BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 4 tháng 2, 2024

LIÊN KHÚC XUÂN THA HƯƠNG - Nhạc Khê Kinh Kha

   

               

NGÀY TẾT, BÀN THƠ TẾT KHA TIỆM LY VÀ TÚ XƯƠNG - Châu Thạch


   
                            Nhà thơ Kha Tiệm Ly

 
ĐÓN TẾT
(Gởi Nguyễn vô Cùng)
 
Chẳng hẹn mà mi lại tới rồi
Hè nhau nhằm tớ lấy đùa chơi?
Ngoài sân chủ nợ la khàn tiếng
Dưới bếp thằng cu vét lũng nồi!
Nhuận bút leo heo chờ mỏi cổ
Cháo hoa lỏng bỏng húp cầm hơi
Người vui, ta cũng vui ra phết
Kéo xệch hai môi, Đọ! Cũng cười
 
                                      Kha Tiệm Ly

 *
NGÀY TẾT, BÀN THƠ TẾT KHA TIỆM LY VÀ TÚ XƯƠNG
                                                                                       Châu Thạch

                          
                                           Nhà thơ Tú Xương

Nếu tôi là vị quan nào đó thì tôi sẽ hỏi tội Kha Tiệm Ly ngay, vì bài thơ “Đón tết” tưởng như bi thảm hóa xã hội nầy. Nói đùa thế thôi, chứ tôi cũng biết vị quan nào đó sẽ cười khề khà bên ly rượu hảo hạng, khen nhà thơ Kha Tiệm Ly nầy làm thơ tự trào hay quá. Quan đó cũng dư biết rằng ngày tết thì dân chúng sẽ vui chơi ba ngày, thế nhưng nhà thơ nầy thì chắc chắn sẽ túy lúy đến ba mươi ngày. Bởi vì làm thơ trào phúng nên thi sĩ cường điệu lên đấy thôi, mà cũng nhờ vậy nên Kha ta mới có giọng tự trào độc đáo được như thế.

HƯƠNG CHIỀU THÁNG CHẠP – Thơ Lê Văn Trung


   


HƯƠNG CHIỀU THÁNG CHẠP
 
Lòng đã ươm đầy mây tháng Chạp
Mây ơi trắng quá mấy phương chiều
Có người ngồi vẽ câu thơ mới
Mà sắc màu Xuân tưởng chớm phai
 
Tình ai vội vã thay xiêm áo
Bỏ lại bên chiều một thoáng hương
Bỏ lại một người nơi quán vắng
Uống hương như uống rượu hoang đường
 
Tình đã vàng bay những cánh mai
Màu thơ người vẽ dáng mai gầy
Có người nhặt vội dăm ba cánh
Úp vùi men mật một đêm say.
 
                       Lê Văn Trung
                          02. 2024

THẤT BẠI TRONG HÒA BÌNH - Nguyễn Hiến Lê

Dẫn nhập:

Những ngày áp cuối tháng 4, Sàigòn bắt đầu hỗn loạn. Võ Phiến rời tòa soạn Bách Khoa trên đường Phan Đình Phùng để đến từ giã người bạn tâm giao là Nguyễn Hiến Lê. Đôi bạn cùng ngậm ngùi. Cả hai đều biết sẽ không gặp lại. Sang đến Mỹ, Võ Phiến không bao giờ quên dòng nước mắt lăn trên má người bạn có sở học uyên thâm.
Võ Phiến chọn ra đi. Nguyễn Hiến Lê chọn ở lại vì trong nội chiến Nam-Bắc, cụ Lê dành nhiều cảm tình cho phía “cách mạng”. Rồi chứng kiến “xã hội mới, con người mới” của phía chiến thắng áp đặt lên đồng bào đã đầu hàng, cụ Lê phê phán không tương nhượng.
Sống đúng với lương tâm của mình, là tiêu chí của Nguyễn Hiến Lê.

