BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Kim Thượng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Kim Thượng. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 26 tháng 3, 2021

TRƯƠNG CHI – Thơ Lê Kim Thượng


   
                Nhà thơ Lê Kim Thượng

 
TRƯƠNG CHI
 
Mùa qua, mùa nắng, mùa mưa
Nhớ ngày tháng ấy mình chưa... Một mình...
Em còn tuổi nhỏ nguyên trinh
Áo dài trắng xóa lung linh dáng hiền
Nắng rơi tà áo nghiêng nghiêng
Làm duyên em xõa tóc tiên xanh trời
Tóc chia bao sợi tình rời
Sao em buộc chặt cuộc đời của tôi
Đôi con mắt liếc gọi mời
Dáng xuân em đứng giữa trời mộng mơ
Nụ hoa hàm tiếu đón chờ
Nụ hôn rơi xuống đôi bờ hồng non
Tóc ôm khuôn mặt thon thon
Rèm mi cong vút... Mắt tròn, Mắt Nai
Theo em ngàn dặm đường dài
Bao mùa lá rụng, miệt mài mộng du
Lầu Ông Hoàng, vắng tịch u
Cho tôi mười ngón tay ru thiên thần
Ánh trăng trải sáng trên sân
Ánh trăng trải sáng, trắng ngần ngực em
Giọt tình đọng ngọt môi mềm
Giọt tình đọng ngọt, êm êm da trần... 
 
Qua cầu... Rơi lại dấu chân
Cầu quê lắt lẻo, đỡ nâng gót hồng
Bóng em ngã xuống dòng sông
Tình trôi theo sóng, mênh mông tình buồn
Em đi tóc liễu dài suôn
Mắt Nai vương giọt mưa tuôn ngập ngừng
Giọt buồn trên mắt rưng rưng
Nửa chừng gãy gánh, nửa chừng niềm vui...
Em đi mang hết ngọt bùi
Vây quanh tôi những ngậm ngùi nắng mưa
Sân ga kỷ niệm đón đưa
Công viên in dấu tình xưa xuân thì
Vẫy tay giã biệt em đi
Để tôi thành gã Trương Chi... héo già
Rượu hồng đưa tiễn tình xa
Vững tin rằng mãi trong ta... có người...
Bóng chim, tăm cá xa khơi
Mùa đi, mùa đến, lá rơi ngập đàng
Thơ tình giờ đã sang trang
Tôi - Em lòng vẫn buộc ràng... Thủy chung...                   
 
                         Nha Trang, tháng 03. 2021
                                  Lê Kim Thượng

Thứ Ba, 22 tháng 12, 2020

HUYỀN THOẠI – Thơ Lê Kim Thượng

 
 


HUYỀN THOẠI
 
 Em mười sáu tuổi tròn trăng
Vầng trăng huyền thoại, vui giăng đêm rằm
Tình ngây thơ... Đến âm thầm
Mắt nhìn trong mắt... Tay cầm trong tay
Nhẹ nhàng chút gió thoảng bay
Lá vàng chao rụng, rụng đầy hoa đăng
Tay thon thon, ngón búp măng
Vuốt ve mái tóc, giăng giăng tơ tình
Chiều rơi nắng... Nắng thủy tinh
Muôn ngàn hoa nắng lung linh dập dìu
Gió lùa hương tóc hiu hiu
Hương trầm ấp ủ, nâng niu một thời
Chìm trong đáy mắt mây trôi
Má nghiêng chạm má, bồi hồi tình thơ
Nụ hôn ngày ấy dại khờ
Hương trinh đọng mãi đến giờ chưa rơi
Bên nhau tình cũng lả lơi
Bờ sông cát trắng... Trắng phơi da màu
Gió bay mất áo qua cầu
Cho trăng với gió... Với nhau cận kề
Mưa khuya giăng lối em về
Đường tình trơn trợt, bốn bề mưa sa...
           
Em về bên ấy... Không qua
Một ngày không gặp, như ba, bốn ngày
Làm sao quên được vòng tay
Nhớ đêm lạnh giá đong đầy nụ hôn
Giờ như núi Mẹ Bồng Con
Mờ xa ánh mắt héo hon ngậm ngùi
Em đi mang hết ngọt bùi
Em đi khép lại ngày vui xuân thì
Em đi ngày ấy phân ly
Lặng im... Dù có nói gì... Cũng xa...
Em đi về với người ta
Có người ngậm đắng, xót xa nỗi niềm
“Tìm em như thể tìm chim...”
Bóng em sóng nước lạc chìm sầu miên
Em đi xa xứ, xa miền
Ai đem nhung nhớ vá liền cách chia...
Nếu tình không cách, không chia
Thì đâu có cảnh xa lìa, sang sông
Đưa tay nâng chén rượu nồng
Mừng em áo cưới, pháo hồng vu quy
Em về xứ lạ biệt ly
Tôi ngồi dưới gốc Cây Si... Tọa Thiền...
                      
