BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Quang Tuyết. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Quang Tuyết. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2021

BIỂN VÀ SÔNG, ANH VÀ EM – Thơ Quang Tuyết


 
                                 Nhà thơ Quang Tuyết


BIỂN VÀ SÔNG, ANH VÀ EM
 
Em vẫn biết
Sông bắt nguồn từ Biển
Và Biển xanh
Hoà quyện những dòng sông
Cuộc đời mình
Nào đâu chỉ mông lung
Sao tình ái
Không có câu giải đáp
Ta quen nhau
Từ màu xanh của lá
Ta yêu nhau
Bởi rung động màu hoa
Tím rưng rưng
Cánh Khế bỗng mượt mà
Rơi trên tóc
Thành sao Khuê lấp lánh
Tình như thể
Giọt máu từ tim nhỏ
Thấm vào lòng
Mưa nắng cũng thành thơ
Sáng rồi trưa
Ngõ có vắng người thưa
Vẫn đôi bóng
Chung đường quen lối
Rứa mà lạ
Bỗng dưng người xa mãi
Rồi thời gian nhuộm mái tóc thành mây
Một ánh đèn
Lặng lẽ
Một người ngồi
Soi lấy bóng
Ngậm ngùi tìm câu giải
Ừ rứa đó
Sông sẽ về với biển
Còn người đi mãi mãi bóng ngàn thu

                                    Quang Tuyết
                                      (Gởi bạn)
 

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2020

TÌNH LẬN ĐẬN - Thơ Quang Tuyết


        
                      Nhà thơ Quang Tuyết


TÌNH LẬN ĐẬN

Em không biết nói gì
Khi nhìn lên bầu trời xanh đang trong mùa đại dịch
Mây trắng lang thang bàng bạc phút bình minh
Người xa người lòng vẫn nhớ đinh ninh
Chờ chiếc xe mây
đưa nhau về bến mộng

Anh cũng không thể hứa gì
Khi lệnh cách ly ban hành trên diện rộng.
Thôi tự nhủ cho an lòng
Hoa vẫn nở bên song
Chim từ đâu bay đến nhảy nhót thong dong
Mà mùa xuân thì dường như đã khuất
Có điều gì xôn xao mà lòng nghe quay quắt
Có điều gì trong nhau để nỗi buồn vương mắt
Ghế đá lạnh lùng dây giăng trói buộc

Anh trầm tư cùng gió
Em lặng buồn nhìn mây
Nhặt chùm Bằng Lăng cánh tím trên tay
Thầm thì những lời tín nguỡng
Hoa rụng ven đường
Đời như gió thoảng
Trót lỡ hẹn về lại úa một màu hoa

                                                Quang Tuyết

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

KHÚC RU XƯA - Thơ Quang Tuyết


    
                    Nhà thơ Quang Tuyết


KHÚC RU XƯA

Tình thơ vội vã đi qua
Tay chưa níu bắt đã xa một đời
Bây giờ trăng lặn cuối trời
Một mình ta nhớ... thương người xót xa.
Ngày nào e ấp dáng hoa
Mà nay tóc rối sương pha bẽ bàng
Dõi tìm theo bóng mây ngàn
Ai đành quên cánh hoa tàn nhụy phai
Hoa không tàn nhuỵ nỏ phai
Chẳng qua là vệt nắng dài thời gian.
Nhìn nhau hai đứa ngỡ ngàng
Gió mùa thu cũ bên đàng vấn vương
Đi qua hết kiếp oan trường
Tình cờ sao vẫn con đường ngây thơ.
Ngây thơ xưa hỡi còn lưa
Ngậm ngùi thương tiếc lau thưa bến đời
Khúc ru... Thôi đã ngậm ngùi...

