BÂNG KHUÂNG
Thứ Năm, 11 tháng 4, 2019
CÁCH HÓA GIẢI NGÀY XẤU (HẮC ĐẠO) ĐƠN GIẢN, DỄ LÀM - Đặng Xuân Xuyến
CÁCH
HÓA GIẢI NGÀY XẤU (HẮC ĐẠO)
ĐƠN GIẢN, DỄ LÀM
ĐƠN GIẢN, DỄ LÀM
(Trích
từ: 1001 KIÊNG KỴ TRONG TÍN NGƯỠNG DÂN GIAN của Đặng Xuân Xuyến ; Thanh Hóa ;
2010)
Không chỉ xưa mà
nay, khi khởi sự những công việc quan trọng người ta thường cẩn trọng chọn
ngày, kén giờ sao cho đúng vào giờ đẹp, ngày lành mới tiến hành để cầu mong sự
tốt lành sẽ đến với con cháu, gia tộc nhưng việc chọn được ngày đẹp, không bị
các sao xấu xâm phạm thì thật khó, mỗi tháng chỉ được vài ngày trong khi công
việc lại cần kíp, không thể trì hoãn, nếu cứ câu nệ vào việc chọn ngày đẹp, giờ
đẹp sẽ làm lỡ dở công việc, lỡ mất những vận may của mình, rồi thành sự nuối tiếc
của bản thân và trở thành chuyện cợt nhả, mua vui của thiên hạ.
Hơn một lần chúng
tôi đã lưu ý: Có thờ có thiêng có kiêng có lành nhưng cũng không nên quá câu nệ
vào những kiêng kỵ mà làm lỡ dở công việc, lỡ mất vận may, trong khi công việc,
nhất là vận may có khi chỉ đến một lần trong đời.
Vậy khi có việc cần
kíp không thể trì hoãn mà gặp phải ngày - giờ xấu thì nên làm thế nào? Chẳng lẽ
đợi tháng sau, năm sau mới tiến hành? Người viết lược soạn bốn (4) phép “hóa giải”,
ngõ hầu giúp bạn đọc vẫn tiến hành công việc dù ngày giờ xấu nhưng kết quả cũng
không đáng ngại.
ĐẢO CHỮ VÀ VỊ TRÍ CHỮ TRONG CÂU THƠ - Nguyên Lạc
Nhà thơ Nguyên Lạc
ĐẢO CHỮ VÀ VỊ TRÍ CHỮ TRONG CÂU THƠ
(VÀI KHÁI NIỆM VỀ VIỆC DÙNG CHỮ TRONG THƠ 2)
Nguyên Lạc
SƠ LƯỢC VỀ NÓI ĐẢO
1. Nói lái
Trước hết xin nói rõ với các bạn:"nói đảo" khác với "nói lái". [1]
Đây là nói lái:
Đêm Thủ Đức nam canh thức đủ
Người cơ thần trở lại Cần Thơ
Thủ Đức/thức đủ, cơ thần/Cần Thơ là nói lái
Con cá đối nằm trong cối đá
Con mèo đuôi cụt nó năm mục đuôi kèo
Các cụm từ mới trên cũng là nói lái.
Thầy giáo tháo giày, tháo luôn cả ủng, thủng luôn cả áo, đem giáo án dán áo...
Nhà trường nhường trà, nhường nốt cả hoa, nhòa nốt cả hương, lấy lương hưu lưu hương"
(Phanxipăng)
NỤ HÔN TÌNH ANH GỞI - Thơ Trương Thị Thanh Tâm
Nhà thơ Trương Thị Thanh Tâm
NỤ HÔN TÌNH ANH GỞI
Tôi vẫn biết yêu anh là
không thể
Khi tuổi đời chẳng sánh
được cùng nhau
Nhưng trái tim vẫn hồ hởi
muốn trao
Lòng ngây ngất nụ hôn
tình anh gởi
Anh yêu hỡi, yêu nhau rồi
đừng ngại
Chuyện thấp cao hay lớn
nhỏ chi tình
Không phân chia vai vế của
chúng mình
Chỉ cần biết sao trái tim
rộn rã...