                                                                                  Trần Vũ
                                                                         (January 13th, 2024)


    THẤT BẠI TRONG HÒA BÌNH 
                                                              Nguyễn Hiến Lê
 
Mấy tháng đầu sau ngày 30-4-75, các bạn kháng chiến, già cũng như trẻ, nhất là trẻ, đều có tâm lý chung là hăm hở hưởng thụ sau mấy chục năm gian khổ sống chui, sống nhủi trong rừng, trong bụi, dưới hố dưới hầm. Đành rằng phải bắt tay ngay vào việc kiến thiết, nhưng đã có đường lối sẵn rồi, có kinh nghiệm 20 năm ở Bắc thì không có gì khó; vả lại đã thắng được Mỹ, thành cường quốc thứ ba trên thế giới, sau Nga và Trung Hoa thì có việc gì mà làm không được, chỉ trong 5 năm sẽ tiến bộ, 20 năm sẽ đuổi kịp Nhật Bản về kinh tế.

Thứ Bảy, 3 tháng 2, 2024

NHÀ THƠ PHẠM NGỌC THÁI VỪA QUA ĐỜI

TIN BUỒN
 
Nhà thơ Phạm Ngọc Thái từ trần.
Xin thông tin tới các bạn yêu thơ văn Phạm Ngọc Thái:
Chúng tôi vừa nhận được tin nhà thơ Phạm Ngọc Thái đã từ trần sáng nay. Vô cùng thương tiếc nhà thơ Phạm Ngọc Thái.
Xin chia buồn cùng tang quyến. Cầu cho linh hồn nhà thơ, nhà văn mau được siêu thoát về nơi vĩnh hằng cực lạc.

Thứ Sáu, 2 tháng 2, 2024

ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY: “RƯỢU ĐÊM NAY” CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN – Trịnh Thị Nhâm


   
             Nhà thơ Trịnh Thị Nhâm

 
RƯỢU ĐÊM NAY
(Với M.Q)
 
Người ở lại bên ta ngồi châm tửu
Dìu ta say quên bớt oái oăm đời
Quên "cười ruồi - mắt đĩ - và cơn đau"
Cả nham nhở niềm tin vừa vá vội.
 
Chén rượu đấy, rót rồi, cứ uống
Nước mắt đan đốt tê dại đêm cuồng
Đắp nụ cười nghẹn đắng lằn môi
Nuốt lấy nhau gán niềm tin tráo đổi.
 
Ta vẫn biết đêm cuồng xô sóng dội
Người vì ta dạn dĩ chốn quần hồng
Xác thân phàm bầm dập những bỉ bôi
Phận lá liễu tả tơi vì gánh tội.
 
Ta sẽ dám trọn đêm nay chồng vợ
Cho mồ hôi rịn chặt với mồ hôi
Cho hơi thở mơn man dìu hơi thở
Cho bỏng đêm cuộn từng cột sóng trào.
 
         Làng Đá, đêm 28 tháng 12/2023
               ĐẶNG XUÂN XUYẾN
 

"ÔNG ĐỒ MỚI", CẢM TÁC VỀ BÀI THƠ “BÓNG ÔNG ĐỒ” CỦA VŨ ĐÌNH LIÊN – Thơ Nguyên Lạc


Bức ảnh chụp nhà thơ Vũ Đình Liên và bút tích của ông. Ảnh: Nguyễn Bình Phương

 
ÔNG ĐỒ MỚI
 
"Ông đồ vẫn ngồi đấy
Khăn áo bạc màu dưa
Nhắc cho người qua thấy
Lẽ nhân đạo, thiên cơ
Cách mạng là nhân nghĩa
Ông đồ là thi thư
Chữ tuôn dòng thiện mỹ
Từ ngón tay ông đồ"
 
(Vũ Đình Liên 1/1982) [*]
______
 
"Cách mạng là nhân nghĩa
Ông đồ là thi thư"
Ông kiêm luôn họa sư
Tô hồng cái "bánh vẽ"
Ngón tay ông "thiện mỹ"
Bút lông ông tuyệt vời
Một nét tiêu chữ Sĩ
Khen ông biết nắm thời
 
Từ đó hoa đào nở
Mỗi năm lại thấy ông
Trên tay ly vang đỏ
Trên thân bộ Veston
Trên môi điếu "thuốc cán"
Lòng ông vui phải không?
 
