BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2019

TÁC GIẢ NGUYỄN KHÔI VỚI “BÀNG GIA VỌNG TỘC” - Phạm Cao Phong


     


     TÁC GIẢ NGUYỄN KHÔI VỚI “BÀNG GIA VỌNG TỘC”
                                                                                Phạm Cao Phong

Người Việt vốn kiệm lời khen. Bây giờ còn tệ hơn, “khen cho mày chết”, khen dìm hàng. Nhà văn lại càng kẹo, viết cho ai một dòng đã khó, viết một quyển sách về ai thì đếm trên đầu ngón tay. Đời vốn có câu: “Văn mình, vợ người”. Vì vậy, khi cầm tập ba “Bàng gia vọng tộc” trong chùm sách bốn tập gồm đến hơn 900 trang “Cổ Pháp cố sự” của nhà văn Nguyễn Khôi tôi thấy bất ngờ.

         
                                  Nhà thơ Nguyễn Khôi


CẢM ƠN VẦNG TRĂNG SÁNG, BẾN SÔNG MƯA - Thơ Nguyễn Kim Hương



NGUYỄN KIM HƯƠNG
Sinh năm 1985    
Quê quán: An Biên, Kiên Giang
Hiện nay đang dạy tại trường THCS Nguyễn Trãi, TX Ngã Bảy, Hậu Giang.     
Hội viên Hội VHNT Tỉnh Hậu Giang
ĐT: 0975.204.678  


BẾN SÔNG MƯA

Một ngày sông lạnh bến mưa
Lòng xa xôi lắm người chưa trở về

Lục bình nở tím cơn mê
Tàn thu có ngọn tóc thề nhớ ai

Buồn như hoa cỏ vừa phai
Bàn tay nào vẫy tàn phai dưới đồng

Hoa bần thờ thẩn bên sông
Tưởng nghe tóc trắng rụng trong đêm dài

Người còn gót rỗ trần ai
Dặm khuya chuông đổ bên ngoài sông mưa.

                                   Nguyễn Kim Hương


   

Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2019

NÀNG, XƯA VÀ NAY - Thơ Thủy Điền


   


NÀNG, XƯA VÀ NAY

Ngày xưa, người đẹp, dễ thương
Cái ăn, nết ở trăm đường vẹn trăm
Lắm chàng để ý thương thầm
Muốn thưa phụ mẫu, cưới nàng làm thê
Trăm năm kết nối duyên thề
Răng long, đầu bạc cùng kề bên nhau

Ngày nay chẳng biết thế nào
Sắc, hương gấp vạn mà sao đặng đừng
Bao chàng ngơ ngác, dửng dưng
Muốn trao tim nhỏ, lại dừng. Xin thôi

Ngày xưa nàng đến với người
Áo hoa, hoa áo đẹp tươi một màu

Ngày nay, ngày trước, ngày sau
Nàng thay lắm áo, áo nào cho ta

                                Thủy Điền
                               27-12-2019

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2019

TIẾNG VIỆT TA ƠI! - Thơ Văn Thiên Tùng


    


TIẾNG VIỆT TA ƠI!
(Kỷ niệm hơn 3 Thế kỷ phôi thai
& 100 năm hình thành Chữ Quốc ngữ).

Ngàn năm Bắc thuộc quyết cùng nhau
Sáng lập chữ Nôm cố thoát Tàu
Bấy bận cách tân thời đại trước
Bao lần thay đổi những triều sau
Sỹ phu cân ghép âm hoàn thiện
Vương Chúa đồng so nghĩa thục làu
Bộ nét loại dần thanh tự Hán
Thịnh hành Quốc ngữ lắm công trau…

Thịnh hành Quốc ngữ lắm công trau
Ký tự La - tinh dễ thuộc làu
Từ điển Việt - Bồ… dần chuẩn trước
Tiếng nhà khai mở tiếp theo sau
Chung lòng hợp soạn An Nam chỉnh
Hợp sức cách tân loát Hán Tàu
Đọc thạo viết thông tròn thế kỷ
Song đồng Âu - Á tiến bên nhau.

