BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2019

NỖI ĐỜI - Thơ Tịnh Đàm


       
                        Nhà thơ Tịnh Đàm


NỖI ĐỜI

(Để nhớ tưởng bác Giang Thanh Điệp trong “SÀI GÒN THI QUÁN” đã mất trong niềm thương tiếc của các hội viên Thi Quán)

Đời đau
Cùng nỗi nhân gian
Trang thơ ứa lệ...
Chứa chan mạch sầu !

Gặp đây
Nào hẹn dài lâu
Mà nghe
Lời nghẹn trong câu tạ từ !

Môi cười
Giấu nét trầm tư
Niềm riêng xưa ấy...
Xem như hão huyền !

Phận mình
Sao lắm truân chuyên
Liệu mai sau...
Có còn duyên với người ?!

Bây giờ
Lặng tiếng, im hơi
Nhớ, quên
Rồi cũng cả đời mang theo !

                      TỊNH ĐÀM

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2019

CHÙM THƠ ĐỨC HẠNH


   


CẦU CHO CÁC ĐẲNG LINH HỒN

Hoa hồng rực rỡ thắm ngàn nơi
Chuỗi hạt lời kinh tỏa đất trời
Đức Mẹ nhân từ thương đã gởi
Ơn Ngài sáng tỏ vọng hoài khơi
Tình yêu nhập thể mừng duyên mới
Lẽ sống hồi sinh nở nụ cười
Các Đẳng mừng vui hồn mãi ngợi
Trần gian cảm tạ Chúa muôn đời.

Đức Hạnh
Lễ cầu cho các Linh Hồn 02 11 2019

NỔI CHÌM DÂU BIỂN MỘT CÂU THƠ - Thơ Lê Văn Trung


       


NỔI CHÌM DÂU BIỂN MỘT CÂU THƠ

Em tiếc thương chi mà câu hát
Vàng cả đêm tôi tiếng thở dài
Em tiếc thương chi mà xa hút
Còn về gọi mãi những phôi phai

Tình không níu được tình như mây
Xa rồi tay nhớ quá bàn tay
Từng ngón đan buồn trăm nỗi nhớ
Từng ngón thơ xưa cũng úa gầy

Em hát về ai lời dỡ dang
Em gửi về đâu mộng héo tàn
Mà nghe tiếng hát như dòng lệ
Chảy mãi vào trong những vỡ tan

Em gửi về đâu mà tiếng hát
Như lời hoài vọng giấc mơ xưa
Sông chảy về đâu mà xa hút
Nổi chìm dâu biển một câu thơ.

                          Lê Văn Trung

BẾN ĐÁ - Thơ Võ Văn Hoa


   
                        Nhà thơ Võ Văn Hoa
     

BẾN ĐÁ

“Gió Lào cát trắng” *
“Đá đổ mồ hôi”
Về thăm Bến Đá
Dòng đời nước trôi!

Quê mình thật lạ
Ca cút chim kêu
Tô canh rau má
Ngọt trong nắng chiều

Mẹ quê còn đó
Rờ rẫm tay con
Một thời máu lửa
Vọng phu mỏi mòn

Đường làng ngõ hẹp
Cam bưởi quanh vườn
Dáng ai khép nép
Dấu vào sau bương!

Về thăm Bến Đá
Đá dựng trong lòng
Hương quê dầu sả
Em còn đợi mong?

