BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Mai Ngân. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Mai Ngân. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2019

MƠ HỒ... - Thơ Trần Mai Ngân


 
                    Nhà thơ Trần Mai Ngân


     MƠ HỒ...

      Mơ hồ tôi thấy
      Chân đi vội vàng
      Rời bỏ trần gian...

      Ngày tôi xa ấy
      Nhiều chiếc lá Bàng
      Rơi nghe ngỡ ngàng
      Muôn trùng xót xa !

      Mơ hồ hương hoa
      Tiếng khóc bạn bè
      Vây quanh chỗ nằm
      Phận người rong rêu

      Mơ hồ, mơ hồ
      Những bước liêu xiêu
      Bình tâm nguyện cầu
      Giọt nước mắt khô !

      Mơ hồ, mơ hồ
      Nằm sâu dưới mồ
      Hồn còn lênh đênh...
                
          Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 12 tháng 3, 2019

NGHE KHÚC THUỴ DU GIỮA SÀI GÒN - Trần Mai Ngân


     
                                Nhà thơ Trần Mai Ngân


     NGHE KHÚC THUỴ DU GIỮA SÀI GÒN

Sài Gòn có người được sinh ra ở đó, nhưng không được lớn lên ở đó... và bỗng trở về khi đã hơn nửa cuộc đời người. Để cảm nhận rõ Sài Gòn...

Sài Gòn có rượu bia, có vũ trường cả đêm nhộn nhịp.
Sài Gòn có những bữa cơm nhạt, có những góc tối chiếu chăn không đủ ấm khi mưa gió lê thê.
Sài Gòn có những toà nhà đẹp sang trọng tưởng có thể hái tới trăng sao và cũng có những ngôi nhà như ổ chuột mùa nước ngập phải kê bàn, ghế, giường lên cao và ngồi nhìn con nước lêu bêu trôi cùng rác rến...
Sài Gòn có cả một trời hạnh phúc với xe ô tô nhiều tỷ, có nụ cười của giai nhân bên cạnh. Thì Sài Gòn cũng có những mảnh đời cơ nhỡ, cô đơn, bất hạnh. Có những giọt nước mắt rơi xuống đời cơm áo vì những cuộc đua sấp ngữa...
Sài Gòn có những con đường xưa lá me bay, có những hàng cây cổ thụ đổ dài bóng mát cả trăm năm hò hẹn... Thì cũng có Sài Gòn nay đường mở rộng thênh thang trơ trọi bê tông, nóng chang chang hầm hập rát bỏng khi dừng lại chờ đèn đỏ hay kẹt xe...
Sài Gòn có đủ thứ giai điệu trong cuộc sống - Buồn vui, hạnh phúc và khổ đau.
Tôi yêu Sài Gòn như yêu một người tình trăm năm. Tình yêu tôi lúc nào cũng cháy bỏng nồng nàn.
Ở Sài Gòn ai đã có những hẹn hò tay trong tay của cả đêm thánh mới cảm nhận hết đêm của Sài Gòn không ngủ. Đêm của Thiên Chúa và tình yêu.
Sài Gòn cũng là buổi ban trưa, người ta chỉ cần ngồi cạnh nhau để nghe tiếng đời trôi rất nhanh như con nước vô tình...
Sài Gòn có những hội ngộ và ly biệt để tôi hay ai đó khi ra về bật khóc một mình giữa Sài Gòn.
Khóc để cảm nhận mình hạnh phúc.
Và cứ khóc trong tiếng nhạc, lời ca mồ côi thoáng xa, thoáng gần... “Hãy nói về cuộc đời, khi tôi không còn nữa, ... Thụy bây giờ về đâu...Thuỵ ơi và tình ơi...” *

Để từ đó Khúc Thuỵ Du là bài hát tôi chọn để nói về mình, ít nhất là về một khoảng đời của mình mà tôi nghĩ là hạnh phúc !

                                                                                Trần Mai Ngân

* Lời bài hát Khúc Thuỵ Du của nhạc sĩ Anh Bằng.
*** Xin tặng những ai yêu Sài Gòn.

Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2019

SAY CỐ NHÂN - Thơ Trần Mai Ngân


   
 
SAY CỐ NHÂN

Rót một ly gọi nhau cố nhân
Một ly xin lỗi hết ân cần
Con đường thẳng tắp xa nhau mãi
Mùa hạ cháy nồng hay xuân phai

Rót một ly ta say, ta say
Bóng em trong đáy cốc hay ai
Chiều nay giăng tím chiều hôm ấy
Em đến bên trời ta mơ hoa

Rót một ly xin lỗi nhạt nhoà
Ký ức bây giờ như vệt tro
Rải trên sông lạnh làm tang chế
Khóc một thời yêu "dáng hoa" xưa...

Rót một ly uống hết không chừa
Nỗi đau, nỗi nghẹn bình rượu đắng
Khứa nát linh hồn ta như dao
Nhớ em ta uống cạn nghìn sau...

Cứ thế ta uống cùng gió sương
Tình em... xin nợ một vết thuơng
Rót thêm ly nữa sầu cô quạnh
Em biết gì không... sao xa nhau !

Em biết vì sao ta xa nhau
Em biết gì không sao xa nhau !

                       Trần Mai Ngân
                           9-3-2019

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2019

RU TÔI... - Thơ Trần Mai Ngân


        


RU TÔI...

À ơi... à hỡi... à ơi...
Tôi ru tôi giữa muôn đời thinh không
À ơi... à hỡi... mênh mông
Đêm vây, đêm bủa sắc không quấn tròn

À ơi... à hỡi... mỏi mòn
Quên quên, nhớ nhớ vẫn còn cột nhau
À ơi... à hỡi... nỗi đau
Vấn duyên se chỉ thắt vào đôi ta

À ơi... một cuộc ta bà
Giật mình chưa ngủ... thoắt là hôm qua !

                                      Trần Mai Ngân
                                           3-3-2019

Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2019

DÒNG SÔNG - Trần Mai Ngân


        
                                      Tác giả Trần Mai Ngân


           DÒNG SÔNG

Dòng sông cứ trôi chảy mãi không bao giờ ngưng nghỉ.
Con sông ai biết được có buồn vui, có cô đơn và hạnh phúc. Nó cứ lặng lẽ khi đầy, khi vơi. Nó cứ cô độc trong miền miên viễn riêng tư của bốn mùa...

Mùa Xuân
Con nước trôi êm đền nhẹ nhàng, mang chở đúng màu sắc của nước. Cứ đi, cứ về theo luật tự nhiên.
Và lúc ấy lòng sông mở ra chứa đầy những thuyền buồm chở hoa tết, chở hạnh phúc sum họp cho mọi nhà.

Mùa Hạ
Con sông thật xanh, xanh biêng biếc như bài thơ của Tế Hanh
" Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi bóng những hàng tre..."
Và có tâm hồn ai đó trong buổi trưa hè đã lỡ đánh rơi kỉ vật lại trong dòng nước cuốn. Sông bao dung đứng im ngắm nhìn chia sẻ và mở lòng ôm ấp...

Vào Thu
Con sông dâng cao, dâng cao... Phù sa có, giông bão cũng có cùng gió mưa của đất trời. Sông vẫn im lặng trôi, vẫn đầy.
Có chiếc thuyền hoa lướt nhẹ trên sông giữa trời Thu và có cả chiếc lá vàng trôi theo, tan theo niềm yêu dấu !

Lập Đông
Trời cứ màu xam xám, con sông nước vẫn mênh mông. Cũng có khi con sông đứng im như ngưng trôi, mệt mỏi.
Và đêm - sông âm thầm thức cùng những vì sao lấp lánh. Cõi riêng nơi này. Cô đơn !
Con sông vẫn miệt mài thành tâm chảy ra biển một tình yêu bao la bất tận mà nào ai có biết !

                                                                                Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2019

GIỮA MIỀN NHỚ QUÊN... - Trần Mai Ngân


   


        GIỮA MIỀN NHỚ QUÊN...

Làm thế nào để quên một người mà bạn duy nhất thương yêu !
Khi càng muốn quên ta càng da diết nhớ !
Để quên một người ta phải tập tính bội bạc, bội bạc lại tình yêu và trái tim của mình. Để quên !
Và phải học cách nhớ, nhớ những giọt nước mắt đã rơi xuống vì bị tổn thương, đau khổ do người gây ra... Rồi nhủ lòng quên đi !

