BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2020

TẠ TỪ, CẢM TÁC - Thơ Hạ Thái Trần Quốc Phiệt


       
                       Nhà thơ Hạ Thái


Bài thơ định mệnh có tựa đề:

TẠ TỪ

Mai đi rồi đành xa bằng hữu
Chuổi êm đầm ngày trở lại đây
Kỷ niệm đó sẽ còn muôn thuở
Gói tình thân năm tháng đong đầy

Ta vẫn nhớ và thương dĩ vãng
Thuở tuổi hồng hồn trắng tựa bông
Nghe trìu mến niềm vui năm tháng
Cho nhau từ tri kỷ trong lòng

Dẫu trời chuyển lúc mưa khi nắng
Vẫn nước nguồn xuôi một ngành sông
Nên tình thân vun đầy mãi thắm
Mặc thế gian chuyển đổi lăng trầm

Mai đi rồi ngút ngàn xa cách
Đêm buồn dài cô độc chơi vơi
Vẫn điếu thuốc khói luồn ngỏ ngách
Nhả làn bay ngất nghẹn thay lời

Xin giữ mãi chân tình quý mến
Tất cả  gì mình đã cho nhau
Giờ chia tay sẽ nhiều lưu luyến...
Nói chi lời từ biệt thêm đau...!

        Hạ Thái Trần Quốc Phiệt  
                  19/9/1982

(Để kỷ niệm ngày về ĐN với mày... bài thơ ghi nhanh, tùy ý sửa chữ. Chép lại từ bản viết tay, để lại cho vợ chồng Hiếu Lan thay lời từ biệt.)

Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2020

TẠ TỪ - Thơ Phan Quỳ


    


TẠ TỪ

Ta xa rồi em nhé!
Buồn trong đôi mắt trong
Buồn vương chiều lặng lẽ
Tiễn nhau về hư không.

Em đi đường in dấu
Bỗng nhạt nhoà mênh mông
Bỗng im lìm quạnh quẽ
Đơn lẻ một dòng sông.

Ta về tìm cơn gió
Xô dạt một trời mong
Ta về tìm con sóng
Tan đi đời ngóng trông.

Cho ta ngày thơ dại
Cho em buổi thanh xuân
Ơi mỏi mòn hy vọng
Ơi rã rời châu thân.

Ơi em, làn hương mỏng
Vấn vít giữa đường trần
Ơi em, tóc bồng nhẹ
Ru đời đến ngàn năm.

                 Phan Quỳ

Thứ Ba, 28 tháng 1, 2020

RỘN RÀNG XUÂN TẾT - Thơ Văn Thiên Tùng


   


RỘN RÀNG XUÂN TẾT

Chiều tàn đông giá bấc lùa rát rạt
Từng sân ga đông nghịt khách vào ra
Cũng như nhau vì cuộc sống xa nhà
Chẳng hò hẹn nhưng đồng tìm về cội

Từng chuyến tàu hụ còi sang ghi vội
Những chuyến bay nâng cánh rít ầm vang
Bao chuyến xe rời bến nối thành hàng
Đồng chung chuyển đưa người về với tết.

Muôn nẻo đường chằng chịt nào kể hết
Từ rẻo cao cho chí thị thành- thôn
Từ cháu con, bố mẹ đến người thân
khắp đây đó hối hả về tổ ấm…

Tiệc tất niên mâm cổ thật thấm đậm
Nào chuyện đời, chuyện việc... chuyện quê hương
Lìa quê cha đất tổ dạt ngàn phương
Hằn ẩn chứa bao niềm thương nỗi nhớ…

Đây núm ruột tuổi thơ mang máng nợ
Lũy tre làng tháng hạ lẫn mưa đông
Cơn gió Lào hay bão lũ - tố giông
Khi hạn cháy với mưa dầm bấc giá…

Làm sao quên chốn thị thành phố xá
Chật đông người khi xuân Tết cận kề
Súng sính cùng áo quần mới hả hê
Du xuân mới... lắm trò chơi mãn nhãn…

Giao thừa điểm pháo xuân hoa ngời rạng
Khoảnh khắc thiêng liêng năm mới điểm rồi
Lộc xuân mơn… mầm xuân ngát... đất trời
Ngần hoa thắm - bướm vờn... chim lượn hót

Ngày đầu năm nào quần là áo lượt
Rộn câu chúc: "Vạn sự cát tường" thay
"Cầu an khang thịnh vượng - lộc phúc" đầy...
Lão thọ đáo... nhà nhà đều hỷ- hảo...