Cứ reo vui khi nhìn thấy
được anh
Em yêu anh từ cái nhìn
trong ảnh
Cách mĩm cười, đủ hớp cả
hồn em
Ánh mắt anh, ơi sao quá
long lanh
Nên em biết không thể nào
quên được
Thơ anh viết dù rằng chưa
kịp hiểu
Em vẫn yêu và mơ mộng thật
nhiều
Anh đã hứa, tim anh luôn
có em...
Thì hãy nhớ dù cuộc đời
trắc trở
Vẫn yêu nhau, tình vẫn
mãi trong xanh
Bóng hình anh vẫn mãi mãi yên lành
Trái tim nhỏ chỉ mình anh
là đủ...
Trương Thị Thanh Tâm
(Mytho)
KHÚC TỰ TÌNH THÁNG BA - Thơ Nhật Quang
KHÚC TỰ TÌNH THÁNG BA
Gió đùa hoa bưởi tháng Ba
Hương xuân ngan ngát la
đà khoe duyên
Nồng nàn vai lụa thuyền
quyên
Nắng rơi vương nhẹ nét
huyền thanh tân
Tháng Ba xa lắm cũng gần
Mắt em biêng biếc xanh ngần
ước mơ
Hoa xoan tím lối hẹn chờ
Ép trang kỷ niệm…vần thơ
ngọt ngào
Say đêm Nguyệt mộng chiêm
bao…
Quỳnh hương lơi lả, thầm
trao tim hồng
Buông lơi nhẹ khúc tơ
lòng
Địa đàng trái cấm ngọt nồng
dấu môi.
Nhật
Quang
(Sài
Gòn)
BAO GIỜ TÌNH SẼ MUÔN THU - Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc Mai Phạm
Nhà thơ Quách Như Nguyệt
BAO GIỜ TÌNH SẼ MUÔN THU
Có dòng suối ngầm âm ỉ
Chảy qua dòng đời thủ thỉ
Có em lặng lẽ âm thầm
Ngồi khóc, đâu ai biết nhỉ?
Chỉ là những giọt nước mắt
Rơi rơi nhớ lại tình si
Đời sống này có gì vui?
Thiền quán hai chữ chia
ly
Tìm nghĩa hai chữ a tỳ
Quay nhìn lại mình: phiền lụy!
Có dòng sông nào vô tội
Thản nhiên, êm ả, buông
trôi
Có tâm bỗng tràn sóng nổi
Tâm ơi, lắng xuống đi
thôi!
Có vầng trăng nào huyền
hoặc
Thôi miên kẻ ngắm, người
nhìn
Có em nhìn trăng thắc mắc
Anh giờ chắc ngắm trăng
thanh?
Trăng rằm đêm nay sáng quắc
Trăng tròn tháng Tám Trung
Thu
Lòng em buồn bã ngục tù
(Biết ra thì đã muộn
màng)
Bao giờ tình sẽ muôn thu?!?
Bao giờ tình sẽ muôn
thu?...
Quách Như Nguyệt
Thơ: Như Nguyệt
Nhạc: Mai Phạm
Ca sĩ: Kim Ngân
Hòa Âm và Studio: Quang Đạt
Video: Huy TrươngThứ Bảy, 6 tháng 4, 2019
Ừ! THÁNG TƯ... - Thơ Đặng Xuân Xuyến
Ừ!
THÁNG TƯ...
(Kính
tặng Văn sĩ Thái Quốc Mưu)
Ừ, tháng Tư rồi. Ừ, tháng
Tư
Gió Xuân vét vớt vạt
sương mù
Nụ cười se sẽ vương môi
gượng
Xáo xác nẻo về nương cố
hương.
Ừ, gượng mà quên... để gắng
quên
Tháng Tư, rầu lắm, những
ưu phiền
Người đi ríu bước người
đưa tiễn
Thăm thẳm ngõ chiều mây
xám trôi.
