - Buồn đầy
Trời buồn, trời tím màu mây
Bàn tay còn nhớ bàn tay ấm đầy
Cuộc tình… đã lỡ mượn vay
Đắng cay trả đến ngàn ngày chưa xong
Vườn yêu còn ánh trăng trong
Chắc giờ hai đứa nặng lòng nhớ nhau?
Thuyền tình trôi giạt về đâu
Để sông uốn khúc… Để cầu còng lưng…
       
                   Nha Trang, tháng 10. 2022             
                          LÊ KIM THƯỢNG
 

CÒN NHỚ SÀI GÒN - Thơ Hồng Thúy, nhạc Liên Bình Định, ca sĩ Diệu Hiền trình bày.


       

 Thơ: Hồng Thúy.
        Nhạc: Liên Bình Định.
        Ca sĩ: Diệu Hiền.
        Hòa âm: Duy studio.
        PPS: Hùng Đặng.

 
CÒN NHỚ SÀI GÒN
 
Sài Gòn hỡi! vẫn trong tim bồi hồi 
Xôn xao mùa mưa nắng gió thênh thang
Từng hàng cây Tao Đàn xanh biếc lá
Lối tan trường mây trắng áo Gia Long
 
Sài Gòn đón những chuyến xe ngược xuôi
Phố rộn ràng nhịp gõ bước chân mau
Qua Chương Dương, Bạch Đằng còn vang sóng
Bến Vân Đồn ai biết nỗi bể dâu
 
Chợ Bến Thành người đông phồn hoa ấy
Thoáng hương xưa xuân Nguyễn Huệ bùng binh
Làn khói chiều Tháp Rùa soi bóng nước
Tiếng chuông vọng Vương Cung Thánh bình yên
 
Đường Tự Do ngày nào mưa lất phất
Rex, Eden… thương xá, hàng cà phê
Brodard buồn hẹn nhau mà không đến
Tiếc nuối hồn lạnh vắng cả cơn mê
 
Sài Gòn nhớ!… quê hương cách ngàn trùng
Cứ chạnh lòng Đa Kao quá … xa xôi
Đò Thủ Thiêm, Thị Nghè, sông Bến Nghé
Ngọn đèn vàng cư xá mờ sương rơi
Sài Gòn ơi! Tình yêu mãi bên trời…
 
                                   Hồng Thúy

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2022

HAI CHÀNG TRAI NGƯỜI MƯỜNG THUẦN HÓA ONG VÒ VẼ - Xuân Tuấn

1/ Chàng trai Bùi Mạnh Ly

Ong vò vẽ được coi là "sát thủ" của rừng già và nó là loài ong khó thuần hóa nhất. Ấy vậy mà anh Bùi Mạnh Ly (SN 1989, chàng trai người Mường ở xóm Yến Báy, xã Quyết Thắng, huyện Lạc Sơn, tỉnh Hòa Bình), lại sở hữu tới 500 tổ ong vò vẽ.

Anh Bùi Mạnh Ly đang sở hữu 500 tổ ong vò vẽ. Ảnh: Xuân Tuấn
 
Ly còn đang kì công nghiên cứu và tìm cách nhân giống loài ong sát thủ này. 500 tổ ong vò vẽ được anh Ly chia làm 2 khu nuôi, 200 tổ ở sau nhà và 300 tổ trên trang trại. Đây là cơ sở nuôi ong vò vẽ lớn nhất của cả nước. Vừa vào tới đầu nhà Ly đã cảm nhận được tiếng ong vò vẽ bay rào rào sau đồi, khiến bất cứ ai cũng thấy… sởn da gà.
 
"Sát thủ" ong vò vẽ thích ăn gan gà
 
Sau nhà anh Ly là vô số tổ ong được xếp thành hàng dài, kéo từ chân đồi đến đỉnh đồi. Tổ nào cũng được xây dựng tựa như một pháo đài kiên cố, với hình thù kỳ quái. Cả mấy vạn con ong cùng trú trong phạm vi nhỏ, nhưng "nhà" nào nhà nấy bận bịu xây tổ, kiếm mồi. Tổ ong to hơn cái nồi cơm điện xếp thành nhiều hàng, trên mỗi tổ được Ly phủ một tàu lá cọ. Lũ ong đi lại nhịp nhàng tựa như con thoi.
 
