BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 9 tháng 4, 2020

CHUYỆN CON TRĂN DƯỚI BỤI CỎ HÔI - Đinh Hoa Lư




     CHUYỆN CON TRĂN DƯỚI  BỤI BỔI CỎ HÔI 
                                                                             Đinh Hoa Lư

Đám đất quanh vườn tôi càng lúc càng bạc màu vì tôi chưa bao giờ cho nó nghỉ. Hết vụ bắp xong lại trồng khoai. Trồng khoai mà không có bổi thì chỉ có cuốc ra "rễ khoai" chứ chẳng có củ nào. Bổi càng lúc càng hiếm; hết cắt xa rồi lại cắt gần.

Cây bổi lót cho vồng khoai, người dân xã Sơn Mỹ chúng tôi gọi là cây 'nàng nàng' ; ngoài quê Quảng Trị còn gọi là cây cỏ hôi hay cây bông cợi, ở tù 'cải tạo' nhất là tại Ái Tử chúng tôi hay đi cắt loại "phân xanh" này hết núi sạch rừng. Tôi nghĩ vậy không biết có đúng chăng?

Thứ Tư, 8 tháng 4, 2020

PHỐ BUỒN - Thơ Lê Phước Sinh


       
                     Nhà thơ Lê Phước Sinh


PHỐ BUỒN

khi em buồn em khóc
phố lặng lẽ đổ băng cửa đóng kéo then gài
tiếng ho khan khủng khẳng
thanh âm khô khốc
nhón nhén chân người
hàng cây buồn khô nước
mệt nhoài ánh mặt trời
hiệu- ứng- nhà - kính chẳng đủ chơi vơi
để phố trôi lịm dần
như con tàu Titanic...

                                  Lê Phước Sinh
                           Sài Gòn, sáng 8.4.2020

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

KHÚC RU XƯA - Thơ Quang Tuyết


    
                    Nhà thơ Quang Tuyết


KHÚC RU XƯA

Tình thơ vội vã đi qua
Tay chưa níu bắt đã xa một đời
Bây giờ trăng lặn cuối trời
Một mình ta nhớ... thương người xót xa.
Ngày nào e ấp dáng hoa
Mà nay tóc rối sương pha bẽ bàng
Dõi tìm theo bóng mây ngàn
Ai đành quên cánh hoa tàn nhụy phai
Hoa không tàn nhuỵ nỏ phai
Chẳng qua là vệt nắng dài thời gian.
Nhìn nhau hai đứa ngỡ ngàng
Gió mùa thu cũ bên đàng vấn vương
Đi qua hết kiếp oan trường
Tình cờ sao vẫn con đường ngây thơ.
Ngây thơ xưa hỡi còn lưa
Ngậm ngùi thương tiếc lau thưa bến đời
Khúc ru... Thôi đã ngậm ngùi...

                                          Quang Tuyết

Thứ Bảy, 4 tháng 4, 2020

CHUÔNG GIÓ - Thơ Lê Phước Sinh


        
                      Nhà thơ Lê Phước Sinh


CHUÔNG GIÓ

Anh biết tình yêu sắp ghé qua
Em sẽ đến
số điện thoại 0946... phía sau dòng Tin nhắn
ngân nga
như gió thoảng vờn nhánh mây trên trời
lang thang chẳng màng định hướng
chiếc Chuông Gió bên cửa sổ chiều nay
lại leng keng
cười cợt buồn vui.

                                             Lê Phước Sinh

Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2020

BẾN CŨ CHIỀU SƯƠNG - Thơ Quang Tuyết


        
                       Nhà thơ Quang Tuyết


BẾN CŨ CHIỀU SƯƠNG

Dòng sông mang bao nước mắt
Về đâu? Đi đâu sông ơi
Cuối nguồn biển đời xao xác
Tìm đâu bờ bến yên vui
Tôi về nghe lời gió hát
Thương màu áo trắng tinh khôi

Tuổi còn non xanh lộc biếc
Vùi trong sóng nước tơi bời
Bên nầy bờ nam Thạch Hãn
Đứng trông bên ấy Nhan Biều

Mù sương hay là ảo ảnh
Một thời tuổi mộng lời yêu
Chia tay một ngày trăng chết
Giăng giăng nắng cháy đường đi

Áo xưa úa nhàu mưa tuyết
Tình em chưa kịp xuân thì
Dòng sông chở đầy dư lệ
Với tay - hương cũ nhạt nhòa
Cuộc đời theo dòng trôi mãi
Đò qua bến cũ... tình xa

