BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2019

TÌNH SẼ VỀ ĐÂU ? - Thơ Trương Thị Thanh Tâm


       
          Nhà thơ Trương Thị Thanh Tâm


TÌNH SẼ VỀ ĐÂU ?

Đêm đã tàn, mộng cũng chẳng cao sang
Sao nỗi nhớ vẫn buồn thương ai đó
Trời không mưa mà mắt vẫn nhạt nhòa
Đêm trở giấc biết chăng tình lệ đổ

Ôi bờ vai, ngày nào còn nương dựa
Giờ xa xôi, lòng hoang đảo nơi nầy
Con đò nhỏ cắm sào dòng nước chảy
Mà bến còn xa lắc ở nơi đâu!

Không vượt tuyến nên tình thêm mật đắng
Đường chim bay, cánh mỏi biết về đâu?
Người phương đó, tôi phương nầy mong đợi
Nỗi u hoài, nào ai biết đêm thâu...!

Trời bây giờ đã bắt đầu se lạnh
Mà sóng đời xô đẩy để xa nhau
Một vòng tay ấm áp lạc nơi nào
Khi tóc bạc màu, tình sẽ về đâu?!

            Trương Thị Thanh Tâm
                        (Mytho)

Thứ Năm, 28 tháng 3, 2019

DUYÊN NHỚ - Thơ Tịnh Đàm


   
                      Nhà thơ Tịnh Đàm
               

DUYÊN NHỚ

Em qua,
Nheo mắt gửi tình
Anh mấy nhìn thấy
Dặn mình chớ quên !

Có xa đâu ?
Phố gần bên.
Sớm mai ghé lại
Hỏi tên thôi mà.

Phải duyên,
Cũng chỉ đôi ta
Hãy tin em nhé
Thật thà anh đâ.

Trăm năm,
Mơ ước sum vầy
Đường đời chung bóng
Đẹp xây ân tình.

TỊNH ĐÀM
(Hóc Môn, TP. HCM)

PHỐ XƯA - Thơ Hạ Thái


       


PHỐ XƯA
(Tặng Dư Mỹ, cảm tác nhân đọc thơ bạn)

Dẫn nhau về những con đường xứ Quảng
Để ngậm ngùi tiếc nuối tháng ngày xưa
Ôn kỷ niệm thuở thời còn trai trẻ
Thả hồn nghiêng theo bóng nắng làn mưa.

Thành phố đó những con đường rất ngắn
Mái nhà cong san sát kế tường nhau
Vách úa rêu lớp gạch cũ nhạt màu
Con hẻm nhỏ thân quen từng viên sỏi!

Là những gì xa rồi còn nhớ mãi
Ra khỏi nhà chạm mặt miết thân thương
Bóng ai chờ mỗi buổi trước cổng trường
Trông nhí nhảnh nên thơ tà áo trắng

Phố Cường Để ghé quán cơm Cao Thắng...
Ghé Bảo Anh lên thẳng cửa Chùa Cầu
Ngõ tắt ngang dẩn sâu sang Pháp Bảo
Đêm khuya nào ta rảo bước bên nhau

Sao quên được những ngày mưa tháng nắng
Phố thân thương nhỏ tựa vũm bàn tay
Anh lính tìm hơi cay sau chiến trận
Quán bia "Chiều" ngất ngưởng lúc ngà say

Quên sao được những ngôi chùa cổ kính
Chuông ngân nga vọng huyền tích uy linh
Thoang thoảng nghe nào câu kệ lời kinh
Tìm lại chút bình yên từng giây phút!

Thành phố cổ xa mà không quên được!
Gắn bó nhau đây trọn nửa cuộc đời
Những cuộc tình hờ hững bị đánh rơi!
Còn bóng phố trải dài trong tâm khảm!

Còn nhớ kỹ những con đường trải khắp
Mỗi khúc qua là kỷ niệm quãng đời
Dòng sông Hoài con nước vẫn về xuôi
Mỗi sáng mai lên tàu đi đổ bộ...