Giữa quên nhớ bộn bề là hư không của từ bi yêu thương.
Thôi thì đừng ép lòng mình ngang trái nữa. Cứ nhớ người đi, cứ yêu thương người đi cho đến bao giờ bạn chợt giật mình... một ngày ta không còn nghĩ đến người nữa, người thật sự không còn hiện diện nữa. Bởi những lạnh lùng đã xoá nhoà tình yêu. Lúc ấy là duyên thật sự đã hết .
Gặp gỡ để yêu và cũng để quên đi !
Giữa bộn bề quên nhớ, tôi xin chọn mình ôm trọn hư không làm người mất trí, không còn biết phân vân nữa !

                                                                              Trần Mai Ngân
                                                                                  26-2-2019

Thứ Hai, 25 tháng 2, 2019

THỜI GIAN - Thơ Trần Mai Ngân


   

THỜI GIAN

Thời gian là trái phá
Đốt con tim mù loà *
Để chúng mình phải xa
Tay rời tay hôm qua

Thời gian là chuyến phà
Đưa người không quay lại
Tôi hốt hoảng vụng về
Vỡ toang rồi đê mê

Thời gian là lạnh lùng
Khoảng cách tình mông lung
Xoá nhoà đi thương nhớ
Có ai không não nùng

Thời gian ôi mịt mùng
Chia xa lời vô vọng
Trong cõi đời mênh mông
Tôi ôm đời hư không...

        Trần Mai Ngân

 * Hai câu thơ đầu có hình ảnh bài hát của TCS đã ăn vào tâm trí mình “tình yêu như trái phá, con tim mù loà...”

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2019

TRĂNG RẰM - Thơ Trần Mai Ngân


    


TRĂNG RẰM

Cứ đầy thế, cứ lửng lơ
Cứ treo xanh cuống đợi chờ cô đơn
Xếp hàng nỗi nhớ không tên
Cứ chồng, cứ chất cứ mênh mông dần ...

Khi rất lạ, lúc thật gần
Sáng vàng... toả rộng ân cần đã qua
Cứ treo biền biệt cách xa
Nụ đời thơm mãi gọi là có nhau !

                            Trần Mai Ngân

Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2019

TÔI HẠNH PHÚC - Trần Mai Ngân


        
                     Tác giả Trần Mai Ngân


          TÔI HẠNH PHÚC

Những tổn thương rồi sẽ qua đi theo ngày tháng năm. Những tổn thuơng tưởng có thật nhưng đi với thời gian thì lại không còn thật nữa. Nó trôi qua và tan theo.
Tôi đã quên và tôi để cho mình có quyền được hạnh phúc.
Tôi biết mình có hạnh phúc ít nhất là một khoảng ngắn ngủi nào đó trong suốt cả một cuộc đời khá dài lâu...
Hạnh phúc với tôi đơn giản là được cười tươi khi bắt gặp một ánh mắt cũ trong chiều xuân vàng cả hoa Mai... Hạnh phúc của tôi là khi qua đường thoáng nghe một mùi hương quen thuộc để ngỡ như bàn tay được người dắt qua dòng xe cộ chật đông...
Hạnh phúc cũng có khi là ngồi lặng im ngắm biển một mình nghe sóng vỗ như xin lỗi lời hò hẹn đã nhỡ, đã qua đi... dang dở...

Thôi ! Rộng lượng với tôi - với cuộc đời của tôi đi.
Còn bao lâu nữa. Còn bao mùa xuân nữa để tôi nhớ về người.
Rồi cũng phải đến lúc nào đó quên đi, quên tất cả. Không nhìn ra gương mặt dấu yêu vì đã nhạt nhoà theo năm tháng!
Nhưng chắc chắn tôi tin rằng đã có lúc tôi rất hạnh phúc, hạnh phúc cùng dấu yêu là điều có thật !

                                                                        Trần Mai Ngân
                                                                  Tết Nguyên Tiêu 2019

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2019

TRỜI ĐẤT GIAO HOÀ - Thơ Trần Mai Ngân


    


TRỜI ĐẤT GIAO HOÀ

Trời đất rộng cho tình nhân thường trú
Trong yêu thương trong trọn một vòng tay
Em và anh xin cũng có một ngày
Đã hò hẹn một trưa trời nắng đẹp...