               Quang Tuyết
Quảng Trị - Chiều đông 2017

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2020

“BỖNG”, “NHƯ”, “LÀ”… NHỮNG ĐIỀU TÔI YÊU VÀ KHÔNG YÊU - Phan Quỳ

  
               
                              Tác giả Phan Quỳ


“BỖNG”, “NHƯ”, “LÀ”… NHỮNG ĐIỀU TÔI YÊU VÀ KHÔNG YÊU

Cuộc sống vốn dĩ bất thường hằng. Điều đó thì ai cũng biết và phải chấp nhận như là một quy luật để phát triển, nhưng chắc rằng ai trong chúng ta cũng thích những điều ngạc nhiên thú vị hơn là những gì bất xứng ý chợt đến: một tin vui từ xa gởi về, một người bạn lâu ngày bỗng gặp, một thông báo về niềm vui của người thân, một niềm hạnh phúc nho nhỏ do con cháu mang lại, một dòng tin nhắn nhủ hỏi thăm.… hơn là một sớm mai thức dậy bỗng như cổ họng đau rát và thấy mình lại mắc bịnh nữa rồi, hay cơn gió lành lạnh ngoài kia và nghe nhức nhức đâu đó trong cơ thể.

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2020

GIẤC MƠ XANH - Thơ Quang Tuyết


        
                  Nhà thơ Quang Tuyết


GIẤC MƠ XANH

Lạ lùng thay! Giấc mơ XANH
Lời thơ TÍM bỗng ngủ lành trên môi
Ta nghe một khúc xuân ngời
Tô son lên đóa hoa cười thêm duyên
Lạ lùng thay nắng chửa lên
Mà sao hương lạ xông mềm áo xưa?
Dỗi hờn mắt nguýt lời thơ
Tình em đẹp mãi bên bờ lau thưa
Duyên vừa thắm dấu bỗng mờ
Thềm rêu còn đó ngẫn ngơ gót hài
Em về thương giọt nắng phai
Tương phùng điệp khúc xanh hoài trong mơ

                                                Quang Tuyết

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2020

CÒN ĐÂY ÂM HƯỞNG THÁI THANH ! - Thơ Hạ Thái


                          

CÒN ĐÂY ÂM HƯỞNG THÁI THANH !

Chị đã đi rồi thật vậy sao!
Vẫn nghe trong gió tiếng thì thào
“Ngày Xưa Hoàng Thị” chân chưa mỏi!
“Bến Cũ”, “Biệt Ly” sóng dạt dào...

Lời vọng âm vang bờ thế kỷ...
Giọng huyền ảo chuyển tận ngàn sao
Người đời tặng Chị danh... “bất tử”
Chị mãi còn đây / có đi đâu...(?)

Nao nao trong nỗi buồn xa vắng...
“Đệ Nhất Danh Ca” suốt một thời
Dẫu muốn tách phần riêng... hải ngoại
Di sản chung là Việt Nam... tôi.

Oanh vũ một thời không được hót !
Quẩn quanh mò mẫm phiếm dương cầm
Cánh bằng khi cất cao trời lộng
Âm chất nghẹn đầy trào vút dâng...

Sài Gòn ngoái lại buồn vô tận...
Như Hà Nội xưa luống một lần
Đá sỏi còn lưu trên dấu ấn...
Bám theo đời khổ nạn trầm luân!

Chờ “Hội Trùng Dương” ngày trở lại...
“Hẹn Hò” năm tháng vẫn không quên
“Người Về” vương vấn bàn chân mỏng
“Dòng Sông Xanh” lạnh buốt con thuyền!

Vần thơ tiễn biệt bằng chân cảm
Hòa khúc ngũ cung Chị giải bày
Làm sao tỏ hết niềm thương tiếc
Bóng phượng về trời lướt cánh bay !...

                        Hạ Thái
                    Mar/19/2020
(Từ Thung Lũng Hoa Vàng, Cali.USA.)


…….

“...” Tên vài bài hát nổi bật của Thái Thanh, nhiều lắm!
Tôi thích nhất là nghe chị hát bài : “Chuyện Tình Buồn” thơ Pham Văn Bình, Phạm Dụy phổ nhạc và “Đưa Em tìm Động Hoa Vàng” thơ Phạm Thiên Thư cũng Phạm Duy phổ nhạc.