VÕ VĂN HOA

* Chữ dùng của nữ sĩ Xuân Quỳnh khi nói về Quảng Trị

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2019

LỜI MẸ RU - Thơ Phạm Văn Bình


             
                                   Nhà thơ Phạm Văn Bình


GIỚI THIỆU THƠ PHẠM VĂN BÌNH

Phạm Văn Bình (1940 - 2018), tác giả có 2 bài thơ “Chuyện tình buồn” và “12 tháng anh đi” nổi tiếng được Phạm Duy phổ nhạc, còn nhiều thi phẩm khác tản mác trong báo chí trước năm 1975.
Vừa rồi, tôi ngồi nói chuyện với một người bà con nguyên là học trò của Phạm Văn Bình trong thời gian Phạm Văn Bình dạy ở trường trung học Bán Công Đông Hà (1963 - 1966).
Người học trò này đọc thuộc lòng cho tôi nghe bài thơ sau đây do Phạm Văn Bình sáng tác.
Tôi muốn đưa bài thơ lên đây xem như một hình thức lưu giữ và mời bạn đọc thưởng thức.
                                                                                       Hoàng Đằng


LỜI MẸ RU

Khúc hát đó dẫn con vào thơ ấu,
Lời Mẹ ru mềm nhịp võng thời gian,
Những đêm nao như chớp bể mưa nguồn,
Tiếng hát Mẹ ngọt ngào như dòng sữa,
Con đau ốm Mẹ thuốc thang từng bữa,
Con ngủ say Mẹ ôm ấp từng đêm,
Mẹ nguyện cầu khi con Mẹ lớn lên,
Đời đẹp như bài ca dao kể chuyện tình đôi lứa
Và quê hương khổ đau và Việt Nam khói lửa,
Việt Nam hận thù, dân tộc điêu linh,
Hai mươi mấy năm nay xương máu chất chồng.
Nhịp mõ cầu siêu vọng về bi thảm.
Niềm tủi nhục trùm lên từng thân phận.
Cuộc sống bơ vơ vì thiếu tình người.
Khuôn mặt héo hon nào thấy nụ cười.
Kiếp sống lưu đày như loài rêu xanh vật vờ ngoài biển đảo.
Con thất thểu bước đi như tê giác đấu
Chung quanh con bầy sư tử nhe răng,
Đấu trường là cuộc đời hừng hực lửa hờn căm.
Con khao khát ánh trăng rằm dịu mát.
Mẹ ơi Mẹ phải chăng quả đất này là sa mạc
Và con người lữ hành cô độc
Của cuộc hành trình dằng dặc một trăm năm.
Bài ca dao ngày xưa xin Mẹ hát giùm con,
Xin Mẹ mớm vào hồn con bầu sữa ngọt,
Lời phủ dụ êm như dòng mật rót
Như nước cam lồ như suối tình thương
Mười ngón tay sầu xin Mẹ hãy biến cành dương
Tưới nhân ái lên Việt Nam đau khổ
Cho đất nước bình an, hận thù sụp đổ.
Mùa xuân diễm kiều trong ánh mắt em thơ.
Mẹ cho con gục đầu vào lòng Mẹ như ngày xưa
Trong khúc hát ru hời, nôi đưa đẩy nhịp.
Những ngày xuân, những ngày xuân nối tiếp,
Nước sông Hồng không nhỏ lệ thương đau,
Nước sông Hương thôi chứa chất u sầu,
Nước sông Cửu Long ruộng đồng bát ngát.
Lời ru Mẹ sẽ thành ghềnh thành thác
Cuốn đau thương ra khỏi tổ quốc Việt Nam.
Con nằm gối đầu lên ải Nam Quan,
Chân gác nhẹ xuống Cà Mâu thân mến,
Tay ôm dãy Trường Sơn, tay lùa trong sóng biển.
Mẹ nhìn con, ôi trìu mến nụ cười.
Hoa tự do nhân ái nở khắp trời

                                                                       Phạm Văn Bình

EM KHÔNG LẠI... - Thơ Phan Quỳ


   
                            Nhà thơ Phan Quỳ


EM KHÔNG LẠI...

Em không lại một chiều
Khung trời tím tịch liêu
Cây đìu hiu không nói
Lá trút rơi rụng nhiều.

Em không lại một mai
Lối vắng thưa rộng dài
Hoa thôi bừng trước ngõ
Gió không hẹn mây bay.