             Mai Vân Văn Thiên Tùng
                        26/12/2019

TÌNH XUÂN YÊU THƯƠNG - Thơ Nhật Quang


     


TÌNH XUÂN YÊU THƯƠNG

Xuân yêu thương, tình Xuân đẹp quá!
Lộc mơn xanh, chồi lá non tơ
Dặt dìu ru khúc nhạc mơ…
Đu đưa gió thoảng câu thơ ngọt mềm

Khúc tháng Giêng êm đềm hơi ấm
Gió lay cành liễu đẫm sương mai
Xuân mơ trở giấc đêm dài
Vội khoe áo mới trang đài làm duyên

Nắng xuân hồng trải nghiêng lối nhỏ
Bước em về trước ngõ đơm hoa
Tươi xinh dáng lụa ngọc ngà
Mắt, môi lúng liếng, điệu đà thanh tân

Áng mây bồng gió lâng lơi lả
Bướm, ong vờn nghiêng ngả làn hương
Tơ hồng dệt mộng vấn vương
Đưa tay em hấng niềm thương Xuân ngời.

                                               Nhật Quang

TA VÀ NGƯỜI… - Thơ Phan Quỳ


   
                             Nhà thơ Phan Quỳ


TA VÀ NGƯỜI…

Ta yêu người độ lượng,
Người yêu ta từ tâm
Ta vào đời ngơ ngác
Với bước chân tần ngần.

Ta quên đời mỏi mệt,
Người xa cõi trần ai
Đêm không trăng vẫn sáng
Ngày không nắng vẫn vui.

Mùa đi đâu rất vội
Ta không chờ đợi tuổi
Người chẳng biết tháng năm
Trôi qua những thăng trầm.

Ai hay phút tình cờ
Đã đi vào muôn thuở
Ai ngờ những vu vơ
Bỗng trở thành duyên nợ...

                       Phan Quỳ

Thứ Năm, 26 tháng 12, 2019

TỨ TUYỆT THI SAY - Ái Nhân


       
                                Nhà thơ Ái Nhân 


SAY

Uống nào cho rượu say ta
Cho bao mỹ nữ kiêu sa phải lòng
Cho mơ con gái không chồng
Hân hoan lên đỉnh phiêu bồng… dâng hoa


THI SAY

Khi say thăng chín tầng mây
Gạ Ngọc Hoàng rượi vơi đầy hàn huyên
Khi buồn rơi xuống Cửu Tuyền
Chén thù chén tạc rủa nguyên Diêm Vương


CHỞ MƠ

Nghiêng giời hớp một ngụm trăng
Liêng biêng say gạ chị Hằng ngỏ yêu
Trần gian có một gã liều
Xé thơ yêu dán cánh diều… chở mơ


UỐNG NHAU

Uống nào em chén hương hoa
Tinh khôi trinh trắng kiêu sa hồn quỳnh
Gió trăng say lả lơi tình
Đêm mơ ngơ ngất ta mình …uống nhau


RƯỢU MƠ

Trăng sóng sánh rắc vàng nỗi nhớ
Gió la đà ru mộng cỏ xanh
Liễu buồn chảy xuống mong manh
Hồn thơ cất lấy chưng thành rượu mơ


NHẮM CƯỜI

Nghiêng hồn đổ khát vào chai
Đêm tu ừng ực khôn ngoai nhớ người
Thơ yêu uống mắt em cười
Ngất ngơ say nhắm với mười ánh trăng

                                             ÁI NHÂN

PHONG THỦY LÀ CẦN THIẾT TRONG KIẾN TRÚC NHÀ Ở - Ái Nhân


             
                            Thầy phong thủy – Bùi Cao Thế
                              (Ngọc lâm – Long biên- HN)
                                         ĐT: 0984470914


PHONG THỦY LÀ CẦN THIẾT TRONG KIẾN TRÚC NHÀ Ở

“Tậu trâu lấy vợ làm nhà cả ba việc ấy thật là khó thay”
Câu ngạn ngữ của người xưa quả là không sai nếu ta thật sự chú tâm về nó.
Tôi muốn bàn với bạn độc giả về vấn đề làm nhà.
    Làm nhà như thế nào cho phù hợp với phong thủy để chúng ta có một nơi cư ngụ an toàn thuận lợi phù hợp với cung mệnh gia chủ đó là một trong những yếu tố cấu thành của thành công và hạnh phúc của mỗi người, mỗi gia đình hay một cơ quan, công ty nào đó.
  Chúng ta thường được nghe và có thể đã thấy có người làm nhà xong thì ăn lên làm ra, phát tài phát lộc, gia đình thuận hòa, con cái đỗ đạt.
 Ngược lại có người làm nhà xong thì ốm đau bệnh tật, thất thế sa cơ, khuynh gia bại sản, tai ương tật ách…thậm chí không được ở nhà mới.

