BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Năm, 10 tháng 9, 2020

NẮNG ẤM QUÊ HƯƠNG - Thơ Nguyên Lạc


   


NẮNG ẤM QUÊ HƯƠNG

1.
Quê hương ơi! Chia đến tôi chút nắng
Đai Ngãi* ơi! Gởi chút ánh lam chiều
Khói đốt đồng mùi rạ thơm quê cũ
Tiếng "bâng khuâng chim vịt kêu chiều" **

Gởi đến tôi hương hoa cau thơm lự
Bao năm rồi tôi nhớ lắm mùi hoa
Tôi nhớ lắm mắt dao cau bén ngọt
Chém tim này và chắc mãi thiên thu!

2.
Thức dậy đi mặt trời xứ lạ
Chiếu rọi tôi đi những tia nắng dù không phải nắng quê hương
(Biết tìm đâu ấm hồng thắm nắng thân thương?)
Cũng đủ chút gì cho giá băng đất khách

Thức dậy đi mặt trời dù xa lạ
Xoá giùm tôi thẫm bạc sương mù
Nơi đất khách sáng nay hồn buốt giá
Tạm ấm lòng dù nắng chẳng màu xưa

Cố nhân ơi! Sáng nay trời xứ lạ
Nắng xứ người sao thay được nắng xưa?
Cố lý ơi! Sáng nay một màu tàn tạ
Nhớ lắm người ơi hoa nắng quê nhà!

3.
Sáng hôm nay chớm thu sao lạnh quá
Sương trắng màu tang vương mắt tha nhân
Thấy gì đâu? Ngoài nhạt nhoà sương lệ
Ôi ... nhớ làm sao màu nắng ấm quê hương!

                                                  Nguyên Lạc

.........

* Đại Ngãi, Long Phú, Hậu Giang quê tôi nằm bên bờ sông Hậu, gần cửa biển.
** Chiều chiều chim vịt kêu chiều/ Bâng khuâng nhớ bạn chín chiều ruột đau - Ca dao

“ĐÃ THUA ĐẤM LẠI CÒN THUA ĐẠP” - Hoàng Đằng


 
                           Tác giả Hoàng Đằng

“ĐÃ THUA ĐẤM LẠI CÒN THUA ĐẠP”
(Mẩu truyện nhỏ hư cấu của Lão Gàn)

Thằng Tèo từ ngoài xóm chạy về. Khuôn mặt trắng trẻo, non choẹt của thằng bé mới mười tuổi loang lổ những vệt nước mắt nước mũi, miệng mếu máo như van nài bố nó để mong có sự an ủi hoặc sự giúp đỡ:
- Ba ơi ba, thằng Độn, con mụ Đĩu, đánh con.

NGÀY HẠNH PHÚC – Thơ Nhã My


     
                                  Nhà thơ Nhã My


1. HÔN PHỐI

Cuối cùng rồi cánh bướm cũng cắn xuống ngực hoa
Gió cuốn mênh mang sương mềm mỏng ướt
Trăng mơ màng soi nửa trời hẹn ước
Hoa bàng hoàng
Lời tình yêu mật ngọt
Trời đất chơi vơi
Ngày cõng bình minh sao trở về quá vội


2- NHAN SẮC

Đã chắc gì lụa mỏng hơn da em
Màu nguyệt bạch của trăng non vừa mới chiếu
Đã chắc gì hương cỏ hoa thơm hơn mái tóc mềm
Đã chắc gì những sắc màu hội họa
Khi người họa sĩ tài hoa dùng để vẽ nên bức tranh tố nữ
Thì màu xanh không bằng mắt em
Màu hồng không sánh được đôi má thẹn thùng ửng thắm
Màu đỏ không mộng bằng màu của đôi môi
Em hiển hiện
 Trong tình yêu của anh
Là dung nhan hoàn mỹ nhứt