Trời đất rộng đừng cố tình chật hẹp
Cứ loanh quanh dù rất thật lòng thành
Hiểu và thương để cùng giấc mộng lành
Anh thường nói đôi chúng mình là một

Trời đất rộng xin đôi ta thường trú
Trong an lành cả Xuân Hạ Thu Đông
Gió sẽ làm tan những đám mây giông
Để nắng ấm tình nhân là muôn thuở

Trời đất rộng gần nhau trong hơi thở
Ôm dấu yêu ôm cả một trời xuân
Môi hồng đào ngậm mật ngọt thanh tân
Yêu là thế... đất trời xin an trú !

                                  Trần Mai Ngân
                              Cho lễ tình nhân 2019

Thứ Hai, 11 tháng 2, 2019

XUÂN AN NHIÊN - Thơ Trần Mai Ngân


   
                Nhà thơ Trần Mai Ngân


XUÂN AN NHIÊN

Ngắm một mùa xuân đến
Tiễn những ngày xuân qua
Lòng tôi điều mới lạ
An nhiên như đóa hoa

Không vì ai phải nở
Hương vẫn tỏa cho đời
Không buồn khi rụng rơi
Tạo hoá đã an bày...

Năm tháng cứ trôi đi
Hết lòng...chẳng tìm gì
Chỉ mong người hạnh phúc
Và rạng rỡ niềm vui

Mùa xuân tôi ngắm mãi
Bóng dáng và nụ cười
Nghe trong hương áo mới
Đọng còn lời yêu thương...

Xuân đi đầy vấn vương
Bụi nào rơi trên tóc
Khói quyện chuyện qua rồi
Mùa xuân đầy vấn vương...

             Trần Mai Ngân
          Mùng 6 tết Kỷ Hợi

Thứ Năm, 31 tháng 1, 2019

NÓI VỚI MẸ - MÙA XUÂN / Thơ Trần Mai Ngân


    


NÓI VỚI MẸ - MÙA XUÂN

Chiều nay về con cùng ngồi với Mẹ
Con nói nhiều mà Mẹ chỉ lặng im
Khói hương bay qua năm tháng nỗi niềm
Con không khóc cho Mẹ vui trọn vẹn

Trong di ảnh mắt Mẹ nhìn xa lắm
Như mông mênh... con ở lại thế nào
Dẫu đắng cay xin vẫn lấy ngọt ngào
Trên mây trắng Mẹ yên tâm siêu thoát

Chiều nắng tắt chẳng muốn rời xa Mẹ
Đôi mắt con, đôi mắt Mẹ vẫn nhìn
Sao dưng không con lại khóc một mình
Năm sắp hết... chín Xuân liền vắng Mẹ!

Con về nhà đây- đường buồn quạnh quẽ
Dáng đơn côi con bước nốt cuộc đời
Năm sắp hết nhà mình sẽ đón Tết
Hoa đầy nhà hương tỏa mãi ngày xưa!

                                   Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2019

BÀI THƠ “NGHIÊNG” CỦA LA THUỴ CÙNG TÔI VÀ ÁNH TRĂNG THÁNG CHẠP... - Trần Mai Ngân


 


    BÀI THƠ “NGHIÊNG” CỦA LA THUỴ CÙNG TÔI 
    VÀ ÁNH TRĂNG THÁNG CHẠP...

Tháng Chạp con trăng cuối !
Ở trên tầng cao tôi đọc bài thơ NGHIÊNG của nhà thơ LA THUỴ .
Qua khung cửa sổ trước mặt tôi là con trăng trắng toát và rất tròn đầy. Trăng 16 - con trăng cuối của năm.
Tôi nhìn ánh trăng đăm đắm và cảm thấy “chông chênh rơi mất ánh trăng thề” xa xưa... Dường như vậy, một sự trống rỗng và lặng im đến ngạt thở nơi này. Phải vậy không. Không lên tiếng thì chắc là đã quên không còn nhớ nữa!
Không còn nhớ những “chắt lắng...hương mê” nữa. Tất cả đã rơi vào “hoài niệm” rồi sao ?
Tôi tiếc nuối xót xa , buồn đang “Len lỏi ngoằn ngoèo trong ký ức” giờ đã tan theo “mối tình xưa hẹn ước” ...