Thứ Năm, 19 tháng 3, 2020

KHÔNG MONG ĐỢI - Thơ Văn Thiên Tùng


      


KHÔNG MONG ĐỢI

Trước thềm xuân đất trời khai tiết
Kỷ Hợi chào đông kết mùa giao
Nắng hừng khí lạnh lệch xao
Sương là đà thoảng bấc xào xạc se

Khắp đây đó hoa khoe hương sắc
Nụ mầm vươn mẩy chắc ngời xanh
Xuân sang lộc ứ đầy cành
Đợi xuân Canh Tý điềm lành hỷ an

Mong luật nước soạn bàn dân chủ
Bốn chấm không ước sớm thực thi
Qua rồi một ngũ niên kỳ
Năm năm tới cố loại đi gian thần

Hiền tài trọng quần dân mong đợi
Cuộc chấn hưng đổi mới đừng quên
Hãy cùng vạch mặt chỉ tên
Loại bầy sâu mọt chớ nên chần chừ

Luật một trăm nay như hiệu lực
Có độ cồn,… lập tức xử ngay
Bấy lâu bởi vấn nạn này
Gây bao nhiêu nổi bi ai khôn lường

Lắm cảnh ngộ thảm thương tại bởi
Đã uống rồi cứ cỡi xe lao
Trên đường chẳng sợ chi nào
Điều không mong muốn đến bao nhiêu người

Còn chất cấm mười mươi nguy hại
Cho nước nhà chẳng phải riêng ai
Chúng gây đầy rẫy nạn tai
Luật ban nghiêm khắc chặn ngay nguy này

Dịch cúm mới đêm ngày cấp báo
Cô-rô-na làm náo loạn lên
Từ bên Vũ Hán Trung hoa
Cứ đà lan nhiễm vượt qua toàn cầu…

Đúng thảm họa khởi đầu năm mới
Loài người đang chống chọi đảo điên
Khoanh vùng có dịch dập liền
Chung tay hợp sức vùng miền chẳng phân…

Dịch bệnh vốn gây nên thảm cảnh
Thiên tai còn giáng đánh muôn nơ
Úc Châu lửa khói ngút trời
Mỹ - Âu - In… cũng bời bời cháy thiêu

Khắp gần xa bao điều thiên họa
Đất nước mình hạn đọa đày dân
Mặn xâm Nam bộ đã đàn
Bắc-Trung trung bộ khô hanh kiệt nguồn

Nông sản phẩm cũng muôn điều khổ
Dịch bệnh nên phong tỏa giao thương
Châu Phi dịch lợn khốn cùng
Cô-rô-na tiếp cùng chung họa đày

Hàng ứ đọng đó đây hỏng vất
Bán như cho vốn mất công toi
Bao nhiêu hoạt động ngấp ngoi 
Cùng đồng trì trệ than ôi não nề

Gần hết quý bộn bề tai giáng
Mong xuân qua trời sáng hẳn lên
Xua tan bảo nổi muộn phiền
Thế nhân chuốc phải đảo điên xuân rồi...

  Quảng Trị, xuân CanhTý (05/3/2020)
            Mai Vân Văn Thiên Tùng

Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2020

EM THEO ĐOÀN LƯU DÂN - Thơ Phạm Hòa Việt, nhạc Trần Quang Lộc, tiếng hát Khánh Ly, Hương Lan, Hoài Nam

Tưởng niệm nhà thơ Phạm Hòa Việt vừa đi về cõi miên viễn. Xin giới thiệu với bạn bè bài thơ EM THEO ĐOÀN LƯU DÂN rút ra từ tập thơ DÁNG HOA RỪNG của anh đã xuất bản. Bài thơ được làm từ năm 1973 trong chuyến đi thăm Bình Tuy và đã được nhạc sĩ Nguyễn Phú Yên và Trần Quang Lộc phổ nhạc!


   
                          Nhà thơ Phạm Hòa Việt


EM THEO ĐOÀN LƯU DÂN

I.

