Nguồn:
https://kontumquetoi.com/2019/01/11/doc-lai-lay-anh-hay-chu-cua-cthd-hoang-hai-thuy-nguoi-vua-tienthuyalice-da-di-truoc-roi/
Nhà văn Hoàng Hải Thủy
ĐỌC “LẤY ANH HAY CHỮ”
CỦA CÔNG TỬ HÀ ĐÔNG HOÀNG HẢI THUỶ
CỦA CÔNG TỬ HÀ ĐÔNG HOÀNG HẢI THUỶ
Chẳng tham ruộng cả, ao
liền.
Tham vì cái bút, cái
nghiên anh đồ.
Đôi bên bác mẹ thì già.
Lấy anh hay chữ để mà cậy
trông.
Tôi – CTHĐ –
nghe hai tiếng “hay chữ” năm tôi mười tuổi. Người được gọi là “người hay chữ”
những năm 1940 ở tỉnh lỵ Hà Đông là ông Phan Điện, thân phụ của hai ông Phan
Anh, Phan Mỹ. Nhà ông Phan Điện và nhà tôi gần nhau. Những năm xưa ấy tôi thường
thấy ông. Ông người thấp, mập, đầu trọc, ông chuyên mặc bộ áo cánh, quần nâu,
đi đôi guốc gỗ, tay xách cây ba-toong. Không một lần tôi thấy ông mặc áo dài
ta, đội khăn, Ông hay dọa trẻ con. Ông lấy việc bắt nạt trẻ con làm vui. Trẻ
con, tuổi tôi, 10, 12 tuổi, gập ông trên phố, nếu đang đứng nghe ông hô:
“Oong...” là phải ngồi xuống, ông hô: “Đơ...” mới được đứng lên.
Có lần tôi
đang đánh bi với bạn tôi trên vỉa hè, nghe tiếng hô: “Ooong...” vang lên, ngoảnh
nhìn tôi thấy ông Điện đứng ngay sau lưng, tay ông cầm cây ba-toong giơ lên,
tôi líu ríu đứng dậy. Tôi sợ nhưng tên bạn tôi không sợ. Nó tỉnh queo nhìn ông,
nó cưới hi hi rồi bỏ đi, ông chẳng làm gì được nó.