Con trăng lên cao, xa tôi hơn, ngút nhỏ dần và cô đơn giữa thành phố, nhạt nhoà giữa đèn sáng đêm nay. Chẳng ai nhớ tới trăng ở nơi này...
Đêm thật sâu thật lặng lẽ. Chỉ mình tôi cảm nhận khoảnh khắc cô đơn tuyệt đẹp này.
Bài thơ NGHIÊNG của nhà thơ LA THUỴ chỉ với ba mươi chữ trong một tứ mà đã làm tôi thao thức đêm nay !
Đêm NGHIÊNG cùng tôi và ánh trăng buồn tháng Chạp !

Xin được cảm ơn nhà thơ đã sáng tác.
                                                                                   Trần Mai Ngân


    


NGHIÊNG

Ai từng chao nghiêng
Chắt lắng hết hương mê
Chừ hoài niệm
Len lỏi ngoằn ngoèo trong ký ức
Tình xưa hẹn ước
Chông chênh rơi mất ánh trăng thề ?

                                          La Thuỵ 


* Trích trong tập thơ THƠ ĐỜI NGÂN VỌNG

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2019

EM CŨNG ĐÀN BÀ... - Thơ Trần Mai Ngân


   
                        Nhà thơ Trần Mai Ngân


EM CŨNG ĐÀN BÀ...

Em cũng đàn bà...yêu anh như thể
Mạnh mẽ chi đâu mắt ướt khi sầu
Chỉ cố nén để tỏ ra nghị lực
Rồi đêm sâu em lại tủi lại buồn

Em cũng đàn bà khao khát luôn luôn
Một chân thật, một tình yêu vĩnh cửu
Câu yêu thương bao năm dường có đủ
Hay lặng im làm chiếc bóng nhân gian...

Em cũng đàn bà...qua những gian nan
Cố giữ vững mối tình xưa thánh thiện
Trăm năm trọn cho tròn lời khấn nguyện
Một đời ta cố...dẫu có buồn vui...

Em cũng đàn bà...cần lắm anh thôi
Đừng bỏ mặc quên đi lời âu yếm
Năm và tháng em xoè bàn tay đếm
Còn bao nhiêu để anh sẽ cùng em...

Là đàn bà...quanh quẩn nói cùng đêm
Hoa và sương với trăng sao ấp ủ
Cho mộng về bình an trong giấc ngủ
Là anh xưa và những ngày rất xưa...

Là đàn bà...em cũng đàn bà thôi !

                          Trần Mai Ngân

Thứ Ba, 22 tháng 1, 2019

ĐÓN XUÂN - Thơ Trần Mai Ngân


    


ĐÓN XUÂN

Mùa Xuân mây trắng thong dong
Chắp tay chánh niệm xin lòng bình an
Ta bà sinh tử thênh thang
Lạc trong Sắc, Pháp miên man Thinh trần
 
Hương trầm niệm thức thật gần
Nụ cười dung thứ ân cần lên ngôi
Bóng chiều rồi chỉ có tôi
Xuân trong cõi mộng xa xôi trả về
 
Đã bao nhiêu kiếp đường mê
Thực tâm trả hết ủ ê làm gì
Xa xa một đóa từ bi
Nở hoa bát ngát lối đi hương nồng...

                              Trần Mai Ngân 


*Trong bài có nói về LỤC TRẦN của đạo Phật (Sắc trần, Thinh trần, Hương trần, Vị trần, Xúc trần và Pháp trần)

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2019

ĐỪNG TIN - Trần Mai Ngân





    ĐỪNG TIN

    Ngang qua ngôi nhà cũ.
    Ngôi nhà đã sơn lại màu khác và cái cổng sau cũng đã kéo rào bít lại. Nhưng khoảng sân lúc tôi về làm dâu hay ra phơi đồ mỗi sáng vẫn còn đó và chỗ sàn nước tôi ngồi rửa chén vẫn còn đó...
   Tất cả cũ kỹ mấy mươi năm trôi qua mà sao như mới đây. Lòng tôi lúc này cũng như mới đây...
   Tôi thấy rõ tôi một chiều giáp tết đang ngồi rửa một đống chén bát trong trạng thái mơ hồ mỏi mệt và bất chợt tôi ngước lên... thì T đã đứng đó bao giờ nhìn tôi bằng đôi mắt phiền não rưng rưng...         Tôi còn chưa biết phải làm sao... thì T đã quay đi như chạy, như trốn.
   Cũng được thôi, là lỗi của em T ạ...
   Lúc đó tôi không khóc được nữa... vì có lẽ đêm nào nước mắt cũng chảy quanh tôi nên giờ đã cạn... Tôi chỉ thấy những hoa Dâm Bụt đỏ nhoè đi trong nắng chiều yếu ớt!