Em không lại một ngày
Anh tưởng như một thuở
Mình chẳng hề gặp nhau
Tay buồn lên song cửa
Nghe trời đổ mưa mau.

Em không lại cùng nhau
Anh bên cầu thương nhớ
Em đứng lặng ven sông
Nước bao lần bỡ ngỡ
Chừng như lạc mấy dòng.

Em không lại cùng anh
Đời cứ mãi vô tình
Trôi đi ngày hoang dại
Anh chờ kiếp lai sinh...

                  Phan Quỳ

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2019

BÊN KIA BỜ THƯƠNG NHỚ - Thơ Thủy Điền


   


BÊN KIA BỜ THƯƠNG NHỚ

Con thuyền tình đưa em về bến hạ
Chân bước đi, nhưng dạ cứ bồi hồi
Xa nhau rồi, mỗi kẻ sẽ mỗi nơ
Cây cầu nhịp cách ngăn tình đôi lứa

Gió lơ lửng, hoa phượng hồng ngưng tủa
Nước im lìm thôi chảy, mặc sông Hương
Quảng trị ơi! Bao câu nhớ, đợi thương
Em cất giữ trong... hồn sang xứ Cố... ... !

Chiều lặng lẽ, đứng nhìn về Cam lộ
Xa Hải lăng, Hướng hoá mút Triệu Phong
Thương nhớ ai lòng quặn thắt cả lòn
Quê hương đó mà người xa biền biệt

Gio Linh hỡi, Vĩnh Liêm hè có tiếc
Một bóng hình con gái dãi... nắng mưa
Gió lào về rát mặt giữa nắng trư
Tay gạt trán, khăn quàng che phủ tóc.

                                        Thủy Điền
                                       03-11-2019

HƯƠNG CUỐI MÙA - Thơ Nhật Quang


   


HƯƠNG CUỐI MÙA

Gió thầm thì
cuối Thu rồi anh nhỉ?
Em níu nhẹ đóa cúc thắm vàng tươi
Chiều Sài Gòn mênh mang hong niềm nhớ!
Câu ân tình vời vợi…thoảng trên môi

Hương cuối mùa
vẫn phảng phất đầy vơi
Giọt nắng nghiêng hàng me xanh ngan ngát
Sáng Thu nào đắm say lòng ấm áp?
Mơ ước hồng…lưu luyến phút hoài thương

Thu xuyến xao
rơi cánh lá vàng vương
Em muốn níu áng Thu hồng trở lại
Trong khoảnh khắc phút ban đầu êm ái
Hương tình nồng thoảng mãi tháng ngày xanh.

                                                      Nhật Quang

CHÙM THƠ VỀ THẦY CÔ CỦA ÁI NHÂN



ÁI NHÂN
Tên thật Bùi Cao Thế
Đt:0984470914
139- 399- Ngọc lâm – Long biên –Hà nội
TK Bùi cao Thế 10524096395016 Techcombank
Chi nhánh Chương dương – HN



THẦY TÔI
Kính tặng thầy Lê Xuân Hương
nhà giáo ưu tú Trường cấp 3 Ân Thi – HY

Thầy tôi quê ở Xứ Thanh
Bén duyên đất nhãn ngọt lành nở hoa
Cuộc đời dâu bể phong ba
Phấn vương trên tóc, chàm pha da mồi

Niềm tin gieo hạt nụ cười
Thày như cánh hạc giữa trời mê say
Thả hồn giong ruổi thơ bay
Cạn dòng sông Mã, cháy tay gió Lào

Trắng đầu mây ngủ chiêm bao
Bừng trong khóe mắt… khát khao học trò!

