BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

KHÚC TÌNH MƠ, TÌNH KHÚC KHÔNG TÊN - Thơ Phan Quỳ


   
                       Tác giả Phan Quỳ


KHÚC TÌNH MƠ

Em mơ
câu kinh tình yêu
về trên môi người.
Một sáng mai thức dậy
mùa gió chướng
đã qua.
Và hoa cỏ bên ta
cùng mộng ước.

Em mơ
một làn tóc mượt
quấn quýt bên đời
líu lo
đàn chim sẻ
trước hiên nhà
một buổi sớm
hồng tươi
quên đi mọi triền phược
đời người...

Em mơ những trái tim
nhân ái
biết thương đời
thương người
biết quên đi cái tôi
quá nhiêù
để bù đắp
dấu yêu.

Em mơ những vòng tay
rộng mở
để chở che
phận người
điêu linh
để san sẻ
chân tình.

Em mơ những đám mây
thanh thản
về trên bầu trời
trong mắt em
êm đềm
mỗi sáng mai lên
và những giọt nước mắt
muộn phiền
sẽ không còn rơi
trên đôi má
nhạt nhoà
theo năm tháng
triền miên...

Phan Quỳ

VỀ MỘT BÀI THƠ NGƯỜI TA “CỐ TÌNH” GÁN CHO NHÀ THƠ DU TỬ LÊ – La Thụy


     
                                 Nhà thơ Du Tử Lê


VỀ MỘT BÀI THƠ NGƯỜI TA “CỐ TÌNH” GÁN CHO NHÀ THƠ DU TỬ LÊ 
                                                                                          La Thụy

Nhằm thu hút, phát huy sự đóng góp của trí thức kiều bào “khúc ruột nghìn dặm” về đầu tư, kinh doanh ở trong nước, một trong những việc đầu tiên, Nhà nước CHXHCNVN mời một số chính trị gia, thiền sư và văn nghệ sĩ miền Nam nổi tiếng ở hải ngoại về thăm lại cố quốc. Lần lượt từng người như cựu PTT VNCH Nguyễn Cao Kỳ, thiền sư Thích Nhất Hạnh, nhạc sĩ Phạm Duy, ca sĩ Khánh Ly… về Việt Nam diễn thuyết hoặc tham gia một vài hoạt động văn nghệ gây xôn xao một thời.
Nhà thơ Du Tử Lê cũng được chính quyền Việt Nam cho phép ông về nước ra mắt tập thơ “Giỏ Hoa Thời Mới Lớn” (tranh minh họa do Lê Thiết Cương vẽ), cũng như gặp gỡ giao lưu cùng các văn nhân, thi sĩ trong nước vào năm 2014. Buổi ra mắt thơ nói trên của ông bình lặng, không ồn ào, gây nhiều tiếng vang, không có gì đáng nói.


        
        

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2019

BÀI THƠ “CHIỀU LẠ” CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN VÀ NHỮNG CẢM NHẬN


           
              Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


BÀI THƠ “CHIỀU LẠ” CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN VÀ NHỮNG CẢM NHẬN


CHIỀU LẠ
(Tặng L.L)

Sợ đêm về
quẩn gió
xáo xác khuya
Cố vét vớt nắng chiều rơi trên lá
Chênh chao thể nụ cười nhòe áo lạ
Te tẻ chiều
nhớn nhác
nhón chân qua.

Hà Nội, chiều 02 tháng 10.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

1.
Cảm nhận của nhà Nghiên cứu Văn hóa Bùi Đồng:

MỘT CÁI NHÓN CHÂN… THẬT LẠ!

Sợ đêm về quẩn gió, xáo xác khuya!

Cái lo thường tình của người đa cảm, thi tâm; bởi trong sự cô tịch, vắng vẻ của màn đêm người ta hay hoài niệm, mơ hồ và lòng trắc ẩn được giấu kín ban ngày thì đêm về dễ òa ra, trào dâng một cách khó kiểm soát.
Chính bởi lẽ ấy mà tác giả chín hơn, khôn hơn, rón rén mà: “nhón chân” qua cái “te tẻ chiều”!
Mặc dù vậy nhưng tâm nào có an, vẫn bị cái điều mơ hồ, không thể đặt tên kia làm cho tâm trạng: nhớn nhác.