Ta theo đoàn lưu dân
Khi mùa xuân vừa ngủ
Khi mùa mưa lại về
Trên môi người góa phụ

Ta ngóng đợi tiều phu
Như niềm khao khát nhỏ
Chân em vẫn ngập ngừng
Trên miền hoang đá cỏ
Trên miền hoang Động Đền
Trên miền hoang biển cả
Ngả bóng chiều không quên
Giữa hai bờ sông Thạch
Ta còn lại sau lưng
Mùi hương quen của đất…

Em theo đoàn lưu dân
Vai son sờn cẩm tú
Ôi tiếng hát xa xưa
Môi thơm bông bí nụ
Ta bên trờ tuổi nhỏ
Lá đông vàng biệt ly…

Em theo đoàn lưu dân
Tóc nghiêng nghiêng sợi đổ
Bàn tay gầy ngón khổ
Ngập ngừng chân bước chân

Em theo đoàn lưu dân
Ta bên trời sóng dạt
Đường chông gai cách mặt
Rừng mưa lạnh đá ghềnh

Em theo đoàn lưu dân
Bỏ ruộng nương hương lúa
Sắn khoai ngày nghèo khó
Cà xanh rau lá đỏ
Miếng ngọt chiều phai hương
Miếng chua chiều lá cọ…

II.

Lưu dân! Đoàn lưu dân!
Mưa vẫn nằm đất lạ
Hai bàn tay trống không
Bới gì trong sỏi đá
Cho ngày tháng đom bông
Cho môi em thêm hồng…

Em theo đoàn lưu dân
Cũng nhọc nhằn tuổi mộng
Bới gì trong đất xanh
Uống gì trong thác xanh
Tay em còn mềm mại
Làm sao ươm trái xanh…

Ta cầu xin, cầu xin
Buổi mai và Đá Dựng
Chuông giáo đường vẫn rung
Có em tìm đất đứng!

Tiếng hát vẫn nhọc nhằn
Đôi làn môi bé nhỏ
Trái rừng là lương khô
Cho những ngày khai phá

Hoa rừng là tinh hương
Cho tuổi hoang Động Đền
Cây rừng là sườn chái
Ta kết lá kè tươi
Trong ngôi vườn trú ngụ
Còn em và biển khơi
Tụ về cơn bão tố…

Mưa rừng là mắt em
Khi đàn chim xa mẹ
Cỏ rừng là tên cha
Khi bỏ quên đồi lá
Giữa bầu trời bao la…

III.

Bàn tay em đã lì
Củi tươi từng đống một
Đốt gì cho chuyến đi!
Bàn tay em đã gầy

Đoàn lưu dân còn đó
Ta cũng nghe sầu cay…
Nhớ quê hương tuổi nhỏ
Nhớ Huế và mưa râm

Ta nhớ cả hoa tràm
Thương con đường nắng mới
Nhớ cát mùa Gio Linh
Sim phơi rừng Cam Lộ

Bàu Đá và Đông Xuân
Giếng trong mùa lá đổ…
Xin góp cả hai tay
Tóc úp đều cổ áo
Đốt lửa cho vườn cây…

Xin hôn em một lần
Để ngày mai còn thấy
Nụ cười em rất xinh
Nụ cười em rất tình…

       Phạm Hòa Việt

RỒI CHỈ THẾ THÔI - Thơ Quang Tuyết, nhạc Nguyễn Tất Vịnh, tiếng hát Thùy Dương

 
       
                            Nhà thơ Quang Tuyết


RỒI CHỈ THẾ THÔI

Thế rồi cũng đến lúc chia tay
Sân cỏ mượt
Nụ hôn ngọt bờ môi tháng tám
Em ngập ngừng đưa tay ôm chắn
Chút dư hương trong giọt nắng muộn màng
Con đường rộng thênh thang
Rắc đầy phấn thông vàng
Một mình em trên lối mòn xưa cũ
Biển ồn ào cho đau con sóng vỗ
Tóc rối ngậm ngùi
Biết gởi gió....
Về đâu?

Rồi ta sẽ lãng quên nhau
Như chưa một lần hay biết
Con đường tình tha thiết bước chân qua
Chiếc lá thu phai
Bàng bạc ánh chiều tà
Cho ray rứt chút muộn màng tình tự

Em thầm hỏi...
Bước chân người xưa nếu về qua chốn cũ
Có gợn sóng trong lòng
Những tiếc nuối bâng khuâng?
Còn nhớ màu mắt ai thẳm xanh
Như miền hoang biển mặn ?
Hay ánh trăng xưa
Xanh muôn thuở diệu kỳ

Lạ lùng thay
Từng bước nhẹ em đi
Còn vương mãi nụ hôn chiều tiễn biệt
Biết bao giờ
Bao giờ anh hiểu được
Thôi cũng đành
Đã đến lúc chia tay...