Ông đồ mới ngồi đấy
Giấy đỏ, ngọn bút lông
Cạnh bên chai vang đỏ
Khề khà với đám đông
Nhắc người qua kẻ lại
"Cách mạng là nghĩa nhân"
 
Mỗi năm hoa đào nở
Hình như... bút ông cong
Sao lòng tôi hụt hẫng?
Mắt buồn nhìn xa xăm
Ông đồ ngày xưa ấy
Còn đâu nữa mà mong!
 
Chữ tuôn dòng dối trá
Bút lông xưa đã cong
"Những người muôn năm cũ"
Hồn có sầu hay không?
 
Nguyên Lạc

---
[*] Lời thơ trong bài "Bóng Ông Đồ" của Vũ Đình Liên - ông làm vào tháng 1/1982

NÊN VIẾT “XỬ DỤNG” HAY “SỬ DỤNG” – Gs Trần Huy Bích



Trong cuốn Ngữ vựng tiếng Việt đầu tiên (Westminster, CA, 2017), nơi trang 6, Giáo sư Trần Ngọc Ninh cho biết theo nhận xét của ông, “trong số các nhà văn nhà báo, có chừng 50 phần trăm viết ‘sử dụng’ và áng 50 phần trăm viết ‘xử dụng’.” Nhân thấy hai phía “tương đương,” Gs. Ninh không tỏ ra thiên về phía nào. Ông dẫn lời một nhà làm tự điển, “thói quen là vua trong ngôn ngữ” (sách đã dẫn, cùng trang).

NGƯỜI MIỀN NAM ĐƯA ÔNG TÁO KHÔNG THẢ CÁ CHÉP SỐNG, KHÔNG THÒNG THÊM “ÔNG CÔNG” - Nguyễn Gia Việt


Táo quân Việt Nam, hình vẽ thế kỷ 19
 
Đưa cái tựa như vậy để nhắc các bạn, tại thấy có vài bạn Nam Kỳ cúng cá chép, rồi kêu Tết Ông Công Ông Táo, bạn làm lộn phong tục là không đặng
Đất lề quê thói. Miền Nam có tập tục của Miền Nam
 
"Hôm nay tháng chạp hăm ba
Tiễn đưa Ông Táo thăng la chầu trời"
 
Tết Ông Táo ngày 23 là cái lễ đầu tiên trong mùa Tết, là tri ơn cái bếp và ngọn lửa ấm áp trong nhà. Ngày 23 đưa thì ngày 30 lại đón, đón Ông Táo cùng đợt với đón ông bà tổ tiên. Cái bếp lò luôn cháy là cái nhà có người đàn bà siêng năng tần tảo, cái nhà ngon lành. Bếp lửa cuối năm sum hợp hạnh phúc
 

MÙA XUÂN CŨ – Thơ Trần Mai Ngân


  


MÙA XUÂN CŨ
 
Những nụ cười của đôi ta
Còn mắc lại trên tấm ảnh cũ
Tươi tắn mùa Xuân xưa
Tay trong tay nồng ấm
 
Ngày Xuân nay nụ cười phai
Bốn mùa đi qua như luật định
Không đợi chờ chúng mình
Ngoài hiên hoa Mai vàng, hoa Cúc cũng vàng…
 
Anh lui cui bón đất vào cây
Rồi cây sẽ đâm chồi nảy lộc
Kịp ngày Xuân không anh, em hỏi
Trên trời xanh mây bay bay - không trả lời
 
Em vẫn ngồi đây im lặng - thiền
Thiền trong nụ cười còn mắc lại trên tấm ảnh
Nụ cười tươi tắn ngày Xuân
Có điều là một mùa Xuân cũ…
 