Thứ Tư, 25 tháng 12, 2019

VÀI LỜI VỀ BÀI “VỤ ÁN ĐẠO Ý THƠ” CỦA ÔNG NGUYÊN LẠC - Đặng Xuân Xuyến

Khuya 21 tháng 12.2019, bạn tôi điện bảo tôi vào facebook Nguyen Lac mà đọc “phản biện” của ông Nguyên Lạc về bài “Vài lời về mấy bài viết gần đây của ông Nguyên Lạc”. Tôi cười: - Quan tâm làm gì bạn ơi. Mà ông ấy chặn nick của tôi từ vụ “Thuyền Neo Bến Lạ” thì đọc sao được? Bạn tôi cười: - Thấy gõ “mời”cả Đặng Xuân Xuyến tranh luận cơ đấy. Tôi tủm tỉm cười: trò gì vậy? Rồi thử vào nick Nguyên Lạc thì thấy hiện lên:

                   
                        Tác giả bài viết Đặng Xuân Xuyến


“VỤ ÁN ĐẠO Ý THƠ

Dẫn nhập:

Chủ ý bài viết này là để giải thích rõ vụ án “đạo thơ” của thi sĩ NP Phan - tên FB: Phan Phú - đưa ra. Hình như ông cũng là thầy giáo, nên chắc đã từng dạy “đạo đức”, dạy “ngôn lời chân thật” cho các học sinh. Phần phản hồi đến ông Đặng Xuân Xuyến (ĐXX) chỉ là phụ, nên chỉ ghi sơ lược vì bài viết của ông không có tính văn học, chỉ là “bài chửi mắng”, mạ lị cá nhân không đáng quan tâm.” (Nguyên Lạc)

Thứ Ba, 24 tháng 12, 2019

BÀI THƠ TỨ TUYỆT VÔ ĐỀ - Nguyên Lạc


             
                        Tác giả bài viết Nguyên Lạc


            BÀI THƠ TỨ TUYỆT VÔ ĐỀ
                                                                            Nguyên Lạc    

VÀI HÀNG TIỂU SỬ

1. HÒA THƯỢNG THÍCH TUỆ SĨ

 a.
- Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ tục danh Phạm Văn Thương sinh ngày 15 tháng 2 năm 1943 tại Paksé, Lào. Thầy quê tại Quảng Bình, Việt Nam, là một học giả uyên bác về Phật giáo, nguyên giáo sư thực thụ của Đại học Vạn Hạnh tại Sài Gòn, nhà văn, nhà thơ, dịch giả và là một người bất đồng chính kiến với Chính phủ Việt Nam. Ông hiện là Đệ nhất phó Viện trưởng Viện Hóa Đạo của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. 
- Thầy thông thạo tiếng Trung Hoa, tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Pali, tiếng Phạn và tiếng Nhật, đọc hiểu tiếng Đức. Thầy được giới học giả Việt Nam đánh giá cao vì đã công bố nhiều tiểu luận, chuyên khảo, thơ và nhiều công trình dịch thuật Phật giáo từ tiếng Phạn, tiếng Trung Hoa và tiếng Nhật. [Viết theo Wikipedia]


         
                                      Thiền sư Tuệ Sĩ

b.
TUỆ SỸ, MỘT THIÊN TÀI CỦA VIỆT NAM :
Thầy xuất gia từ thuở còn thơ và sống ở Lào, làm chú tiểu Sa Di sớm chiều kinh kệ, công phu bái sám, đó là bổn phận của người làm điệu, trong nếp sống nhà chùa. Bằng bản chất thông minh, thiên tư từ thuở nhỏ, cho nên sau khi xuất gia, Thầy đã miệt mài học hỏi kinh điển, siêng năng nghiên cứu nghĩa lý đạo mầu.  Quí sư Lào sau một thời gian dạy dỗ, thấy được trí tánh thông minh của Thầy, chư sư Lào tự thắy không đủ khả năng dạy nữa, để không làm mai một thiên tư trác việt, trí tuệ tuyệt vời, các vị Bổn sư Lào đã gởi Thầy về Việt Nam, cho quí Hòa thượng tiếp tục hướng dẫn, dạy dỗ.