Hà
Nội, 01 tháng 04.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TẤM HÌNH NGƯỜI XƯA, BUỒN - Thơ Tịnh Đàm
Nhà thơ Tịnh Đàm
TẤM
HÌNH NGƯỜI XƯA
Một mình,
Lặng lẽ nơi này
Buồn đong tâm sự
Qua ngày tháng... Rơi !
Đêm quen,
Chiếc bóng bên đời
Mộng xưa,
Bao nỗi đầy vơi...
Ân tình !
Hoài mong,
Cũng chỉ riêng mình !
Người xa...
Còn lại tấm hình... mờ
phai !
Chuyện lòng,
Nào ngỏ cùng ai
Biết chăng người ấy...
Có hoài nhớ thương ?!
KHUNG TRỜI KỶ NIỆM - Đức Hạnh và Thi Hữu
Gió
trổi mùa sang đẩy Hạ về
Thơ
chào bút vẫy thỏa lòng mê...
KHUNG
TRỜI KỶ NIỆM
“Ngũ
độ thanh”
Phượng vĩ mùa sang nở tứ
bề
Khung trời kỷ niệm thắm
làng quê
Ngôi trường bạn hữu còn
thương nhớ
Lớp học thầy cô mãi tưởng
về…
Cánh mộng ngày xanh tình
vẫn trổ
Trưa hè suối Hạ cảnh nồng
mê…
Trang đời ấp ủ bao hoài vọng
Bến đỗ thuyền yêu tỏ cận
kề…
Đức Hạnh
02
04 2019
BÀI
HỌA:
SÓNG
LÒNG
“Nđt,
Bvđâ”
Giữa cả mùa đông cứ bộn bề
Êm đềm vẽ cảnh một chiều
quê
Màu hoa vẫn đượm theo lời
kể
Nốt nhạc còn say gởi bữa
về
Ngẫm phút mong chàng tim
nhỏ lệ
Câu từ đọng nét ngả niềm
mê
Người quên tiếng hẹn hay
là trễ?
Dội sóng thuyền trôi mãi
chẳng kề.
Trần Hằng Nga
02
04 2019
BÓNG TRĂNG VÀ TIẾNG CHIM - Thơ Nguyên Lạc
Nhà thơ Nguyên Lạc
BÓNG
TRĂNG VÀ TIẾNG CHIM
Bóng
trăng soi sáng hồn quê
Biệt
ly chim khóc não nề bao năm!
(Phóng
dịch: Sơn cư mạn hứng - Nguyễn Du)[*]
I. VẦNG TRĂNG XƯA ẤY
1.
Lặng lẽ. một bóng người
Vằng vặc. trăng bên trời
Bâng khuâng. hồn viễn xứ
Ngày xưa. ánh trăng tôi?
Ngõ khuya. vành trăng đầy
Cố hương. bóng trăng
đây?
Bao xuân thu luân lạc
Ký ức vẫn đong đầy!
Vẫn. vầng trăng xưa ấy!
Vẫn. quê hương hồn nầy!
Mười năm. trăm năm nữa
Vẫn lồng lộng. Có hay?
2.
Giữa khuya. trăng tròn
vành
Rực trắng. trời lam xanh
Một bóng đời. cô lữ
Một nỗi lòng. tan hoang!
Trăng soi. giấc mộng tàn
Dâu bể. thanh xuân tan!
Người. nỗi niềm cố xứ
Trăng. đổi màu thời gian?
CHÙM THƠ TÌNH KHẮC KHOẢI - Phạm Ngọc Thái
TIẾNG KHẮC KHOẢI MÙA ĐÔNG
Ta lại viết bài thơ tình một thưở
Với người đàn bà trẻ xa phương
Hồn vọng bay trên sông nước quê hương
Xin lưu giữ tấm hình nàng... Nơi trái tim thi sĩ ...
Chân ta bước khuông trời xanh kì vĩ
Em trong anh vằng vặc ánh trăng rằm
Ta yêu em như dòng suối mát thơm
Bờ bãi nhân gian nặng lòng tha thiết.