                                               Trần Mai Ngân
 

THƠ XUÂN ĐẤT KHÁCH – Thơ Chu Vương Miện


  

 
THƠ XUÂN ĐẤT KHÁCH “*”
 
Tờ lịch đầu năm rớt hững hờ   “*”
Giờ đây đầu tóc trắng bơ phờ
Mới hay sắp có ngày đi đứt
Lẩm cà lẩm cẩm chuyện vdăng thơ
 
Con sông một bên bồi bên bếp “**”
Rồi có một ngày ghềnh với thác?
Cuộc đời bây chừ sao vô vị
Hết đất minh chuyển qua đất khách?
 
Đếm đốt ngón tay 83
Bao năm toàn bịt mắt và quáng gà
Diễn qua diễn lại trò lục sở
Không cười chả khóc chỉ thoáng qua
 
Lâu bỏ làm thơ vì không còn người đọc
Có làm dăm câu thơ ếch cóc
Trong chốn nhà quê sống phất phơ
Lai rai như ốc bưu leo đầu cọc
 
Sớm sớm sương mù trưa nắng gắt
Sau lưng là núi trước sa mạc
Nhìn quanh nhìn quẩn toàn sương rồng
Sống hẩm hiu không cần tới nước?
 
14 tuổi đã rời xứ Bắc
Đến 45 thì rời xứ Nam
38 năm xơi cơm quán từ thiện
Mơi mốt nơi đâu? địa ngục thiên đàng?
 
Đa thọ đa nhục
Mắm tôm bánh đúc
Miếng đút vào mồm là miếng tồi tàn
Chả có sừng trên đầu mà thích húc
 
Thơ này viết ra chả ma nào đọc
Xuân xuân tết tết nước non người
Người xưa chừ có còn không nhỉ?
Mà dòng nhạc cũ “nhớ thương đời”
 
                         Chu Vương Miện
 
* Thơ Thanh Nam
** “bên lở bên bồi”
 

Thứ Năm, 1 tháng 2, 2024

TẠI SAO GỌI THÁNG 12 ÂM LỊCH LÀ 'THÁNG CHẠP'? - Trung Hòa



Chúng ta thường gọi tháng 12 Âm lịch là tháng Chạp, và còn dùng các từ như “giỗ Chạp”, "lễ Chạp", "lễ Lạp"... Nguồn gốc của những cái tên này như thế nào, nó mang ý nghĩa gì, và quá trình diễn biến lịch sử cho đến ngày nay ra sao?
 

Thứ Ba, 30 tháng 1, 2024

CHI TIẾT XẤU ĐẸP 10 NGÀY ĐẦU NĂM GIÁP THÌN 2024 – Đặng Xuân Xuyến

 

Trước thềm năm mới 2024, Đặng Xuân Xuyến lược soạn bài CHI TIẾT XẤU ĐẸP 10 NGÀY ĐẦU NĂM GIÁP THÌN - 2024 quý tặng bạn đọc. Kính chúc quý vị cùng gia quyến bước vào năm GIÁP THÌN may mắn, thành công và hạnh phúc!
 
01. NGÀY MỒNG MỘT
- tức Thứ 7 ngày 10/02/2024:
 
Ngày Giáp Thìn                             Giờ Giáp Tý
Hành: Hỏa               Sao: Đê            Trực: Mãn
 
Là ngày Kim Quỹ, Hoàng Đạo, tốt cho trăm việc lớn nhỏ nhất là các việc liên quan tới hỉ sự như dạm ngõ, cưới hỏi hoặc các việc khởi tạo như xây nhà, nhậm chức,... Lại là ngày của sao Đê chủ sự hỷ tín, vui vẻ, đỗ đạt nên rất tốt cho các việc cưới hỏi, giao lưu nhưng tối kỵ với mấy việc như mai táng, xây cất mộ phần. Thêm nữa là ngày thuộc Trực Mãn chủ sự sung túc, đầy đủ rất có lợi cho việc khai trương, thương thảo hợp đồng nhưng vì ngày Trực Mãn lại hội tụ các saoThổ Ôn, Quả Tú không lợi cho các việc hôn nhân, xây dựng. Vì thế, ngày Mồng Một này rất cần cẩn trọng khi tính toán các việc liên quan tới hôn nhân, xây dựng và đặc biệt tối kỵ việc mai táng, xây cất mộ phần.
 