Chè bắp Cẩm Nam qua ghe đến ngõ
Gió vi vu tre đãi mát nguyên vườn
Tết Mậu Thân đi đầu xóm cuối phường
Lính Tây Hồ nơi này làm điểm trú.

Còn lại ai người ngày xưa đó hở?
Đến cùng nhau chiêu niệm một thuở thời
Đây quê hương để lại cả đoạn đời
Thành phố đó sống hoài cùng nỗi nhớ

                                          Hạ Thái
                                      Mar/27/2019


HƯƠNG LÒNG – Đức Hạnh và Thi Hữu


    


HƯƠNG LÒNG
“Tung hoành trục khoán”

“Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp
Quê nhà một góc nhớ mênh mông…”

ĐẤT Nam kỷ niệm…trỗi hương lòng
KHÁCH ở phương trời dẫu hóa long
MUÔN nẻo xuân về thêm ước vọng
TRÙNG khơi én luyện tỏ hoài mong
SAO đành biến chuyển chao nền móng
NHỎ bé tồn vong thỏa núi sông
HẸP thả thuyền tình ra biển rộng
QUÊ NHÀ MỘT GÓC NHỚ MÊNG MÔNG.

Đức Hạnh
24 03 2019


BÀI HỌA:

 
NHỚ

“Thtk”
ĐẤT này chữ ét (S) tựa mình long
KHÁCH đã nhiều phen mộng gửi lòng
QUÊ dạt dào đưa ngàn cánh sóng
NGƯỜI thơ thẩn ngắm một triền sông
THÊM mùa trải đượm từng cung bổng
VẮNG những hoa vàng để dạ mong
QUẠNH quẽ chờ ai hờn tủi bóng
ĐƯỜNG TRẦN XỨ BẠN NHỚ MÊNH MÔNG

Trần Hằng Nga
24 03 2019

XUÂN QUÊ - Thơ Lê Kim Thượng


        
               Nhà thơ Lê Kim Thượng


 XUÂN QUÊ

“Nhớ ai như bút nhớ nghiên
Như chim nhớ tổ, như thuyền nhớ sông...”
Trường quê cây Phượng còn không
        Mái trường còn đợi bên sông hiền hòa
Mực xanh, lưu bút nhạt nhòa
Sân trường còn đỏ màu Hoa Học Trò?
Người về tìm lại hẹn hò
Cây đa, bến cũ, con đò, người thân...
Nắng Xuân rơi, nắng thủy ngân
Đồng xanh yên ắng, trắng ngần mây treo
Vách tre ủ đất Bìm leo
Lam lam mái rạ bếp nghèo thân thương
Gió đồng man mát lùa hương
Xa đưa đồng vọng du dương Sáo Diều
Tiếng lòng trầm ấm thương yêu
Lời ru con trẻ, liu riu qua hồn...
Muộn chiều tắt nắng hoàng hôn
Chuông chùa thả tiếng bồn chồn vọng ngân
Trời xanh thăm thẳm mấy tầng
Trời Xuân vằng vặc một vầng trăng đêm
Thuyền câu in bóng trăng mềm
Mái chèo nghiêng nước nhẹ êm xuôi dòng…

"VĨNH BIỆT", SAYONARA -Nguyên Lạc


        
                         Nhà thơ Nguyên Lạc

        VĨNH BIỆT SAYONARA
                                  Nguyên Lạc

SAYONARA
Tình cờ đọc bài viết Sayonara của Trà Biển đăng trên Khoa Học Net, trong đó ông đưa ra nhận định riêng về chữ Sayonara rất lý thú. Tuy nhiên theo chủ quan tôi, tác giả Trà Biển xét chữ này theo quan điểm về ĐẠO, theo lời Chúa như trong đoạn ông trích dịch;  tôi xin ghi thêm ra đây những nhận định riêng về chữ Sayonara nầy xét theo quan niệm về ĐỜI, về nhân sinh nói chung. Mà như ta đã biết, ĐỜI thì bao gồm nhiều ĐẠO, bao gồm nhiều tôn giáo.

