BÂNG KHUÂNG
Thứ Tư, 19 tháng 8, 2020
Thứ Ba, 18 tháng 8, 2020
DUYÊN THU, HƯƠNG CỐM, MẤT MÙA - Thơ Ái Nhân
ÁI NHÂN
Tên thật Bùi Cao Thế
Đt:0984470914
139- 399- Ngọc lâm – Long biên –Hà nội
TK Bùi cao Thế 10524096395016 Techcombank
Chi nhánh Chương dương – HN
DUYÊN
THU
Thu vàng cúc nở hoa vàng
Giọt trăng lênh loáng hân
hoan mắt cười
Xốn xang thao thiết lòng
người
Môi thơ tươi rói khoe mười
ánh trăng
Dịu dàng thơ hóa tay măng
Vuốt ve lên trắng da căng
má hường
Cây mơ mọc giữa vô thường
Ngát xanh mơ ước thiên đường
ái ân
Kiếp người đâu chỉ phù vân
Yêu thương nhau nhé vẫn gẫn
dẫu xa
Rộng dài trời đất bao la
Trái tim nhân ái nở hoa
dâng đời
ĐI DỰ TIỆC CƯỚI - Hoàng Đằng
Tác giả Hoàng Đằng
ĐI DỰ TIỆC CƯỚI
Đêm đã khuya, hai ông mụ đang ôm nhau nằm; ông 80, mụ
77.
Già cả, không có nguồn thu nhập chi, hai ông mụ sống
nhờ sự đóng góp của mấy đứa con.
Ông mụ không chịu ở chung với đứa nào cả. Sống chung,
ông mụ mất tự do và dâu con, rể con cũng mất tự do.
VÀI NHẬN XÉT VỀ VẦN TRONG THƠ LỤC BÁT - Phạm Đức Nhì
Nhà bình thơ Phạm Đức Nhì
Vần
Thơ Lục Bát Liên Tục Không Ngừng.
Thể thơ lục bát có lối gieo vần bài bản, nguyên tắc, vừa
yêu vận, vừa cước vận. Tất cả những chữ vần với nhau đều là thanh bằng. Chữ thứ
6 câu lục vần với chữ thứ 6 câu bát, rồi chữ thứ 8 câu bát vần với chữ thứ 6
câu lục kế tiếp - cứ thế cho đến hết bài (1).
Thí dụ:
TRE
VIỆT NAM
Tre
xanh xanh tự bao giờ?
Chuyện
ngày xưa... đã có bờ tre xanh
Thân
gầy guộc, lá mong manh
Mà
sao nên lũy nên thành tre ơi?
Ở
đâu tre cũng xanh tươi
Cho
dù đất sỏi đất vôi bạc màu
Có
gì đâu, có gì đâu
Mỡ
màu ít chắt dồn lâu hoá nhiều
…………………………………………….
(Nguyễn
Duy)
Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2020
MÊNH MÔNG THU - Thơ Trần Mai Ngân
MÊNH
MÔNG THU
Mênh mông thu lả lơi
Nghe tiếng chiều chơi vơi
Mây trôi nhè nhẹ trôi
Chở nỗi buồn xa xôi!
Thu ơi! Thu à ơi
Ru vàng ngày hôm qua
Lòng vẫn lòng thiết tha
Nhạt nhoà chi kiếp hoa...
Hôm nay thu về đây
Men nồng đầy mê say
Mà tay không trong tay
Đau cơn mê thật dài...
Thu ơi! Thu lả lơi
Nghe tiếng chiều chơi vơi
Thu ơi! Thu lả lơi
Nghe tiếng chiều chơi
vơi!