                           Mai Vân Văn Thiên Tùng 
                                     17/01/2019

Thứ Hai, 20 tháng 1, 2020

ĐIỆP KHÚC GIAO MÙA - Thơ Văn Thiên Tùng


   


ĐIỆP KHÚC GIAO MÙA

Đây điệp khúc làng xưa khởi vụ
Lúc lũ ròng nông chủ thời gian
Vào mùa công việc vô vàn
Chẳng lơi lả nghĩ nào nhàn nhã thân

Xứ đồng ngoại xa gần đều phải
Ruộng cày tơi hoai hoải chờ đây
Bà con đồng quyết ra tay
Dẫu cho rét buốt chẳng ngày nào lơi

Vùng nông cạn kịp thời xuống mạ
Bàu trũng sâu vất vã hề chi
Guồng lùa, nát tát vơi đi
Cá đam, giếc mại… thiếu chi đây nầy…

Từng chiếc dủi đẩy lùa… chơm úp
Người bắt hôi… tay chụp - chân choi
Một công đôi việc rạch ròi
Cạn khô bừa nhuyễn bùn tơi mạ dầm

Bấy ngày nữa tròn năm tết điểm
Việc đồng xong lại chuyển lên đồi
Vườn nhà - cồn cháng rẻo doi
Trĩa bắp, trồng sắn… nơi nơi rộn ràng…

- Kìa nêu phướn phất phơ báo tết
Trai tráng làng dẫu mệt vẫn cam
Đêm ngày tập dợt luyện chăm
Đến ngày thi đấu quyết đem giải về

Phận các ả bộn bề công việc
Nào bánh này… mứt miếc liền tay
Nữ công gia chánh dạn dày
Mâm tất niên cúng đủ đầy vị hương

Các lão cụ đường đường lo chuyện
Tươm tất ngay nhà cửa bàn thờ …
Đường làng ngõ xóm đang chờ
San bùn đổ cát - phát bờ khai quang.

Mọi công việc đàng hoàng đâu đấy
Khắc giao thừa chực sẵn lên đèn
Mâm cơm khấn vái tổ tiên
Cầu mong phúc lộc… bình yên nhà nhà.

Đúng giây phút thiêng liêng chạm ngõ
Tết đến rồi đâu đó râm vang
Niên khai pháo điểm rộn ràng
Đào mai bung cánh cúc vàng song seng.

                      Mai Vân Văn Thiên Tùng
                                 2/01/2019

Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2020

ĐÂU NỤ TÌNH XƯA ! - Thơ Văn Thiên Tùng


   


ĐÂU NỤ TÌNH XƯA !

Con ngõ làng tháng năm chờ cùng đợi
Mỗi hạ sang, thu vãn lẫn đông gầy
Mỗi chiều tàn... lúc hửng nắng… từ đây
Nụ tình ướm... sắc hương ngời tuổi mộng

Nụ tình vương lớn dần theo nhịp sống
Nơi ngõ làng hương loang thắm lối đi
Lời ngầm trao bao ao ước xuân thì
Bởi sắc ấy - bởi hương chiều tim tím

Sắc hương mà mỗi đông tàn xuân chớm
Ôi ! tím yêu thương dìu bước đi về
Tím giản đơn… hòa quyện nét chân quê
Biêng biếc tím… hương chiều… chơi vơi tím

Gió xuân xao quyện hương chiều ngát lịm
Tựa hương tình say đắm độ tròn trăng
Mỗi chiều buông sương xõa… tuyệt diễm Hằng
Ấy nụ tình một thời ta say đắm

Một nụ tình ướm trao trong thầm lặng
Thoáng xuân nao xoan ủ sắc hương nồng
Lắm hạ bừng phượng thắm ước ao mong…
Giờ chỉ mãi… vầng trăng thương và nhớ

Vầng diễm Hằng vốn bên ta từ thuở
Lúng liếng đưa duyên- tủm tỉm môi cười
Háy háy yêu… hay phũng phịu hờn lơi
Đợi nghe tiếng ngọt ngào… thời ấy mới