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2019

BÀI THƠ TÌNH NHỎ - Thơ Trương Thị Thanh Tâm


       
          Nhà thơ Trương Thị Thanh Tâm


BÀI THƠ TÌNH NHỎ

Xếp đôi cánh phiêu lưu giờ đã mỏi
Vì từ nay ta đã có nhau rồi
Năm mươi năm chỉ yêu mỗi một người
Không giận dỗi hờn ghen hay hận tủi

Hoàng hôn xuống tóc thêm màu sương muối
Trăng còn non...người bước đến tuổi già
Thì cớ chi mà buông bỏ tình ta
Đã dưỡng nuôi từ ngày đầu biết nhớ

Sao vẫn nhớ vào mùa thi năm ấy
Lần đầu tiên , tim nhỏ thấy chơi vơi
Yêu một người từ nơi chốn xa xôi
Rồi ra đi về phương trời xa lạ

Có ai hiểu đường đời bao nhiêu ngã
Mà đường tình chỉ một hướng tìm nhau
Đêm trăng rằm ngày ấy chợt xuyến xao
Bài thơ nhỏ, cột ta vào nỗi nhớ

           Trương Thị Thanh Tâm
                       (Mytho)

RƯỢU VỚI BẠN THƠ - Thơ Ái Nhân


     
                                 Nhà thơ Ái Nhân


ÁI NHÂN - RƯỢU VỚI BẠN THƠ

Xin mời…cạn chén cùng thơ
Đừng trăn trở nữa, đừng ngơ ngẩn buồn
Tình xưa mọc cánh chuồn chuồn
Nửa đời sao sóng vẫn cuồn đáy sông?

Vô thường sắc sắc không không
Tình như phiên chợ chưa đông đã tàn
Mặc cha cái kiếp cơ hàn
Cứ phiêu tít mít ngút ngàn mây xanh

Uống nào thêm chén nữa anh!
Bao nhiêu khao khát long lanh lại về
Bến quê hôm ấy ai thề
Dung dăng đêm hội tràn trề gió trăng

Nhắm nào huynh miếng xáo măng
Tinh thần xăm lốp đang căng xá gì
Vàng thau lẫn lộn bấc chì
Cao xanh kia đã chắc gì hơn ta?

Chúng mình một kiếp xa hoa
Trăm năm dâu bể bôn ba cuộc người
Buồn vui còn biết khóc cười
Vẫn hơn chán vạn những lời vô tâm

Kệ đời nó bảo mình hâm
Khạo khờ ôm mối tình câm thuở nào
Sinh ra cùng bọc “đồng bào”
Nhân gian vô cảm lẽ nào không thương?

Kiếp tằm ngàn sợi tơ vương
Phong trần gió bụi tai ương hải hồ
Say cho tới bến tới bờ
Buồm căng lên đỉnh mây chờ…xem tiên

                                                  Ái Nhân

CHỢ HẠ LŨNG - Thơ Nguyễn Khôi


         
                 Nhà thơ Nguyễn Khôi 


         CHỢ HẠ LŨNG
                     
Chợ Hạ Lũng mỗi sớm mai nhóm họp
thật  tưng bừng từ Phố xuống, làng sang
Trong chợ đủ nhà hàng, ki ốt
Người thôn quê chiếm cứ cả mặt đường.
                        
Mợ đi chợ xe sang đậu đầu phố
Ô dù che, Ô sin bước theo hầu...
- U đi chợ gánh hàng vai nặng trĩu
Hoa vườn nhà buộc níu cả buồng Cau...
                        
Thời mở cửa có dâu Tây, rể Nhật
Cá tôm tươi từ Cảng đón chào mời
- Con cá Vược sáng ngời vung đuôi quẫy
Ai người hay Ngư phủ giữa trùng khơi...
                        