Vốn đã quen với đàn ong dữ, anh Ly tiến lại gần nhìn đàn ong làm việc chăm chỉ mà lòng hưng phấn: "Trong các loài vật sống ở rừng, con ong là động vật có kỉ luật nghiêm ngặt nhất. Con nào vào việc nấy, kể cả là lúc đi kiếm mồi, xây tổ và ngủ nghỉ hay "hy sinh" mình bảo vệ tổ… đều được chúng tuân thủ nghiêm túc".

CHÙM THƠ “TRƯỜNG TƯƠNG TƯ” CỦA LÝ BẠCH – Đỗ Chiêu Đức



                                            
THI TIÊN LÝ BẠCH
     
Năm Thiên Bảo thứ ba đời Đường Huyền Tông (744), Lý Bạch vì hạ câu "Khả lân Phi Yến ỷ tân trang 可憐飛燕倚新妝" trong bài thứ 2 của 3 bài Thanh Bình Điệu, nên bị Thái Úy Cao Lực Sĩ dèm pha là Lý đã miệt thị Dương Quý Phi. Cuối cùng Lý đành phải từ quan đi ngao du tứ hải. Trên bước đường phiêu du khắp các vùng giang nam giang bắc để uống hết rượu ngon trong thiên hạ, đôi lúc Lý cũng chạnh lòng nhớ lại thuở vàng son và cuộc sống xa hoa lãng mạn một thời ở đất Trường an mà viết nên những dòng thơ đượm tình ướt át sau đây; Chúng ta cùng đọc lại 3 bài thơ cổ phong "Trường Tương Tư" của Thi Tiên sáng tác trong khoảng thời gian nầy nhé!
 

 長相思 (其一)          TRƯỜNG TƯƠNG TƯ (Kỳ I)
 
長相思,在長安。    Trường tương tư, tại Trường an.
絡緯秋啼金井闌,    Lạc vĩ thu đề kim tỉnh lan.  
微霜悽悽簟色寒。    Vi sương thê thê điệm sắc hàn.
孤燈不明思欲絕,    Cô đăng bất minh tư dục tuyệt,
卷帷望月空長嘆。    Quyển vi vọng nguyệt không trường thán.
美人如花隔雲端。    Mỹ nhân như hoa cách vân đoan.
上有青冥之高天,    Thượng hữu thanh minh chi cao thiên,
下有淥水之波瀾。    Hạ hữu lục thủy chi ba lan.
天長路遠魂飛苦,    Thiên trường địa viễn hồn phi khổ,
夢魂不到關山難。    Mộng hồn bất đáo quan san nan.
長相思,摧心肝。    Trường tương tư, thôi tâm can!
          李白                                                         Lý Bạch
 

CÙNG TỬ, QUÉT, SEN THONG DONG, THOÁT, ĐÈN KHUYA, MÂY THONG DONG, TRƯA, SEN CÂM, SEN VÀ BÙN,... – Thơ Tịnh Bình


   
             Nhà thơ Tịnh Bình


1. CÙNG TỬ
 
Hoa sen ẩn ngọc mặc hoa sen
Cùng tử nằm co trước cổng chùa
Lang thang khắp chốn rao thiên hạ
Ngọc đáng nghìn vàng bớ ai mua?

 
2. QUÉT
 
Sa La dẫn lối Phật đài
Sen ngồi tĩnh tọa mãn khai búp hồng
Một đàn cá lượn thong dong
Sân thiền tiểu quét bụi lòng nhiễm ô...

 
3. SEN THONG DONG
 
Mây xanh xa tầm với
Câu kinh ở ngoài lòng
Bao giờ vơi ưu khổ
Sen một mình thong dong
 

VÀI CHUYỆN PHONG THỦY VỀ NGÔI NHÀ CỦA TÔI Ở PHỐ NGUYỄN VĂN TRỖI – Đặng Xuân Xuyến



Tôi mua ngôi nhà ở phố Nguyễn Văn Trỗi vào tháng Chạp năm 1997 nhưng đến Rằm tháng Giêng năm 1998 mới dọn vào ở.
 