Không tốt với các tuổi:
Giáp Tuất         Mậu Tuất                Canh Tuất
 
Giờ Hoàng Đạo:
Dần (03g - 05g)
Thìn (07g - 09g)
Tỵ (09g - 11g)
Thân (15g - 17g)
Dậu (17g - 19g)
Hợi (21g - 23g)
 
Hướng xuất hành:
Hỷ Thần: Đông Bắc
Tài Thần: Đông Nam
Hạc Thần: (không kiêng kỵ)

HOA NĂM NGOÁI... – Thơ Tịnh Bình


  
                  Nhà thơ Tịnh Bình
 

HOA NĂM NGOÁI...
 
Gọi ban mai chạm miền gió biếc
Một tiếng chim trời thanh rất thanh
Gọi ta giấc mơ ngày chợt thức
Cửa quên cài vọng nắng mới lên xanh
 
Ủ đông lạnh màu hoa vàng hoang hoải
Ngóng mù xa một vạt mây trời
Nhặt nỗi buồn bao lâu rồi tan hoại
Vay yêu thương khúc hát xuân ngời
 
Tựa vai núi mỏi mòn đời cô độc
Qua sông rồi sao mãi lụy bờ mê
Một ta hư thực... Người nhân ảnh
Gót phiêu du theo mây trắng trở về
 
Cánh chim bạt gió trời miên viễn
Đã tàn chưa hỡi giấc chiêm bao
Hoa năm ngoái bừng xanh búp nụ
Sóng nghìn xưa đâu khác sóng nghìn sau...

                                                      Tịnh Bình
                                                      (Tây Ninh)                                     

THANH TẨY – Thơ Lê Phước Sinh


   
             Nhà thơ Lê Phước Sinh

 
THANH TẨY
 
Trời, nay bị Down nặng
cứ lẩn thẩn lang thang.
Trưa nóng, phải cởi trần
Tối khuya, trùm chăn đắp.
 
Xuân đến, đánh bài lơ,
chút sương mù cáo biệt.
Để cho thiên hạ biết,
ngạo ngược, thách đố ai.
 
Hoa Mai tua toét nở,
dẫu Ông Táo chưa chầu.
Đường phố người than thở
năm cùng tháng tận đâu.
 
Bấm độn rồi gieo quẻ,
đường đi lạc lối rồi...
 
Lê Phước Sinh

TÌNH XUÂN - Nhạc Lê Hữu Nghĩa, lời Nhã My, ca sĩ Hà Thảo và Quốc Cường trình bày.


Nhà thơ Nhã My

               

Nhạc: Lê Hữu Nghĩa.
Lời: Nhã My.
Ca sĩ: Hà Thảo / Quốc Cường.
Hòa âm / Video: Phan Đê.