Ôi, người đàn bà làm ta rơi nước mắt
Hạnh phúc vô cùng... cũng thật đớn đau ...
Vẫn muốn cùng ta lại chẳng dám yêu
Bởi cuộc sống chốn bèo dâu lận đận.
Mới đổ tại duyên trời, số phận !?
Cố cười lên cho quên hết thương tâm
Đành hẹn khi anh khuất cõi dương trần
Em xõa tóc bên mồ rơi lệ xót
Muốn cưới em phải chờ sang kiếp khác
Dẫu chẳng tin liệu có kiếp sau không ?
Em nghe chăng tiếng khắc khoải mùa đông
Thơ anh viết đôi dòng trong gió lạnh ...
NGẬM NGÙI - Thơ Lê Cao Đảm
Tác giả Lê Cao Đảm
NGẬM
NGÙI
(Kỷ
niệm lần về quê đầu tiên sau gần 20 năm phiêu lãng)
Ta loanh quanh mấy vòng
trên phố cũ
Rụng trái sầu nhớ lại
chuyện ngày xưa
Nhớ tóc mây, áo lụa tuổi
học trò
Nhớ bạn bè đã bao thu xa
biệt
Ngày ra đi áo còn thơm
mùi mực
Dáng thư sinh trôi dạt giữa
dòng đời
Hành trang nào? vội vã vắt
nghiêng vai
Xa phố thị mà bùi ngùi lụy
cãm
Làm sao quên những tháng
năm cắp sách
Nhớ làm sao buổi học Nguyễn
Hoàng
Những con đường góc phố
thân quen
Buổi chiều nao cùng em thả
bước
Bao năm qua lênh đênh
xuôi ngược
Thân xứ người mà dạ để cố
hương
Nợ áo cơm níu giữ nước về
nguồn
Dòng sông đời vô vàn ghềnh
thác
Chừ ta về tóc rối thêm sợi
bạc
Em cơ hồ vương ráng chiều
thu
Chuyện tình đầu khờ khạo
tuổi mộng mơ
Đã ngủ yên sau bờ dĩ vãng
Chừ ta về vẫn khung trời
mây trắng
Vẫn nước dòng Thạch Hãn
trong xanh
Nhưng trường xưa giờ chẳng
còn tên
Liệu ngàn sau? có đi vào
quên lãng
Về phố cũ nao lòng thuyền
lỡ bến
Cung đàn xưa mãi vọng dư
âm buồn
Kỷ niệm nào cũng nhói buốt
con tim
Cũng hằn sâu trong vùng
tiềm thức
Bè bạn thuở nao ngàn
phương chia cách
Đếm trên ta... tên từng đứa
mất... còn
Bên Thành Cổ xanh rêu màu
tuế nguyệt
Giọt ngậm ngùi tím ngát buổi
hoàng hôn
Quảng
Trị một chiều cuối Thu 1997
Lê Cao Đảm
EM VÀ NỖI NIỀM - Phan Quỳ
EM
VÀ NỖI NIỀM
Em và mùa xuân đã không còn ở lại. Ta chờ đợi gì một
mùa thu trút lá? Những đám mây lang thang màu cánh vạc chở linh hồn ta về nơi đầu
ghềnh cuối bãi và từng cơn gió rét buốt ngày đông thổi qua lòng ta quạnh vắng
đìu hiu.
ĐỌC “THƠ CỦA GÁI QUẢNG TRỊ” CỦA QUANG TUYẾT - Châu Thạch
Nhà bình thơ Châu Thạch
ĐỌC
“THƠ CỦA GÁI QUẢNG TRỊ” CỦA QUANG TUYẾT Châu Thạch
Trưa thứ sáu tháng 4- 2019, tôi thức dậy sau giấc ngủ
ngon trong không khí mát dịu của bầu trời cuối xuân. Cầm chiếc điện thoại lên
và mở trang facebook, tôi đọc ngay được một bài thơ hay lắm. Hay lắm vì nó nói
về một quê hương đã từng gắn bó với tôi một thời trai trẻ. Hay lắm vì nó nói về
những người con gái của quê hương đó, những người mà tôi đã từng yêu đến cháy bỏng
con tim từ xưa và mãi mãi! Hay lắm vì nó đã làm con dế mèn tôi gáy lại, sau nhiều
ngày cạn kiệt cảm hứng, vì bị đánh te tua trên văn đàn, bởi có người không muốn
nghe tiếng gáy dưới cỏ của con dế rất chi là hèn mọn, nhưng lại cứ gáy suốt
ngày đêm.
