BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn VIDEO CLIP. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn VIDEO CLIP. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018

EM CÒN GIỮ…? - Thơ Nhã My


       
                     Nhà thơ Nhã My


EM CÒN GIỮ…?

Em còn giữ nửa vòng tay hò hẹn?
Ta bên nhau như mật ngọt ngày nào
Đêm ngập ngừng cùng ngắm ánh trăng sao
Hồn mơ ước một khung trời diễm mộng

Em còn giữ lời yêu mùa hi vọng ?
Nói đi em hạnh phúc rất mong manh
Để giọt tình đọng lại ở tim anh
Rồi rơi rụng khi bình minh thức giấc

Em còn giữ giác nồng say chất ngất ?
Má hồng tươi như trái chín thơm lừng
Hương tóc mềm vây hãm cả trời xuân
Rồi chia cách ta lìa xa mãi mãi

Em còn giữ nửa vành môi ân ái?
Cho anh xin trong đêm lạnh lạc loài
Đêm từ giã nghe hồn tình tê dại
Tiếc làm chi chất đắng đọng bờ môi…

                                       Nhã My

       

         Lời thơ: Nhã My
         Nhạc và hòa âm: Trần Nhàn
        Giọng hát: Ca Sỹ Quốc Duy

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2018

CHỢT THẤY ĐỜI HƯ HAO - Thơ Quách Như Nguyệt


   
            Nhà thơ Quách Như Nguyệt


CHỢT THẤY ĐỜI HƯ HAO

      *Đêm thở dài thao thức
Chợt thấy đời hư hao
Còn bao nhiêu năm nữa
Mới thoát khỏi cõi tình
Còn bao nhiêu ngày nữa
Mới thoáng thấy bình yên

*Giờ này anh đang ngủ
Lòng đất chắc lạnh lùn
Cũng đủ rồi anh nhỉ
Tình vài năm mà thôi

*Sao em còn tiếc nuối
Nhớ mãi mối tình h
Sao em khờ khạo thế
Còn nhớ đến bao giờ?

*Tình vài năm ngắn ngủi
Để lại buồn trăm năm
Tình đắm đuối si mê
Tình cuồng điên bão t
Rốt cuộc cũng ê chề

*Anh ngủ yên anh nhé
Đã trọn kiếp đa tình
Chẳng còn gì để tiếc
Chẳng còn gì luyến thương

*Chúc mừng anh yên nghỉ
Chấm dứt cõi bềnh bồng
Em còn trên cõi thế
Bồng bế tháng ngày qua

*Đêm nay không ngủ được
Day dứt chuyện hôm nào
Ồn ào lòng gợn sóng
Chợt thấy đời hư hao!

               Như Nguyệt


    

       Trình bầy: Quỳnh Thi
       Thơ: Quách Như Nguyệt
       Nhạc: Ngô Bảo Quốc
       PPS: Phan Anh Siêu


     

       Trình bầy:  Tâm Thư
       PPS:  Dĩ Vãng Buồn

Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2018

CHÙM THƠ NGUYỄN THỊ HOÀNG


   
                   Văn thi sĩ Nguyễn Thị Hoàng

Tác giả:
Nguyễn Thị Hoàng sinh ngày 11-12-1939 tại Huế. Theo học trường Đồng Khánh, 1957 vào Nha Trang, 1960 vào Sài Gòn học Đại học Văn khoa và Luật; bỏ dở, đi làm, dạy học ở Đà Lạt (cuốn tiểu thuyết gây chấn động dư luận miền Nam Vòng Tay Học Trò được sáng tác trong khoảng thời gian này); bỏ Đà Lạt về Sài Gòn, cộng tác với các tạp chí Bách khoa, Văn… và một số báo khác. Sau Vòng Tay Học Trò còn xuất bản trên 30 tiểu thuyết trước 1975. 1990 xuất bản Nhật Ký Của Im Lặng. Cùng lúc Là người yêu của Đấng Trời (và nhiều cuốn khác) chưa xuất bản. Từ đó im lặng.