Trần Mai Ngân
ĐỌC “NỖI BUỒN ĐAN CẲNG CHÉO” THƠ ĐẶNG TƯỜNG VY - Châu Thạch
Nhà thơ Đặng Tường Vy
NỖI BUỒN ĐAN CẲNG
CHÉO
Ai cầm tay ngọn gió
Xước cả một trời đau
Dấu sầu mang bụi đỏ
Đường về có còn nhau
Nhịp đời nung đỏ đóm
Đếm từng hơi thở buồn
Gã mặt trời giấc muộn
Thôi làm bạn chim
muông
Cõng buồn sang ngõ nhỏ
Nói lời với người xa
Nổi trầm qua nhịp gõ
Thời gian có đâu là
Vuốt giọt sương kẽ lá
Vô thường có gọi tên
Giả vờ thôi đừng dạ
Đời còn chút nhớ
quên
Ao tù qua mấy nẻo
Quạ quang quác trời xa
Nỗi buồn đan cẳng chéo
Chân trần thắt ngõ
qua
Tay buông lơi tràng hạt
Thôi nguyện cầu ngày mai
Chữ duyên còn bỏng rát
Chén rượu đời men
cay.
Đặng Tường Vy
04/08/2020
Nhà thơ Châu Thạch
Châu Thạch
Những ngày
trốn dịch Covid trong nhà, tôi tìm nguồn vui riêng cho mình, là đọc thơ của các
bạn facebook, khám phá cho mình nhiều bài thơ hay của những tác giả còn xa lạ đối
với tôi. Sáng nay vừa thức giấc, còn nằm trên giường đã đọc được một bài thơ
hay. Đó là một bài thơ có ý tứ lạ lùng nhưng độc đáo.
TÌNH NGHĨA - Chu Vương Miện, Bùi Thị Minh Loan.
Nghệ sĩ Bùi Thị Minh Loan
TÌNH
NGHĨA
chim xa rừng thương cây
nhớ cội
người xa người quá vội
người ơi ?
chẳng thà Ngô Việt đôi
nơi
trách nhau chi nữa toàn lời
xã giao
bậu một thuở qua Lào sang
Thái
ta một thời đèo ải trú
quân
hai ta sao cứ phong trần
phong đầy chướng khí, trần
thì trần thân
năm mươi năm một vầng cổ
độ
cơm xứ người bến cộ tiếc
thay ?
trầu thì cả xứ trầu cay
mồm đâu há nổi nói này
nói kia ?
rồi ta bậu mình chia đường
nốt
bậu cứ đi còn một ta chờ
thế rồi rụi trọn giấc mơ
lại thêm chim Việt ngựa Hồ
giống nhau ?
ngày xưa ngóng giang đầu
xót ruột
ngày nay giờ lạnh buốt cầu
treo
lạc nhau từ thuở đông triều
giờ đây chợ cột còn đeo
chiền chiền
bậu chắc là Giáng Tiên bị
đọa
xuống cõi trần xa cả phồn
hoa
ra đi từ trẻ đến già
tha hương cầu thực “sáu
ba” tới giờ
nam kha à lại giấc mơ ?
Chu Vương Miện
Thơ:
Chu Vương Miện.
Giọng
ngâm: Bùi Thị Minh Loan.
MÙA HÈ ĐẾN THĂM EM - Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc Ngô Bảo Quốc
Nhà thơ Quách Như Nguyệt
MÙA
HÈ ĐẾN THĂM EM
Đến thăm em vào mùa hè rực
rỡ
Hè Cali không phượng đỏ
ve sầu
Lần đầu tiên gặp em, vui
òa vỡ
Đâu ngờ rằng hạnh phúc đến
như mơ
Hàng phượng tím chúi đầu
hôn nhau đó
Nhỏ và anh, mình bắt chước
không nào
Hè nắng gắt nhìn nhỏ anh
ngây ngất
Mầu tím buồn tim anh thấy
lao chao
Tay nắm tay hai ta cùng
đi dạo
Con đường tình mình rảnh
bước rong chơi
Ngày mai nhé, em đưa anh
ra biển
Thái Bình Dương, mây tím ở
chân trời
Tối hôm nay mình lên đồi
hóng gió
nhìn xa xa đèn thành phố
lập lòe
Dẫy kim tuyến đủ mầu ta đứng
ngó
Em, em à, trăng sao đẹp
nên thơ
Đời đẹp quá, đẹp như những
bài thơ
Em đã làm gửi anh đầy
nhung nhớ
Anh đang ở thiên đàng nơi
hạ giới
Ở bên em, anh chới với,
chơi vơi….
