BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2018

HAI LY CÀ PHÊ MỘT BÀI NHẠC TÌNH - Thơ Nguyên Lạc


         
                        Nhà thơ Nguyên Lạc


HAI LY CÀ PHÊ MỘT BÀI NHẠC TÌNH

1.
Ngày hanh lạnh quán càphê cuối phố
Một bóng người nhẹ bước góc vắng nào
Nốt nhạc trầm đủ lắng lòng tha phương cô lữ!
Hai ly càphê đầy
hương thoảng
động nỗi nao!
Hai ly càphê
Một người ngồi
cánh tay choàng ôm tưởng tượng khoảng không nào
Với chút vị đắng
chút hương ngọt ngào giọt càphê sớm

Uống đi em
uống tình thêm đượm!
Uống ngọt ngào yêu dấu tình ta!
Lắng lòng tôi ơi!
trầm khúc nhạc xưa
Lắng lòng em ơi!
tình khúc buồn muôn thuở!

Hello! Ôi dịu dàng lời tình ca xưa cũ
"Chào em. Anh  muốn nói: Anh yêu em!
Anh mong thấy hạt nắng rơi trên tóc em
và lặp lại mãi: Anh ân cần em nhiều lắm!
Phải anh, người em đang tìm?
tình em đang kiểm?
Em đang cô độc ở nơi nào hay ai đó đang yêu em?"  [1]

Anh uống giùm em ly càphê riêng dành
như uống bờ môi em ngọt [2]

Hãy đắng thêm đi ly càphê ta uống!
Đủ tái tê lòng
xót xa nỗi thương nhớ muôn xưa!
Tựa vai anh đi em!
Cho trĩu nặng tình này!
Sao hụt hẫng cánh tay choàng
khoảng không trống vắng?!

Sao ly em vẫn đầy?
đầy niềm cay đắng!
Tình anh vẫn đầy
riêng hình bóng em thôi!

Giọt đắng ly anh đã cạn!
Sao sầu ly em vẫn đầy?
Này em để anh uống giúp!

Hello! Chào em! Những nốt nhạc trầm
"Nói cho anh biết cách chinh phục trái tim em
vì anh không biết bắt đầu từ đâu?
hãy cho anh bắt đầu bằng lời:
-- Anh yêu em!" [1]

Lời tình ca ngọt ngào!
nhưng em đâu?
vùng trời miên viễn!
Thôi hãy để anh bắt đầu bằng câu nói:
-- Hello! Anh vẫn nhớ em!

2.
Làm cách chi trở về khung trời ấy?
Nước xuôi dòng, hoa tím lục bình
Nhẹ chiếc xuồng chở đầy mạ tươi non
Người chèo lái, người ngồi hướng mũi
Vui con nước, tiếng bìm bịp gọi
Những thân thương trái bần rụng chiều êm!

Dòng sông bỗng trở mình mùa bão nỗi
Vùi bao mảnh đời miên viễn...
Ôi oan khiên!

3.
Có đắng không ly càphê em tôi?
Sao vẫn đầy trong tiếng nhạc trầm?
Hình như có bóng ai vụt qua khung kính?
Anh uống cạn giúp em nhe ly càphê đắng?
Để trọn cho nhau hai ly tình buồn!

Tình chẳng vui, tình của chúng mình
Buồn thảm lắm, mù không tay với!

4.
Một bóng người âm thầm đêm cuối phố
Choàng tay bên ôm chút lạnh hư không
Phố lạ xôn xao, chân sáo ai kia đó ân cần
Riêng có người
nặng bước...
rã rời...
từng nhịp khổ!

Nguyên Lạc

............
[1] Hello - Lionel Richie: Lời nhạc tác giả chọn trích ra, tạm dịch thoát để đưa vào bài thơ.
[2] Lấy ý: Uống ly chanh đường, uống môi em ngọt (Trả lại em yêu - Phạm Duy)

RÉT CẰN - Thơ Đặng Xuân Xuyến


        


RÉT CẰN

Gói lời yêu vào lửa
Em chùng chình bước qua
Ngoái đầu, em thành lạ
Ríu chiều hiu hắt mưa

Chân trần dạo ngõ xưa
Lối về xa xăm quá
Mấy mùa cây thay lá
Rét cằn chẳng trổ hoa.

