BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2018

ĐÊM NOEL - Thơ Trần Mai Ngân


   
              Nhà thơ Trần Mai Ngân


ĐÊM NOEL

Đêm nay lại giống đêm nào
Dưới chân thánh giá ngọt ngào nụ hôn
Rồi tôi, rồi lại em buồn
Tình này ta mãi vùi chôn bên đời

Đêm nay sao sáng đầy trời
Đôi ta mỗi ngả mỗi nơi còn gì
Tình nhân của tuổi xuân thì
Uyên Ương gãy cánh nát nghì trái ngang

Đêm nay ngắm mảnh trăng tan
Nhân gian đón Chúa - lặng tàn trong tôi
Phố phường như lạ xa xôi
Lòng tôi băng giá Chúa trời thấu chăng ?

                                      Trần Mai Ngân

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2018

MÙA GIÁNG SINH... NHỚ THƯƠNG - Thơ Hiệp Kim Áo Tím


       
                            Nhà thơ Hiệp Kim Áo Tím


MÙA GIÁNG SINH... NHỚ THƯƠNG

Chia tay... anh hứa sẽ về
Mùa đông phố núi hẹn thề trăm năm
Thế rồi đã mấy trăng rằm
Người đi... đi mãi âm thầm mình em

Năm xưa... buổi tối nô en
Mình cùng sánh bước đi xem nhà thờ
Bên người... em quá ngây thơ
Thích xem sính lễ mộng mơ thật nhiều

Ngân vang thánh thót chuông chiều
Bên ai em chỉ biết yêu... thôi mà
Thế mà ta phải chia xa
Anh đi để lại trong ta nỗi buồn

Giáng sinh lất phất mưa phùn
Người buồn có lẽ trời tuôn giọt sầu
Vắng anh thức trọn canh thâu
Giáng sinh ta lại nhớ nhau ơi... người!

Anh bảo thích tiếng em cười
Thích nghe em nói lại lười môi cong
Mùa đông sao má em hồng
Sưởi cho anh ấm tấc lòng đơn côi

Anh đi về chốn xa xôi
Đếm bao lá rụng để rồi ngóng trông
Bao mùa chờ đợi nhớ mong
Giáng sinh thương nhớ... người không trở về...

                                        Hiệp Kim Áo Tím
                                       Đà Lạt, 21/12 /2018

NIỆM KHÚC THU 1 - Thơ Châu Thanh Thủy


   


NIỆM KHÚC THU 1
(Tặng Người đàn ông của tôi!)

Qua thềm bóng nắng sẽ rơi
Qua sông gió sẽ hát lời tương tư
Yêu nhau buổi ấy mùa thu
Lá vàng rơi khẽ như ru lòng buồn
Hãy đừng để giọt lệ tuôn
Hãy chôn nước mắt vào hồn li tan
Người đi buổi ấy trăng ngàn
Mây xa níu lại, cỏ giàn bước chân.
Đừng quay lại, đừng phân vân
Có là li biệt cũng lần ấy thôi...

Ta trong dằng dặc cuộc đời
Dù tan - hợp, cũng là lời tình yêu !

                        Châu Thanh Thủy

TỰ TÌNH BIỂN VÀ EM - Thơ Ngô Quý Lành


        
                Nhà thơ Ngô Quý Lành


TỰ TÌNH BIỂN VÀ EM

Biển giống như em... tính bất thường.
Hôm qua hiền dịu... thoáng sầu vương.
Sáng nay chợt nổi cơn cuồng nộ!
Ầm ỉ xô lùa... chẳng tiếc thương.

Anh biết yêu đương... nhiều bão tố.
Bởi vì em vô cớ không đâu.
Trời xanh mơ… em lại u sầu.!
Mây ảm đạm... bạc đầu sóng vỗ!