                                          Quang Tuyết

Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2020

BẾN CŨ CHIỀU SƯƠNG - Thơ Quang Tuyết


        
                       Nhà thơ Quang Tuyết


BẾN CŨ CHIỀU SƯƠNG

Dòng sông mang bao nước mắt
Về đâu? Đi đâu sông ơi
Cuối nguồn biển đời xao xác
Tìm đâu bờ bến yên vui
Tôi về nghe lời gió hát
Thương màu áo trắng tinh khôi

Tuổi còn non xanh lộc biếc
Vùi trong sóng nước tơi bời
Bên nầy bờ nam Thạch Hãn
Đứng trông bên ấy Nhan Biều

Mù sương hay là ảo ảnh
Một thời tuổi mộng lời yêu
Chia tay một ngày trăng chết
Giăng giăng nắng cháy đường đi

Áo xưa úa nhàu mưa tuyết
Tình em chưa kịp xuân thì
Dòng sông chở đầy dư lệ
Với tay - hương cũ nhạt nhòa
Cuộc đời theo dòng trôi mãi
Đò qua bến cũ... tình xa

               Quang Tuyết
Quảng Trị - Chiều đông 2017

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2020

GIẤC MƠ XANH - Thơ Quang Tuyết


        
                  Nhà thơ Quang Tuyết


GIẤC MƠ XANH

Lạ lùng thay! Giấc mơ XANH
Lời thơ TÍM bỗng ngủ lành trên môi
Ta nghe một khúc xuân ngời
Tô son lên đóa hoa cười thêm duyên
Lạ lùng thay nắng chửa lên
Mà sao hương lạ xông mềm áo xưa?
Dỗi hờn mắt nguýt lời thơ
Tình em đẹp mãi bên bờ lau thưa
Duyên vừa thắm dấu bỗng mờ
Thềm rêu còn đó ngẫn ngơ gót hài
Em về thương giọt nắng phai
Tương phùng điệp khúc xanh hoài trong mơ

                                                Quang Tuyết

Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2020

RỒI CHỈ THẾ THÔI - Thơ Quang Tuyết, nhạc Nguyễn Tất Vịnh, tiếng hát Thùy Dương

 
       
                            Nhà thơ Quang Tuyết


RỒI CHỈ THẾ THÔI

Thế rồi cũng đến lúc chia tay
Sân cỏ mượt
Nụ hôn ngọt bờ môi tháng tám
Em ngập ngừng đưa tay ôm chắn
Chút dư hương trong giọt nắng muộn màng
Con đường rộng thênh thang
Rắc đầy phấn thông vàng
Một mình em trên lối mòn xưa cũ
Biển ồn ào cho đau con sóng vỗ
Tóc rối ngậm ngùi
Biết gởi gió....
Về đâu?

Rồi ta sẽ lãng quên nhau
Như chưa một lần hay biết
Con đường tình tha thiết bước chân qua
Chiếc lá thu phai
Bàng bạc ánh chiều tà
Cho ray rứt chút muộn màng tình tự

Em thầm hỏi...
Bước chân người xưa nếu về qua chốn cũ
Có gợn sóng trong lòng
Những tiếc nuối bâng khuâng?
Còn nhớ màu mắt ai thẳm xanh
Như miền hoang biển mặn ?
Hay ánh trăng xưa
Xanh muôn thuở diệu kỳ

Lạ lùng thay
Từng bước nhẹ em đi
Còn vương mãi nụ hôn chiều tiễn biệt
Biết bao giờ
Bao giờ anh hiểu được
Thôi cũng đành
Đã đến lúc chia tay...

                                      Quang Tuyết


      

Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2020

BUỒN ƠI! TA VẪN... - Thơ Quang Tuyết


        
                           Nhà thơ Quang Tuyết


BUỒN ƠI! TA VẪN...