VẤN NẠN CỜ BẠC TÌM VẬN MAY TRONG SINH VIÊN - Vũ Thị Hương Mai


       


VẤN NẠN CỜ BẠC TÌM VẬN MAY TRONG SINH VIÊN

Có lẽ dân cờ bạc, cá độ chẳng lạ gì một sinh viên trường Đại học Kinh tế Quốc Dân, tên là Linh Sơn, chỉ chưa đầy một đêm chơi bạc đã tiễn hết khoản tiền đóng học phí và sinh hoạt của cả một năm học mà bố mẹ đã cố chạy vạy trong mấy tháng trời. Mong muốn gỡ lại khoản tiền thua đã khiến Linh Sơn càng trở nên "khát bạc". Đến mức chiếc thẻ sinh viên cũng được anh ta mang cắm lấy 1,5 triệu đồng lấy tiền chơi. Tiền hết, thẻ sinh viên cũng mất mà không có tiền để chuộc. Linh Sơn tiếp tục vay lãi do được một người giới thiệu, sau hai tháng chủ quán đã thông báo khoản vay đã lên đến hơn chục triệu đồng. Không có khả năng trả nợ, cậu ta đã bỏ trốn để xoay tiền. Nhưng cũng trong thời gian đó, chủ quán đã gọi điện cho bố mẹ Linh Sơn lên thanh toán, nếu không cậu ta sẽ có nguy cơ bị đuổi học. Vậy là bố mẹ của Linh Sơn đã cố xoay xở, vay mượn, bòn mót mọi thứ trong nhà cho đủ món tiền lên trả nợ cho con.

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2019

MẤY DÒNG TÂM TƯ - Thơ Tịnh Đàm


        
                        Nhà thơ Tịnh Đàm


MẤY DÒNG TÂM TƯ

Gửi về đâu ?
Chút buồn tôi !
Như cơn mưa hắt chỗ ngồi... ướt vai !
Cho đi
Ngày tháng rông dài
Một tôi
Cùng nỗi cảm hoài... khôn khuây !

Trả người
Dáng mộng đã gầy
Nhẹ nương cánh gió theo mây... về ngàn !
Dặm đời
Đã lắm sầu chan
Dỗ tôi yên nhé...
Đa đoan phận người !

                                              TỊNH ĐÀM

PHẬT CHÚA CŨNG KHÓC - Thơ Nguyên Lạc





PHẬT CHÚA CŨNG KHÓC
(Tưởng niệm 39 “thùng nhân” chết cóng tại London)

39 người đông cứng trong container
Trái tim nhân loại phải sững sờ
Xứ sở "thiên đường" sao chối bỏ?
Ngôn từ ngụy trá đã rõ chưa?

Phật và Chúa ngày nay lệ đổ
Nỗi trầm luân nghiệp chướng dân mình
Bao oan khiên đành phải lặng thinh
Câu cứu khổ xin dành đời khác

Ôi Việt Nam sao quá nhiều điều ác
Những nhân danh "hạnh phúc con người"
Họ ngụy trang lừa gạt dân tôi
Đưa con đỏ đến tận cùng nỗi khổ.

Phật và Chúa ngày nay lệ đổ
Chùa nhà thờ nhiều kẻ giật giành
Bọn buôn thần bán thánh cạnh tranh
Kinh cứu khổ tìm đâu người hỡi?!
                            
                                  Nguyên Lạc

TỰ TÌNH HALLOWEEN !!! - Thơ Lý Hạ Liên


   
                        Nhà thơ Lý Hạ Liên


TỰ TÌNH HALLOWEEN !!!

Với anh
Em không còn cảm giác hạnh phúc
Không còn cảm giác được yêu chiều
Như thể là trôi trong hoang liêu
Ngày hôm qua đã tan thành quá khứ

Suốt cuộc hành trình lữ thứ
Em như kẻ mộng du phiêu bạt góc đời
Trái tim vụn vỡ tả tơi
Chỉ còn lại trong em nụ hôn thần chết

Bài thơ yêu giãy chết
Một dấu chấm hết điêu tàn
Trên cánh đồng cổ tích miên man
Những bóng đen tình ái

Tuyết mùa hè có làm nỗi đau thêm tê tái ?
Khi trái tim đong đầy bóng đêm
Chẳng còn tiếng dịu êm
Cho cảm xúc ngập tràn lung linh nhật nguyệt

Buồn lũ lượt đến ngâm trong hè tuyết
Ai bảo mùa hè tuyết tan mau ?
Nghe trong em băng giá dâng trào
Sao em chẳng thấy bóng hình anh trong em ??