                 Nha Trang, tháng 12. 2020
                       LÊ KIM THƯỢNG

 

…................

“...” Ca dao

Thứ Năm, 17 tháng 9, 2020

NẺO QUÊ - Thơ Lê Kim Thượng


   

        NẺO QUÊ 


Tôi đi muôn dặm sơn khê

Mà lòng nhớ mãi... nẻo về quê hương

Mù say trong cõi Vô Thường

Hồn về Cố Quận... dặm trường hư không…

Đình xưa Cây Gạo còn bông

Mùa về nở đỏ, đỏ hồng xốn xang

Người về qua cánh đồng làng

Mùa vui biển lúa nhuộm vàng nắng hây

Hàng tre đứng đội trời mây

Đường quê trải nắng... nắng đầy ngàn lau

Vườn em trắng nụ hoa cau

Nhớ tình mới chớm với nhau... rụt rè...

Cu Cườm gáy giục bờ tre

Gà trưa vẳng tiếng nắng hè xa xôi

Con đò neo bến đơn côi

Ngàn hoa nắng rụng... trôi trôi bồng bềnh

Bến sông gió lộng thênh thênh

Lục Bình theo sóng lênh đênh tháng ngày

Người về vui thú cỏ cây

Thơ - Đàn - Cờ - Rượu... sum vầy cố nhân...

                       

Trăm người quen... mấy người thân?

Rượu bầu, thơ túi... mòn chân giữa đời

Tiếng đêm Cuốc gọi rã rời

Nỗi lòng xa xứ đọng rơi nghẹn ngào

Đêm buồn ngồi ngắm trăng sao

Tiếng khuya gọi gió lùa vào phôi phai

Thềm khuya đọng tiếng thở dài

Gió qua hiên lạnh... Cửa Sài... Cỏ Khâu...

Giọt thơ nức nở trang sầu

Hồn thơ vất vưởng tìm đâu quê nhà

Buồn riêng... riêng một mình ta

Gặp ai tâm sự, sợ là... buồn chung?

Ngày qua tắt nắng mịt mùng

Trái sầu héo úa não nùng rơi rơi

Mù say... tối đất, tối trời

Để người phiêu lãng... quên đời lãng du

“Bướm vàng đậu đọt Mù U...”

Câu thơ Lục Bát... tiếng ru đôi bờ

Xứ người lòng dạ thẫn thờ

Nửa vương nỗi nhớ... nửa chờ nỗi đau

Một mai... mai mốt... ngàn sau...

Hóa thân cát bụi... nhớ nhau tìm về... 

                     

               Nha Trang, tháng 9. 2020

                       Lê Kim Thượng      

 

“...” Ca dao


Thứ Năm, 13 tháng 8, 2020

SỢI TÓC - Thơ Lê Kim Thượng


    


SỢI TÓC

Em qua đường nắng ngọt hương
Hàng Cây Gạo vẫn ven đường xôn xao
Thương em da trắng, má đào
Làn môi, sóng mắt gửi trao dỗ dành
Áo tà trắng xóa mỏng man
Nghiêng nghiêng nón lá, thanh thanh dáng hiền
Nắng qua bóng lá xiên xiên
Gió đùa sợi tóc bay nghiêng môi cười
Đỏ hồng đôi má hổ ngươi
Dịu dàng lời nói, nụ cười giai nhân
Bên em hơi thở rất gần
Mùi hương con gái lâng lâng bềnh bồng
Ru em... lòng ấp vào lòng...
Võng đưa chao mãi... hương nồng Phù Dung
Đôi tim hòa một nhịp chung
Hoa Thiên Đường nở trên vùng băng trinh...

 *
Tóc xưa buông xõa gợi tình
Tặng tôi sợi tóc, đinh ninh lời thề
Dẫu đi tám hướng sơn khê
Vấn vương sợi tóc... tìm về thăm nhau
Hoa trôi, nước chảy về đâu?
Bên sông sóng vỗ chân cầu buồn tênh
Cầu quê lắt lẻo chông chênh
Một bên nhung nhớ... Một bên bồi hồi
Hai người chung một trăng soi
Cô đơn bên ấy... lẻ loi bên này
Tình ta, như sợi khói bay
Lắt lay theo gió Heo May cuối mùa
Tình ta, mưa dội, gió đùa
Để Lầu Hoàng Hạc bốn mùa hoàng hôn
Tình ta, bới đất đem chôn
Biết đâu đất có tâm hồn... buồn chung?
“Đôi ta chẳng đặng, thì đừng
Phận duyên Trời định... nửa chừng xa nhau...”
                       
