BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyên Lạc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyên Lạc. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 2 tháng 7, 2019

SÔNG KHUYA VẲNG KHÚC “DẠ CỔ HOÀI LANG” - Thơ Nguyên Lạc


      
                               Nhà thơ Nguyên Lạc  
       

SÔNG KHUYA
VẲNG KHÚC “DẠ CỔ HOÀI LANG”

Gây chi bao cảnh chia li?
Thanh xuân vĩnh biệt. tan đi mộng đời!
Người từ cuộc lữ xa xôi
Ưu phiền trên tóc. rã rời đôi chân!
Về tìm. hình bóng trăm năm
Chỉ sương khói lạnh!
Khuyết rằm trăng côi!

Sầu xuôi. thuyền độc mộc trôi
Dòng đời cô độc.
Biết rồi về đâu?
Về đâu?
Trời nước một màu
Một màu thảm biếc. tím câu tương phùng!

Tìm đâu người?
Giấc tình chung!
Sông khuya vẳng khúc não nùng
Hoài lang! (*)

                              Nguyên Lạc
…………….

(*) Trích đoạn bản “Dạ Cổ Hoài Lang” – Cao Văn Lầu

Đường dầu sa ong bướm
Xin đó đừng phụ nghĩa tào khang
Còn đêm luôn trông tin bạn
Ngày mỏi mòn như đá Vọng phu...

@. Mời nghe Hương Lan ca Dạ Cổ Hoài Lang
http://www.art2all.net/tho/nguyenlac/dacohoailang-caovanlau-huonglan.mp3

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2019

ĐÊM LY BIỆT - Thơ Nguyên Lạc


   


ĐÊM LY BIỆT

Còn đây. một chút muộn màng
Em đem dâng hết. kẻo. tang thương về
Đốt tình. cháy trọn đam mê
Rồi quên đi nhé. lời thề bền lâu!

Chắc gì có kiếp đời sau?
Thì thôi. ta hãy. cho nhau kiếp này!
Đôi môi. đẫm ướt. em đây
Thân cong dâng hiến. hãy. say mê tình!
Mai này. đời đó phiêu linh
Giữ riêng. anh nhé. hương tình của em!

Tiếng chim sớm. hót bên thềm
Báo người. ngày đến. tiếng buồn từ ly
Biệt ly! người sẽ ra đi
Anh ơi vĩnh biệt!
Chắc chi tương phùng?!?

               Nguyên Lạc

Thứ Năm, 20 tháng 6, 2019

CHỮ BẬU TRONG HÒ, CA DAO VÀ LỤC BÁT - Nguyên Lạc


        
                               Nhà thơ Nguyên Lạc  
       

         CHỮ BẬU TRONG HÒ, CA DAO VÀ LỤC BÁT
                                                                         Nguyên Lạc


Bài viết này là bài thứ 2 trong loạt bài giới thiệu quê hương nam bộ bình dị và thân thương của chúng tôi.
Đây là bài 1: Nguyên Lạc: VỀ CHỮ “BẬU”

Trong cuộc Nam tiến, nhiều dòng người từ các nơi đã đến vùng đất mới này sinh cơ lập nghiệp, nhất là những đợt di dân từ đất ngũ Quảng (Quảng Bình, Quảng Trị, Quảng Tín, Quảng Nam và Quảng Ngãi) vào cuối thế kỷ 16 và đầu thế kỷ 17.  Trên bước đường chinh phục hoang vu, từ những chiếc ghe bầu, ghe chài, tam bản, xuồng ba lá… hành trang mang theo của những di dân này có cả những câu ca dao để làm chỗ dựa tinh thần trên bước đường xa xứ. Lênh đênh sông nước, những hành trang tinh thần này được họ- các tiền nhân -  cách tân, sáng tác thêm cho phù hợp với hoàn cảnh mới của mình, rồi phổ biến rộng rãi. Chữ "bậu" đặc biệt của nam bộ xuẩt hiện trong ca dao. Những câu hò, điệu lý… từ những ca dao này được hình thành. Tôi xin được tiếp tục giới thiệu đến các bạn sơ lược về hò và một số bài lục bát ca dao có chữ "bậu" thân thương này.