3- HẠNH PHÚC

Em xỏa tóc
Đùa mùa xuân gió nhẹ
Anh đêm về
Khẻ động giấc mơ hoang
Ai miên man trong tiếng nhạc thơ
Vòng tay ấm
Cho đông về bớt lạnh
Nghe rất khẽ
Ôi mùa yêu đang chậm
Ôi làn hương ngây ngất thoáng qua
Hương tình yêu vừa nở nụ hoa
Tình không đợi
Nghĩa là tình rất mới
Anh không chờ giữa cuộc đời đau
Em không ngờ tình đến với nhau
Như hạnh phúc bên bờ khát vọng
Em xa lạ
Và anh xa lạ
Hai cuộc đời chia mấy chờ mong
Hai cuộc đời hai nhánh của dòng sông
Bờ hạnh phúc nay nối về một bến

                                              Nhã My 

CÓ MỘT NGÀY DÀI LẮM! - Thơ Vĩnh Thuyên


      
                           Nhà thơ Vĩnh Thuyên


CÓ MỘT NGÀY DÀI LẮM!

Phải chi vén được màn đêm
sẽ hỏi vài điều chưa hỏi
Giữa phố đông người bước chân ngày một...
Có một ngày dài lắm trong tôi

Phải chi thời gian đứng lại
Khi dòng sông không mang số phận
Khi những câu thơ muộn vỗ về
Có một ngày dài hơn mọi ngày

Phải chi đừng đến...để còn kịp quay về
Nghe dòng sông tôi nói
Lời thì thầm buâng quơ...

                                       Vĩnh Thuyên

….

Tên thật: Dương Văn Thạnh
ĐT: 0913955275
Email: duongvnhthuyen@gmail.com
Địa chỉ: 610 QL22B Long thành Nam, Hòa Thành, Tây Ninh

Thứ Tư, 9 tháng 9, 2020

NÓI VỀ THƠ HAY CỦA NGÀN NĂM VĂN HIẾN THĂNG LONG - Phạm Ngọc Thái


                

Nói về thơ hay ở đây, nghĩa là bài thơ đó phải được lưu danh sử sách trong văn hiến của ngàn năm Thăng Long - Thí dụ: cao siêu là KIỀU của đại thi hào Nguyễn Du, thuộc thể tiểu thuyết thơ. Các loại thơ ngắn hay xưa nay, trường cửu với thời gian, như:
Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan (BHTQ) - Làm lẽ, Hồ Xuân Hương - Thu điếu, Nguyễn Khuyến - Thương vợ, Tú Xương - Đây thôn Vỹ Dạ * Mùa xuân chín * Bẽn lẽn, Hàn Mặc Tử - Tràng giang, Huy Cận - Tương tư, Nguyễn Bính - Tương tư chiều, Xuân Diệu - Tranh lõa thể, Bích Khê - Say đi em, Vũ Hoàng Chương - Hai sắc hoa tigôn, TTKH. - Thuyền và biển, Xuân Quỳnh - v.v...

THƠ VUI GỬI BẠN NHẬU - Thơ Nhật Quang


   


THƠ VUI GỬI BẠN NHẬU

Tuổi già nay đã về hưu
Năm, ba ông bạn chiều chiều vui say
Quán cóc vàì chén rượu cay
Một điã thịt chó, ngất ngây cõi lòng

Tuổi già thôi cứ thong dong
Còn sống mấy nỗi, mà mong thứ gì?
Không bận coi cháu thì đi
Gặp nhau nâng chén hả hê…với đời

Nhớ không bỏ dở cuộc chơi
Giả vờ điện thoại, rồi chơi bài chuồn
Nhậu rồi không nói chuyện buồn
Cả chuyện chính trị cũng luôn xa rời

Chỉ kể chuyện tiếu vui cười
Không nên gây hấn chuyện người, chuyện ta
Không được say xỉn, la cà
Tăng hai nổi máu mát-xa, mát gần

Để cho tình bạn càng thân
Một tuần chỉ nhậu một lần nhớ cho
Không được sáng tối hẹn hò
Bà xã biết được lại lo tồn tiền

Mấy lời gởi tới bạn hiền
Tuổi già sức khỏe là tiên trên đời
Giữ sao phong độ tuyệt vời
Đến 90 tuổi vẫn cườì thật tươi.