                           Nha Trang, tháng 8. 2020
                                LÊ KIM THƯỢNG

“...” Ca dao

Thứ Tư, 29 tháng 7, 2020

CỎ MAY - Thơ Lê Kim Thượng


   


CỎ MAY

Nhớ ngày... em ở bên anh
Nhớ đêm... hai đứa năm canh tự tình...                    
Bên nhau... chung một bóng hình
Gương soi chung ảnh... ta mình chung đôi
Tình thơ khẽ chạm bờ môi
Vòng tay khờ dại... bồi hồi, thiết tha
Xuân thì hương thoảng gần xa
Nụ cười ngọt lịm... như là nụ hôn
Tóc thề đen mượt dài suôn
Đôi tay quấn quít đan luồn thịt da
Bờ vai trắng nuốt nõn nà
Dáng thơ, da phấn, mặt hoa tươi màu
Đen tròn đôi mắt Bồ Câu
Má hồng môi thắm... nghiêng đầu làm duyên
Áo tà trắng xóa trinh nguyên
Tặng anh nửa lúm đồng tiền làm tin
Nắng rơi trên áo vô tình
Nghiêng nghiêng bầu ngực non trinh son màu
Tôi - Em... hòa lẫn vào nhau
“Thương nhau cởi áo... qua cầu gió bay...
Giọt mưa trên ngọn Cỏ May
Giọt tình đọng lại... gió lay nụ hồng...
Hẹn thề son sắt mặn nồng
Sao dời, vật đổi vẫn không nhạt màu...                 
                         
Đắm say duyên mới tình đầu
Nào ai biết được mai sau... đôi đường
Tàn đêm... tàn mộng khói sươn
Còn đâu huyền thoại con đường tình duyên
Vầng trăng khuyết nửa con thuyền
Cho tôi gửi trọn lời nguyền sang sông
Bây giờ... tình có như không
Sao lòng cứ mãi ngóng trông làm gì?
Nào ai biết trước phân ly
Đã yêu thì có tiếc chi giữ gìn
Cho em... cho trọn niềm tin
Sao em trả lại... muôn nghìn thương đau
Ngày mong, tháng nhớ xa nhau
Từ trong sâu thẳm nát nhàu héo hon
Trăm năm nước chảy đá mòn
Tình còn luyến nhớ... là còn tơ vương...

                Nha Trang, tháng 7. 2020
                    LÊ KIM THƯỢNG

“...” Ca dao

Thứ Tư, 15 tháng 7, 2020

NGUYỆT CA - Thơ Lê Kim Thượng


   


NGUYỆT CA

Mưa rơi tí tách hiên ngoài
Trầm buồn gõ nhịp u hoài đong đưa
Mơ về quê cũ ngày xưa
Khói xanh đầu xóm, gió đưa trên đồng...             

Cờ Lau trắng phất bên sông
Dòng đời chảy mãi... bềnh bồng bèo trôi
Lắng nghe tiếng sóng bồi hồ
Bên sông một bóng ai ngồi đơn côi
Giữa dòng thấp thoáng đò xuôi
Lãng quên bến đợi... ngủ muồi niềm đau
Sông đêm sóng vỗ bờ lau
Tắc Kè kêu động canh thâu chạnh lòng
Trời im, sông lặng xuôi dòng
Cát vàng bến lạnh... trăng trong tựa rằm
Nghiêng chao sóng nước trăng nằm
Thuyền xa bến đỗ... biệt tăm cánh bèo
Chập chùng đồi núi trăng treo
Mênh mông tịch lặng... gió reo đầu ghềnh
Đêm nghe biển nhớ gọi tên
Dạt dào sóng nhớ, buồn tênh bốn mùa
Nửa khuya vọng tiếng gió đùa
Sông buồn chảy mãi... bóng chùa trôi trôi.
Lời Kinh Nhật Tụng... nhặt lơi
Tịnh Tâm - Chánh Niệm... nụ đời nở hoa
Buồn đau, khổ lụy nhạt nhòa
Tàn cơn Bỉ Cực... vỡ òa Thái Lai...

Lòng đau... nghẹn tiếng thở dài
Trăng in gối chiếc... đêm cài hồn hoa
Một đời Đất Khách ngày qua
Anh còn gánh nặng... lân la chưa về
Mười năm ròng rã xa quê
Bốn phương mây phủ sơn khê phiêu bồng
“Thề cùng đất nước núi sông
Dẫu xa muôn dặm... tấc lòng ở đây...”   