Cố vét vớt nắng chiều rơi trên lá
Chênh chao thể nụ cười nhòe áo lạ

HALLOWEEN VÀ EM... - Thơ Trần Mai Ngân


   


HALLOWEEN VÀ EM...

Em giấu sau chiếc mặt nạ qủy lạnh lùng
Là đôi mắt buồn đẫm lệ
Bởi tình yêu và cuộc đời đâu phải thế
Không như em nghĩ và mơ...

Em giấu sau đôi môi cười gian ác
Là tiếng gọi anh - dấu yêu...anh biết không
Halloween đêm hoá trang - đêm mênh mông
Em nhập vai... Tay nanh vuốt cấu cào tình rướm máu...

Em giấu cõi lòng đau đáu
Trong vai chú hề Joker
Nghìn năm thù oán một Battman hoàn mĩ
Nụ cười hoen rỉ... có được chi!

Sau chiếc mặt nạ, lệ ướt mi
Em vẫn thế là em đắm đuối
Chạy theo người - trò chơi rượt đuổi
Trượt chân dài quỵ ngã trăm năm

Vướng sợi tóc rơi vực sâu... vết lăn trầm
Ôi! Ma quỷ linh hồn sao đau đớn...
Em giấu em, giấu một tình yêu lớn
Vụt vỡ tan khi lộng lẫy xuân tình

Halloween thần thánh cũng một mình
Và ma quỷ hiện nguyên hình hung tợn
Giết con tim... máu tràn ghê rợn
Một tình yêu cũng chết theo cùng...

Lễ hội Halloween trời lạnh buốt, đêm mịt mùng
Em giấu em, giấu mình sâu thăm thẳm
Chiếc mặt nạ qủy hiện thân loài hung ác
Mà tim em là của thiên thần

Gọi người xa bằng cả ân cần
Mắt đẫm lệ phía sau đôi mắt quỷ...

                                               Halloween 2019
                                                Trần Mai Ngân

ĐỌC “TÌNH TỰ” THƠ CỦA TIM TÍM: TÂM HỒN NHẬP VÀO CÕI THU VÔ BIÊN - Châu Thạch


           
                       Nhà bình thơ Châu Thạch


ĐỌC “TÌNH TỰ” THƠ CỦA TIM TÍM: TÂM HỒN NHẬP VÀO CÕI THU VÔ BIÊN 
                                                                                    Châu Thạch

Một hôm ngồi uống cà phê với nhà văn Nguyễn Khắc Phước, Phước nói với tôi: Thơ của Tim Tím, một nữ tác giả trên facebook thật hay. Tôi liền mở facebook đọc thử vài bài, thấy hay tôi xin kết bạn. Về nhà đọc lại nhiều lần thơ của tác giả nầy, bài thơ “Tình Tự” của Tím Tím đã đã gây cho “con ma” trong lòng tôi cảm xúc, và nó bắt tôi phải viết.
Trước hết ta hãy đọc khổ thơ đầu của bài thơ ‘Tình Tự”

Mùa thu ướp hương hoa nồng lên tóc
Tóc thơm tho vừa đắm giấc say mê
Dòng tóc chảy như dòng thơ tình tự
Vừa cho ai vùi cơn mộng, quên về

HÔM QUA VÀ HÔM NAY - Thơ Hạt Cát Diệu Sinh

     
    
              Nhà thơ Hạt Cát Diệu Sinh


HÔM QUA VÀ HÔM NAY

Hôm qua “họ ấy” bên mình
Xuyến xao những bóng với hình.
Ngác ngơ
Khi ngày nhớ đến thẫn thờ
Khi đêm chiếu cuốn, chăn xô lệch giường
Vương chiều lam khói mở sương
Tải ban mai nắng dậy hương sắc đời .

Hôm nay “họ ấy” đi rồi
Mình ta xới đất xáo giời với ta
Ngắm mùa xanh lá, đỏ hoa
Thong dong núi thẳm, khơi xa vẫy vùng
Thả hồn đến chốn mênh mông
Tựa vàng thu, ngóng lạnh đông dãi dề...
Yên bình phố, rộn ràng quê
Thảnh thơi ta giữa bộn bề sắc không.

Nhặt hương quế ủ rượu hồng
Nghiêng trăng cạn chén mặn nồng cùng khuya

Mây đê mê, gió đê mê
Rủ hư không cuốn ta về cõi yêu ...