Thầy được đưa về Huế, cùng tu học với quí chư Tăng và thành đạt sở học một cách nhanh chóng. Do vậy, sau một thời gian tham học với chư Tổ Đức về phần kinh luật và chữ Nho, Thầy đã thông suốt và tự mình phát huy sở học mà không cần thầy dạy. Từ đó, Thầy tiếp tục vân du tham học ở chư bậc kỳ tài, hữu danh đương thời, lần hồi Thầy đã vào Sài Gòn để tiếp tay xây dựng và giáo dục đàn em, học trò của mình. Là vị giáo sư gương mẫu, nồng cốt của Đại học Vạn Hạnh, mà cứ mỗi lần gặp nhau thăm hỏi, những người đồng nghiệp đều gọi Thầy là "chú Sỹ" vì Thầy còn quá trẻ.

Thầy phụ trách dạy tại Đại học Vạn Hạnh chương trình Triết học Tây phương, văn học Đông Phương, luận đề Phật giáo : triết học Tánh Không, Trung Quán luận, A Tỳ Đạt Ma, đại cương Thiền Quán... Mặc dầu ở vào lứa tuổi đôi mươi, nhưng Thầy đã đóng góp một phần không nhỏ trong nền văn hóa, giáo dục của nước nhà và Thầy đã xuất sắc hơn trong lãnh vực ngôn ngữ : sinh ngữ và cổ ngữ. Thầy tự học, rèn luyện lấy chính mình vì vậy mọi người ai cũng kính mến, thán phục và có nhiều bạn vong niên dưới mái trường Đại học Vạn Hạnh.
                                                          [Viết theo Thích Nguyên Siêu]

2. THI SĨ BÙI GIÁNG

Thi sĩ Bùi Giáng sinh ngày 17 tháng 12 năm 1926 tại làng Thanh Châu thuộc xã Vĩnh Trinh, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam.mất ngày 7 tháng 10 năm 1998 tại Sài Gòn. Ông  là nhà thơ, dịch giả và là nhà nghiên cứu văn học của Việt Nam. Các bút danh khác của ông là: Trung niên thi sĩ, Thi sĩ, Bùi Bàn Dúi, Bùi Văn Bốn, Vân Mồng...Ông nổi tiếng từ năm 1962 với tập thơ Mưa nguồn.
Ông là nhà trí thức lớn, là giáo sư đại học, là học giả, dịch giả, là triết gia, là thi sỹ, là phù thuỷ ngôn ngữ, là kẻ lãng du thiên tài không màng thế sự...

         
                              Thi sĩ Bùi Giáng


BÀI THƠ TỨ TUYỆT XƯA

Các bạn thơ chắc ai cũng biết bài tứ tuyệt rất nổi tiếng của Trương Kế (nhà thơ Trung Quốc, thời Đường Túc Tông). Đây là bài thơ.

PHONG KIỀU DẠ BẠC

Nguyệt lạc, ô đề, sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hà San tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.
                                           Trương Kế

NỬA ĐÊM ĐẬU BẾN PHONG KIỀU

Trăng tà tiếng quạ kêu sương,
Lửa chài cây bến sầu vương giấc hồ
Thuyền ai đậu bến Cô Tô
Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San.
                              Nguyễn Hàm Ninh dịch

(Bản dịch tiếng Việt của Nguyễn Hàm Ninh, thường bị nhầm là bản dịch của Tản Đà - Wikipedia)


BÀI THƠ TỨ TUYỆT NAY

Theo tôi, bài tứ tuyệt VÔ ĐỀ sau đây cũng hay không kém.
Lạ lùng thay, bài tứ tuyệt này được hai người nổi tiếng làm:  Đó là thầy Tuệ Sỹ và thi sĩ Bùi Giáng. Thầy Tuệ Sỹ làm hai câu đầu, Bùi Giáng tiếp theo hai câu cuối.
Đây là bài tứ tuyệt của hai người:


VÔ ĐỀ

 Thâm dạ phong phiêu nghiệp ảnh tùy
 Hiện tiền vi liễu lạc hoa phi.  
                                     (Thầy Tuệ Sỹ)

 Phiêu bồng tâm sự, tân toan lệ, 
 Trí hải đa tàm, trúc loạn ty.          
        (Thi sĩ Bùi Giáng tiếp thơ)

Dịch thơ:

Tôi tạm dịch thoát như sau:

Đêm sâu bóng nghiệp theo làn gió
Rõ ràng làm lạc liễu hoa bay
Tâm sự nhẹ dâng cùng lệ khổ
Biển học thẹn lòng trúc tơ  xoay (*)
                              (Nguyên Lạc)

***
Tính nhân bản là một thuộc tính của thơ hay, nước nào cũng có, chỉ có trước hay sau thôi. Nước người có thì nước Việt chúng ta cũng có. Hãy trân trọng cái hay cái đẹp của tiền nhân, của đất nước.

                                                                                 Nguyên Lạc     
.................

Chú thích:

(*) -  Rừng trúc như tơ rối: không thâu đắc được.
                                                  (Trần Việt Long)

- Trí hải:  biển hiểu biết (biển học), nhưng cũng là Trí Hải, tên của một ni sư. Thi sĩ Bùi Giáng  muốn đùa giỡn với thầy Tuệ Sỹ

 [Có tham khảo các bản dịch: Hoàng Quốc Bảo, Trần Việt Long - trang art2all]

@ Phần phụ lục

1. Tuệ Sỹ

Sẵn đây, Nguyên Lạc xin giới thiệu thêm bài thơ KHÔNG ĐỀ của thầy Tuệ Sỹ làm sau này. Bài thơ này khác với bài thơ tứ tuyệt Vô Đề ở trên, gồm 3 khổ như sau:

KHÔNG ĐỀ

Đôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ
Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn

Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng

Đếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ
Bụi đường dài gót mỏi đi quanh
Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ
Suối nguồn xa ngược nước xuôi ngàn 
                                               Tuệ Sỹ

2. Bùi Giáng

Nguyên Lạc cũng xin giới thiệu thêm bài dịch thơ G. Apollinaire của trung niên thi sĩ Bùi Giáng. Bài thơ dịch nổi tiếng này đã được nhạc sĩ tài hoa Phạm Duy phổ nhạc: "Mùa Thu Chết". Bài này rất nổi tiếng trong thập niên 70 tại Sài Gòn, và gắn liền với tên tuổi ca sĩ Julie Quang.

LỜI VĨNH BIỆT

Ta đã hái nhành lá cây thạch thảo
Em nhớ cho, mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ không tao phùng đựợc nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời
Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi
Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó…
                                         Bùi Giáng dịch

(“Ði vào cõi thơ”. Bùi Giáng, trang 80-82, nhà xuất bản Ca Dao, Sàigòn, Việt Nam.1969)

Nguyên tác:

L’ADIEU

J'ai cueilli ce brin de bruyère
L'automne est morte souviens-t'en
Nous ne nous verrons plus sur terre
Odeur du temps brin de bruyère
Et souviens-toi que je t'attends
                                     Apollinaire

ĐÂU CẦN CHỜ ĐẾN ĐÊM GIÁNG SINH PHẢI KHÔNG EM? - Thơ Nguyên Lạc


    
   


ĐÂU CẦN CHỜ ĐẾN ĐÊM GIÁNG SINH
PHẢI KHÔNG EM?

1.
Đêm Giáng Sinh Chúa hiện xuống trần
mang niềm tin mới cho nhân thế: Công bằng. Bác ái
Có ích kỷ không em?
Khi anh không thích em bác ái
Em phải yêu thương riêng chỉ anh thôi!