Những đêm buồn một mình than thở.
Cùng bến bờ loang lỡ niềm đau.
Nhưng con tim thầm nhủ tìm nhau.
Vì kiếp trước mình còn mắc nợ…

                          Ngô Quý Lành

TIẾNG LÒNG, ĐỢI, CHIỀU - Thơ Tịnh Đàm


       
                     Nhà thơ Tịnh Đàm


TIẾNG LÒNG
 (Tặng Tâm Châu)

Vỗ đàn
Theo giọng thơ ngâm
Nhịp đưa trầm lắng
Dư âm... tiếng lòng.

Vui say
Cho trọn đêm mong
Người về
Bỗng nhớ người...
Trong bồi hồi.

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2018

GÓP Ý VỀ "ĐƯỜNG THI HẬU HIỆN ĐẠI" - Nguyên Lạc


      
                        Nhà bình thơ Nguyên Lạc

      GÓP Ý VỀ "ĐƯỜNG THI HẬU HIỆN ĐẠI"                                                                                         Nguyên Lạc
***
LỜI PHÁT BIỂU CỦA NHÀ BÌNH THƠ CHÂU THẠCH


Tình cờ vào trang THƠ ĐƯỜNG ĐẤT VIỆT, tôi đọc được bài: “XUÂN ĐỢI NHÉ” THƠ LÃNG UYỂN CHÂU: ĐƯỜNG THI HẬU HIỆN ĐẠI của Nhà bình thơ Châu Thạch [1] đăng ngày 23-05-2018, những lời phát biểu sau đây của Nhà bình thơ gây nhiều "ấn tượng" đối với tôi:
" Tôi không rành văn học sử nhưng hình như các thể thơ làm theo phong cách mới xuất hiện từ đầu thế kỷ 20, được các nhà nghiên cứu văn học cho rằng là thơ hiện đại. Ngày nay có một thứ thơ chữ nghĩa bí hiểm, ý tứ bí mật được cho là thơ hậu hiện đại. Tất nhiên thứ thơ hiện đại và hậu hiện đại nầy không có Đường thi. Từ lập luận nầy người viết nghĩ ra một ý ngộ nghĩnh, dí dỏm như sau: Đường thi cũng có hai loại, Đường thi cổ thi và Đường thi hậu hiện đại. Đường thi cổ thi là thơ Đường luật được sáng tác từ xưa đến nay, câu thơ dùng nhiều hán tự và điển tích, ý thơ gò bó trong ngữ nghĩa của ông bà để lại và đối ngẩu thì đập vào nhau chan chát như hai chiếc bánh xe song hành trên đường sắt.  Đường thi hậu hiện đại là thơ Đường luật của một số tác giả ngày nay sáng tác, không dùng chữ Hán và điển tích, ý thơ rõ ràng đọc là hiểu ngay, đối ngẫu trong thơ thanh thoát nhẹ nhàng như hai thiếu nữ đi song song bên nhau. Đây chỉ là một phát biểu vui của người viết, xin đừng ném đá nếu cho là sai.
Trong số Đường thi hậu hiện đại ấy, hôm nay tôi thấy mình thích thú với bài thơ “Xuân Đợi Nhé” của Lãng Uyển Châu" [Châu Thạch]  

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2018

CÁC LOẠI RƯỢU TRUNG HOA - Phạm Đình Khuê

Nguồn:
https://nghiathuc.wordpress.com/2011/03/12/cac-lo%E1%BA%A1i-r%C6%B0%E1%BB%A3u-trung-hoa-ph%E1%BA%A1m-dinh-khue/


      
                 Rượu Mao Đài, một loại rượu trắng của Trung Hoa

      CÁC LOẠI RƯỢU TRUNG HOA
                                          Phạm Đình Khuê

Một trong những bài thơ nổi tiếng có nói về rượu nho, Bồ Đào Tửu, là bài Lương Châu Từ [凉州] của Vương Hàn.  Bài thơ như sau:

凉州
葡萄美酒夜光杯,
欲飲琵琶馬上催.
醉臥沙場君莫笑,
古來征戰幾人回?