Làng Đá, 18.11.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

MUỐN - Thơ Quách Như Nguyệt


        
                 Nhà thơ Quách Như Nguyệt


MUỐN

Muốn kể anh nghe chuyện vui buồn
Mỗi ngày tâm sự chuyện mông lung
Làm thơ gửi đến cho anh đọc
Anh hững hờ chi để lòng chùng?

Mong nhận thư anh, em mong lắm!
Nhưng thư chẳng thấy, thấy buồn tênh!
Diễn đàn hai đứa sao lạnh vắng?
Anh bận hay là anh nỡ quên?       

Muốn trách, muốn than nhưng lại thôi
Đâu có gì đâu phải ỉ ôi?
Tình mình nhẹ hững như sương khói
Thương à… chỉ chót lưỡi đầu môi!

Muốn gửi đến anh thư mỗi ngày
Nhưng nhận ra ngay mối tình này
Tưởng là thắm thiết mà chẳng phải
Mối tình trên ảo chóng tàn phai!

Lảo đảo, lao chao cũng thế thôi
Tình yêu nào rồi cũng pha phôi
Chẳng buồn đâu ạ vì biết trước
Uống cạn nha anh chén ly bôi

Muốn lắm, còn thèm, còn ước muốn
Tham đắm, sân si nặng chĩu vai
Cũng tại đường tu còn vụng dại
Nên còn tham ái rước bi ai

Muốn lắm, muốn nhiều, em muốn lắm!
Muốn được anh yêu…  muốn trăm năm
Muốn quên không nhớ... không thèm nhớ
In hết thơ ra lót chỗ nằm!

                              Quách Như Nguyệt

LỆ AI HÓA ĐÁ NGÀN NĂM ĐỢI CHỜ - Thơ Lê Văn Trung


    
                       Nhà thơ Lê Văn Trung


LỆ AI HÓA ĐÁ NGÀN NĂM ĐỢI CHỜ

Như con dơi về trú đông
Trong hang đời quạnh một vùng tối đen
Có người lỡ cuộc tình duyên
Áo sương tìm động u huyền lãng quên

Như con vượn lẽ đầu non
Tàn hơi tiếng hú chảy mòn suối khe
Có người tìm thấy trong mơ
Câu thơ mắc cạn ven bờ đá rêu

Như con chim nhạn kêu chiều
Tiếng đau rụng dưới chân đèo nhân gian
Có người giữa cuộc chia tan
Lệ ai hóa đá ngàn năm đợi chờ.

                         Lê Văn Trung

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2018

CÒN MỘT CHỮ DUYÊN - Thơ Kha Tiệm Ly


        
                           Nhà thơ Kha Tiệm Ly


CÒN MỘT CHỮ DUYÊN

Có ai hỏi thử dòng kinh,
Sao làm cho kiếp lục bình lênh đênh?
Thuyền tình ta vốn chông chênh,
Sông tinh em nỡ lắm ghềnh thác chi?

Quá xa xôi tuổi xuân thì,
Chuyện trăm năm tới đươc gì không em
Đời ta hạt cát ưu phiền,
Mà em là chốn bình yên ta về.

Dẫu chưa cạn chén hẹn thề
Chữ duyên đã trọn tình quê với người.
Ai xui em rớt nụ cười,
Để cho ta nhặt một đời tương tư!

                             Kha Tiệm Ly

THƠ TÌNH ĐIÊN KIỂU PHẠM NGỌC THÁI


phamngocthai
     Nhà thơ Phạm Ngọc Thái


        TIẾNG ANH GỌI
(Viết theo giọng thơ điên Hàn Mặc Tử)

Ta gọi tên em trong bao la trời đất
Tên một loài hoa thơm nhất quê hương
khắp núi rừng tới miền sông nước mênh mông
Chính trong tim ta, tên em còn vọng mãi...