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2019

TRĂNG KHUYẾT - Thơ Nguyên Lạc


   


TRĂNG KHUYẾT

Trăng khuya khuyết chỗ ai nằm
Nên không soi sáng trăm năm tình người!
Với tay kéo đám mây trời
Che chi cho khuyết tình tôi muộn phiền?!

Ru tôi một bóng cô miên
Hình như tiếng lá trở mình sương khuya!
Dáng ai áo mỏng quỳnh mơ
Phù vân nghiêng bóng tôi chờ kiếp nao?!

Mong manh khuyết ánh trăng nào
Làm sao lấp được nỗi đau tình này?!?

                                   Nguyên Lạc

Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2019

VỀ CHỮ “BẬU” - Nguyên Lạc


       
                              Nhà thơ Nguyên Lạc         


         VỀ CHỮ “BẬU”
                      Nguyên Lạc

"Bậu" là tiếng dân dã, tiếng thân yêu của vùng tây nam bộ chúng tôi. Mỗi lần nghe ai nói, hoặc gặp trong thơ văn là lòng tôi cảm thấy bồi hồi. Tiếng"Bậu" nầy hình như bây giờ trong nước ít ai dùng, ít ai nhắc đến! Tại sao? Vì quê mùa? Tôi xin được tìm hiểu và giới thiệu đến các bạn vài bài thơ có liên quan đến chữ "Bậu" thân yêu nầy.

Thứ Năm, 6 tháng 6, 2019

ĐÊM ĐÔNG CHẠNH NHỚ MƯA THU - Thơ Nguyên Lạc


       
                              Nhà thơ Nguyên Lạc         


ĐÊM ĐÔNG CHẠNH NHỚ MƯA THU

"Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách
Sắc bất ba đào dị nịch nhân" (*)

Lột thơ
lộ ngực nguyệt rằm
Hôn em
nhan sắc hương trầm nhung tơ
Tay xuôi
hé nụ quỳnh mơ
Điếng đôi mắt nhắm
ngọt bờ môi son

Ơn em
điếng ngất thân cong!
Đôi tay cuống quýt
ghì ôm ân tình!
Thương yêu chẳng chút ngại ngần
Nguyên trinh thơ dại ân cần trao nhau!

Đêm thu. mưa trói chân nào
Thương ai ngấn lệ. nỗi sầu hiến dâng
Đời rồi dù có phù vân
Xuân thu sương điểm. vẫn ngần trầm hương !

Có người tuyết lạnh tứ phương
Nhớ ai nhan sắc nguyệt rằm đêm xưa!
Phương người đời có đẩy đưa?
Nguyệt rằm vẫn rạng?
nắng mưa lưng còng?

Đêm nay băng tuyết trổ bông!
Người đời cô lữ chạnh lòng mưa thu!

                                      Nguyên Lạc
...............

[*] [Gió mưa không có then khóa mà giữ được khách/ Nhan sắc không phải sóng lớn mà dìm chết người]
(Đàm Thuận Huy, Nguyễn Giản Thanh)

Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2019

TIỄN NGƯỜI - Thơ Nguyên Lạc


   
           Nhà thơ Tô Thùy Yên


TIỄN NGƯỜI
(Tiễn biệt Tô Thùy Yên)

Đất trời gầy cuộc ly tan
Tôi mang áo trắng khăn tang tiễn người
Nắng chiều nhuộm tím bờ vai
Lay hồn tám sải chuông hoài vọng âm

Người đi vào cõi hư không
Để vần thơ lại muôn năm cho đời
"Ta về". về với đất trời
"Từ tâm vô lượng" những lời "nở hoa"

"Cảm ơn hoa nở vì ta"
"Mười năm ta vẫn cứ là ta" thôi
"Một lần kể lại rồi thôi"
"Ðành không trải hết lòng" tôi với người!