Ngày mới tốt nghiệp Đại học Văn Hóa Hà Nội (1993), tôi được Viện Sử học nhận vào làm việc ở Phòng Tư liệu, rồi do đưa đẩy của số phận, tôi “được” Viện Sử học “ép” đến với nghề kinh doanh xuất bản phẩm, một nghề siêu lợi nhuận lúc bấy giờ rất ít người biết. Tháng 5 năm 1995, sau khi kiếm được kha khá lợi nhuận từ việc "đấu thầu" kho sách cũ của Viện Sử học và thông thạo quy trình xuất bản sách tôi bỏ việc ở Viện Sử học ra ngoài kinh doanh sách và viết sách (những chuyện này tôi có bộc bạch trong các cuốn sách đã xuất bản: Doanh nghiệp với thị trường, Kinh doanh những điều còn ít nói, Mưu lược giành chiến thắng, Nghệ thuật thành danh với đời, Những điều hắn quan tâm), nhờ đó mà đến cuối năm 1997 tôi trả được số nợ gần 100 triệu từ thời sinh viên do tin người mà tôi bị lừa, bị biến thành “con nợ” (số tiền đó tương đương với 1.034 tháng lương Viện Sử học trả cho tôi những năm 1993 - 1995: 90.000/tháng) nên khi mua ngôi nhà ở phố Nguyễn Văn Trỗi tôi chỉ sửa sang, cơi nới để ở và dự định khoảng mươi mười lăm năm sau sẽ đập ra xây lại để không ảnh hưởng tới công việc kinh doanh.
 

BÃO LỤT MIỀN TRUNG - Đức Hạnh cùng quý thi hữu


   

 
BÃO LỤT TÀN PHÁ MIỀN TRUNG
 
Xứ Quảng hằng năm lại bão bùng [1]
Mưa dầm gió nổi thật là hung
Nhà xiêu cửa sập lòng nao núng
Nước ngập đời trôi nẻo hãi hùng
Khổ cực muôn vàn bao quẫn túng
Đìu hiu phố thị cảnh tiêu tùng
Di dời cứu trợ… dân tình cũng
Cuộc sống bình yên khỏi não nùng..!
 
Đức Hạnh
29 09 2022
 
[1] "Bão Noru đổ bộ vào sáng sớm 28/9 và đang hoành hành các tỉnh miền trung, gây mưa lớn và gió mạnh ở nhiều địa phương gồm các tỉnh Quảng Trị, Đà Nẵng, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Bình Định, Phú Yên, Kon Tum và Gia Lai."
 
 
THƠ HỌA:
 
 
CƠN BÃO SỐ 4 NORU
 
Cơn bão NORU mới bập bùng
Mưa dài gió thốc quả là hung
Cửa xiêu nhà sập trời thao túng
Giậu cuốn vườn trôi đất hỗ hùng
Cực khổ trăm bề đời thấp lũng
Nhọc nhằn muôn nẻo cảnh lao lung
Nhờ ơn cứu vớt người uy dũng
Để được sống vui, khác giống Nùng...
 
Trịnh Cơ
Paris, 29/9/2022
 

THƠ, HOA & NGƯỜI (1) – Nguyên Lạc



HOA
 
- Với lòng người, chắc chắn lòng yêu hoa phải nảy sinh ra đồng thời với thi ca diễm tình. Chàng trai nguyên thủy khi tặng vòng hoa đầu tiên cho nàng trinh nữ, đã vượt lên trên loài cầm thú, đã vượt được lên trên những nhu cầu thô tục của thiên nhiên, chàng đã trở thành thuần hóa và thông hiểu nhân tình. Và như vậy, chàng đã bước vào địa hạt của nghệ thuật.
- Khi vui hay khi buồn, hoa luôn luôn là bạn trung thành của ta. Ta ăn uống, ta ca vũ, ta ve vãn đùa cợt với hoa. Ta kết hôn, làm lễ rửa tội với hoa. Ta không dám chết mà không có hoa. Ta thờ phượng với Bách hợp, ta mặc tưởng với Sen, ta bày trận với Hồng với Cúc. Ta lại còn muốn nói bằng ngôn ngữ của hoa. Không có hoa, làm sao ta có thể sống được?  
                                               (Trà Đạo / Chado - Okakura Kakuzo)

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2022

TIẾT TRÙNG CỬU – Đỗ Chiêu Đức


                                         Lễ ÔNG BÀ ngày xưa
      
Sau Tết Trung Thu là Tết Trùng Cửu, chữ Tết do chữ Tiết đọc trại ra mà thành. TIẾT là Thời Tiết 時節 chỉ Khí hậu có liên quan đến mùa màng. TIẾT cũng có nghĩa là ngày Lễ Tết trong năm. Một năm có mấy cái Tết lớn. Nguyên Đán là cái Tết lớn nhất mở đầu cho một năm nằm trong tháng Giêng, Thanh Minh là Tết nằm trong tháng 3, Đoan Ngọ là Tết của tháng 5, Tháng 8 thì có Tết Trung Thu và Tháng 9 thì ta có Tết Trùng Cửu.
 