Ta đi tìm em với tâm hồn hoang dại
Từ lúc chim ca đến mãi đêm thâu
Em ở đâu ? Em ở đâu ?
Nàng thôn nữ mặc chiếc áo xanh màu cỏ biếc.

Ôi rồ dại ! Hỡi linh hồn rồ dại !
Đi tìm hoài mà có bóng em đâu ?
Sông trăng kia cũng hóa vũng máu đào
Cùng với huyết của tim ta loang chảy...

Ta bay qua các nóc nhà cao ngất trời Hà Nội
Về miền quê đồng trắng nước mênh mang
Những bóng dừa, khóm trúc thắm màu xanh
Mà chẳng thấy em ta ra đón đợi ?

Ôi thượng đế ! Tâm hồn con chới với
Trên núi cao ngã nhào xuống vực sâu
Người sinh ra con
                     làm anh thi sĩ chốn bèo dâu
Sao còn bắt chịu nỗi đớn đau,
                          trong bể ái tình máu lệ...

Thời gian hãy trôi đi ! Trôi nhanh đi ! Đừng chậm trễ
Cuốn cả thân ta, linh hồn ta... vào cõi tha ma
Trí não ta đã tàn, đâu còn phải là ta !?
Ừ cũng được ! ta sẽ làm ma bất tử...

Anh còn tim em ở kiếp sau, em nhé !
Nhớ chờ anh, đừng trốn bỏ như nay
Anh sẽ bế bồng em, giống thuở vẫn còn trai
Dành cho em cả tình yêu chung thủy.

Tiếng anh gọi ! Có nghe thấy không, em yêu quí ?
Rền vang bầu trời, sâu thẳm đại dương
Về với anh đi em ! Ta cùng bay khắp nhân gian
Hòa tiếng thơ ngân, hai trái tim chung nhịp điệu.

                                                Phạm Ngọc Thái
                                                     17.12.2018

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2018

NGỤ NGÔN DẾ MÈN VÀ BÒ - Thơ Châu Thạch


        
      Nhà thơ Châu Thạch  

         
NGỤ NGÔN DẾ MÈN VÀ BÒ

Ở một mảnh vườn quê hương xơ xác
Có con dế mèn
Ăn không có ăn
Bởi thiên tai và dấu chân con người
Dẩm đạp đến ngọn cỏ cũng không còn
Dế mèn vẫn gáy
Đêm đêm hát với trăng sao
Tiếng ca không ngọt ngào
Mà ru ngủ
Những linh hồn nông dân khốn khổ
Nghèo xác xơ khác chi loài dế ở đồng.

Dế có hèn không?
-Nhất định là không
Dế sống đời đáng sống!!!

Tại cánh đồng cỏ xanh và nước ngọt
Tưởng nơi đây thiên đường của chốn trần gian
Có con bò vàng
Ăn ngày ăn đêm
Bụng căng phồng đầy cỏ
Mắt không biết trăng sao
Tai không nghe tiếng gió
Bò rống lên đưa sừng húc đây đó
Đâu biết mình múa thứ võ súc sanh!

Dế sẽ chết dưới trời xanh
Bò sẽ vào lò mổ
Nước mắt chảy dài bò đau khổ
Khóc than, hối hận đã rồi
Khi làm bò hèn từ ở coi nôi
Nên khi chết mang cái hèn mà chết!!!

                                           Châu Thạch

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018

TRỐI... , ĐỢI, VẪN – Thơ Trần Mai Ngân


        
                                  Nhà thơ Trần Mai Ngân 

TRỐI...

Năm sắp chết chỉ còn vài tờ lịch
Bốn mùa yêu cũng hấp hối qua đời
Bầy Sẻ cũ có về nghe trăn trối
Và em ơi... nhớ tụng niệm Di Đà.


ĐỢI

Năm mới đến và đôi ta rất mới
Sẽ nồng nàn hay nguội lạnh chiều Xuân
Nước qua cầu chở nhẹ bóng bâng khuâng
Lòng chớ vội... xin chờ năm mới đến !


VẪN

Vẫn là thế - là một đôi rất cũ
Cố nói cười để lấp một dòng sông
Trên đôi vai đời đã gánh long đong
Nhưng vẫn đợi lòng không hề tuyệt vọng !