Tác phẩm:
Vòng Tay Học Trò (truyện dài, Kim Anh,1966)
Tuổi Sàigòn (truyện dài, Kim Anh, 1967)
Ngày Qua Bóng Tối (truyện dài, Văn, 1967)
Trên thiên đường ký ức (tập truyện, Hoàng Đông Phương, 1967)
Vào nơi gió cát (truyện dài, Hoàng Đông Phương,1967)
Mảnh trời cuối cùng (truyện ngắn, Hoàng Đông Phương,1968)
Cho Những Mùa Xuân Phai (tập truyện, Văn Uyển, 1968)
Về trong sương mù (truyện dài, Thái Phương, 1968)
Cho đến khi chiều xuống (truyện dài, Gió, 1969)
Đất hứa (truyện dài, Hoàng Đông Phương, 1969)
Tiếng chuông gọi người tình trở về (truyện dài, Sống Mới, 1969)
Vực nước mắt (truyện dài, Gió, 1969)
Vết sương trên ghế đá hồng (truyện dài, Hoàng Đông Phương,1970)
Tiếng hát lên trời (truyện dài, Xuân Hương, 1970)
Trời xanh trên mái cao (truyện dài, Tân Văn, 1970)
Bóng người thiên thu (truyện dài, Hoàng Đông Phương,1971)
Bóng tối cuối cùng (truyện dài, Giao Điểm, 1971)
Tình yêu, địa ngục (truyện dài, Nguyễn Đình Vượng, 1971)
Định mệnh còn gõ cửa (truyện dài, Đồng Nai, 1972)
Bây giờ và mãi mãi (truyện dài, Đời Mới, 1973)
Bóng Lá Hồn Hoa (truyện dài, Văn, 1973)
Năm tháng dìu hiu (truyện dài, Đời Mới, 1973)
Trời xanh không còn nữa (truyện dài, Đời Mới, 1973)
Tuần trăng mật màu xanh (truyện dài, Đồng Nai, 1973)
Buồn như đời người (truyện dài, Đời Mới, 1974)
Chút tình xin lãng quên (truyện dài, Trương Vĩnh Ký, 1974)
Cuộc Tình Trong Ngục Thất (truyện dài, Nguyễn Đình Vượng, 1974)
Dưới vầng hoa trắng (tập truyện, Sống Mới, 197?)
Nhật ký của im lặng (Đồng Nai, 1990)

LỜI RÊU

Ai đi qua xa vắng,
bỏ chiều run một mình.
Giọt cà phê máu mặn,
nỗi nhớ đầy quyên sinh.

Mười hai năm tỉnh giấc,
trắng đôi bờ tóc đen
Dáng tinh cầu vỡ nát,
đôi tay nào ru đêm

Uống cùng nhau một giọt,
đắng cay nào chia đôi
Chung một niềm đơn độc,
riêng môi đời pha phôi.

Say dùm nhau một giọt!
chút nồng thơm cuối đời.
Vướng dùm nhau sợi tóc,
ràng buộc trời sinh đôi.

Cơn mưa chìm nước mắt,
phủ kín đời chia hai
Thời gian chung đã mất,
tháng ngày riêng cũng phai

Ngày mai ta bỏ đi,
trần gian xin trả lại
Đá tảng nào vô tri,
chết một đời rêu dại

Chỉ còn trong bóng tối,
dấu tay nào trên tay
Tiếng im trong lời nói,
mây quên trời tóc bay

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2018

ANH VỀ VỚI NGƯỜI TA - Thơ Quách Như Nguyệt


    
       Nhà thơ Quách Như Nguyệt


ANH VỀ VỚI NGƯỜI TA

Anh về với người ta
Em nghe lòng buồn bã
Nửa muốn, nửa lại không
Giằng co, nước mắt nhòa

Mình chia tay, tình xa
Ta biết trước thế mà
Sao vẫn âu sầu thế?
Cố nén mà chẳng thể
Thổn thức tuôn dòng lệ

Anh về với người ta
Lần này chắc chắn nha
Đừng chờ phone em nhé
Tình si mê quá chứ
Tình nghìn năm có lẽ
Sao có thể dứt lìa?

Anh yêu hãy nhìn kìa
Đôi chim đang âu yếm
Chúng hạnh phúc thế kia
Như hai ta đang, đã
Thế mà phải chia xa

Anh về với người ta
Tim em quá xót xa
Nó nhói đau quằn quại
Nhưng em muốn thế mà!

Anh về với người ta
Cố gắng anh yêu à
Trăng vô tình vẫn sáng
Hoa vô tình vẫn nở
Mây thờ ơ vẫn trôi
Linh hồn chờ cứu rỗi
Thôi, cũng đành, đành thôi!

Ôi!  Mối tình tội lỗi
Ôi! tình yêu đọa đầy!
Xin hãy tha cho tôi
Một trái tim xám hối!

Quách Như Nguyệt
January 29th, 2018

       

        Nhạc: Đỗ Hải
        Trình bầy: Ngọc Mỹ
        Thơ: Quách Như Nguyệt


      

        Trình bày : Ngọc Mỹ
        Karafun by : Dĩ Vãng Buồn

Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018

CÓ MỘT NGHỀ NHƯ THẾ - Thơ Đinh Văn Nhã, nhạc Bùi Anh Tú.