Sau cơn bão trời bỗng dưng êm ả
Sau ngày vui sao trống vắng lạ kỳ
Chị em mình kẻ ở người đi
Để lại những dư âm còn sóng sánh
Phút tạ từ tim mềm lời buồn thánh

Ừ! Sang năm....
Hãy nhớ trở về thăm
Dù mưa phùn gió bấc rét căm căm
Lòng cháy bỏng tâm tình người Quảng Trị
Ai đã được sinh ra từ đất lửa
Và lớn khôn theo ngọn gió nam Lào
Mềm như tre, bám vững cũng như tre
Và đẹp lắm trái tim mình bé nhỏ

Vừa rộn rã chừ răng nghe vắng quá
Mới bên nhau chưa kịp thấm đã xa
Vừa hát ca ngày tháng vội đi qua
Vừa hội ngộ
Chưa chi buồn lắm rứa!

                                            Quang Tuyết

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2019

CÓ PHẢI LÀ THU... - Thơ Quang Tuyết


    
                      Nhà thơ Quang Tuyết


CÓ PHẢI LÀ THU...

Sài Gòn sáng nay hình như vào thu
Ngộ chưa?
Miền Trung mình nghe đâu chừ rét mướt
Mà trong ni trời xanh trong gió mát
Se se da
Thoáng lạnh phút bình minh
Em ngước nhìn hàng cây trong sân
Những chiếc lá hôm qua còn khoe màu xanh thẩm
Giờ thay sắc
Vàng rôm như ánh nắng
Muốn gởi chút hương thu
Se sắt đến quê nhà.

Mẹ khoác áo thu đông
Chị khăn san kín cổ
Lòng em thương sương khói thuở còn thơ
Quê hương ơi
Dòng sông cũ xa mờ
Ngày trở rét
Mẹ lặng cời bếp lửa
Sài gòn thu về chỉ trong một thoáng
Mà niềm thương sao ray rức tràn tim.
Trong mắt em
Mùa đã ngập lá vàng
Màu tóc em
Đời vào đông lặng lẽ

                                        Quang Tuyết
                                            Sáng 4/1

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2019

THƠ MƯA... - Quang Tuyết


    
                  Nhà thơ Quang Tuyết


THƠ MƯA...

Thì thôi em đi về
Mặc trời mưa ướt áo
Gió nghiêng tình giông bão
Đường xa đau gót hài

Ừ! Thì ta chia tay
Lối cỏ gầy da diết
Lòng người ai hay biết
Nên mãi tình nhạt phai

Mờ ánh đèn chấp chóa
Mưa cuốn người trong mưa
Dòng đời trôi... trôi mãi
Em một đời bơ vơ.

Ừ! thôi em về đây
Mơ gì chuyện mây bay
Biết duyên mình không thể...
Vấn vương chi tháng ngày.

Quay lưng là cúi mặt
Lời ai thoảng qua tai
Ừ mưa hoài không ngớt
Nên mắt môi hao gầy...

Mưa Sài Gòn chiều lang thang
              Quang Tuyết

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2019

TÌNH THU… - Thơ Quang Tuyết


    


TÌNH THU…

Em về nhặt lá thu sang
Nghe trong sương lạnh ngỡ ngàng tiếng thơ
Giọt buồn nhỏ xuống trăng mờ
Rơi từ kẻ lá đọng tơ trong lòng
Từ muôn lối rẽ đường vòng
Em về bến cũ tìm dòng sông xưa
Rêu mòn phiến đá lau thưa
Dùng dằng kéo vạt... gió đùa áo phai
Em về người đã cùng ai
Kết hoa thắp nến kề vai vội vàng
Cuối thu lá rụng bàng hoàng
Đành lòng khép cánh cửa ngàn ngăn đôi.

                                           Quang Tuyết

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2019

GÓC NHỎ... - Thơ Quang Tuyết


    
                       Nhà thơ Quang Tuyết


GÓC NHỎ...