                         Nha Trang, tháng 7. 2020
                                Lê Kim Thượng

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2020

TRĂNG GẦY - Thơ Lê Kim Thượng


        


TRĂNG GẦY

“Chiều chiều én liệng cò bay
Bâng khuâng nhớ bạn... bạn rày nhớ ai...”
Nắng chiều thoi thóp chờ ai
Nghiêng nghiêng chiếc bóng đường dài xa xăm
Ngày qua lần lữa tháng năm
Chưa về gõ cửa... ghé thăm quê nhà
Bây giờ chỉ có mình ta
Một mình ta với xót xa nghẹn ngào
Nhớ về quê cũ... chiêm ba
Túi thơ, bầu rượu, gốc đào, trăng treo...                               

Màu lam mái rạ quê nghèo
Trăng lên bóng xế ngã theo chân người
Ao thu lạnh lẽo lá rơi
Trăng thanh, lều cỏ... bóng đời đong đưa
Một thời côi cút nắng mưa
Cuốc đêm kêu mãi... đêm chưa hết buồn

Đêm nằm gối ánh trăng suông
Trong lòng chớp biển, mưa nguồn hôm mai
Nửa khuya chuông vọng bên tai
Sương đêm đọng nhẹ... Cánh Lài nở hoa
Bên hiên nhấm nháp tách trà
Nhâm nhi chén rượu... ngày qua nhẹ lòng...
                                  
Gánh đời... một gánh bán rong
Rưng rưng mắt đỏ... lòng vòng tả tơi
Xa quê... xa ánh trăng ngời
Cho tôi mắc nợ biển trời nước mây
Ngàn năm vẫn mảnh trăng gầy
Ngàn sau... sau nữa... lất lây một mình
Đêm nghe biển hát bên ghềnh
Rứt ray nỗi nhớ... mông mênh hương thừa
Thời gian trầm tích dấu xưa
Rêu phong cát bụi... nắng mưa rã rời
Cô đơn bên mái hiên đời
Tóc xanh đã bạc... một thời đã qua...
 “Dầu nên... cũng bởi mẹ cha
Dầu không... cũng nhớ cây đa, bến đò...”

                      Nha Trang, tháng  6. 2020
                            LÊ KIM THƯỢNG

“...” Ca dao

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2020

TRĂNG QUÊ - Thơ Lê Kim Thượng


   


TRĂNG QUÊ

Chiều nay gió núi trăng ghềnh
Một mình một bóng, ngồi bên rượu bầu
Về đâu… nào biết về đâu
Sông dài sóng vỗ bờ lau lặng buồn
Giọt sương rơi nhẹ vào hồn
Chợt nghe tím bóng hoàng hôn vô thường…                                      
Quê nhà... xa thẳm khói sương
Nhớ quê tình mãi vấn vương trong lòng
Còn chăng hương lúa trên đồng
Thơm phù sa một dòng sông hiền hòa
Ngồi buồn ngắm ánh sao sa
Giữa hoang liêu biết quê nhà phương nao…                                         
Nửa khuya sóng vỗ thao thao
Lắng nghe có tiếng ngàn sao thở dài...
Sông buồn bến vắng đợi ai
Luyến lưu đồng vọng, u hoài tiếc thương
Thuyền trôi nhè nhẹ trong sương
Mờ mờ nhân ảnh… đêm trường thở than…                                 

Hoang vu ánh nguyệt non ngàn
Phất phơ lối cỏ, khói làn chơi vơi
Trăng tà xế bóng bên đời
Rượu không đủ ấm cho người lãng du
Ngàn năm... còn núi Vọng Phu
Sông dài soi bóng Thiên Thu một mình…
“Đa tình thì vướng nợ tình
Trách người là vậy… trách mình sao đây…”
                   
                       Nha Trang, tháng 6. 2020
                            LÊ KIM THƯỢNG

“...” Ca dao

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2020

MI THỨ - Thơ Lê Kim Thượng


        
             Nhà thơ Lê Kim Thượng


MI THỨ

Tan trường, sánh bước bên nhau
Đường quê ngơ ngẩn đỏ màu Phượng bay
Chiều nghiêng, nắng đổ vai gầy
Giọt vàng rơi rụng, hoa đầy áo e
Cỏ non đan gót chân mềm
Gió qua kẽ lá nhẹ êm tiếng đàn...
Bến sông, ngồi đợi đò sang
Mưa nguồn nước đục, sông vàng trôi trôi
Hàng mi khép kín bồi hồi
Bờ môi mọng đỏ gọi mời nụ hôn
Tóc huyền óng ả dài suôn
Tay anh mười ngón đan luồn tơ vương
Giọng em “Thưa... dạ...” dễ thương
Môi hoa, hơi thở ngọt hương tình nồng
Trao tôi đôi má nõn hồng
Thiết tha nồng ấm, một vòng tay tiên
Trao tôi rạo rực, hồn nhiên
Cuộc tình thơ dại, ngoan hiền ngây thơ
Những ngày nửa tỉnh, nửa mơ
“Cầu tre lắt lẻo...” đôi bờ nhân gian...                         