Thứ Hai, 29 tháng 1, 2024

MAI RỪNG MỘT THỜI ĐỂ NHỚ - Trần Hữu Ngư


    Mỗi năm cứ đến 25 tháng Chạp, dạo một vòng quanh Saigon là thấy mai. Những chậu mai lớn nhỏ đủ kiểu, miền Trung xuôi  Nam, miền Tây “ghé bến Saigon”.
    Nhìn mai, tôi nhớ quê tôi da diết! Nhớ Ấp Cây Găng xã Văn Mỹ, quận HàmTân, tỉnh Bình Tuy, một vùng đất có biển, có những đồi cát trắng, có những cánh rừng cho nhiều cây trái, hoa thơm quả lạ. Một vùng đất “xôi đậu”, ban ngày thì M 16, ban đêm thi AK!
   Miền Bắc có đào, Trung, Nam có mai. Ba miền ngược xuôi, xuôi ngược, mang đào, mai đi khắp mọi miền đất nước.
  Có những chậu mai là những cây mai người chơi mướn chủ nuôi, đến Tết nhà vườn mang đến cho chủ, chơi Tết xong, nhà vườn mang về. Lại có những cây mai mướn, nghe đâu tới vài ba chục triệu “là chuyện nhỏ” đem về nhà, cơ quan… chơi trong mấy ngày Tết để gọi là “bằng chị bằng em”, khoe quyền lực. khoe tài, khoe của!
   Người nghèo thì cũng vui, nhưng “vui ké” khi nhìn cây mai ngàn hoa của nhà giàu và tiếc những bông mai rụng theo những đồng bạc triệu!

MÙA XUÂN EM ĐẾN THĂM ANH - Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc: Hùng Hit, ca sĩ Phương Oanh trình bày


  


MÙA XUÂN 
EM ĐẾN THĂM ANH
 
Mùa Xuân
Em đến thăm anh
Bầu trời trong xanh
Mùi hoa thanh thanh
Đôi mắt hiền lành
 
Mùa Xuân
Em đến thăm anh
Mây trắng trôi nhanh
Líu lo đôi chim
Nhẩy nhót trên cành
 
Mùa Xuân
Ta tìm đến nhau
Tình Xuân phơi phới
Hai má đỏ au
Hớn hở tươi cười
 
Mùa Xuân
Thảm cỏ xanh xanh
Nằm xuống đi anh
Bên em quên hết
Ngủ giấc mộng lành
 
Quách Như Nguyệt
 

       

NHÀ QUÊ – Thơ Lê Kim Thượng


  
             Nhà thơ Lê Kim Thượng

 NHÀ QUÊ 1, 2 

1.
Tôi về gặp lại… “Ngày xưa…”
Đồng quê cuối vụ, ruộng dưa đầu mùa
Nắng qua kẽ lá chen đua
Chao nghiêng cả tiếng chuông chùa ngân nga
Làng Quê sau lũy tre ngà
Quê nhà tôi vẫn rất là… “Nhà Quê…”
Vườn cây xanh lá sum suê
Chào mào, sáo sậu bay về thân thương
Chợ Quê nhóm họp bên đường
Người Quê rao tiếng bình thường… “Xứ Quê…”
Gió lùa: “Kẽo kẹt…” cành tre
Ve sầu ngân tiếng não nề buồn thiu
Dòng sông nước chảy liu riu
Hoa Mù u… đợi hắt hiu bướm vàng
Cây đa ngả bóng đình làng
Một đàn trẻ nhỏ xếp hàng… “Kéo co…”
Vụ mùa nhiều nỗi âu lo
Đồng xanh chưa chín, cánh cò về đâu?
Ruộng đồng Cha, Mẹ dãi dầu
Quần đen bạc phếch, phèn nâu đậm màu…
 

NGÔI NHÀ CỦA CHÚNG TA – Thơ Tịnh Bình


  
          Nhà thơ Tịnh Bình

   
NGÔI NHÀ CỦA CHÚNG TA
 
Ta giam linh thể mình trong căn nhà tối
Ngôi nhà được kết tinh bằng triệu tỷ tế bào tứ đại
Lưu cữu hằng hà sa số kiếp
Và yêu cái gọi là tự ngã đến kiệt cùng
 
Đôi khi vài cơn chớp lóe
Rọi vào âm u mờ mịt vạn năm
Những đất nước gió lửa chờ ngày băng hoại
Mục rã chưa hỡi tự ngã không thấy nổi mình?
 
Ngôi nhà của bạn
Ngôi nhà của tôi
Ngôi nhà của chúng ta
Bóng đêm kiêu mạn lấp đầy
Nhưng chỉ tồn tại sự trống rỗng vĩnh hằng
Không ai thấy...
 
                                                  Tịnh Bình
                                                  (Tây Ninh)