   

CÓ MỘT NGHỀ NHƯ THẾ

“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
 Người ta bảo đó là nghề trong sạch nhất
 Có một nghề không trồng cây vào đất
 Mà mang lại cho Đời đầy trái ngọt hoa tươi”!

 Có một nghề rèn luyện cả đời người
 Để mang lại sự tốt tươi cho thiên hạ
 Có một nghề thật đớn đau nghiệt ngã
 Để mang tặng cho Đời những Tài tử Giai nhân
 Lặn lội cả đời nhả kén tơ ươm
 Cho loài Người được khoác lụa vàng óng ả

 Có một nghề vượt bao khó khăn cao cả
 Để rèn luyện cho Đời những nguồn lực vô biên
 Có một nghề luôn đào tạo những “Tài, Hiền”
 Cho đất nước được bình yên thịnh vượng!

 Có một nghề luôn tạo niềm vui sướng
 Cho bao người đạt sự nghiệp thăng hoa
 Có một nghề từ sáng đến chiều tà
 Dạy dỗ học trò miệt mài không ngơi nghỉ

 Có một nghề ngay từ trong suy nghĩ
 Nhận trách nhiệm với Đời,
 Làm Thầy của cả những bậc Vĩ nhân!

 Có một nghề cũng có lúc quên thân
 Mang con chữ gieo vần nơi heo hút
 Có một nghề bỏ tiền lương mua giấy bút
 Dạy các em thơ xứ Mèo Vạc vùng cao
 Xua nắng Hè Thu, cõng gió Đông vào
 Thổi mát rượi những ngày Hè oi bức!

 Có một nghề cứ mỗi khi thức giấc
 Đã nghĩ nặng tình về thế hệ mai sau.
 Nguyên khí Quốc Gia sẽ lắng đọng về đâu?
 Khi Hiền Tài không được nuôi trồng chăm bón!
 Ôi Trời Đất giao cho ngành ta trọng trách lớn
 Nghiệp mênh mang mà chức sắc lại cỏn con!

 Ta luôn ước mơ cho Đất nước được vuông tròn
 Thoát địch họa và tai ương rình rập
 Phải gắng xây một lâu đài vững chắc
 Cho Tổ Quốc được yên vui, Đất nước được thái bình.
 Cho Quê hương trong đó có mình
 Được hưởng trọn quang vinh ấm no hạnh phúc!

 Nghề Nhà Giáo được vinh danh tiến bước
 Cùng mọi nghề xây mực thước cho đời
 Cho Thiên hạ mãi mãi xanh tươi
 Cho cuộc sống được đổi đời oanh liệt
 Cho thế gian ai ai cũng nhận biết
 Nghề Giáo là Thầy giúp đất nước được thăng hoa!

                                                       Đinh Văn Nhã
                                                      Hà nội 6/1/2017




     Nhạc: Bùi Anh Tú
     Lời: Phỏng thơ Đinh Văn Nhã
     Ca sĩ:  Lương Nguyệt Anh


Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2018

NGÔI TRƯỜNG CŨ, ƠI 10A3 - Video clip La Thụy ngâm thơ




NGÔI TRƯỜNG CŨ - ƠI 10A3

Gần bốn mươi năm rồi, phải chăng thế
Ơi, mái tôn vách ván sân trường xưa
Ơi bè bạn ! Thẹn thò ngày mới lớn
Ghế cầm tay thắm dệt đóa hoa mơ

Nguyễn Hoàng (*) ! Thôi vời vợi ngôi trường cũ
Ngăn phên gót vẫn thích hơn tường vữa
Tiếng học ồn ta vẫn thấy véo von
Còn chăng hương má cốm đến thơm giòn ?

Mắt mở lớn lũ học trò thuở ấy
Những Cường, Oanh, Bình, Phú… lộng hồn trai
Chân chập chững vẫn vào đời mạnh bước
Ươm mơ hồng luôn dự phóng tương lai

(Còn măng sữa nhưng tưởng rằng vượt lớn
Bàn sự đời “từng trải” đến ngây ngô !
Thơ vụng dại cho rằng tài xuất chúng
Xô tượng thần đạp ngã những ngai thờ

“Cánh sen vàng”, “cành trúc” thơ ngày cũ
Đám trai non háo hức cố thi tài
Gieo vần họa, tôn xưng làm tam tuyệt
Ơi cuồng kiêu ! Thơ dại hơn loài nai )

Thương thắm thiết lớp 10 xưa cũ đó
Tảng đá buồn rêu phủ tên A3 ?
Thương Non Nước hang sâu cùng dốc núi
Mây bay về ai nhắn kể chuyện ngày qua

(Lan và Thắm còn than chăng chân mỏi
Hường Trúc ơi, vẫn ngọt nước dừa tươi
Trên đỉnh núi nhấm hoài vắt xôi dẻo
Thoáng mắt nhìn Thân có thấy bồi hồi )

Và Phi Hải cát vàng chao sóng vỗ
Ta ngày xưa nồng ấm đẹp hồn mơ
Chưa yêu thương sao lòng hoài rộn rã
Ơi Thuận Thân ! Ơi ngày tháng xa đưa !