"Vầng trăng tiếc cuộc rong chơi"
"Tiếc đời hữu hạn". lẻ loi "Ta về"!

                                 Nguyên Lạc
....

(" ") Một số lời thơ trong bài "Ta Về" của Tô Thùy Yên

Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2019

LOẠN BÚT VỀ TỬU SẮC (2) - Nguyên Lạc


       
                              Nhà thơ Nguyên Lạc         


         LOẠN BÚT VỀ TỬU SẮC (2)
                                         Nguyên Lạc               

Thtiếu:
Nhân sinh hàm khly
 Y phn tích bi thành
Phóng thvn stuyt
Đc tiếu, tiếu nht thanh.

Hãy Cười:
Kiếp người nhiu khnhc,
Cơm áo lm được thua,
Buông tay muôn vic hết,
Ðùa được, thì cứ đùa!
(Nguyên tác và dịch Ht Cát)

Đời như giấc chiêm bao : "Xử thế nhược đại mộng" - Lý Bạch. Hãy vui lên đi, hãy nâng ly lên cùng nhau hát:  " Một chăm em ơi, chiều nay một chăm  phần chăm...", rồi cùng Nguyên Lạc tui cười giỡn chút chơi.

LỜI VĨNH BIỆT - Thơ Nguyên Lạc


       


LỜI VĨNH BIỆT
(Thương tiếc thi sĩ Tô Thùy Yên)

Riêng người đây một nén hương!
Tiếc chàng thi sĩ vô thường tan mau
Biếc chiều nghiêng nắng ngang đầu
Chiêu hồn chuông gọi lời đau đến người!
Mắt đầy sương khói chiều rơi
Tiếng chiều đồng vọng người ơi nghìn trùng!

“Tam Giang” rày đã cạn cùng!
“Trường Sa chếnh choáng” “Anh Hùng Tận” ôi! [*]

Xin người an ngủ đi thôi!
“Ta Về” “nghe nặng đất trời từ tâm” [**]

                                     Nguyên Lạc

….

[*] Tên một số bài thơ của thi sĩ Tô Thùy Yên: Chiều trên Phá Tam Giang/ Trường Sa Hành/ Anh Hùng Tận...
[**] Nghe nặng từ tâm lượng đất trời.- Ta Về

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2019

SAO NỠ PHỤ EM? - Thơ Nguyên Lạc


       
                              Nhà thơ Nguyên Lạc         


SAO NỠ PHỤ EM?

Anh quên em rồi. có phải thế không?
Thành phố không anh đường vắng âm thầm
Một bóng quạnh hiu đèn vàng rưng mắt
Quán vắng nhạc buồn xa cách tình nhân!

Anh quên em rồi. có phải không anh?
Quên mất đôi môi dâng hiến nồng nàn
Giờ chỉ khô cằn màu son phai nhạt
Quay quắt đêm buồn chăn chiếu lạnh căm!

Anh phụ em rồi. trả lời đi anh?
Sao nỡ lạnh lùng bóp nát tim em?
Thiếu vắng anh rồi ngày dài hoang vắng
Rưng rức đêm buồn hiu hắt vầng trăng

Anh phụ thật rồi. chắc thế phải không?
Quên mất thật rồi lời hứa trăm năm!
Tan vỡ thật rồi cuộc tình xuân mộng!
Đời vắng anh rồi... còn lại mùa đông!

                                      Nguyên Lạc 

Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2019

VẪN MÀU TÍM XƯA - Thơ Nguyên Lạc


        
                               Nhà thơ Nguyên Lạc         
                             
VẪN MÀU TÍM XƯA

Tím chi. tím đến nôn nao!
Tím ai. trọn giấc chiêm bao. đêm nằm!
Tím em mắt biếc. môi hồng
Tím em. điếng mộng. xô hồn tôi xiêu!
Tím thêm em nhé. tím nhiều!
Tim tôi mở cửa. đón chào tím ai

Bằng lăng hoa tím bay bay
Gió ơi. sao thổi tình ai bay vèo!
Có người. phố cũ đường nao
Tìm ai áo tím. sầu sao đoạn trường!