Chiều nay mưa vội đi qua
Ướt mềm góc nhỏ hồn ta dịu dàng
Hạt rơi mong giọt nắng vàng
Khẻ rung trong gió tiếng đàn tri âm

Thả duyên se sợi tình câm
Nối sao đẹp khúc giang cầm hư hao
Dư âm xưa bạt phương nao?
Ta về gom hết ngọt ngào, đắng cay

Dấu than lơ lửng vơi, đầy
Dù tình là gió cuốn mây xa mờ
Lần tay gác chuyện, làm thơ
Bên đời se sắt đợi chờ nắng lên

                            Quang Tuyết

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2019

CHÙM THƠ QUANG TUYẾT


   
      Nhà thơ Quang Tuyết


LỤC BÁT THƯƠNG EM

Thương em phận bạc hồng nhan
Chưa vui hạnh phúc lệ tràn đẫm mi
Tuổi mơ vừa thắm xuân thì
Xum xoe áo mới vu quy pháo hồng

Vội vàng chi? Vội sang sông
Buông xuôi số phận theo dòng đục trong
Áo nhàu hương phấn gió đông
Trách gì nhau hỡi mà phong kín đời

Thương em
Chỉ biết - thương vời
Có - không em nhỉ? bến đời neo duyên
Sắt se câu lý chim quyên
Để thương để nhớ lời nguyền mai sau

Để rồi con sáo ngoài rào
Sang sông lạc lối phương nào tìm nhau
Thương em từng sợi tóc sâu
Nửa màu sương tuyết nửa nâu tuổi buồn

Ru tình nghĩa - Nợ tròn vuông
Dù là cánh mỏng bên đường tương giao
Gió mưa không úa màu đào
Thương em - Tình muộn
Ra sao cũng đành...

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2019

ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG CHO TÔI NIỀM TỰ HÀO VÀ TIN YÊU - Quang Tuyết


          

            ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG 
            CHO TÔI NIỀM TỰ HÀO VÀ TIN YÊU

Về dự hội trường Nguyễn Hoàng thấy cô em gái chụp hình chung với người bạn ngồi xe lăn, anh để tâm hỏi thăm rồi gởi chút quà động viên đàn em đã không nghĩ đến thân thể thương tật, đều đặn có mặt mỗi kỳ họp mặt. Ông anh Nguyễn Hoàng quá tuyệt vời ấy, là anh Nguyễn Lịch.

                

     

+ Anh Nguyễn Văn Lành, là đàn anh kỳ cựu khoá đầu tiên của trường Nguyễn Hoàng, năm nay đã vào hàng tám... bị tai biến những năm trước nên di chuyển khó khăn khg thể tham dự ngày hội, nhưng vẫn một lòng mong mỏi tìm bạn, mà bạn cùng lứa giờ quá hiếm hoi... một số A.C lớn tuổi đã vui vẻ đến cùng cafe đàm đạo với anh chuyện xưa chuyện nay.
Tại đây tôi đã gặp và biết người xưa một thời xinh đẹp, được các anh gọi là Lý Lệ Hoa.

           

           
   
+ Cô giáo Giáng Hương. Ngày xưa là người đẹp lý tưởng của các em học sinh, sau 1975 tan đàn xẻ nghé cô thân chinh đi tìm tung tích học trò cũ. Và dù mấy năm qua cô nhận nhiều tin xấu cho sức khỏe. Vừa tạm khỏe qua hai kỳ phẫu thuật cô vẫn về Quảng Trị vui niềm vui hội ngộ với các em

       

+ Thầy dạy tôi Lý Hoá đồng thời truyền cho chúng tôi nguồn sinh khí nhạc trẻ sôi động, yêu đời yêu người thay những bài hát ủy mị. Tuy sức khỏe không tốt vì tim mạch có vấn đề, nhưng vẫn vui vẻ sinh hoạt và tham gia văn nghệ cùng các học trò là nguồn động viên tinh thần cho Nguyễn Hoàng Huế: Thầy Hoàng Thế Hiệp

       

            

+ Ba anh em đồng môn từng là thành phần chính trong đội văn nghệ của trường Nguyễn Hoàng. Sau nầy hai người theo đuổi nghiệp dĩ đam mê, một người theo ngành sư phạm... Lâu ngày lắm mới tái ngộ, bùi ngùi nhớ lại một thời tay trống tay đàn... Quang Ngân - Quang Tạo - Ngọc Châu

        

+ Bảo Lâm, một CHS năng động, tầm hoạt động rộng rãi và mát tay nên tổ chức họp trường từ Tiểu Học, đến Trung Học đều thành công và để lại trong lòng mọi người niềm vui ấm áp, hưng phấn... Nhất là “họp làng” năm nay rất thành công tạo động lực cho tương lai.