                                           Hạt Cát Diệu Sinh
                                                26/10/2019

VỀ THÔI - Thơ Lê Văn Trung


       


VỀ THÔI

Thôi về gặp lại nhau lần cuối
Những bến sông buồn buổi tiễn đưa
Những ga tàu quạnh mùa sương cũ
Những quán đêm vàng hiu hắt khuya

Về để mà thương những dặm buồn
Con đường gió xõa tóc hoàng hôn
Con đường có lá rơi không hết
Trăng khuyết từ khi lá rụng vàng

Về để mà nghe từng nhịp gõ
Xưa người rao bán những cơn mơ
Về để mà nghe lời dang dở
Ta ngồi chắp vá từng câu thơ

Về đi
Tô lại màu son cũ
Dù áo tình xưa có nhạt nhàu
Về đi
Thắp lại mùa trăng vỡ
Cho ái ân chìm trong nỗi đau.

                       Lê Văn Trung

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2019

TRỐN - Thơ Nhã My, nhạc Thảo Nguyên, ca Sĩ Thanh Hoa; nhạc Vĩnh Điện, ca Sĩ Quốc Duy, hòa âm Trần Nhàn; nhạc và trình bày Nguyễn Hữu Tân


       
                      Nhà thơ Nhã My


TRỐN

Em trốn vào trong gió
Gió một đời lãng du
Bỏ trời xanh mơ ước
Em trốn vào trong mây
Mây giăng đầy nỗi nhớ
Quyến chặt vào đời đau
Em trốn vào trong nắng
Nắng thoi thóp chiều tà
Không đưa về điểm hẹn
Em trốn vào trong mưa
Mưa vội vàng trút nước
Cuốn cả tình bảo giông
 Em trốn vào trong anh
Anh chỉ gánh tình chung
Bỏ lòng riêng em lạnh
Em trốn vào chính em
Nghe cô đơn xám ngắt...

                   NHÃ MY


       

Thơ: Nhã My.
Nhạc: Thảo Nguyên.
Hòa âm: Trần Nhàn.  
Ca sĩ: Thanh Hoa.


       
                        Nhà thơ Nhã My


       

Nhạc: Vĩnh Điện.
Hòa âm:Trần Nhàn.
Ca sĩ : Quốc Duy.


         
                           Nhã My                            Nguyễn Hữu Tân và Huỳnh Tâm Hoài


        

Thơ: Nhã My.
Nhạc và trình bày: Nguyễn Hữu Tân.
Video clip: Huỳnh Tâm Hoài.

CHỈ TẠI CHIỀU THU - Thơ Nguyên Lạc


    


CHỈ TẠI CHIỀU THU

Chỉ là một chiếc lá
Sao nỗi niềm trong ta?
Chỉ hanh làn gió thoảng
Sao mắt ta lại nhòa?

Chỉ là một chiếc lá
Dĩ nhiên... vì mùa qua
Chỉ là một nỗi nhớ
Cô lữ sao xót xa?

Chiếc lá nào héo úa?
Chiếc lá nào lìa xa?
Tiếng thu nào se sắt?
Mùa thu nào thiết tha?

Tình thu nào vệt khói?
Tan mờ xa mờ xa
Đời quay cuồng lốc xoáy
Quê hương rồi chỉ là!

Chỉ là một chiếc lá
Sao thấy cả mùa thu?
Chỉ sợi chiều rất mảnh
Sao thấy thiên thu sầu?

               Nguyên Lạc

NHỮNG NGƯỜI CHUNG QUANH TÔI - Nguyễn Thị Giáng Hương


           
                   Cô giáo Nguyễn Thị Giáng Hương

            
        NHỮNG NGƯỜI CHUNG QUANH TÔI
                 Nguyễn Thị Giáng Hương (CGS NH 1973-1975)


Mùa Xuân đang ngự trị trên đất nước: Cây cỏ vươn mầm xanh mướt trông thật mát mắt. Bầu trời như trong hơn, xanh hơn và lòng người cũng rộn ràng hơn với những niềm hy vọng mới.
Sau buổi tối họp mặt NH Saigon tại nhà hàng Kim Thanh, dân Nguyễn Hoàng chúng tôi đã tham quan miền Tây Nam Bộ vào ngày 16 tháng giêng âm lịch. Đây là lần thứ ba tôi tham gia đoàn với các cựu học sinh Nguyễn Hoàng. Lần đầu là ngày đầu năm tết dương lịch - tôi theo đoàn về Hàm Tân dự lễ mừng thọ thầy Lê Văn Quýt; mùa thu năm ngoái tham gia tour Kampuchia và chuyến nầy là du lịch sông nước miền Tây.