Với em
Anh chẳng còn lực hấp dẫn
Chẳng còn nụ cười làm em mê mẩn
Nụ hôn chẳng có tình yêu

Như thể em vừa đi qua cánh đồng hoang gió bão tiêu điều
Thần chết mỉm cười khi linh hồn ta xơ xác
Ai đã làm cho trái tim em tan nát ?
Khi anh không còn là hạnh phúc ở trong em ???

                                                          Lý Hạ Liên
                                       Đêm buồn halloween 31.10.2019

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

“CHỢ QUÁN, CHỢ CẦU, CHỢ DINH,…” TRONG KHÚC HÁT RU VÙNG TRỊ THIÊN - La Thụy sưu tầm và biên tập



                                      Vườn cau ở làng Nam Phổ (Huế)


“CHỢ QUÁN, CHỢ CẦU, CHỢ DINH, NAM PHỔ…” TRONG KHÚC HÁT RU VÙNG TRỊ THIÊN 

                                                              La Thụy sưu tầm và biên tập

Hầu như những ai từng sinh ra và lớn lên từ mảnh đất Quảng Trị, Thừa Thiên đều thuộc lòng “Điệu Hò Ru Em” hay “Khúc Hát Ru Em” đặc trưng vùng Trị Thiên, một bài ru thân thương quen thuộc thường được bà, mẹ hoặc chị đưa trẻ vào giấc ngủ khi nằm nôi. Bản thân tôi từng được say muồi giấc ngủ trẻ thơ, những khi bà nội tôi đong đưa những tao nôi cất giọng hò ru ngọt ngào, êm ái… như ngày xưa bà đã từng ru ba tôi, các cô chú tôi và chị em tôi. Đặc biệt hơn, bà lại hát ru những đứa con tôi – chắt nội của bà tròn giấc ngủ ngon. Giọng hò ru của bà lắng đọng và thấm đượm vào sâu thẳm tâm hồn chúng tôi.

KÝ ỨC CỦA TRƯỜNG TRUNG HỌC NGUYỄN HOÀNG - Thái Mộng Hùng

                           Trường Trung Học Nguyễn Hoàng Quảng Trị năm 1958

    KÝ ỨC CỦA TRƯỜNG TRUNG HỌC NGUYỄN HOÀNG
                                                                              Thái Mộng Hùng      
Giới thiệu tác giả:

Ông Thái Mộng Hùng sinh năm 1928 tại Cam Lộ, Quảng Trị.
+ 1951-1952: Giáo sư trường Trung Học Tư Thục Quảng Trị.
+ 1953-1957: Giáo sư trường Trung Học Nguyễn Hoàng Quảng Trị.
+1957-1973: Hiệu trưởng trường Trung Học Nguyễn Hoàng  Quảng Trị.
+ 1973-1974: Chánh Sự vụ Sở Học chánh Quảng Trị.
+ 1974-1975: Chủ Sự vụ Phòng Học vụ Viện Đại học Quảng Đà.

                 

Trước năm 1945, dưới thời Pháp thuộc, tại Quảng Trị cũng như hầu hết các tỉnh khác chưa hề có trường trung học. Tình trạng này vẫn tiếp diễn cho đến năm 1950. Học sinh sau khi học xong bậc tiểu học đành phải xếp bút nghiên ở nhà phụ giúp cha mẹ trong công việc mưu sinh hàng ngày. Chỉ những con em nhà khá giả mới có điều kiện vào Huế tiếp tục bậc Trung học.