LƯƠNG CHÂU TỪ
Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi,
Dục ẩm tì bà mã thượng thôi.
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu,
Cổ lai chinh chiến kỉ nhân hồi?

Đây là một bài thơ Thất Ngôn Tứ Tuyệt [thể thơ 4 câu và mỗi câu có 7 chữ] được sáng tác theo một điệu hát cổ của người Trung Hoa.
Theo ý của bài thơ thì rượu Bồ Đào ngon được rót và trong ly dạ quang, và người tướng sĩ đang muốn uống rượu thì chợ tiếng đàn tỳ bà vang lên thôi thúc người binh sĩ xông ra sa trường.  Và do vậy, nếu cho say ngoài trận mạc cũng xin mọi người đừng cười chê vì trong chiến trận có mấy người xưa nay còn sống để trở về.
Tửu [Rượu – ] là chữ Trung Hoa được sử dụng đển gọi rượu.  Chữ này thường được diễn dịch sai trong ngôn ngữ tiếng Anh như chữ rượu Nho; với ý nghĩa gần với rượu cồn hay rượu mạnh.  Đây là một cách gọi sai trong vấn đề ngôn ngữ.  Chữ Tửu gần với chữ Rượu Mạnh [Liquor] hơn là với chữ Rượu Nho. Cái sai này cũng nằm cả trong tiếng Việt, tiếng Nhật, và tiếng Hàn. Cái sai này có lẽ  bắt nguồn từ gốc tiếng Việt, tiếng Nhật, tiếng Hàn đều dịch từ chữ Tửu trong tiếng Hán vào trong ngôn ngữ của mình như người Việt gọi là Rượu, người Nhật gọi là Sake hay Shu, và người Đại Hàn gọi là Ju.  Các chữ đó để chỉ chữ Rượu Mạnh Liquor chứ không phải để chỉ chữ Rượu Nho.

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2018

KẺ VĨ CUỒNG - Chu Vương Miện


           

          KẺ VĨ CUỒNG
           Chu Vương Miện

Nhân đọc bài "Bệnh Vĩ Cuồng " Megalomania" của nhà biên khảo Nguyên Lạc, tôi cũng bốc hứng viết một bài nối điêu phụ họa cho nó vui (để có đầu và có đuôi) và xin khen ngợi một phát kiểu mèo khen mèo dài đuôi là văn  phong và bút lực của nhà biên khảo Nguyên Lạc có sức lôi cuốn và hấp dẫn mãnh liệt lạ thường y như câu ca dao :

hát cho chó cắn mèo kêu
hát cho ông lão trong lều chui ra ?

hoặc :

em là một cánh chim bé nhỏ
ưa hát ca làm sống dậy một mùa xuân
                              (thơ Xuân Diệu)

UỐNG RƯỢU VỚI EM - Thơ Kha Tiệm Ly


        
                              Nhà thơ Kha Tiệm Ly

UỐNG RƯỢU VỚI EM

Cần chi lời chúc tụng
Mới thương nhớ trọn đời
Miễn tình sâu, nghĩa trọng
Đâu cần rượu giao bôi!

Chén nào ta thù tạc
Chén nào nối tơ duyên
Giai nhân đầy thiên hạ
Tri kỷ chỉ mình em!

Biển đời em giông tố
Thuyền đời ta chông chênh
Chỉ còn tình yêu đó
Giữa sóng gào mông mênh!

Em chén nào dày dạn
Thách thức với phong trần
Ta chén nào khinh mạn
Nửa mắt nhìn thế nhân!

Rượu trong bình dốc cạn
Vẫn còn lắm hương nồng
Ta dù xa muôn dặm,
Tình bền như núi sông!