VIỆT NAM ƠI... KHÓC NHỮNG NIỀM ĐAU - Thơ Trần Kiêm Đoàn


     

VIỆT NAM ƠI... KHÓC NHỮNG NIỀM ĐAU

Sáu mươi năm trước...
Từ cảm xúc của trái tim mới lớn,
Rất hồn nhiên yêu tận đáy lòng:
Yêu quê hương như những sớm mai hồng,
Yêu rất Huế chiều mùa thu chợt tím,
Yêu Quốc Học thương học trò Đồng Khánh,
Yêu... xóm nghèo quê tôi khi nắng lên!

Lòng yêu nước lãng mạn thuở hoa niên...
Như giấc mộng lành không gối đầu thù hận.
Giữa dòng lịch sử phong ba đầy dẫy hận thù...
Tham vọng cỗi cằn yêu nước vẫn ngây thơ,
Sống bằng tận cùng chân thật,
Cho hết nhiệt tình,
Bốn mươi năm qua
Tàn cơn mộng mị:
Thời khẩu hiệu xả đầy sân đạo lý,
Có tâm hồn không chết cũng vong thân!

Cho đến một ngày tôi là Thuyền Nhân:
Vượt đại dương trên chiếc ghe nan đan bằng tre thiếu dầu sơn quết,
Trốn quê Mẹ giữa hai đầu sống chết.
Boat people! Nhân loại thốn tâm...

Bao nhiêu cánh hải âu đã gãy.
Bao thân tàn ma dại vượt biên.
Bao thân xác tiêu diêu trong bụng cá,
Dưới đáy biển sâu,
Sóng ngùi chưa lặn,
Người về đâu,
Xương trắng vẫn còn.

Rồi nửa thế kỷ sau,
Cứ tưởng vạn niềm đau đã khép,
Từ quê người nghe tiếng vọng... lao xao:
“Có bao giờ quê hương ta đẹp như thế này đâu!”
Ai đã nói hãy cúi đầu tự hỏi:
“Nước bốn nghìn năm có thời nào đến nỗi,
Quê Mẹ rốn lìa sinh tử ra đi!”

Có bao giờ quê hương ta nghe lời nhắn Trà My,
(Hăm ba, tháng mười, hai không một chín):
“Con xin lỗi bố mẹ nhiều,
Con đường đi nước ngoài không thành.
Con đang chết vì không thở được.”

Ba mươi chín mạng người chết trong thùng xe vì không thở được:
Nhân loại rụng rời tiếng nói Việt Nam!
Chết đau thương như số phận mấy cùi hàng,
Không gian rộng thân phận người khép lại,
Việt Nam ơi... hãy khóc những niềm đau:
Quê hương ta có khi nào bi thảm thế này đâu!

Thuyền Nhân trước nay thành “Thùng Nhân” Việt...
Boat People hoá thành “Load People”.
Xin cầu nguyện cho những linh hồn vừa khuất bóng.
Giải oan khiên nầy thức tỉnh tận lương tri,
Chết là hết, hết hận thù sướng khổ,
Nguyện sớm về yên nghỉ cõi an vi.

                                                Sacto,Cali thu 2019
                                                  Trần Kiêm Đoàn

CHÙM TỨ TUYỆT (2), THÁNG 10/2019 – Thơ Nguyễn Khôi


        
                      Nhà thơ Nguyễn Khôi


CHÙM TỨ TUYỆT (2) - THÁNG 10/2019 
                     
*1- Vội rút khỏi Syria...Washington phản bội đồng minh
Bài học nhớ đời “Việt Nam Cộng Hòa sụp đổ” !
Hổ (Mỹ) đọ Rồng (Tàu) : Gấu (Nga) chừng tưởng bở
Mỏ dầu kia, đời nào đợi Putin !?!
                                    