Chịu nghéo tay… để hòa bình chắp nối…
Bao giao mùa ngần kỷ niệm lên ngôi
Tuổi hồn nhiên khờ khạo vốn qua rồi…
Khi mộng ước chẳng trở thành đôi lứa …

Đâu lối nhỏ dấu yêu tình chất chứa
Những đổi thay có dìu dịu tấc lòng
Ôi! Nụ tình năm tháng ủ ấp mong
Còn đâu nữa! ... Ơi!... vầng trăng kỷ niệm

Một vầng trăng... ta mãi tìm mãi kiếm
Đã vời xa… xa biệt độ sang thu …
Bến bờ nao... đâu đó... vẫn mịt mù
Ôi ! NỤ TÌNH xưa ta hoài mong đợi ...

Mỗi xuân sang...
trong sắc tím- hương nồng

                                Văn Thiên Tùng
                                     08/4/2019

Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019

HỒNG NHAN... - Truyện ngắn của Ngô Hương Thủy




                    HỒNG NHAN... 
                                                        Ngô Hương Thủy 

Sãi không chỉ nổi tiếng với bánh bèo mụ Thí, nem lụi mụ Năm mà Sãi còn được thiên hạ biết đến qua nhan sắc của cô Lý xóm Hậu Kiên. Mấy ông trên Tòa Hành chánh Tỉnh cuối tuần xuống Sãi nhậu thường trầm trồ “Đẹp ác liệt!”; xóm giềng thì thầm “Cha mẹ cú đẻ con tiên”; có mụ đàn bà nhiều chuyện còn xa gần “Biết mô con ai đem bỏ chùa nầy?”
Sãi là một vùng đất thơ mộng hiền hòa nằm bên con sông Vĩnh Định. Không biết thời Chúa Nguyễn Hoàng chọn Quảng Trị làm thủ phủ có bà Phi nào lạc loài trong dân gian không mà con gái Sãi phần lớn nhan sắc thuộc loại trên trung bình. Nổi nhất là gái xóm Hà, gái xóm chợ Cổ Thành … Nhưng tất cả đều thua cô Lý Hậu Kiên. Thấy cô Lý từ xa, gái đẹp đã tìm cách né kèm theo một cái nguýt dài tám thước - nếu đo được-.

GIỌT ĐÔNG TAN - Thơ Văn Thiên Tùng


   


GIỌT ĐÔNG TAN

Từng hạt nắng mây vờn gió thoảng
Bấy hạt sương loáng thoáng sớm chiều
Nắng vàng vén bức mành xiêu
Đắm nhìn trần thế yêu kiều lắm thay

Suốt bấy tháng đêm ngày đông rủ
Gió đùng đùng mây phủ phủ dày
Tầng cao tầng thấp luân thay
Xót vầng dương lẫn trăng gầy vọng mong

Đông tàng đáo hong nồng giấc ngủ
Từng sắc hương ấp ủ thân ngà
Bao ngày ướp nụ ươm hoa
Xuân khai nhụy thắm hương đưa ngát nồng

Lòng lộng giữa tầng không mướt chắc
Nõn nà thân khoe sắc mầm mơn
Lao xao ong bướm lượn vờn
Đó đây muông thú véo von tấu lời

Giọt đông tan đất trời rộng mở
Nguyệt trăng nay trả nhớ trao thương
Từng đêm tỏ dáng ngàn phương
Soi từng góc khuất vén sương tự tình

Bấy canh khép đắm mình hò hẹn
Từng khắc ngày e thẹn chàng ơi!
Bấy vòng nhật dạ chơi vơi
Thiếp chàng chàng thiếp bên đời có nhau.

Giọt đông tan nhân trần say đắm
Hương sắc bung màu thắm lung linh
Thầm ghen nguyệt tỏ trăng xinh
Hề chi tròn khuyết chữ tình nào lơi.

              Mai Vân Văn Thiên Tùng
                         11/01/2019

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2019

TA VÀ NGƯỜI… - Thơ Phan Quỳ


   
                             Nhà thơ Phan Quỳ


TA VÀ NGƯỜI…

Ta yêu người độ lượng,
Người yêu ta từ tâm
Ta vào đời ngơ ngác
Với bước chân tần ngần.