              Kha Tiệm Ly

ĐEN BẠC GIỮA ĐỜI - Truyện ngắn của Hoàng Đằng


         
                         Tác giả Hoàng Đằng


        ĐEN BẠC GIỮA ĐỜI
         Truyện ngắn của Hoàng Đằng

Anh Đông đi làm đồng về, gần tới nhà, thấy nhà mụ Thòi bên cạnh đông người, hỏi ra mới biết mụ Thòi vừa qua đời.
Anh vô nhà, chưa vội rửa chân tay vấy đầy bùn ruộng, anh xao xác tìm mẹ anh là mụ Thiệt.
Mụ Thiệt đang rút rơm ở góc vườn, nhen lửa nấu bữa ăn trưa. Anh đến bên mẹ, nói nhỏ kẻo sợ người khác nghe:
- Mụ Thòi mất, nhà mình có đi đám không mạ hè?
Ngẩng cái đầu đang chúi khuất ra khỏi lỗ hẵm nơi cây rơm, mái tóc bạc trắng phủ đầy rác rơm, mụ Thiệt khoan thai trả lời:
- Đi … chớ răng … không, con hè?

CHUYỆN ĐỜI: TẢN MẠN ĐÔI DÒNG… - Tạp bút của Phan thị Quỳ


               
                            Tác giả Phan thị Quỳ


           CHUYỆN ĐỜI: TẢN MẠN ĐÔI DÒNG…
                                                                  Phan thị Quỳ

Hôm qua có người bạn hỏi thăm tôi có khỏe không, tôi nói rất ngại mùa đông. Bạn ấy bảo mùa đông lạnh lẽo qua đi thì mới có ngày xuân nồng ấm. Ừ thì cũng đành vậy, tôi đã tự nhủ lòng: Cuộc đời vốn là phải hy vọng và chờ đợi mà! Bao lâu nay vẫn vậy. Bạn ấy bảo đó là quy luật. Tôi không thích từ nầy cho lắm. Quy luật thường không mang lại niềm vui, nếu không muốn nói là nghiệt ngã phiền muộn.

PHẠM NGỌC THÁI VỚI CHÙM THƠ TÌNH LY BIỆT - Thơ Phạm Ngọc Thái


       phamngocthai
                   Nhà thơ Phạm Ngọc Thái


XUÂN ĐẾN
                   NẾU TA CÓ NHAU
(Tặng KA. - Kỷ niệm một thời xa)
                                      
Em từng nói sẽ yêu anh mãi mãi
Từ bây giờ, đến cả kiếp sau...
Trái tim anh dành trọn với em yêu
Tưởng trên đời không thể yêu hơn thế !

Trời đất đảo điên. Đời quay cuồng bão tố.
Em có còn yêu anh nữa hay không ?
Tình anh dành cho em vẫn vẹn nguyên
Chỉ giận anh thôi mà, đừng lạnh lùng mãi thế...

Mối tình đôi ta được an bài do thượng đế
Như ngọc châu lóng lánh đáy biển xanh
Sao nỡ vùi chôn trong bùn đất hỡi em ?
Nếu vẫn còn yêu anh, thì thôi đừng giận nữa.

Ta lại say nhau như thưở đầu, em nhé !
Cùng dìu nhau vào cõi mộng mơ
Ước mai ngày chồng vợ nối duyên tơ
Ngày em lo vườn rau sạch bên sông,
                            tối về chăm hạnh phúc.

Ta sẽ có với nhau những đứa con ngoan nhất
Một gái một trai, em bảo thế ! Anh nghe...
Những vần thơ ta vang khắp trời xa
Tình yêu em cả bầu trời
                  cho hồn anh bay trong mây gió

Đời là chặng đường dài
                              đầy chông gai, em ạ !
Anh có em - Em có anh,
                              hạnh phúc nhất đời ta
Tương lai đời em sẽ hóa một Đài Hoa
Không như đám lục bình trôi trong bọt bèo số phận.

Ừ, thì ta gặp nhau trong cảnh đời "thương muộn"
Anh sẽ đền bù cho em
                           với tất cả trái tim anh
Để người vợ hiền mà chồng rất mực thương
Những ngày sống ngập tràn hạnh phúc.

Cuộc sống không tình yêu, em ơi !
                               Cũng chỉ là bạc phước
Như mảnh ruộng cầy nứt nẻ dưới trời khô
Dầu có băng mình qua bão táp, phong ba
Thì kết cục thân cũng tàn ma dại.