                                      Trần Mai Ngân
                                         24-12-2018

CHÙM THƠ MÙA GIÁNG SINH CỦA NGUYÊN LẠC


       
                             Nhà thơ Nguyên Lạc


ĐÊM ĐÔNG

Đèn khuya bóng gẫy bên trời
Dặn lòng đừng nhớ những lời biệt ly!

Sao băng tuyết chẳng về đi?
Lạnh thì đã lạnh ngại gì tuyết rơi?
Đêm đông chỉ một bóng thôi
Thấy đời hiu quạnh thấy tôi nỗi hàn!

Có người sợ quá thời gian
Thấy sầu  bạc tóc thấy tình hư vô!
Thấy thanh xuân với ước mơ
Vụn tan theo những ngây thơ dại khờ!

Tuyết ơi đừng có thập thò!
Trắng đêm hãy đổ!
Cho thơ khóc đời!

EM CÒN GIỮ…? - Thơ Nhã My


       
                     Nhà thơ Nhã My


EM CÒN GIỮ…?

Em còn giữ nửa vòng tay hò hẹn?
Ta bên nhau như mật ngọt ngày nào
Đêm ngập ngừng cùng ngắm ánh trăng sao
Hồn mơ ước một khung trời diễm mộng

Em còn giữ lời yêu mùa hi vọng ?
Nói đi em hạnh phúc rất mong manh
Để giọt tình đọng lại ở tim anh
Rồi rơi rụng khi bình minh thức giấc

Em còn giữ giác nồng say chất ngất ?
Má hồng tươi như trái chín thơm lừng
Hương tóc mềm vây hãm cả trời xuân
Rồi chia cách ta lìa xa mãi mãi

Em còn giữ nửa vành môi ân ái?
Cho anh xin trong đêm lạnh lạc loài
Đêm từ giã nghe hồn tình tê dại
Tiếc làm chi chất đắng đọng bờ môi…

                                       Nhã My

       

         Lời thơ: Nhã My
         Nhạc và hòa âm: Trần Nhàn
        Giọng hát: Ca Sỹ Quốc Duy

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2018

THƠ GIÁNG SINH NĂM 2018 - Đức Hạnh cùng thi hữu


    

THÔNG ĐIỆP GIÁNG SINH
“Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
Bình an dưới đất, ân ban cho người!”
                                (Lu - ca 2:14)
VINH quang Sứ điệp Giáng Sinh
DANH Ngài cứu rỗi tội tình thế nhân
THIÊN Thần chúc tụng vang ngân
CHÚA Con giáng hạ muôn dân vui mừng
TRÊN không tiếng hát tưng bừng
TRỜI cao biển rộng không ngừng hân hoan
BÌNH minh sáng tỏ soi đàng
AN bình dưới thế nồng nàn Thiên ân
DƯỚI đời nhân thế canh tân
ĐẤT mừng mưa xuống Hồng ân Chúa Trời
ÂN tình Thiên Chúa gọi mời
BAN lời Hằng sống tình Ngài Yêu thương
CHO lòng bác ái ngát hương
NGƯỜI yêu công chính Thiên đường nở hoa.

Đức Hạnh
Giáng Sinh – 2018

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2018

KHUYA CHÚA VỀ ĐÀ NẴNG - Thơ Huy Uyên


       
            Nhà thơ Huy Uyên


KHUYA CHÚA VỀ ĐÀ-NẴNG

Nghe chuông đổ tháp nhà thờ
Một mình chân bước khuya nay Chúa về
Người đi cách-trở sơn-khê
Tóc xưa có bạc dãi-dầu nắng mưa
Phố người ngàn dặm sau xưa
Để tôi thương-nhớ mọi mùa Giáng-sinh
Trời quê Đà-Nẵng sông Hàn
Đổi thay bến cũ đò-ngang mất rồi
Hà-Thân thuyền ngủ quạnh-hiu
Mây mưa như nhớ thương người buổi xưa
Đêm nay đón Chúa quay về
Trời-đất hoang-hoải nhà-thờ buồn hơn !!!