Ta quên đời mỏi mệt,
Người xa cõi trần ai
Đêm không trăng vẫn sáng
Ngày không nắng vẫn vui.

Mùa đi đâu rất vội
Ta không chờ đợi tuổi
Người chẳng biết tháng năm
Trôi qua những thăng trầm.

Ai hay phút tình cờ
Đã đi vào muôn thuở
Ai ngờ những vu vơ
Bỗng trở thành duyên nợ...

                       Phan Quỳ

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2019

CHÂU SA - Nguyễn Thị Giáng Hương


           


                CHÂU SA
                                                  Nguyễn Thị Giáng Hương
              
Châu Sa là nước mắt rơi hay ngọc châu từ trời rơi xuống? Từ ngày ly hôn với chồng Châu Sa cứ thắc mắc với cái tên của mình. Ngày chia tay Hải - chồng nàng - quá buồn khổ Châu Sa mới hỏi mẹ: “Mẹ ơi! Sao ba mẹ đặt tên con là Châu Sa?”
Mẹ nhẹ nhàng giải thích : “Theo ba mẹ nghĩ: Châu Sa là viên ngọc châu từ trời sa xuống.”
Nàng cười buồn: “Thế mà con cứ nghĩ Châu Sa là dòng lệ rơi - châu sa vắn dài - nên đời con mới gian truân thế này”.

ĐỢI ANH NHÉ ! - Thơ Văn Thiên Tùng


   


ĐỢI ANH NHÉ !

Gió se lạnh nắng hanh luồn giá buốt
Mây võ vàng tầng thấp lướt thướt qua
Ánh tà dương ẻo uột quyện bấc lùa
Mình lặng đứng ngắm dòng sông yên ắng

Mặt nước biếc ủ nét đông trầm lắng
Rừng lau xa màu điểm trắng góc trời
Trong bạt ngàn thảm cúc họa mi ơi !
Là cảnh chứng se duyên đồng kết nợ

Giữa đông gầy với hanh chờ nắng vỡ
Bên triền sông rủ bóng ủ sắc màu
Trong vòng tay nồng ấm khắc yêu đầu
Ôi ! nụ ái rót giọt mềm lịm đắng…

Lời đính ước giữa ngần cúc mi trắng
Để rồi mai anh theo bước quân hành
Chặng dường dài dâng hiến tuổi xuân xanh
Nơi đầu sóng canh biên trời Tổ quốc...

Đây biển xanh tô thắm màu quân phục
Những cánh âu trắng rợp nối chân trời
Anh chợt nhớ về em… lắm em ơi !
Khoảnh khắc ấy giữa điệp trùng hoa trắng…

Gửi về em những nụ hôn thầm lặng
Cùng vòng tay nồng ấm buổi yêu đầu
Lời hẹn thề ngầm hứa lúc bên nhau...
Em nhận nhé! Ủ nồng giấc quạnh quẽ  

Đợi nhé em! ngày anh về mình sẽ
Có ngần cúc họa mi điểm sắc chào
Muôn ngàn lời chúc phúc ngọt nhường bao
Đêm tân hôn… Ôi! ngất nồng nụ ái !!!

               Mai Vân Văn Thiên Tùng
                         12/12/2019

NGHĨA TRŨNG ĐÀN - Thơ Văn Thiên Tùng


   


NGHĨA TRŨNG ĐÀN

Lễ tế (1) thường niên Nghĩa Trũng Đàn
Hai lăm tháng Chạp nguyện hồn an
Thương bao mồ quạnh mưa xoi tróc
Xót lắm xương bày lũ xủa tan
Cũng bởi giang san đành bỏ xác
Hay vì đất nước đoạn vùi thân
Ngài Hoàng Hữu Lợi (2) đồng dòng tộc
Quyết khởi công quy lập mộ phần

Quyết khởi công quy lập mộ phần
Ơn người vì nước vốn quên thân
Một đời trận mạc trừ xâm loạn
Bấy lúc binh đao dẹp giặc tan
Nào kể phân tranh thời Trịnh Nguyễn
Hay khi thống nhất thuở Nam an
"Vong hồn vị quốc" đâu nương tựa
Đều được về  đây: "Nghĩa Trũng Đàn".