                                 Nhật Quang

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2020

LẠC GIỮA ĐỜI NHAU... - Thơ Trần Mai Ngân


   


LẠC GIỮA ĐỜI NHAU...

Có bao giờ người hỏi
Mình lạc nhau từ đâu
Giữa mênh mông mộng sầu
Sương khói mờ hư vô...

Từng đêm tôi xây mộ
Bằng câu thơ ướt nhoà
Khóc mối tình ngây ngô
Khóc mối tình ngây ngô...

Có bao giờ người nhớ
Nụ hôn nào rất xưa
Đã rơi rụng xuống đời
Trong giông bão gió mưa...

Chúng ta lạc ban trưa
Đường yêu xa tít tắp
Ngã rẽ hai phương trời
Đưa ta về hai nơi...

Có bao giờ người hỏi
Từ đâu và từ đâu
Tại sao và tại sao
Mất nhau giữa dặm trường...

Hôm nay viết bài thơ
Tặng người chẳng còn vương
Hoa tình bay ngoài cửa
Lạc nhau chốn vô thường...

               Trần Mai Ngân

NHẬN BIẾT CHƯ PHẬT QUA HÌNH DÁNG TƯỢNG THỜ - Đặng Xuân Xuyến

Trích từ VÀO CHÙA LỄ PHẬT - NHỮNG ĐIỀU CẦN BIẾT của Đặng Xuân Xuyến; Nhà xuất bản Văn Hóa Thông Tin 2006


Vào chùa lễ Phật, cho dù ở ngoài đời mỗi người một tâm tính nhưng khi đứng trước Ban thờ Phật, mọi bon chen, toan tính của đời thường dường như không còn nữa mà thay vào đó là những khuôn mặt hướng thiện, những ánh mắt trong sáng, chan chứa niềm tin gửi nơi cửa Phật.

TẢN MẠN ĐÔI ĐIỀU VỀ TRÀ (Kỳ 1) - Nguyên Lạc


      


Lời nói đầu:

Cụ Nguyễn Hiến Lê, thầy tôi, có nói: "Muốn học điều gì thì hãy viết về điều đó". Tôi đã áp dụng câu này khi học về Kinh Dịch, thấy rất có hiệu quả. Nay tôi đang học về thú uống trà, tìm hiểu về trà, tôi cũng sẽ áp dụng điều cụ Nguyễn dạy.

CHIỀU SAY NHỚ HOÀNG - Thơ Hoàng Hương Trang


   
                    “Cảm Đề Túy Ca,” thơ thủ bút của Vũ Hoàng Chương 
             viết tặng Hoàng Hương Trang, đề ngày 16 tháng 6 năm 1972


CHIỀU SAY NHỚ HOÀNG

Kính tặng thi sĩ Vũ Hoàng Chương nhân ngày giỗ thứ 30 – 14 tháng 8 Âm lịch 1976 – 2006

“Biết đâu Hoàng lại gặp Hoàng chiều nay!”(*)
Mới vừa dăm chén đã say
Trong men chếnh choáng nhớ ngày năm xưa
Bút gươm chém lệch đường thơ
Mực đau giấy ảo, kịch hờ thương
Mây Trả gươm cho gió nghiêng vai
Trả thơ cho mộng, trả ngày cho đêm
Kiều Thu, hề! Dẫm gót sen
Mười Hai Tháng Sáu trả men cho tình
Trời một phương, đất một mình
Cảm thông nhân thế cái tình phù du
Tài hoa hệ lụy sa mù Chén vui, hề!
Chén buồn xưa hiện về
Ơi Hoàng, nửa chén si mê
Ơi Hoàng, nửa chén vụng về trao tay
Rượu đây, hề! Ta cứ say
“Biết đâu Hoàng lại chiều nay gặp Hoàng!”