Trường học cũ giờ tan thành cát trắng
Thầy cô xưa mù biệt với ngàn khơi
Thời “tản cư” chập chờn vương hư ảnh
Khói sương mờ hay kỷ niệm lên hơi

Thoáng kỷ niệm về bơi trong đáy mắt
Ta trầm ngâm hoài tưởng cả trời xưa
Nghe vang vọng dư âm bao tình mất
Thoảng bay cao diệu vợi những giai thừa

                                               LA THỤY

(*) Mùa hè đỏ lửa 1972, theo chân người tản cư Quảng Trị, trường Nguyễn Hoàng dời vào trại 5 Non Nước, Hòa Long, Hòa Vang, Đà Nẵng (gần Ngũ Hành Sơn – tức núi Non Nước). Cơ sở vật chất của trường thiếu thốn trăm bề, học sinh phải xách ghế đi học

      

Thứ Năm, 15 tháng 11, 2018

NẾU KHÔNG CÓ TÌNH YÊU - Thơ Quách Như Nguyệt


     
   Nhà thơ Quách Như Nguyệt


NẾU KHÔNG CÓ TÌNH YÊU

Nếu không có tình yêu em thà làm tượng đá
Tim xi măng hứng mưa gió sương mù
Đứng giữa trời chẳng cần che dù lộng
Giương mắt nhìn đời bận đuổi bắt mộng mơ

Không có anh, em thà thành hoa dại
Mọc ven đường chờ ánh nắng bình minh
Lũ ong bướm em chẳng màng chẳng ngại
Dễ sống còn, kiêu hãnh một mình em 

Nếu không có tình yêu, em thà thành cọp trắng
Sống độc đơn… đón, săn mồi dưới ánh trăng
Chúa sơn lâm em một mình một cõi
Chẳng cần ai vẫn sống ở trên đời

Nếu không có tình yêu, em thà thành tượng đá
Nếu không có tình yêu, thà thành loài hoa dại
Nếu không có tình yêu, cho em thành cọp trắng
Nếu không có tình yêu, em chẳng muốn làm người

Nếu không có tình yêu đời sẽ buồn biết mấy!
Thiếu nụ cười, thiếu ánh mắt, thiếu môi hôn

                                        Quách Như Nguyệt


   

     Thơ Quách Như Nguyệt
     Nhạc Nguyễn Dũng
     Ca sĩ Ngọc Mỹ


    

     Thơ Quách Như Nguyệt
     Nhạc Nguyễn Dũng
     Ca sĩ Tâm Thư

Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2018

ĐI NHẶT LÁ VÀNG - Thơ Quách Như Nguyệt


       

ĐI NHẶT LÁ VÀNG

Tôi, người đi nhặt lá vàng
Từng chiếc lá từng lời thơ tha thiết
Từng chiếc lá, thấy lòng sao tưởng tiếc
Nhớ ngày nào lời yêu nói bâng quơ

Tôi muốn là người đi nhặt lá
Lá vàng...  khô mầu tím đỏ cam hồng
Mối tình nồng thuở xưa đành đánh mất
Lá vàng buồn khô héo ở trên tay

Tôi là người muốn đi nhặt lá
Cúi người lòm khòm ra dáng ăn năn
Mất em rồi ngồi tưởng tiếc gối chăn
Mùi hương tóc còn thoảng bay trong gió

Mỗi lần buồn tôi ra sân nhặt lá
Bao nhiêu lá vàng, bấy nhiêu nỗi nhớ
Mỗi chiếc lá, nụ cười em phảng phất
Mất em rồi, chiếc lá nát trên tay

                              Như Nguyệt

 
        

Thơ: Quách Như  Nguyệt
Nhạc: Mai Phạm
Tiếng hát: Đăng Hiếu
Hòa âm: Phan Vũ Kiên Thanh
    

Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2018

EM ĐI CÙNG ANH NHÉ - Thơ Quách Như Nguyệt


    