Trường xưa. đâu dấu yêu thương?
Tình xưa. sương khói!
Tan phương trời nào?
Thời gian tàn nhẫn. vội mau
Để người tuyết điểm!
khóc màu tím xưa!

         Nguyên Lạc

Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2019

NHẤT SINH ĐÊ THỦ BÁI MAI HOA - Nguyên Lạc


        
                               Nhà thơ Nguyên Lạc         
                             

        NHẤT SINH ĐÊ THỦ BÁI MAI HOA
                                                            Nguyên Lạc

Lời nói đầu:
Xuân về hoa Mai nở, thấy hoa Mai nở ta biết Xuân về. Mùa Xuân và hoa Mai liên hệ thấm thiết với nhau. Ai mà không biết hai câu này của Thiền Sư Mãn Giác trong bài kệ Cáo tật thị chúng của Ngài:
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
            (Thiền sư Mãn Giác)

Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua – sân trước – một cành mai.
               (Thích Thanh Từ dịch thơ)

Nhân bàn về hoa MAI, Nguyên Lạc tôi xin tặng độc giả vài nụ cười có liên quan đến MAI

Thứ Ba, 14 tháng 5, 2019

PHƯỢNG HỒNG TRƯỜNG CŨ, MẮT BIẾC MÔI XƯA - Thơ Nguyên Lạc


        
                               Nhà thơ Nguyên Lạc                                                                                                                                                                                                                      
PHƯỢNG HỒNG TRƯỜNG CŨ

Nhớ chi. chiều nắng tan trường?
Để lòng thờ thẫn. phượng hồng rơi rơi!
Khi. em nở nụ son môi
Thấy. tôi run rẩy. một đời cuồng si!
Yêu chi. dáng mỏng xuân thì?
Tóc mây hờn dỗi?
Trói ghì đời riêng!

Khi em. tình khúc muộn phiền
Hồn tôi. ngày tháng tầm ruồng. ngu ngơ!
Mắt môi. trọn những trang thơ
Đầy đêm chong mắ́t. hoài mơ tình đầu!

Tình giờ sương khói. tan mau!
Để tôi ở lại. tiếc màu thời gian

Phượng hồng. hoa rụng đỏ sân!
Có người. trường cũ. thấy hồn mưa rơi!
Hè. sao nỗi lạnh người ơi?!
Đường xưa
Phố cũ...
Tình tôi đâu rồi?!

Thứ Hai, 6 tháng 5, 2019

LOẠN BÚT VỀ TỬU SẮC (1) - Nguyên Lạc


        
                               Nhà thơ Nguyên Lạc                                                                                                                                                               

         LOẠN BÚT V TỬU SẮC (1)                          
                                        Nguyên Lạc                                                                                                                                    
Dẫn nhập:

Một hôm, tình cờ đọc được một bài thơ của ông thi sĩ Trần Hoài Thư, lòng tui bồi hồi quá mạng!

Bn đến thăm kéo ra chp nh
Ta l
a cây hng sai trái làm phông
B
i đi ta githm thiết quá chng
Nên v
n lá cành trang hoàng đti
Hãy nhìn đ
u ta mt vùng trng ph
Hãy nhìn tóc ta, si ngn si dài
Đã g
n hai năm bphế tóc tai
Đ
i thm quá ly ai mà “trang đim”?  

Trời! Sao thảm quá vậy ông Trần!  Như mộng, huyễn, bào, ảnh thôi!  Hãy cười đi, mọi sự rồi cũng sẽ qua.

Xử thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh
           (Lý Bạch)
Ở đời như giấc chiêm bao
Cái thân còn đó, lao đao làm gì? 
                                   (Tản Đà)

Đời như giấc chiêm bao, hãy vui lên đi, hãy nâng ly lên, cùng nhau hát: “một chăm em ơi, chiều nay một chăm  phần chăm”, rồi cùng Nguyên Lạc tui cười giỡn chút chơi.