                  Chiều mưa Sài Gòn 10/10/2006
                            Hoàng Hương Trang

(*) Thơ Vũ Hoàng Chương tặng Hoàng Hương Trang cảm đề Túy Ca – 1972

RỪNG LÁ BUÔNG DẤU ẤN MỘT THỜI - Phan Chính


            

Rừng là phải có lá, nhưng với tên gọi Rừng Lá được nhắc đến đã trở thành một địa danh huyền thoại đối với cánh rừng Lá Buông trong thời chiến tranh chống Pháp và Mỹ trên đất Bình Thuận. Con đường quốc lộ 1A từ hướng Phan Thiết (Bình Thuận) vào Sài Gòn sau khi có hiệp định Pa-ri 1973 tương đối thông suốt, nhưng từ cây số 63 (thị trấn Tân Minh - Hàm Tân) đến Ngã ba Ông Đồn (Xuân Lộc) lại gọi tên Rừng Lá. Đồng nghĩa với một địa phận thuộc quyền kiểm soát của lực lượng quân giải phóng. Tính từ Ngã ba Ông Đồn trở ra bắt đầu là căn cứ 1, nếu nói đến những căn cứ lớn thì chỉ có căn cứ 4 thuộc xã Xuân Hòa (Xuân Lộc), căn cứ 5 (sông Giêng - Hàm Tân), căn cứ 6 (sông Dinh - Tân Minh), căn cứ 10 (ngã tư Tân Nghĩa - Sông Phan) và khoảng 2 căn cứ nữa là sát cầu số 37 (Tà Mon - Hàm Thuận Nam)… Có nhiều người không hiểu “căn cứ” là gì nhưng theo cách gọi của hành khách, nhà xe biết ngay địa danh, địa bàn nào. 

MƯA PHỐ CHIỀU - Thơ Tịnh Bình


   


MƯA PHỐ CHIỀU

Còn không chút mưa ngày cũ ?
Về ngang lối ấy giăng mờ
Vờ như tình cờ bất chợt
Dõi tìm hoài niệm câu thơ

Không còn cơn mưa ngày cũ
Buồn lên mắt ướt vu vơ
Phố thả hanh vàng sắc nắng
Tương tư đong đếm mong chờ

Về đâu cơn mưa mùa cũ
Thềm xưa giọt nhớ xanh rêu
Trong mắt bao điều muốn nói
Hoàng hôn vời vợi đăm chiêu

Chạnh lòng chiều nay mưa phố
Ru ta kín nỗi ngậm ngùi
Quán vắng se lòng câu hát
Nhắc gì một thuở chưa nguôi...

                              Tịnh Bình
                              (Tây Ninh)

KHOÁI - Thơ Lê Phước Sinh


    


KHOÁI

Đi dưới Mưa, đạp xe trong Mưa
những ngọn roi dịu dàng, thi nhau quất, điệu tình tứ
sướng tựa mát-xa
cho khuôn mặt sung đẫm tràn đìa
giọt hứng giọt rơi
nhớ thuở ấu thơ cởi truồng lồng nhồng
đuổi nhau té nước
hò reo
bong bóng bên đường chạy thi
sủi bọt
ông Sấm làm trọng tài
chớp lóa hiệu lệnh
Mưa ào
những con chuột lột sủng nước
chẳng ngại nhố nhăng
 còn luyến tiếc
mộng ngày xưa.

                                                Lê Phước Sinh
                                          Ngã 3 Giồng, Hóc Môn

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2020

CHÙA BÁI ĐÍNH, QUẦN THỂ CHÙA LỚN NHẤT ĐÔNG NAM Á - Đặng Xuân Xuyến



Chùa Bái Đính là một quần thể chùa được báo giới tôn vinh là một quần thể chùa lớn nhất Đông Nam Á. thuộc địa phận xã Gia Sinh, huyện Gia Viễn, tỉnh Ninh Bình. Chùa Bái Đính cũng chính là nơi Đinh Tiên Hoàng Đế lập đàn tế trời cầu mưa thuận gió hòa, sau này tiếp tục được vua Quang Trung chọn để làm lễ tế cờ động viên quân sĩ trước khi ra Thăng Long đại phá quân Thanh... Nơi đây nằm ở vùng đất hội tụ đầy đủ yếu tố nhân kiệt theo quan niệm dân gian Việt Nam, đó là đất sinh Vua, sinh Thánh, sinh Thần.