Anh yêu quá tiếng em cười
hớn hở
Miệng cười tươi, đôi mắt
cũng biết cười
Em nhắm mắt hai vành môi
hé mở
Cúi hôn em… tan biến với
mặt trời…
Quách Như Nguyệt
Thơ:
Quách Như Nguyệt.
Nhạc:
Ngô Bảo Quốc.
Ca
sĩ Quốc Duy trình bày.
Thứ Năm, 13 tháng 8, 2020
CẢM TÁC DẠY TÁC PHẨM VỢ CHỒNG A PHỦ! - Thơ Võ Bích Phượng
Cô giáo Võ Bích Phượng
CẢM
TÁC DẠY TÁC PHẨM VỢ CHỒNG A PHỦ!
Đông qua giọt nắng vừa
rơi
Hồng Ngài năm ấy đất trời
vào xuân
Lả lơi tiếng sáo thanh
tân
Lửng lơ réo rắt vang ngân
núi đồi
Có cô Mị trẻ xinh tươi
Giỏi giang hiếu thảo bao
người mến yêu
Tài hoa khát vọng bao điều
Gửi vào tiếng sáo thật
nhiều ước mơ
Nhưng vì món nợ ngày xưa
Mẹ cha vay mượn vẫn chưa
trả rồi
Làm dâu gạt nợ nhà người
Cha con thống lý một đời
hại dân
A Sử tàn bạo vô luân
Giam cầm chà đạp thanh
xuân Mị rồi
Việc làm nặng nhọc chẳng
ngơi
Làm thân nô lệ kiếp người
ngựa trâu
Pá tra nham hiểm mưu sâu
Thần quyền mê tín trói đầu:
trình ma!
Đời đời truyền kiếp chẳng
tha
Sống nô lệ, chết thân ma
nhà chồng!
Bao năm khổ nhục khốn
cùng
Mị thành cái bóng lặng
câm giữa đời !
Ngày càng không nói một lời
Lùi lũi cúi mặt buông
xuôi giữa dòng
Bao mùa xuân hạ thu đông
Con rùa xó cửa còn mong đợi
gì
Nhưng rồi tiếng sáo thần
kỳ
Rập rờn nhắc Mị... xuân
thì vàng son
Trai làng đứng nhẵn vách
buồng
Ngày đêm thổi sáo héo hon
đợi chờ...
Mị và A Sử bây giờ
Không tình thương lại hững
hờ vô tâm
Bao đêm Mị đã khóc thầm
Từng tìm lá ngón... chết
trong tủi hờn ...
Dặt dìu tiếng sáo đầu non
Lòng phơi phới rượu men nồng
lâng lâng...
Thắp đèn, chảy tóc, vấn
khăn
Mị còn trẻ lắm... đêm
xuân gọi mời
A Sử trói đứng Mị rồi
Tiềm tàng sức sống bồi hồi
mộng du
Dầu chưa lật mặt kẻ thù
Cũng là vượt thoát ngục
tù trần gian
Than hồng vùi dưới tro
tàn
Sẽ bùng ngọn lửa phá tan
xích xiềng
Tỉnh mê thổn thức niềm
riêng
Nước mắt như suối oan
khiên đắng lòng!
Thời gian trôi đến mùa
đông
Mị ra thổi lửa bếp hồng
giữa sân
Thấy người bị trói tay
chân
Là xác chết đứng! Cũng
không việc gì!
Thản nhiên như chuyện mọi
khi
Lòng Mị nguội lạnh...tức
thì chảy tan
Thấy dòng nước mắt tuôn
tràn
Lặng thầm chảy xuống hai
hàng xót thương
Đời ta: đợi chết rũ xương
Người kia - A Phủ - hết
đường sống sao?