VẼ VỜI TÌNH – Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc Nguyễn Hữu Tân, ca sĩ Duyên Quỳnh trình bày


   
                     Nhà thơ Quách Như Nguyệt

 
VẼ VỜI TÌNH
 
Tình vô hạn mà thời gian hữu hạn
Em yêu anh không biên giới đầy tràn
Em yêu anh mặc sóng gào mưa lũ
Tình mù lòa, bất chấp hết nhân gian…
 
Em yêu anh nên chẳng ngại lầm than
Không một tiếng than van dù đau khổ
Vẽ tình hồng mặc dù đời ái ố
Tô mầu xanh để tình khỏi võ vàng
 
Em tô điểm cho tình ta đẹp mãi
Vẽ vời tình, thơ mộng hóa, ngợi ca
Em bất chấp nên yêu anh mù lòa,
nên bây giờ mới tiếc nuối xót xa!
 
Như loài chim vô tư hát vang ca
Em yêu anh, em yêu nhiều biết mấy
Tình yêu em có nhớ nhung vùng vẫy
Nhớ quắt quay, nhớ từng phút từng ngày!
 
Em yêu anh miệt mài, yêu mãi mãi
Tỉnh giấc nồng thực tế quá bi ai
Phủ phàng quá, muốn giữ mà chẳng được
Tình tàn dần…tình mất biến, tình say!
 
                            Quách Như Nguyệt
 

        

BAN MAI ĐẬM ĐẶC MÙI ÂM KHÍ – Thơ Khaly Chàm


  


ban mai đậm đặc mùi âm khí
 
hôm nay, ít người tự biết mình là khổ chủ
nên vẫn luôn mang khái niệm thứ bùa thiêng không thể lơ là
che chắn tiếng tiếng thở lạc quan hòa tan vào đời sống
cứ như vậy, không cần giãn cách rồi cầu nguyện như ngày nào
 
cà phê sáng vỉa hè, ta đang nghĩ hiện thân có phải là một khoáng vật dịch chuyển cố chen chúc giữa bầy đàn nhân loại
nếu như thế, ta không cần ánh sáng của mặt trời tỏa rộng (?)
trong cơn mơ, em vui cười ném niềm hoan lạc vào mặt ta
thi ca vụt bay lên bầu trời và mắt ta nhìn rõ hào quang rực rỡ
em luôn quán tưởng rồi thích thú tự mãn
khi âm phận biết co thắt ngày nguyệt kỳ chảy đầy tràn hố huyệt đen ngòm
tuyệt nhiên không nhìn thấy những nguyên lý hiển nhiên tắt thở
bất chợt mưa rào buổi sáng đậm đặc mùi âm khí
 
những con đường trong thành phố chắc gì đang tự do tuyệt đối
buồn tẻ nhìn xe chở quan tài với sắc màu hình thức lướt êm qua mặt mũi
kèn đồng, kèn mộc, đàn nhị, phèng la hợp tấu rân trời
chẳng ai biết âm thanh muốn truyền tải hay nhắn gửi thông điệp
như thế, người đưa tiễn với những bước đi chậm chạp
chắc gì tâm tưởng đang bám vào cung bậc để biểu hiện cảm xúc
trong cốc cà phê nguội lạnh, bài thơ mọc thẳng lên hiện hình cục đá sần sùi
ta cảm thấy nỗi buồn nhú ra những ngón tay co quắp lại
 
                                                             tpsaigon 10/2022
                                                                  khaly chàm

THU QUÁN VÔ THƯỜNG – Thơ Trần Kiêm Đoàn


   

 
THU QUÁN VÔ THƯỜNG
 
Biết đâu mình sống 100 năm
Thân củi mục hoá hương trầm
Ảo hóa đường đời bất tận
Kéo dài vô thủy vô chung
 
Biết đâu 80 mình chết
Bây giờ xế bóng 75
Năm năm làm chi cho hết
Khéo lo những chuyện xa tầm
 
Biết đâu sang năm mình chết
Hôm nay Thu mới sang mùa
Đông Hạ Xuân xanh trước mắt
Thì vui quên chuyện hơn thua
 
Biết đâu ngày mai mình chết
Chiều vàng thêm một đêm nay
Thời gian mất tăm biền biệt
Chén đưa chén tiễn vơi đầy
 
Biết đâu giờ sau mình chết
Đủ dài một chén hoàng hoa
Yêu thương không màng hơn thiệt
Cười vui ngấn lệ quan hà
 
Biết đâu giờ mình đang chết
Thiên thu nhất khứ sát na
Thì cứ cười vang quên hết
Niềm đau nỗi khổ Ta Bà
 