*2-  Hối lộ Bắc Son : Trương Minh Tuấn (hứa) được làm Bộ Trưởng
Thật đúng là lũ bánTước, mua Quan !
- Lê Hải An chết với bao điều đồn đoán
Nước bẩn Sông Đà... cả Hà Nội bất an.
                                    
*3- Từ “Mì ăn liền Mivina” bay về khởi nghiệp
“Đế chế VIN” ăn đất “bốc” lên trời
“Tài” quá lắm cho mưa rơi vần Vũ
Bao “City VIN”... còn “Nghĩa địa” Vượng ơi !
                                    
*4- Trung Ương họp “chốt” danh xưng - tuổi tác
Nâng điểm thi “buồn” nhà Triệu Tài Vinh
“Cả nhà làm Quan” lình xình  tung tác
Nhân quả nhãn tiền : em gái lãnh thay anh.
                                   *
*5- Tàu Trung Cộng thăm dò “vào – ra” bãi Tư Chính
Chọc ngoáy, răn đe muốn chiếm cả Biển Đông ?
- “Đường Cao tốc Bắc Nam” của ta, ta làm chủ
“Hữu Nghị” nghẹn đường...  từng bước thoát Trung ?!

                                                          Nguyễn Khôi
                                                     Hà Nội, 27-10-2019

TIẾNG KHÈN - Thơ Đặng Xuân Xuyến


        
             Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


TIẾNG KHÈN
(Tặng Vũ Thị Hương Mai)

Nhởn nhơ
Mặc cha giục sang bản bên cho người ta bắt làm vợ
Mặc sương trắng là đà giăng ngõ
Mặc mây chiều quẩn váy lửng lơ
Mặc khèn ai bỏng rộp phồng đêm
Cứ tủm tỉm
Cứ bơi theo dòng suối
Cứ men theo hương lài
Cứ nồng nàn dựa một bờ vai...

Đông
Ừ, đông
Cây bàng trút lá
Vọng chuông chùa xa
Ơ này những là gió
Ơ này là những giấc mơ
Ơ này là mằn mặn tuổi thơ
Kìa! Nửa đêm chụm tay khều lửa
Kìa! Tiếng khèn réo rắt chiều mưa
Kìa!...

Vi vút gió...
Tiếng khèn rơi.

Hà Nội, sáng 25 tháng 10.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

TÌNH TỰ ĐÊM PHÚ HÀI !!! - Thơ Lý Hạ Liên


        
                  Nhà thơ Lý Hạ Liên


TÌNH TỰ ĐÊM PHÚ HÀI !!!
 (Tặng những bạn bè thân thương đêm thứ bảy Phú Hài!!!)

Anh ơi !!!
Vui nhiều rồi tiệc cũng tan
Em về buồn lan man
Mùa xa nhớ
Gió lùa trong đêm nức nở

Tiếng gà khuya ran ran
Rót mấy ly mà đêm tàn ?
Uống mấy ly mà lóng ngóng ??
Sao trên trời có hay lòng em đầy biển sóng

Trái tim vẽ hình đôi môi
Bây giờ tháng mấy rồi
Em mơ bàn tay anh ấm
Xoa dịu cơn đau chìm đắm

Bạn bè ngày vui qua mau
Em chờ đêm trăng sao
Khát khao mùa tình tự
Thì thầm quá khứ

Anh hứa sẽ làm trái tim thôi đau
Giá rét tan mau
Ước gì anh là con sông xanh
Để em tắm trong anh !!!

                                       Lý Hạ Liên
                                    CN 27.10.2019

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2019

SAO ĐÊM - Thơ Nhật Quang


   


SAO ĐÊM

Dỗ dành giấc mộng…
đêm xanh
Sương rơi đọng lá long lanh giọt trầm
Không gian lắng tĩnh thanh âm
Sao đêm mơ ảo…
lặng thầm mênh mông

Hồn chơi vơi
giữa thinh không
Cà phê giọt ấm, giọt nồng dấu môi
Bâng khuâng
ký ức bồi hồi…
Chạm hương làn tóc gió rời rã buông

Xanh xao năm ngón tay suông
Vuốt ve cảm xúc…
thoáng buồn xa xăm
Chơ vơ hiên lạnh giọt trăng
Khép đêm
mắt trắng hút thăm thẳm sầu

Đèn vàng phố vắng canh thâu
Sao đêm rơi chạm một màu hư vô.

                                 Nhật Quang