                 Mai VânVăn Thiên Tùng 
                           10/12/2019

(1) Xuân Thu nhị Kỳ là 25 tháng Chạp và rằm tháng 6
(2) Thuộc Hoàng tộc, làng Bích Khê, Triệu Phong, Quảng Trị.

http://thixaquangtri.gov.vn/Văn-Hóa-Chính-Trị/Nét-văn-hóa-thị-xã-Quảng-Trị/modid/1010/ItemID/58

http://haiquan.quangtri.gov.vn/Default.aspx?tabid=1791db17-9309-47ba-917a-2c6bd07bb713&mid=ea60c2d2-3426-4531-bb20-ab03a17f5135&itemid=23716&page=DetailHQ

Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2019

ĐÔNG VỀ NHỚ NHỮNG ĐÔNG NAO ! - Thơ Văn Thiên Tùng


   


ĐÔNG VỀ NHỚ NHỮNG ĐÔNG NAO !

Mưa đầu đông se se buốt buốt
Gió đầu mùa lướt thướt hanh heo
Nắng cười mưa khóc lần theo
Thương sao! nhớ lắm quê nghèo thuở nao !

Theo chân mẹ cha vào đồi trọc
Những bụi sim trơ gốc ra tay
Hì hục… đào bới cả ngày
Gánh về dự trữ chất đầy gác hiên

Tiết Đại Hàn quả nhiên rét đậm
Công việc đồng nào chậm được đâu
Cấy cày biền bại nông sâu
Chân bùn tay lấm dãi dầu sớm trưa

Bếp than chiều cũng vừa nhúm đỏ
Trâu về chuồng nhai cỏ đằm rơm
Củi hừng hực nựng niêu cơm
Tréc bắp rang nổ lựng thơm gọi mời

Bên chụm kiềng than cời tỏa ấm
Cả nhà đồng quay chụm bên nhau
Cùng mài sắn bột đầy thau
Bánh xèo, bánh ép,… chốc sau có liền…

Cảnh quê xưa dịu hiền đáng mến
Mái tranh chiều quyến luyến bên nhau
Mâm cơm ấm dậm sắc màu
Hương đồng cỏ nội… mắm rau… ấm lòng

Quả củi sim than hồng đượm lửa
Lại gần kề từng bữa bếp đông
Nào quên một thuở cha ông
Lên non bới gộc gánh gồng về xuôi

Những đồi sim tốt tươi mọng quả
Mỗi xuân sang tím bủa trời mây
Hạ qua thu vãn dạn dày
Sim luôn là bạn đong đầy chợ quê…

Mỗi cung tiết đuề huề mỗi sắc
Nụ mầm hoa khỏe chắc pha màu
Thương thay thân gộc dãi dầu
Chắt chiu dinh chất tô màu thế nhân

             Mai Vân - Văn Thiên Tùng
                          25/11/2018

P/s:
“Quê mình những đồi sim bạt ngàn, kéo dài liên đồi rừng các vùng cận sơn như Khe khế, La Vang, Nà Mè cho tới tần vùng cát Sắt ( K4) lên đến vùng Trâm Trái, Ái từ, Cam Lộ đều là những đồi sim ... một màu tím biến đồi theo thời gian từ lúc hừng sáng đến khi chiều tối và nhiệt độ trong ngày nữa nên chuyển từ màu nhạt,tím hồng rồi tím biếc và tím sẫm biếc đan xen các vạt mua dưới nà và mỗi cuối hạ quả sim là nguồn trái cây rừng ưa thích nhất, không thể thiếu ở các chợ quê, chợ tỉnh.
Qua Thu Đông, những gốc sim cội, hay nhưng cây sim già trở thành chất đốt để sưởi ấm qua suốt mùa đông. bởi vì than cui sim rất hừng và củi sim rất đượm.sau cây thanh ngạnh ( màng nghẹng) Nhất là gốc của nó. Và mỗi cuối thu nhà nhà sáng sớm, cơm mo muối tiêu ớt cuốc triêng gánh lên núi đào, bới gốc sim về dự trữ làm củiđốt qua hết Giêng hai”.