Đêm đâu cần vọng về những tiếng chuông ngân
Khí em đến. ngàn tiếng chuông tình vang hồn anh ngây ngất
Đêm ngọt ngào như chiêm bao
như cổ tích
Đêm khát khao
Đêm huyễn mơ
em. bãi cát nhung êm đợi chờ
anh. nghìn sóng biển phủ tràn
những nụ hôn thân trầm hương ngát

Đêm. chỉ riêng anh và em
Vòng tay đan nồng ấm
vũ điệu Rumba mê đắm
hai thân người cháy bỏng quyện tan nhau

Đêm mang tin vui.
lời tình ca anh hát
ngợi ca thần tình yêu Cupid. em. bắn mũi tên vàng ngay tim. anh ngất
Nên suốt đời anh mãi vọng một phương

2.
Đâu cần chờ đến đêm Giáng Sinh đâu em!
để chuông ngân vang niềm tin mới
Bất cứ đêm quắt quay mong đợi
Em đến là đêm Giáng Sinh!

Hiện hữu em cứu rỗi đời anh!
Có tội lỗi lắm không?
khi nghĩ em là Chúa
mang tin mừng riêng chỉ anh

Cảm ơn em. suối tóc êm nhung
mật ngot môi cong
Và cảm ơn thân trầm
ngực rằm dâng hiến

3.
Đâu cần chờ đến đêm Giáng Sinh đâu em!
Ngàn nến hồng lấp lánh rạng tâm khi em đến
đêm nồng nàn đêm khát khao đêm mê đắm
Đâu cần chờ đến đêm Giáng Sinh phải không em?

                                                           Nguyên Lạc

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2019

CHUYỆN CŨ... - Thơ Đặng Xuân Xuyến


        
                 Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


CHUYỆN CŨ...

(Kính tặng chú Trần Quốc Phiệt nhân đọc comments bài NGƯỜI XƯA)

Cháu vốn đa tình mà thủy chung
Mười năm vun mãi khối si tình
Nào đâu biết được người ta đã
Lặng lẽ lên đò để quên sông.

Cháu khờ, khờ lắm. Chú biết không
Cứ ngỡ sông kia chả uốn dòng
Đem gán Xuân thì vào ảo mộng
Đâu ngờ gió lạnh phủ kín sông.

Cháu rõ người ta vội cưới chồng
Cưới người chồng đó có như không
Cứ nghĩ sầu tình vừa tỉnh mộng
Sao lòng còn ở ngã ba sông.

Cháu nhắc bao lần đừng ngoái trông
Thây kệ người ta nợ vợ chồng
Nhưng mà đằng đẵng mười năm mộng
Cứ rức trong lòng tiếng sáo Trương!

               Hà Nội, 22 tháng 12.2019
                ĐẶNG XUÂN XUYẾN

NGẪM NGỢI ĐỜI NGƯỜI - Thơ Phạm Ngọc Thái


       


NGẪM NGỢI ĐỜI NGƯỜI
                                
Chiều mệt mỏi. Ta ngồi ngẫm ngợi...
Đời người bao nắng, gió, mưa sa
Dẫu trong hồn vẫn chưa dứt phong ba
Nhưng "cuộc sống - tình yêu" thì đã mãn

Em đã hết. Thân tàn. Vui, buồn đều cạn
Óc chai lỳ như một kẻ vô tri
Nghe bốn phương tình: toàn thấy tiếng chia ly !?
Ừ thì thôi, đi đi ! Không tiếc nữa...

Yêu đã đủ. Khát vọng giờ cũng thỏa.
Sống làm người chỉ đến thế mà thôi !
Vượt hơn lên chán vạn kẻ trên đời
So các bậc tài nhân, đâu có kém.

Để lại nước non, một tấm hình thương mến
Quê hương sẽ ôm ấp tấm lòng ta
Nay hòa chút lệ đời, viết chương cuối khúc tình ca
Rồi dứt bỏ ra đi, không còn lưu luyến nữa.

Ta đã sống cuộc đời đầy ý nghĩa
Đạp trên tiền, danh vị để mà đi...
(thì chuyện áo cơm ai chẳng phải lo vì)
Có vào chốn ngàn thu, ung dung bay cánh hạc.

Chiều mệt mỏi. Đôi vần thơ tan tác...
Ngẩng nhìn trời. Ta gọi: Thế nhân ơi !
Xin rũ sạch bụi trần. Trọn một kiếp người.
Bay lên chín tầng cao... Kẻ lữ hành cô độc...

                                       Phạm Ngọc Thái
                                             7.7.2019