Chợ Hạ Lũng chừng bao đời vẫn thế
Vội vàng như " ăn sóng, nói gió" quen
Em vẫn thế mỗi lần về thăm mẹ
Lại ra ngồi giãi thẻ với Dì em.

                         Nguyễn Khôi
Phố chợ Lũng - Hải Phòng  22-3-2019

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2019

NHỚ MẸ - Thơ Hồng Thúy, nhạc Trần Bảo Như, ca sĩ Thùy Dương, video clip Duy Hân


   


NHỚ MẸ

Mẹ tôi,
Bên trời thắp khói đợi
Mờ mịt tím mùa trôi
Biển kia ngàn sóng bạc
Mái xuân đời phai phôi
Lặng ngóng…
Con yêu xa cuối trời
Lời nguyện úa bờ môi
Áo vai ngùi nắng hạ
Bóng nhà… dáng mẹ côi

Xưa... về loang mầu mắt
Nhòa nốt đàn tả tơi
Bàn tay con vụng nhịp
Gõ buồn phím đầy vơi

Nức nở mây chiều ráng
Nhuộm ướt vùng thanh âm
Đau từng viên đá sỏi
Trở trăn lối con về…

Mẹ ơi !
Chân đành câu lỗi hẹn
Lời niệm giấc sầu ru
Biển sâu tình chưa trọn
Héo hon lòng thiên thu

Trà cũ… hương xưa như thoáng về…
Mảnh tình gió ngàn bay
Cách muôn trùng biển động
Giọt ngậm ngùi, nước mắt nào cay

                                    Hồng Thúy

        

Thơ :Hồng Thúy
Nhạc: Trần Bảo Như
Ca sĩ: Thùy Dương
Hoà Âm: Đỗ Hải
Slideshow: Duy Hân

XUÂN THÌ RẠO RỰC DUYÊN TƠ - Thơ Nhật Quang


     


XUÂN THÌ RẠO RỰC DUYÊN TƠ

Lênh loang giọt nắng bên thềm
Vàng lên nhánh tóc hong mềm vai xuân
Lụa nghiêng cánh gió trong ngân
Mắt nồng nàn ngát xanh ngần hương non

Nõn nà ngực đẫy nét son
Đương thì rạo rực, khát mòn duyên tơ
Môi thơm nụ hé xuân mơ…
Đa đoan nhắp vội đêm vờ vật yêu

Run run tim vấp tình xiêu
Nhánh tương tư rụng cô liêu ngập lòng
Buộc nhau chặt mối chỉ hồng
Nổi lênh duyên phận cầu mong ý trời.

                                        Nhật Quang
                                          (Sài Gòn)

BÂY GIỜ TA NHƯ... - Thơ Châu Thanh Thủy


      
                                 Tác giả Châu Thanh Thủy


BÂY GIỜ TA NHƯ...                            

Bây giờ ta như con sóng                             
Lênh đênh xô dạt bến bờ.                             
Bây giờ ta như cơn gió                             
Cuốn tìm kí ức ngày xưa.                                                

Hồn về với những đêm mưa                             
Bóng ai chân trời xa khuất.                             
Hình như có gì đang mất                              
Hình như có gì đang quên.                             

Ta về cùng với bóng đêm                             
Bước chân yếu mền nông nổi.                             
Xa xăm mơ hồ gió thổi                             
Cuốn đi chiếc lá cuối trời.

           Châu Thanh Thủy

EM CÓ NHỚ... - Thơ Hiệp Kim Áo Tím


   
               Nhà thơ Hiệp Kim Áo Tím


EM CÓ NHỚ...