THÀNH NGỮ ĐIỂN TÍCH 38: CỬU - Đỗ Chiêu Đức


               Ã„á»— Chiêu Đức
                                     Tác giả Đỗ Chiêu Đức


               THÀNH NGỮ ĐIỂN TÍCH 38: CỬU
                                                              Đỗ Chiêu Đức
                            
CỬU NGŨ CHÍ TÔN
                                  
   Theo quan niệm bình dân, Trung Hoa xưa chia các chữ số thành hai loại : Số Lẻ là DƯƠNG; Số Chẵn là ÂM. Trong các số DƯƠNG, số 9 (Cửu) là số cao nhất; số 5 (ngũ) là số ở giữa, nên mới lấy số 9 và số 5 tượng trưng cho uy quyền của một đế vương, gọi là CỬU NGŨ CHÍ TÔN 九五至尊.

           
                                           Cửu Ngũ Chí Tôn                                                                                                                                                                   

HỒI TƯỞNG VỀ NGƯỜI ANH, NHÀ THƠ PHAN PHỤNG THẠCH. - Phan Ngọc Bích


              
              Nhà thơ Phan Phụng Thạch


HỒI TƯỞNG VỀ NGƯỜI ANH - NHÀ THƠ PHAN PHỤNG THẠCH
                                                                        Phan Ngọc Bích

Anh tôi sinh năm 1942, là anh  trai thứ ba trong  gia đình có  bảy anh chị em .Tên khai sinh là Phan Ngọc Thạch, nhưng mọi người quen gọi Phan Phụng Thạch - bút hiệu của những bài thơ được yêu thích trên tạp chí Văn, Bách Khoa, Nghệ Thuật ở Sài Gòn từ năm 1964 đến 1972…Thuở nhỏ, trong nhà gọi anh một cách thân thương là Vinh. Cha tôi và  nhà thơ Phan Văn Dật là anh em chú bác lạị, học cùng khóa ở trường Khải Định. Về sau cha tôi làm trợ-giáo rồi tham gia mặt trận chống Pháp, bị giặc bắt và bắn chết năm 1948 lúc anh Thạch vừa sáu tuổi, còn tôi ba tuổi. Quê hương chìm trong khói lửa, gia đình chúng tôi vào  Huế một thời gian nhờ sự giúp đỡ của bà con họ tộc. Sau hiệp định Geneve , anh Thạch về Quảng Trị học trường trung học Nguyễn Hoàng từ năm 1955 cho đến đỗ tú tài 1. Anh học để thi tú tài 2 ở Trường Petrus Ky - Sài Gòn. Sau đó anh theo học Khoa Sử-Địa thuộc Đại Học Văn khoa - Huế và xin dạy hợp đồng ở trường cũ, cho đến khi tốt nghiệp khóa Khả năng sư phạm mở tại Sài Gòn anh được vào biên chế, vừa dạy vừa làm quản thủ thư viện nhà trường.                                                                 

VỀ NGHE CHIM HÓT VƯỜN XƯA - Thơ Lê Văn Trung


       


VỀ NGHE CHIM HÓT VƯỜN XƯA

Anh về vườn cũ nghe chim hót
Ngắm nắng chiều rơi những sợi vàng
Mây trôi về những phương trời hạ
Ôi nhớ ai mà mây lang thang

Về nghe xao xuyến gió hoàng hôn
Áo trắng hay sương nhuộm cuối vườn ?
Có phải hồn thu từ vô tận
Vừa giăng lụa mỏng áo tình nhân

Anh về vườn cũ nghe chim hót
Chợt nhớ ngày xanh buổi nguyệt rằm
Em chải tóc mềm như suối nhạc
Ai ngờ chảy suốt cuộc trăm năm

Đôi bướm vàng say bài luân vũ
Nhịp cánh vờn theo khúc Phượng Cầu
Ai biết lòng ai lòng Tư Mã
Tình biết tình ai tình Tương Như

Anh về vườn cũ nghe chim hót
Xao xuyến như lời thương nhớ ai.

                                      Lê Văn Trung