Hỏi ai kêu thấu trời cao
Hổ ăn bò, bắt người vào
thế thân!
Ác thay một lũ bất nhân
Xót người rồi lại thương
thân phận mình
Bếp than vạc lửa... lặng
thinh...
Nghĩ xong Mị quyết một
mình mình thôi
Cắt dây! A Phủ chạy rồi!
Lặng thầm Mị đứng giữa trời
tối đen
Bỗng ào Mị vụt chạy lên
Nắm tay A Phủ về miền Phiềng
Sa
Cứu người và tự cứu ta
Tự do, hạnh phúc như là
giấc mơ
Mùa đông năm ấy đến giờ
Từ đời thực bước vào thơ
diệu kỳ
Đêm xuân tiếng sáo vọng
đi
Nồng nàn men rượu sống vì
được yêu!
Tánh Linh, 12.01.2019
Võ Bích Phượng
TIẾNG SÁO BUỒN - Thơ Đoàn Thuận
Nhà thơ Đoàn Thuận
TIẾNG SÁO BUỒN
Lênh đênh xuồng nhỏ trên
kênh,
ngày qua chưa hết, trăng
lên cuối chiều.
chân trời xa vọng tiếng
tiêu,
vi vu như thể sáo diều
quê hương.
Âm rời từng nốt du dương,
nghe như tiếng nấc canh
trường không tên
vô tình hay tự lãng quên,
đàn tranh sáo trúc buồn
tênh giữa đời.
Kênh xuôi con nước về
khơi,
sương mờ gợi nhớ lệ rơi
giọt buồn.
dù mong phím thứ pha
buông,
cho tâm an tịnh trước nguồn
si mê.
Hoa trôi bèo dạt tư bề,
Tiếng tiêu hiu hắt, lòng
tê tái sầu…
Hà
Tiên, 1969
Cát Sỹ Đoàn Thuận
SỢI TÓC - Thơ Lê Kim Thượng
SỢI
TÓC
Em qua đường nắng ngọt
hương
Hàng Cây Gạo vẫn ven đường
xôn xao
Thương em da trắng, má
đào
Làn môi, sóng mắt gửi
trao dỗ dành
Áo tà trắng xóa mỏng man
Nghiêng nghiêng nón lá,
thanh thanh dáng hiền
Nắng qua bóng lá xiên
xiên
Gió đùa sợi tóc bay
nghiêng môi cười
Đỏ hồng đôi má hổ ngươi
Dịu dàng lời nói, nụ cười
giai nhân
Bên em hơi thở rất gần
Mùi hương con gái lâng
lâng bềnh bồng
Ru em... lòng ấp vào
lòng...
Võng đưa chao mãi...
hương nồng Phù Dung
Đôi tim hòa một nhịp
chung
Hoa Thiên Đường nở trên
vùng băng trinh...
Tóc xưa buông xõa gợi
tình
Tặng tôi sợi tóc, đinh
ninh lời thề
Dẫu đi tám hướng sơn khê
Vấn vương sợi tóc... tìm
về thăm nhau
Hoa trôi, nước chảy về
đâu?
Bên sông sóng vỗ chân cầu
buồn tênh
Cầu quê lắt lẻo chông
chênh
Một bên nhung nhớ... Một
bên bồi hồi
Hai người chung một trăng
soi
Cô đơn bên ấy... lẻ loi
bên này
Tình ta, như sợi khói bay
Lắt lay theo gió Heo May
cuối mùa
Tình ta, mưa dội, gió đùa
Để Lầu Hoàng Hạc bốn mùa
hoàng hôn
Tình ta, bới đất đem chôn
Biết đâu đất có tâm hồn...
buồn chung?
“Đôi ta chẳng đặng, thì đừng
Phận duyên Trời định... nửa
chừng xa nhau...”