Anh sẽ dành trọn cuộc đời còn lại
Chăm lo cho em. Bầu bạn lúc buồn, vui
Ta có nhau - Hạnh phúc lớn ở trên đời
Không chỉ kiếp này.
Kiếp sau, anh sẽ về cưới em
                             thuở vẫn còn mười tám...


    

GIỌT BUỒN CHO EM - Thơ Kha Tiệm Ly


     
                        Nhà thơ Kha Tiệm Ly


GIỌT BUỒN CHO EM

Lòng xao xuyến khi thấy em đầu ngõ,
Rồi tưởng mình còn trong tuổi dại khờ.
Dưới dàn hoa, má hồng em rạng rỡ,
Môt nụ cười làm đẹp mấy trang thơ!

Mấy trang thơ, dựng lâu đài tình ái,
Có ngờ đâu phút chốc lại phaitàn!
Em qua đò sao đành không ngoảnh lại,
Con nước ròng, sợ lỡ bước sang ngang?

Xứ em về có dòng sông thương nhớ,
Hay gió chướng buồn lay lắc áo em bay?
Con kinh nơi đây đếm buồn theo con nước,
Còn ta đếm buồn ngày tháng những cơn say!

Lung linh đáy chén người năm cũ,
Nên rượu chưa vơi lại rót đầy.
Vắng em, hoa là sầu muôn thuở,
Ai uống cùng ta chén rượu cay


Bìm bịp sáng chiều kêu xót dạ.
Vườn xưa hoa rụng biết bao lần.
Buổi cuối thu sợi buồn vương chiếc lá,
Con kinh vắng đò dòng nước cũng bâng khuâng!

                                                  Kha Tiệm Ly

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2018

MỘT GIẤC MƠ HOA - Quang Tuyết


         
                               Tác giả Quang Tuyết

            MỘT GIẤC MƠ HOA

Sinh ra làm người ai mà không có ít nhất một lần mơ. Đó là nói bằng sự khiêm tốn thế thôi, chứ thật ra mơ nhiều lắm đó chứ, không đếm được nữa là khác. Mơ không mất tiền mua, không phải cân đo đong đếm và hầu như không lệ thuộc điều gì. Nhưng cần mơ đúng lúc, đúng thời điểm, và quan trọng nhất là đừng bao giờ đang làm việc... lại đắm chìm trong mơ. Kinh nghiệm xương máu của tôi đấy nhé. Biết rõ cái tính hay mơ màng đoản hậu của tôi... nên bạn thân nhắc nhở hoài:
“Lái xe cẩn thận nghe QT, đang tham gia giao thông mà hồn bay lên mây, phiêu du cùng gió thì sẽ không phản ứng kịp khi gặp tình huống nguy hiểm đó”.
Trong nhà thì rành quá cái bệnh mơ màng của tôi. Có lần tụi nhỏ đi làm về, ngồi vào bàn ăn tối. Bỗng nhiên nhìn nhau rồi quay qua hỏi:
“Hôm nay không có cô, chú nào gọi điện thoại cho me à?”. Tôi vô tình lắc đầu thay câu trả lời. Nó tiếp:
“Chắc me không làm được bài thơ nào vì thiếu đề tài phải không me?”. Tôi ngạc nhiên buông đũa nhìn, nó tiếp:
“Vậy là một ngày trôi qua me không hề có một giấc mơ đẹp nào. Buồn quá me của con hè…”
Tôi ngớ người ra vì chưa kịp hiểu mô tê. Chỉ mấy giây thôi nhé, khi thấy nàng dâu yêu quý nhìn bà mẹ chồng tủm tỉm, còn thằng con trai thì cười phá lên, tôi biết ngay là mình vừa bị tụi nhỏ xỏ lá.
Các bạn có biết vì sao không? Vì hôm nay cơm dẻo ngon tuyệt vời, nồi cá kho không bị cháy, canh bí bùi bùi vừa miệng, chẳng bị tai nạn chế biến hai lần nêm muối, và khô cạn nước vì quên tắt bếp... hì hì. Nó còn bồi thêm một câu ngọt lịm, khi biết Me đã hiểu lý do:
“Chà! Bà Me mình già rồi mà lợi hại thật, chưa bị lẫn chút nào”.
Cái sự cố lỡ khóc lỡ cười ấy tụi nó nhớ hoài, bỡi tôi mãi hầm xương điện thoại đó quý vị (Người ta hầm cháo, còn tui hầm xương luôn mới ngon chứ). Rồi lãng đãng ngồi mơ về nơi xa lắm, nhìn ra cửa sổ nhớ thương về khung trời Quảng Trị có mây bay, lá rụng. Nhớ nắng sân trường của một thời áo trắng ngây thơ... Quên hết mọi chuyện trên đời, chẳng quan tâm thời gian đang dần qua... Đến khi tụi nhỏ về mở cửa lẻng kẻng, mới chợt hoàn hồn tỉnh giấc mơ hoa. Than ôi!... Mọi người dư hiểu chuyện gì xảy ra rồi chứ? Vâng... Kết quả là tối ấy cả nhà phải ăn Cơm Tấm Bụi Sài Gòn. Cô con dâu của tôi có quyền tự hào rằng mình có bà mẹ chồng độc đáo hiếm hoi.