EM ĐI CÙNG ANH NHÉ

Anh muốn đi cùng em...
đến thiên đàng hạ giới
Nơi có mặt trời tràn ngập nắng quanh năm
Gió hiu hiu thoáng mát ánh trăng rằm
Sao lấp lánh sáng rực vùng hoang dã

Ở nơi đó, mây trắng mỏng lụa là
Hoa mai vàng, hoa sứ nở kiêu sa
Đủ loại hoa đủ mầu khoe sắc thắm
Đến nơi đó mình vui vầy, buông thả
Trăng trên cao chứng giám chuyện tình ta

Đi cùng với anh nha
Mình quên hết chuyện nhà
Nghe sóng vỗ, cây la đà che nắng
Bỏ dép ra, đi chân không trên cát
Nắm tay nhau, anh sẽ là bóng mát
Ở bên nhau quên hết cõi ta bà

Em đi cùng anh nhé
dắt dìu nhau... ta bước vào mê hoặc
Thiên đàng tìm đâu xa?
Thiên đàng ngay trước mặ
Anh ôm em ghì chặt, vì sợ lắm mất em!

Em sẽ cười rộn rã, mắt em tươ
Sẽ không có nước mắt,
không tiếc nuối và buồn bã
Đời đẹp quá, hai ta cười ha hả...

Mau mau đi cùng anh
Em chần chừ gì chứ?
Hàng dừa cao đang chờ đón mình kìa
Đi đi em, cớ gì mà do dự
Cuộc sống này ngắn ngủi, chớ suy tư

Đi với anh đi cưng, đừng ngần ngại
Yêu nhau thật có gì mà ngại
Chờ lâu rồi, em nhận lời anh nhé
Cùng vui vầy quên hết chuyện tương lai
Đi với anh nha, năn nỉ mà…. yêu dấu

Tình trễ tràng nên tình rất đậm sâu
Chỉ dịp này cơ hội chẳng nhiều đâu
Ta bên nhau quên thế thái âu sầu...

                    Quách Như Nguyệt


      

             Thơ: Như Nguyệt
             Phổ: Nhạc NS Nguyễn Văn Thơ
             Hoà Âm: NS Phan Thanh


      
               Thơ Như Nguyệt
               Ngâm thơ: Hoàng Hoa

"TÂM PHẨN CA 4" HAY LÀ "ĐI VÀO QUÊ HƯƠNG" - Thơ Huỳnh Hữu Võ, nhạc Phạm Duy


            
                            Nhà thơ Huỳnh Hữu Võ

Bài thơ “TRÒ CHƠI CỦA NHỮNG NGƯỜI CHƯA LỚN” lần đầu tiên được đăng trên Tiểu thuyết Thứ Năm vào năm 1965, mang bút hiệu Hoa Đất Nắng. Tên thật tác giả là Huỳnh Hữu Võ, một nhà thơ ở Tuy Phong, Bình Thuận.
Đến năm 1966 nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc đổi tên thành “ĐI VÀO QUÊ HƯƠNG”. Bài hát này nổi tiếng qua giọng ca Khánh Ly. Khi mới nghe qua lần đầu, nhiều người nhầm lẫn là nhạc phản chiến của Trịnh Công Sơn.

Thứ Năm, 8 tháng 11, 2018

DIỆU KỲ - Thơ Quách Như Nguyệt


        
 
DIỆU KỲ

Tình yêu ta rất diệu kỳ
Như khi anh nói thầm thì bên tai
Mình đâu cần biết tương lai
Yêu em hiện tại, bây giờ anh ơi!
Nhìn nhau ánh mắt lã lơi
Tóc xòa trên gối, chơi vơi ân tình
Hiếm ai hạnh phúc như mình
Tình yêu tròn vẹn, đôi mình một đôi
Lỡ mai có phải chia phôi
Vẫn thương nhau mãi, nhớ hoài không thôi…
Nhớ nhau ánh mắt, bờ môi
Thiên thu tình đẹp, xa xôi mà gần
*
Xa là cách một bàn tay
Xa là anh phải đi làm sáng nay
Yêu nhau ta vẫn mê say
Như thuở ban đầu… trời đất quay quay
*
Anh ôm em bảo nhớ nhiều
Chưa xa đã nhớ dẫu chiều gặp nhau
*
Cảm ơn hạnh phúc nhiệm mầu
Cảm ơn anh nhé người tình trăm năm
Sáng nay vui quá anh à
Chân đi như nhẩy, tim như trăng rằm
*
Người em yêu… hỡi tình nhân
Cho nhiều hơn nhận… cảm ơn anh nhiều!

                                              Như Nguyệt