   Mấy mươi năm... sao tôi lại đi lại con đường này.
   Cô giáo dạy yoga đã chỉ tôi chở cô. Lúc ấy tôi nói nói, cười cười...
   Nhưng về tôi lại khóc. Có phải bây giờ T đã quên rồi và tôi cũng đã phản bội lại tình yêu của tôi ngày đó !
   Chắc vậy, để tôi yêu thương ai khác. Có không ?
   Tình yêu thật sự có không hay nó chỉ là một khoảnh khắc rồi phai nhạt tan theo.
   Đừng nghĩ tình yêu vĩnh cữu, có thật ! Đúng vậy tôi đã không tin từ khi lập bia mộ cho mình ở tuổi 25 !
   Đừng tin !
                                                                       Trần Mai Ngân
                                                                           16-1-2019

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2019

CHEN LẤN TRẦN GIAN - Thơ Trần Mai Ngân


   
                               Nhà thơ Trần Mai Ngân


CHEN LẤN TRẦN GIAN

Mấy mươi năm chen lấn
Chốn trần gian bụi mờ
Ta cứ đợi cứ chờ
Niềm riêng như tuyệt vọng!

Mấy mươi năm nằm mộng
Ta chìm dưới sông mê
Năm tháng vẫn lê thê
Ta gọi ta tỉnh thức

Mấy mươi năm ray rứt
Của một kiếp làm người
Duyên buông tình nín bặt
Môi ta không biết cười...

Mấy mươi năm loay hoay
Ta xa nhau hôm nay
Để tim rưng rức khóc
Để tìm hoài ngày mai

Chốn trần gian ta say
Chẳng khi nào nguôi ngoai
Mấy mươi năm chen lấn
Chốn trần gian ta say!

         Trần Mai Ngân

Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2019

YÊU THƯƠNG VÀ NHÂN ÁI - Thơ Trần Mai Ngân


   
                        Nhà thơ Trần Mai Ngân


YÊU THƯƠNG VÀ NHÂN ÁI

Trong muôn trùng chấp ngã
Ta trở về quán ta
Thoát khỏi mộng mị ngà
Đôi tay tình miên viễn...

Trong phút chốc vô biên
Ở sát na dừng lại
Đôi ta chẳng là hai
Đã hoà chung nhịp thở

Trong cõi lòng rộng mở
Dung thứ và lãng quên
Những ngày chưa đặt tên
Đã vội vàng trăn trối...

Trong sinh tử hôm nay
Như lời nói thoát thai
Trọn đời tôi yêu mãi
Một tiếng nói, hình hài

Trong thiện mỹ cuộc đời
Cho đi và mất được
Cũng xin mãi giữ lời
Yêu thương và nhân ái !

Dẫu tình có thoát thai
Dẫu đời đã nhạt phai.

       Trần Mai Ngân
           3-1-2019

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2019

THÁNG GIÊNG - ANH... / Thơ Trần Mai Ngân


   
                      Nhà thơ Trần Mai Ngân


THÁNG GIÊNG - ANH...

Tháng Giêng về em gửi tặng anh
Lời nồng nàn hạnh phúc
Nghe trái tim thúc giục
Mình hẹn hò đi anh, nha anh!

Tháng Giêng về trời đẹp rất xanh
Và mùa Xuân từ đó
Để nơi em bắt đầu
Yêu anh như thuở còn thanh tân

Tháng Giêng về lòng những bâng khuâng
Ta sẽ đến từ đâu
Để xua đi khoảng cách
Ùa về anh chung đôi nhịp đập...

Tháng Giêng về yêu đến khôn cùng
Em nói bằng tiếng hôn
Bằng đôi tay trọn vẹn
Tháng Giêng hò hẹn quấn chặt nhau

Như dây trầu đắm đuối thân cau
Để mình mãi bên nhau
Để chênh chao chênh chao
Tháng Giêng... tháng Giêng màu tuyệt đỉnh!

                                            Trần Mai Ngân
                                               01/01/2019