                  Giáng-sinh ở Đà-Nẵng 2018
                                 Huy Uyên

LOẠI HÌNH VĂN HỌC - Thơ Chu Vương Miện


        

LOẠI HÌNH VĂN HỌC

ở quê nhà
bây chừ chỉ còn vài loại hình
viết về văn học
chỉ toàn là dịch
các bản văn Hán Nôm
từ trước thời Hoàng Đế Bảo Đại
còn mặc quần thủng đít
toàn là dịch
của các tác giả đã chết
hoặc cận đại
đa số đã nằm yên trong đất
đã cải táng vài ba lần
không thanh nga thanh minh được nữa ?
còn cảm nhận về thơ
"hay phê bình thơ"
chỉ toàn kiếm thơ Ghệ
rồi hóa thân thành
rệp chí rận
bò từ gấu váy mép quần
lên tới tận bụi cỏ tóc tiên
hay lạch đào nguyên
rồi hít hà toàn mùi uré
thơm quá là thơm
quen quá là quen
cả một đời luẩn quẩn trong nội y
viết lách đã thèm ?
cả đời viết cảm nhận
qua loại hình khác thơ đánh giặc
thì phú thác cho Trần Quốc Tuấn
Lý Thường Kiệt Quang Trung
còn mình núp sau lưng
làm con dế mèn
làm thằng hèn?

CHU VƯƠNG MIỆN

GIÁNG SINH YÊU THƯƠNG - Thơ Nhật Quang


         


GIÁNG SINH YÊU THƯƠNG

Binh boong…
Từng giọt chuông ngân
Giọt rơi thanh thót trong ngần đêm nay
No-el về
Hồn ngát say
Phố khuya sánh bước, vòng tay ân tình

Vì yêu thương
Chúa giáng sinh
Cho tim anh thắp lửa tình yêu em
Lung linh
Hang đá Be - lem
Đèn giăng lấp lánh bên thềm phố hoa

Dập dìu bước
Phố người qua
Thướt tha áo trắng lụa là mong manh
Thầm thì…
Em khẽ bên anh
Dâng câu ước nguyện, lòng thành cậy trông

Giáng sinh
Kết máng cỏ hồng…
Yêu thương dâng Chúa, đêm đông nồng nàn
Dẫu đời
Dâu bể - hèn sang
Nguyện ơn trên dệt mộng vàng sắt son.

                                          Nhật Quang

CHỢT THẤY ĐỜI HƯ HAO - Thơ Quách Như Nguyệt


   
            Nhà thơ Quách Như Nguyệt


CHỢT THẤY ĐỜI HƯ HAO

      *Đêm thở dài thao thức
Chợt thấy đời hư hao
Còn bao nhiêu năm nữa
Mới thoát khỏi cõi tình
Còn bao nhiêu ngày nữa
Mới thoáng thấy bình yên

*Giờ này anh đang ngủ
Lòng đất chắc lạnh lùn
Cũng đủ rồi anh nhỉ
Tình vài năm mà thôi

*Sao em còn tiếc nuối
Nhớ mãi mối tình h
Sao em khờ khạo thế
Còn nhớ đến bao giờ?

*Tình vài năm ngắn ngủi
Để lại buồn trăm năm
Tình đắm đuối si mê
Tình cuồng điên bão t
Rốt cuộc cũng ê chề

*Anh ngủ yên anh nhé
Đã trọn kiếp đa tình
Chẳng còn gì để tiếc
Chẳng còn gì luyến thương

*Chúc mừng anh yên nghỉ
Chấm dứt cõi bềnh bồng
Em còn trên cõi thế
Bồng bế tháng ngày qua

*Đêm nay không ngủ được
Day dứt chuyện hôm nào
Ồn ào lòng gợn sóng
Chợt thấy đời hư hao!

               Như Nguyệt


    

       Trình bầy: Quỳnh Thi
       Thơ: Quách Như Nguyệt
       Nhạc: Ngô Bảo Quốc
       PPS: Phan Anh Siêu


     

       Trình bầy:  Tâm Thư
       PPS:  Dĩ Vãng Buồn