VƯỜN XƯA - Thơ Trần Mai Ngân


     
                            Nhà thơ Trần Mai Ngân

VƯỜN XƯA

Vườn xưa chân bước vội
Chỉ thấy quạnh hiu tôi
Đời giam nhau bóng tối
Tạ tình trên hai vai...

Vườn xưa dấu chân phai
Chỗ ngồi vàng úa cũ
Ơn cho nhau có vừa
Rời nhau khóc cũng thừa !

Vườn xưa tôi trở lại
Quạnh vắng tiếng chim xưa
Im lặng đến lạnh lùng
Chỉ sương khói mịt mùng

Đưa tay tôi níu vội
Một sợi tình mong manh
Đã cột đời loanh quanh
Vườn xưa vàng dấu cũ...

           Trần Mai Ngân
             15-12-2018

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2018

CHÙM THƠ LỤC BÁT CUỐI NĂM CỦA HUY UYÊN


        
            Nhà thơ Huy Uyên


ÁO TÍM HẠNH-HOA 

Em về che bóng Hạnh-Hoa
giáo đường im, nắng xế tà bước ai
áo em tím kín cả trời
gót sương phai nhạt cõi người xa xăm

Lạy Chúa cha, lạy thánh thần
hình như mẹ (Maria) hai mắt buồn chiều nay
trên lầu chuông đổ lắt lay
để tôi kéo lại tháng ngày cổ xưa
hỏi em còn có ngày về
mai môi mắt của một người nhạt phai.

CHÙM THƠ NGUYÊN LẠC


         
                     Nhà thơ Nguyên Lạc    


TRÊN DÒNG SÔNG ĐỜI

"Chiều chiều chim vịt kêu chiều 1
Bâng khuâng nhớ bạn" tiêu điều đời ai!
Ngẩng đầu. cho nỗi sầu dài
Sao Khuê bật khóc. đoạn đoài lắm khi! 2

Ai gây bao cảnh biệt li?
Nát nhầu mộng mị. tan đi trăng rằm!
Ai về qua cõi trăm năm
Ưu phiền trên tóc. lăn trầm đôi chân!

Lắng nghe. tôi. những giọt đêm
Chiêm bao giọt lạnh. thấm thêm ngậm ngùi
Sầu xuôi. thuyền độc mộc trôi
Dòng đời cô độc. biết rồi về đâu?!
................
[1] Ca dao
[2] “ Sao Khuê chín cái nằm dài / Thương em từ thuở tình ngoài nghĩa trong”
(Bài Ca Sao- Phạm Duy)