Nha Trang, tháng 8. 2020
LÊ KIM THƯỢNG
“...” Ca dao
CHÙM THƠ NGÀY GIÃN CÁCH – Châu Thạch
Nhà thơ Châu Thạch
ĐỐI
THOẠI VỚI THIÊN THẦN ÁO TRẮNG
- Có phải em là thiên thần
áo trắng?
- Không phải đâu, em chỉ
là con người
- Sao áo em tinh sạch trắng
màu tươi
Và em làm những điều
thánh thiện?
- Vâng, bởi em, chính là
em tình nguyện
Nguyện trong lòng làm từ
mẫu cho đời
Những thiêng liêng em nhận
ý trên Trời
Và nhân ái di truyền từ
cha mẹ
- À như vậy hiểu ra rồi mọi
nhẽ
Không người Trời em vẫn cứ
thiên thần
Em là người có một tấm
lòng nhân
Và có cả một tâm hồn bác
ái!
- Em hiệp sĩ của loài người
hiện đại
Chận con đường bách hại bệnh
nan y
Con vi trùng, con vi rút
lui đi
Em áo trắng! Em thiên thần
áo trắng!
- Dịch Covid đem bao điều
cay đắng
Cả thế gian khuất phục địch
vô hình
Chỉ có em, em mặc áo trắng
tinh
Đứng án ngữ, chận quân
thù xông tới
- Chúng là dịch, loại
quân thù rất mới
Chúng giết người hơn cả
quỷ Sa Tan
Không có em, nhân loại sẽ
quy hàng
Không có em, thế gian
không lối thoát
- Không có em, tiếng sầu
thay tiếng hát
Không có em, sự chết đến
muôn nhà
Em thiên thần! Người đặt
vạn bài ca
Vạn thi phú tôn vinh em
chẳng đủ
- Bàn tay em chận nguồn
cơn đại lũ
Áo trắng em cháy đại dịch
Cô-Vi
Cả thế gian có lẽ không
chân quỳ
Nhưng đã nhận em thiên thần
áo trắng!!!
Thứ Tư, 12 tháng 8, 2020
CHÙM THƠ LÊ VĂN TRUNG
MAI
NGƯỜI VỀ KHÔNG
Mai người về không mà tôi
chờ
Tàu người đi, tàu qua nhiều
ga
Người biết ga nào tôi đứng
đợi
Dù trời giăng mưa hay
sương nhòa
Mai người về không mà tôi
mong
Thuyền đưa người qua mấy
dòng sông
Người biết bến nào tôi đứng
đợi
Lòng chưa chớp biển đã
mưa nguồn
Mai người về không mà tôi
vui
Tôi rải thơ bay cùng mây
trời
Dù rét đầu đông hay nắng
hạ
Dù gió nhàu phai vàng áo
ai
Mai người về không sao
tôi buồn
Đường thì xa trời thì
mênh mông
Có biết lòng tôi như cơn
gió
Thổi về đâu cho tóc tỏa
hương
Mai người về?
Thôi
Người không về!
Tôi thắp cho hồng những
giấc mơ
Trăm năm ai nhớ câu hò hẹn
Tình ơi vời vợi nỗi mong
chờ.
Lê Văn Trung
5.11.19
HÌNH DÁNG CƠ THỂ VÀ ĐỜI SỐNG TÌNH DỤC CỦA QUÝ ÔNG
Người viết tổng hợp 4 lưu ý về HÌNH DÁNG CƠ THỂ VÀ ĐỜI
SỐNG TÌNH DỤC CỦA QUÝ ÔNG dưới đây từ những kết quả thực nghiệm khoa học và các
cuộc khảo cứu của các nhà khoa học tình dục, các Giáo sư, Tiến sĩ tâm lý ở các
trường: Đại học New York (Hoa Kỳ), Đại học Western (Australia), Đại học Cornell
(Hoa Kỳ), Đại học Dalhousie (Canada)... đã được công bố trên các phương tiện
thông tin đại chúng nên 4 lưu ý tổng hợp dưới đây hoàn toàn là những kết luận
mang tính khoa học.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)