                     

           

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2019

TIẾNG NÓI VÀ CHỮ VIẾT CỦA VIỆT NAM - Hoàng Đằng


                
                                    Tác giả Hoàng Đằng


          TIẾNG NÓI VÀ CHỮ VIẾT CỦA VIỆT NAM
                                    (Ngôn ngữ và văn tự)
                                                                               Hoàng Đằng

Thời gian này, có ý kiến trái chiều về việc lấy tên giáo sĩ Francisco De Pina và giáo sĩ Đắc Lộ (Alexandre De Rhodes) đặt tên cho hai con đường nào đó tại Đà Nẵng.
Qua những ý kiến đưa ra, tôi thấy đang có sự lẫn lộn giữa TIẾNG NÓI và CHỮ VIẾT (Ngôn ngữ và văn tự) ngay cả trong giới trí thức.

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2019

TRƯỜNG TRUNG HỌC NGUYỄN HOÀNG, QUÁ TRÌNH HÌNH THÀNH VÀ PHÁT TRIỂN – Lê Hữu Thăng


            
                             Thầy Lê Hữu Thăng


TRƯỜNG TRUNG HỌC NGUYỄN HOÀNG – QUÁ TRÌNH HÌNH THÀNH VÀ PHÁT TRIỂN 
                                                                                  
Dù ngôi trường ngày nay không còn tồn tại về mặt vật chất, nhưng tên tuổi của trường vẫn lưu truyền mãi mãi trong con tim của người dân Quảng Trị - nhất là trong lòng những thế hệ học sinh của ngôi trường được vinh dự mang tên Chúa Tiên. Xin tạ ơn quý vị thân hào nhân sĩ, quý vị phụ huynh học sinh của thập niên 1950 đã có tầm nhìn xa trông rộng, góp nhiều công sức xây dựng nên trường Trung học Nguyễn Hoàng. Xin tạ ơn quý thầy cô giáo đã hy sinh, tận tụy khai sáng trí tuệ, truyền đạt tư tưởng một nền giáo dục “nhân bản, dân tộc và khai phóng” để hàng chục thế hệ học sinh của trường Nguyễn Hoàng được thành danh, thành người hôm nay.
Vừa thoát khỏi ách đô hộ 80 năm của thực dân Pháp, một nạn đói kinh hoàng xảy ra vào cuối năm 1944 đến tháng 5-1945 trên địa bàn các tỉnh từ Quảng Trị trở ra khắp vùng Bắc Bộ, đã giết chết hàng trăm ngàn người dân nước Việt. Xác người chết đói nằm rải rác trên các cánh đồng, trên những nẻo đường thị xã. Tiếp theo là những năm tháng chiến tranh khốc liệt đã hủy diệt môi trường sinh sống, đồng ruộng bỏ hoang, cơ sở cộng đồng, trường học bị bom đạn tàn phá. Trong hoàn cảnh ấy, tháng 9-1952, tiếng trống khai giảng trường Trung học Quảng Trị - tiền thân trường Trung học Nguyễn Hoàng đã vang lên như một giấc mơ huyền thoại của thế kỷ, như một tia sáng nhiệm màu soi đường cho tương lai tuổi trẻ Quảng Trị. Một ngày hội tưng bừng của phụ huynh học sinh và của cả cư dân trong tỉnh.

Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2019

BÊN CHIẾU RƯỢU VỚI VÕ THÌN – Đỗ Tư Nhơn


            
                      Tác giả bài viết  Đỗ Tư Nhơn 


         BÊN CHIẾU RƯỢU VỚI VÕ THÌN
                                                                                        Đỗ Tư Nhơn

Ai đã từng ngồi chung chiếu rượu với Võ Thìn chắc không thể nào quên giọng ngâm thơ hào sảng, đầy tâm huyết của anh. Những câu thơ của Bùi Giáng, Phạm Thiên Thư, Minh Đức Triều Tâm Ảnh, Phan Phụng Thạch… và bằng hữu khi thì bay bổng, lúc thì đằm sâu vào tân tâm can của người đồng cảm đồng điệu mà cuộc đời xô dạt nổi trôi đây đó về gặp lại, cùng ngồi xuống bên nhau quên đi bao nhọc nhằn phiền muộn. Chiếu rượu với Võ Thìn có thể nói là chiếu rượu ân tình tri ngộ.