CHIỀU THU PHONG - Thơ Nguyên Lạc


    


CHIỀU THU PHONG

1.
Tiễn người chiều thu phong
Vàng lá rơi... rơi đầy
Dõi trông... mờ... mờ bóng
Hắt hiu buồn nắng phai!

Ta tiễn người ra đi
Chiều thu phong lá bay
Mắt nhòa lời từ biệt
Nhân ảnh tan sương đầy!

Dáng người khuất chân mây
Gió khẽ... tiếng thở dài
Thôi chắc rồi vĩnh biệt
Nhói lòng người có hay?

2.
Chiều vàng lá thu phong
Tiếng thu động trong hồn
Có người đầu sương điểm
Đứng lặng vời thu không!

Chiều lá đổ thu phong
Đầy mắt vời vô vọng
Ra đi là vĩnh biệt
Đã biết rồi sao mong?

3.
Rót thêm một ly đầy
Nhòe mắt hương rượu cay
Chiều thu xưa lá đổ
Tiễn người hay hồn tôi?

Thu phong mây trắng bay
Tà huân tiếng thở dài
Cố nhân? Này ly đắng
Mời bóng ta cùng say!

Chiều tàn... Ly rượu nầy
Rót thêm mời ai đây?
Biệt li chiều thu ấy
Cố say...
Nhưng sao không?!

                  Nguyên Lạc

GIÁNG VÂN, NHỮNG ĐÓA SEN CỦA NÀNG RỪNG RỰC ĐỎ - Nguyễn Đức Tùng


                   
                                Tác giả Nguyễn Đức Tùng


Giáng Vân là một trong những tiếng nói quan trọng của thơ Việt thời hậu chiến, với một ngôn ngữ nhiều hình ảnh, trong những câu thơ trữ tình hàm chứa ý thức xã hội. Được chiếu sáng bởi suy nghĩ lý tính, tứ thơ của chị mạnh mẽ, sắc sảo, đầy tính phản biện, thông minh. Phía sau một phong cách có phần lãng mạn, là một tình cảm sâu sắc, sự quả quyết đầy nữ tính, sự phẫn nộ xã hội, sự tỉnh thức.

Không thể nhìn thấy
Không thể nghe thấy
Những đứa con đang kêu cứu
Không ai cứu con của chúng ta
Và ta chìm xuống
Chìm xuống sớm mai này
Một sớm mai không còn mặt trời
Chúng ta – Những kẻ chưa chết nhưng không còn sống
Không thở, không thể cả vật vã
Kiếp này sang kiếp khác
Đớn hèn,
Tội lỗi,
Nhục nhã
Ăn và uống
Và đói và khát…

SAY GIẤC MƠ MỀM- Thơ Phạm Ngọc Thoa, giọng ngâm Mai Lê


   
                       Nhà thơ Phạm Ngọc Thoa

SAY GIẤC MƠ  MỀM   !

Một lũng nhớ lún sâu chiều Thiên Mụ
Đêm kinh thành nghe gió thở Hương Giang
Em khép nép qua khúc chiều của Huế
Vịn tà huy mà nương lối thu sang

Huế trong em những bàng hoàng xao xuyến
Trăng thượng tuần dõi bóng bước thi nhân
Phá Tam Giang cơn mưa lùa qua chậm
Sau cao tầng biền biệt khách tri âm

Em ngồi đợi nơi cấm thành nắng rám
Anh hững hờ, ướt mắt kẻ tình si
Cầu Trường Tiền sáu vài mười hai nhịp
Nhưng chưa từng rớt hạt lệ chia ly

Em thức trắng với cành thu xứ Huế
Lá là đà vừa chạm giấu chân em
Như cứ ngỡ bước chân anh vừa đến
Cho mùa thu say khướt giấc mơ mềm

                       Phạm Ngọc Thoa
                Fountain Valley, 17/8/2019


       

VIẾT CHO NGÀY THÁNG CŨ - Phan Quỳ

   
           