Đôi ta “Gãy gánh giữa đàng...”
Còn đây, Một - Dấu - Chấm - Than... chuyện tình
Còn đây một bóng, một hình
Trở trăn, trăn trở một mình riêng đau
Chợ Tình, tìm chẳng gặp nhau
Chỉ còn ánh mắt hoen màu thời gian
Hai đầu nỗi nhớ giăng ngang
Sông đầu, sông cuối... đôi đàng tương tư...
Em đi có biệt, không từ
Đợi chờ héo hắt, đỏ nhừ ngóng trông
Em đi về phía Xuân hồng
Trầu xanh, cau thắm, rượu nồng...Vu quy
Anh đi về phía cách ly
Cung đàn Mi thứ... Nốt Si não nề...
Có người con gái tóc thề
Theo chồng xứ lạ, nhớ về Sông Dinh
Có người con gái đa tình
Giờ thành Cô phụ... một mình ru mưa
Vấp vào nỗi nhớ ngày xưa
Bước chân vô định, đong đưa phận người...                      

                       Nha Trang, tháng 5. 2020
                             LÊ KIM THƯỢNG

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2020

TẦM XUÂN - Thơ Lê Kim Thượng


    


TẦM XUÂN

Nắng về đánh thức Tầm Xuân
Ngàn hoa hương sắc bâng khuâng bên đường
Người xưa nhớ nhớ, thương thương
Tơ lòng quấn quýt, vấn vương hẹn thề
Một lòng yêu một miền quê
Bốn mươi năm... Kẻ quay về... già nua...
                  
Nắng vàng quyện với gió đùa
Chồi non, lộc biếc tươi mùa Xuân sang
Đồng vui, lúa tốt ươm vàng
Em cười trong nắng, dịu dàng, thơ ngây
Trời xanh không một vạt mây
Se se gió lạnh, nhớ ngày tàn Đông
Bốn bề hương thảo thơm nồng
Mùa Xuân vừa chớm, nắng hồng vừa sang
Chiều quê... nắng lụa tơ vàng
Thương thương mây trắng lang thang xa nhà
Võng đưa chao mãi lời ca
“Cái Cò, Cái Vạc...” đồng xa dãi dầu
Gió Xuân bay áo qua cầu
Nắng Xuân xóa hết bóng sầu truân chuyên
Trăm con chim mộng bay chuyền
Ru tôi giấc mộng, hoặc huyền tiếng chim
Tôi chìm vào “Cõi - Lặng - Im”
Ru lòng cho hết nỗi niềm gian truân
Buông trôi cho hết nợ trần
Yên lành giấc ngủ bên sân cuối ngày...
Rượu quê rót cạn đêm say
Sẻ chia những chuyện đắng cay một thời
“Tửu phùng tri kỷ thiên bôi...”
Đếm từng kỷ niệm xa xôi hiện về...
                     
Mang Tình Xuân một miền quê
Tôi về Đất Khách, bốn bề hoàng hôn
Chiều chiều, chớp biển, mưa nguồn
Quanh tôi, mưa đổ sợi buồn xanh xao
Nhớ nhà, nỗi nhớ ngọt ngào
Gửi theo giông bão, bay vào trùng khơi
Ngày qua, điệp khúc rã rời
Nốt Thăng, Nốt Lặng... chơi vơi, eo sèo
Biển Dâu xô đẩy cánh bèo
Thương người xa xứ, phận nghèo long đong
Xuân Hè rồi đến Thu Đông
Bốn mùa mưa nắng vẫn không xao lòng
Đã đành không?... Chắc là không?...
Nhìn về quê cũ ngóng trông ngày ngày
Cửa Sài gió thổi lay lay
Bên thềm có Kẻ rượu say hoang đàng
Cuối đời còn giấc mơ hoang
Nửa mê, nửa tỉnh... bàng hoàng, u minh
Ước gì kết nối ân tình
Buồn vui, sớm tối... Quê - Mình bên nhau...                      

                          Nha Trang, tháng 4. 2020
                                  Lê Kim Thượng