KHÔNG BẠN, NGƯỜI BIẾT KHÔNG...- Thơ Hoàng Yên Lynh
Nhà thơ Hoàng Yên Lynh
KHÔNG
BẠN
Không bạn chiều nay rượu
một mình
Chỉ còn trời đất quán
nghiêng xiêu
Còn cô chủ quán đôi mắt
biếc
Còn rượu còn ta với muộn
phiền.
Ra thế đường đời cũng bảy
mươi
Nhục vinh,thành bại gió
mây trôi
Gọi mãi tri âm cùng tâm sự
Một thuở tóc xanh đã trắng
rồi.
Thôi cũng một đời mộng với
mơ
Một đời đi mãi giữa bơ vơ
Văn chương rốt lại không
tròn chữ
Lưng quán nghiêng chiều
rượu với thơ.
Thứ Tư, 3 tháng 4, 2019
RƯỢU VỚI NÀNG THƠ - Thơ Ái Nhân
Nhà
thơ Ái Nhân
RƯỢU
VỚI NÀNG THƠ
Cạn nào em chén mộng mơ!
Cho say tới bến cho thơ bềnh
bồng
Môi thơm như cánh hoa hồng
Đêm qua mơ có cưới chồng
là ta?
Ô kìa, ánh mắt kiêu sa
Rưng rưng em chắc thương
ta thật rồi
Trăng say ngả ngớn lưng đồi
Vai thon nà nõn…trao lời
ái ân
Gục hồn lên tuổi thanh
tân
Hoang vu sa mạc… mùa xuân
lại về!
Ái
Nhân
THƠ PHAN QUỲ
Nhà thơ Phan Quỳ
THƠ
PHAN QUỲ
Em về một thuở hồng hoang
ấy,
Khúc nhạc tiêu dương bỗng
dâng mùa,
Ta nghe hồn lặng chìm con
sóng,
Bóng nhỏ nghiêng nghiêng
vạt nắng vừa.
Em mang tình mộng vào
nhân thế,
Trong cõi miên man những
kiếm tìm.
Mắt chiều ngơ ngác nhìn
đêm tối.
Ta về hiu quạnh nhói lên
tim!
Em đi đường cũ còn in dấu,
Ghềnh thác đa đoan trải
gót mềm.
Mưa gió bao lần lên vai
nhỏ,
Mơ chốn hiên ngoài chút nắng
lên.
Em hởi, ngây thơ ngày
tháng mộng,
Hao mòn tay với tuổi xanh
xưa,
Ta mang trăn trở vào hư ảo,
Bên đời ai gọi để ai thưa
???
Phan Quỳ
SỢ ĐÊM - Thơ Đặng Xuân Xuyến
SỢ
ĐÊM
- Này...
Cứ đêm là em rất sợ
Ngủ mình toàn gặp hoang
mơ
Nhà em đèn luôn thắp sáng
Bão bùng chả thấy anh
sang
Thế mà anh luôn hào sảng
Nhà bên tắt lửa buông
rèm...
- Thì...
Ngủ với nhau một đêm
Ta nếm môi nhau một bận
Ta lần ngực nhau một bữa
Cho chừa cái nết sợ đêm.
- Gớm...
Nói sao mà hay hay thế
Rượu Cần chửa uống đã phê
Có giỏi thì sang ngay nhé
Đêm đêm liệu biết đường về...
Hà
Nội, 21 tháng 01.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)