                                  Tác giả Phan Quỳ

Rồi cũng đến một ngày tất cả đã là kỷ niệm. Rồi cũng sang một hôm mùa hạ về với lòng mình đầy ngẩn ngơ nuối tiếc. Một mùa thu không còn rộn ràng may tà áo mới để cùng tựu trường với bao bạn bè, với các em thân yêu. Màu phượng vĩ màu luyến lưu gợi nhớ, hạt mưa thu sao đong đầy hoài niệm rưng rưng ???
Rồi một lần chia tay cho những ngày thôi không còn ở lại. Con đường xưa thôi hết bóng ai về.
Rồi tất cả chỉ còn trong chuyện kể, rằng ngày xưa ... , cô ... trẻ hơn bây giờ!
Rằng ngày xưa chúng em ngồi chỗ ấy, bao ngày vui rộn rã tuổi ấu thơ.
Rồi cũng đến những sáng mai thênh thang tĩnh lặng. Thời gian mênh mông, không gian tịch nhiên im ắng. Thôi không còn vội vã gấp gáp để kịp giờ. Ta chợt thấy mình lẻ loi trong ngày tháng rộng, bước trên đường bỗng là bước vu vơ.
Rồi đã qua đi bao âu lo trăn trở, mỗi mùa thi em cùng ta tất bật ôn bài, rồi òa vỡ bao lần vui xếp hạng, và nước mắt buồn bã những dở dang!
Rồi đời ta là những lần gặp mặt, em chợt đến chợt thăm không báo trước. Và buồn vui em mang tới mang về. Ta ở lại nhìn em xa song cửa. Đợi mùa sau... em có nhớ đường quê?
Giọt nước mắt trên mi, giọt thầm thì nỗi nhớ. Nỗi nhớ em cùng bảng đen phấn trắng, nhớ quãng đường quen và khung trời hoa nắng. Tuối thơ em và định mệnh của đời ta.
Xin từ giã những hành lang, lớp học. Bước chân xưa, ta đến với bao người. Bước chân nay sao dặm buồn lẻ loi? Tà áo đẹp thôi cũng đành xếp lại. Đến hôm nao ta mặc một ngàỳ vui?
Thôi ta về, em hãy còn ở lại... Một mai em đi, chân có bước ngập ngừng? Em có nhớ những ngày xưa thơ dại, sân trường quen và hình bóng ta không?
Ta gởi em chút tình ta trong gió, đến bên em ta mong thấy em cười. Ta chờ em một ngày em trở lại , về bên ta ríu rít những chuyện vui.
Chuyện ngày xưa chuyện bây giờ muôn nỗi. Líu lo hoài, em gọi mãi cô ơi....

                                                                                Phan Quỳ
                                                                    Những ngày tháng rộng
                                                                               20-8-2014

THƠ THÁNG 9 CỦA NHÓM SÔNG QUÊ - Nguyễn Thị Vĩnh Phước, Phan Thạch Nhân, Nguyễn Thị Liên Hưng




THÁNG CHÍN VỀ

Tháng Chín về mang theo nỗi nhớ
Đã xa rồi, xa quá tuổi hoa niên
Thuở mây trời áo trắng, nắng ngoài hiên
Nón lá nghiêng nghiêng che khung trời mộng
Tháng Chín ngày xưa xa rời viễn vọng
Thả tóc sương nghe khói thoảng qua hồn
Tháng Chín về. Mưa vẫn còn tuôn
Nắng thu lạnh đôi bờ xa ngái
Gió thu ướt lưng chiều hoang hoải
Chở ngày xưa vào nỗi nhớ khôn cùng
Nhớ thầy cô kính mến, bao dung
Nhớ trường lớp, bạn bè… Ôi nhớ!
Tháng Chín về,
Thời gian đi. Lòng ở
Tưởng đâu đây hồi trống tựu trường
Ngước mắt tìm đâu đó chút dư hương
Khung trời cũ
Tháng Chín ơi!
Mấy mươi năm…
“Lá ngoài đường rụng nhiều
và trên không có những đám mây bàng bạc…”

                            Nguyễn Thị Vĩnh Phước