                                      Quang Tuyết


      

SÔNG LẶNG - Thơ Lê Ngọc Phái, nhạc Hữu Xuân, tiếng hát Quang Minh





SÔNG LẶNG

Mưa chiều quán nhỏ
Lá đổ đầy sân
Đâu ngờ nơi đó
Gặp em trong ngần

Em cười nghiêng nắng
Như mây lạc trời
Ta như sông lặng
Thẫn thờ quên trôi

Giữa dòng phiêu lãng
Tháng ngày lang thang
Đã quên bến đợi
Đò ơi muộn màng….

Bóng chim biền biệt
Nắng dài mưa sâu
Tình cờ gặp lại
Ngỡ ngàng bên nhau!

          Lê Ngọc Phái


    

Thơ: Lê Ngọc Phái
Nhạc: Hữu Xuân
Hòa âm: Hoàng Ngọc Tuấn
Trình bày: Quang Minh

Thứ Hai, 9 tháng 3, 2020

CHUYỆN XỨ ĐỘNG ĐỀN NGÀY XƯA CƠM MỚI - Đinh Hoa Lư


                
                          Tác giả bài viết Đinh Hoa Lư


    CHUYỆN XỨ ĐỘNG ĐỀN NGÀY XƯA CƠM MỚI
                   (Nhớ về Động Đền, Hàm Tân, Bình Thuận)
                                                                 Đinh Hoa Lư

Trong đêm thanh, trăng tàn canh,
bao tiếng ca theo tiếng chày nhanh nhanh
Dư âm xa, còn vang mãi trong ánh đêm trăng tà
                         (Gạo Trắng Trăng Thanh - HTT)

Đất ruộng Động Đền nổi tiếng hiếm hoi. Một dải đất cát ven biển Hàm tân chỉ ưu tiên dành cho người nào biết chăm chỉ làm lụng, chịu khó khai hoang vỡ đất, có thể nói từng tấc đất một !
Kỷ niệm ở đây tôi không thể nào quên được những năm sau 1980, thời gian tôi có mặt tại "XỨ ĐỘNG", cái tên của tay sáo có biệt danh là THÀNH TÍN, anh cũng người gốc phường Đệ tứ tỉnh Quảng trị năm xưa .

Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2020

CÒN ĐÂY - Thơ Lê Ngọc Phái, nhạc Nguyễn Tất Vịnh, tiếng hát Xuân Phú


        


CÒN ĐÂY

Còn đây những tháng năm xưa
Cơn mưa trong trẻo nắng trưa ngọt ngào
Đường về ruổi bóng trăng sao
Bước chân du tử lạc vào rừng mai.

Còn đây đôi mắt khổ sai
Đèn khuya đổ bóng hiên ngoài tìm nhau
Thương ai thao thức đêm thâu
Màn thu trở gió mưa ngâu vỗ về.

Còn đây xao xác trưa hè
Xác hoa phượng đỏ tiếng ve xót lòng
Thương ai ấp ủ tình không
Ngồi hong nỗi nhớ cho đông ấm dần.

Còn đây nắng mới đầu xuân
Con tim rạo rực ngại ngần bên nhau
Còn đây cái buổi ban đầu
Tóc xanh giờ đã điểm màu tuyết sương.

Trăm năm cuộc lữ dặm trường
Dù cho vàng đá cũng thường mà thôi
Còn đây còn cả một trời
Quê hương yêu dấu lòng người bao dung.

                                           Lê Ngọc Phái




Thơ: Lê Ngọc Phái
Nhạc: Nguyễn Tất Vịnh
Ca sĩ: Xuân Phú               

BUỒN ƠI! TA VẪN... - Thơ Quang Tuyết


        
                           Nhà thơ Quang Tuyết


BUỒN ƠI! TA VẪN...

Sau cơn bão trời bỗng dưng êm ả
Sau ngày vui sao trống vắng lạ kỳ
Chị em mình kẻ ở người đi
Để lại những dư âm còn sóng sánh
Phút tạ từ tim mềm lời buồn thánh

Ừ! Sang năm....
Hãy nhớ trở về thăm
Dù mưa phùn gió bấc rét căm căm
Lòng cháy bỏng tâm tình người Quảng Trị
Ai đã được sinh ra từ đất lửa
Và lớn khôn theo ngọn gió nam Lào
Mềm như tre, bám vững cũng như tre
Và đẹp lắm trái tim mình bé nhỏ

Vừa rộn rã chừ răng nghe vắng quá
Mới bên nhau chưa kịp thấm đã xa
Vừa hát ca ngày tháng vội đi qua
Vừa hội ngộ
Chưa chi buồn lắm rứa!

                                            Quang Tuyết