Thu sang lá rụng quán vô thường
Đông tới mưa về quán tuyết sương
Xuân quán ngàn hoa vô hữu tướng
Hạ về rực rỡ quán mười phương
 
Nhân gian đang sống là đang chết
Đang về xuôi mái nghĩa đang qua
Tử sinh vẫn gối đầu tương biệt
Không lại hoàn không ai là ta
 
        Sacramento, vào Thu 2022
               Trần Kiêm Đoàn
 
** Quán niệm bên trời hiên quán vắng;
Thấy mình thành một sợi  mây bay!
                                                (Trụ Vũ)

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2022

BỖNG DƯNG NHỚ MỐI TÌNH ĐẦU – Thơ Nguyên Lạc


   
                   Nhà thơ Nguyên Lạc

 
BỖNG DƯNG
NHỚ MỐI TÌNH ĐẦU
 
Bỗng dưng nhung nhớ một người
Nhớ quay nhớ quắt cái thời si mê
Phượng hồng nghiêng nón đường về
Liếc tôi chết điếng con ve trêu gào
 
Bỗng dưng nhung nhớ hè nào
Cái tôi run rẩy giấu trao thư hồng
Bây giờ còn nhớ hay không?
Bao năm rồi đó cố mong quên người!
 
Bỗng dưng nhung nhớ một thời
Thướt tha áo lụa thằng tôi ngục tù
Tình ngoan thỏ thẻ lời ru
Đọa đày tôi đến thiên thu môi cười
 
Dĩ nhiên chẳng thể quên người
Quên làm sao được? Quên rồi sống sao?
Tình đầu nào chẳng tan mau?
Vết thương giữ lại ngọt ngào muôn niên!
 
Từ ngày li biệt dĩ nhiên
Dáng đài trang đó vào miền chiêm bao
Đêm chong nến lụn tim hao
Giấc mơ hồ điệp tình nào liêu trai
 
Bỗng dưng sao lại thở dài?
Dĩ nhiên vì nhớ hình hài cố quên
Cố nhân sương khói buồn tênh
Cơn say ru mộng mông mênh hương người!
 
                                                  Nguyên Lạc

THƠ “ĐẬU PHỤNG” HẬU HIỆN ĐẠI - Chu Vương Miện


   


1-  THỜI TIỀN & TIỀN CHIẾN
 
Tức là thời gian từ khoảng 1900 -1945
Các sáng tác phẩm như:
Văn thơ kịch nhạc Cải Lương
Cuả các soạn giả đủ loại
Đều đuợc trả tiền nhuận bút
Đàng hoàng
Nói theo tiếng Quan Thoại là Xìn
Nói theo tiếng Ta là Địa
Chung chung dù ít dù nhiều
Các tác giả cũng đều hoan hỉ
Văn chương thời kỳ này
Gặp may lên như diều gặp gió “máy”

Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2022

THẢ, NGÂU, SEN, DÂM BỤT, LÊN NÚI, TAM ĐỘC – Thơ Tịnh Bình


   
                      Nhà thơ Tịnh Bình


1. THẢ
 
Tiếng vạc kêu sương ngang thềm lặng
Trời thả vào đêm một ánh trăng
Một đóa hoa khuya vừa kịp nở
Hương bay vương vấn thả đầy sân
 
 
2. NGÂU
 
Canh cánh niềm chi hỡi giọt ngâu
Tỉ tê nhỏ giọt ướt mái đầu
Sông thương vời vợi sầu con nước
Hợp tan ly biệt biết về đâu...
 
 
3. SEN
 
Ban mai rụng tiếng chim son
Đóa sen trong trắng hãy còn thơ ngây
Thoảng hương tinh khiết xa bay
Bạch y thiếu nữ thanh bai cửa thiền
 
 
4. DÂM BỤT
 
Sen tàn hồ trơ nước cạn
Còn đâu trắng tím vàng hồng
Một đàn gà con tíu tít
Bờ rào dâm bụt trổ bông
 
 
5. LÊN NÚI
 
Trèo lên núi ta tìm nơi vắng vẻ
Bặt dứt lao xao bề bộn chuyện đời
Lều tranh am cỏ tiêu dao khách
Bụng rỗng cồn cào... thôi nghỉ chơi...
 
 
6. TAM ĐỘC
 
Dăm câu kinh bái sám
Niệm Phật chẳng rời môi
Nghĩ mình như sen trắng
Chẳng lấm láp bùn hôi
Tham sân si muôn thuở
Ngủ ngầm vi tế thôi!
 
                 TỊNH BÌNH
                  (Tây Ninh)