       
    
Cảm ơn tất cả AC, những người đã tạo cho tôi xúc cảm mỗi lần gọi hai tiếng Nguyễn Hoàng, cho tôi niềm hạnh phúc khi tuổi đời đã vào thu.
                                                                                  Quang Tuyết

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2019

BUỒN TRONG KÝ ỨC... - Thơ Quang Tuyết


    
                       Nhà thơ Quang Tuyết


BUỒN TRONG KÝ ỨC...

Về đây mái tóc màu mây bạc
Nặng trĩu vai gầy khối ưu tư
Bồng bềnh kỷ niệm theo thương nhớ
Gió chở ưu phiền trong tiếng ru

Vẫn đó dòng sông đầy thảnh thức
Thuyền hồn như lướt nhẹ sương mù
Có biết nơi nao là bờ giác
Để người yên nghỉ giấc thiên thu

Vẫn đó mùi quê còn hương lúa
Ngai ngái thơm tho rạ cuối mùa
Vẫn đó... một vùng trời nắng lửa
Mà sao đẫm ướt chữ tình xưa

Ta đứng bên đường mơ nắng lụa
Sân trường tìm bóng cũ nơi nao
Thời gian tàn nhẫn mang đi hết
Những tiếng vui cười nghe xót đau

Vẫn đó...
Dư âm còn đâu đó
Nắng cháy hồn thơ khô quắt tim
Vẫn đó rưng rưng dòng lệ cũ
Vẫn xác thân xưa... Vẫn mãi tìm...

                    Đinh Quang Tuyết
                    Tháng Bảy trở về

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2019

BÁNH BỘT LỌC - Quang Tuyết


             
                                    Tác giả Quang Tuyết


                BÁNH BỘT LỌC 

Quê tôi, Quảng Trị… Hay nói rộng ra là miền Trung, cứ mỗi mùa mưa lũ về, là Sắn bày bán đầy chợ. Thuở ấy, xưa thật là xưa, các bà nội trợ chế biến đơn giản thôi, nhổ về bóc hết võ mài ra rồi nhồi vắt thành từng miếng tròn đem hấp, có gđ thế bữa cơm chính luôn đó. Từ tình yêu thương chồng, con. Từ bản năng nội trợ trời phú cho người đàn bà... Nói theo ngôn ngữ trào lưu: “Tư duy được đầu tư, trí tuệ phát sinh”, dù chỉ quanh quẩn hạn chế trong bếp ăn cũng là một sáng kiến. Không biết quá trình chuyển biến thế nào mà sau đó Sắn mài ra hòa nước, nhồi vắt cho ra bột rồi lượt, lọc sạch qua dụng cụ chứa khác. Xác Sắn nuôi heo, bột lóng vài ba lần cho sạch mủ và trắng tinh tươm: Thế là Bột sắn lọc ra đời. 

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2019

ĐƠN GIẢN THẾ THÔI... - Thơ Quang Tuyết


   
                                     Nhà thơ Quang Tuyết


ĐƠN GIẢN THẾ THÔI...

Đơn giản chỉ là niềm riêng
Thăng trầm theo từng nốt nhạc
Buồn, vui trào dâng tiếng hát
Thoắt đưa hồn ta bay xa

Đơn giản chỉ là bài ca
Đưa người ngược dòng bến cũ
Quên thời nắng mưa lam lũ
Quên tóc mây nhuộm trắng sương mù

Chỉ vì xưa mẹ cất lời ru
Bốn tao nôi vỗ về con yên giấc
Đơn giản thế... là con thích nhất
Câu ví von gieo vào đất nẩy mầm xanh

                                        Quang Tuyết