Em có nhớ... một thời mực tím
Một bài thơ ta mãi đi tìm
Bâng khuâng áo trắng đùa trong nắng
Một thoáng rồi bay như cánh chim

Em có nhớ... mỗi lần trốn học
Giấu cặp lang thang trên triền dốc
Ngắm áng mây trời... trôi mãi trôi
Em bảo mây là người cô độc

Em có nhớ... một chiều nắng hạ
Một kỷ niệm hoài nhớ trong ta
Gối đầu trên thảm cỏ mượt mà
Thỏa thích ngắm nhìn trời bao la

Em có nhớ... một chiều mưa rơi
Đưa tay nhặt mãi sao không tới
Bầy mối tango một vũ điệu buồn
Từng đôi cánh mỏng gió buông lơi

Em có nhớ... Một thời ta yêu
Ước mơ bay bổng đôi cánh diều
Dang tay đón cả chân trời rộng
Thương lắm mà sao chẳng nói nhiều?

                            Hiệp Kim Áo Tím
                            Đà Lạt, 24/3/2019

MÙA ĐI - Thơ Nguyễn Thành Tâm


    
             Nhà thơ Nguyễn Thành Tâm


MÙA ĐI

Ta đi qua ngày giông gió
Rụng một nỗi buồn sang nhau
Ta đi qua ngày xa lạ
Nhặt lên phút cuối bắt đầu

Mùa thay gục màu lá đỏ
Biếc xanh e ấp nảy mùa
Mùa đi bạc mùa lá đổ
Muôn trùng trổ hạnh xanh sau

               Nguyễn Thành Tâm

LỜI TRI ÂN MUỘN MÀNG KHI NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Vĩnh Hoàng


     
                Tác giả Vĩnh Hoàng


     LỜI TRI ÂN MUỘN MÀNG KHI NGƯỜI ĐÃ KHUẤT
                                                                                Vĩnh Hoàng

Tôi Vĩnh Hoàng, tình cờ đọc bài “Lời Tiễn Biệt” của thầy Hoàng Đằng viết về Cha Nguyễn Vân Nam sinh năm 1935 người làng Đốc Sơ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên. Cha mất ngày 17-4-2016 nhằm ngày 11-3 Bính Thân. Bài này tác giả thay cho lời cáo phó.
Sau những dòng tiểu sử đã nói lên công lao của cha dành riêng cho sự nghiêp giáo dục với những học trò nghèo Quảng Trị thất học trong hoàn cảnh cuộc chiến ngày một lan rộng trên quê hương từ những năm 69 đến 75 của thế kỷ trước.

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2019

DUYÊN LAU - Thơ Ái Nhân


    
 

DUYÊN LAU

Bên ni ngập ngụa nỗi sầu
Bên tê hớn hở thả câu mơ màng
Mấy mùa đợi bóng Ngưu sang
Nghẹn ngào Chức Nữ bẽ bàng dạ đau

Duyên tình bạc trắng hoa lau
Thủy chung ngơ ngác lên cầu đợi trăng
Đâu rồi chân sáo dung dăng
Đâu rồi loan phượng thung thăng đường giời?

Giấu đau dưới đáy mắt cười
Ánh trăng bạc phếch trong lời hẹn xưa

                                              Ái Nhân

LỜI HẸN ƯỚC - Thơ Nguyên Lạc


       
                        Nhà thơ Nguyên Lạc


LỜI HẸN ƯỚC

1.

Em còn trẻ những ước mơ quá đẹp!
Tròn nụ cười phượng đỏ con đường
Bước tung tăng chân sáo ngôi trường
Những hò hẹn nồng nàn góc phố

Em còn trẻ đâu biết đời quá dữ!
Đâu biết đời đầy những khổ đau
Đâu biết người không dung thứ nhau
Toàn lừa lọc mưu toan ám hại

Đáng đời chưa ai bảo em khờ dại!
Tin lời tên lãng tử như anh
Để trách hờn nước mắt lưng tròng
Để chờ đợi quắt quay chiều phố vắng

Để đếm bước rã rời cay đắng
Đường quạnh hiu dài lắm phải không em?
Đáng đời chưa ai bảo yêu lầm!
Tên lính trận hoang tàn bạt mạng