BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Mai Ngân. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Mai Ngân. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 14 tháng 6, 2018

CÓ MỘT NGÀY - Thơ Trần Mai Ngân


        
                   Nhà thơ Trần Mai Ngân


    CÓ MỘT NGÀY

    Có một ngày ta bỗng quạnh hiu
    Ngồi lặng lẽ khi chiều nhạt nắng
    Có một ngày sao ta trống vắng
    Mặc tiếng cười rộn rã quanh ta

    Có một ngày sao chẳng thiết tha
    Và mọi thứ nhoà đi đến tệ
    Có một ngày trái tim ngoại lệ
    Rất hững hờ xa hết đam mê...

    Cứ như thế ta ngồi im chẳng biết
    Mặt trời rơi... đêm trắng cũng oà về!

                                 Trần Mai Ngân

Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2018

TÌNH GIÀ - Thơ Trần Mai Ngân


       
                       Nhà thơ Trần Mai Ngân


 TÌNH GIÀ

  Người ta nói khi già sẽ chán mau
  Em không thế mà càng yêu mãnh liệt
  Những năm tháng đã chứng minh là thiệt
  Trái tim này mình dành để cho nhau

  Dẫu mấy mươi, dẫu tóc đã phai màu
  Ta nhuộm lại xuân thì muôn năm cũ
  Những mộng mơ mà em anh ấp ủ
  Sẽ như hoa như trái chín thơm lừng...

  Kệ thời gian đi đến có vô chừng
  Ta vẫn cạnh để mừng ngày mới đến
  Và mỗi tối chúc nhau bên ngọn nến
  Cháy nồng nàn thơm ngát đóa Quỳnh hoa

  Có sao đâu dẫu tuổi có thêm già
  Ta vẫn thế... nhạt nhoà điều không thể
   Nếu có phải trải qua nhiều dâu bể
   Vẫn hết lòng tha thiết một tình yêu

   Mãi nhớ nghe anh khi có về chiều
   Ta vẫn vậy hết lòng yêu tha thiết !

                               Trần Mai Ngân                                                                                     7-6- 2018

Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2018

ĐẤT NƯỚC - ANH VÀ EM / Thơ Trần Mai Ngân



ĐẤT NƯỚC - ANH VÀ EM

Có những ngày Đất và Nước thật buồn...như hôm nay, như bây giờ...

Đất cằn khô không còn mầu mỡ
Những vạt rừng cây chết hoang vu
Thay màu xanh bằng vàng úa thiên thu
Để mất dấu hẹn hò nhau thăm thẳm

Con sông cạn lặng lờ mệt nhọc
Chảy về đâu, nguồn cội ai tìm
Biển chết rồi, không tiếng - lặng im
Và hò hẹn đã cong nỗi nhớ

Đất và Nước của ta muôn thuở
Cho mọi người, cho cả em- anh
Một tình yêu bất tận màu xanh
Của trời đất, của sông, của biển...

Xin nguyện cầu, ước xin linh hiển
Đất nước vui- đôi lứa lại kề
Để cùng nhau nối lại lời thề
Em và anh - Tình yêu đất nước.

                        Trần Mai Ngân

LẬP LOÈ HOA LỰU ĐỎ... - Trần Mai Ngân


     

     LẬP LOÈ HOA LỰU ĐỎ...
    
     Căn nhà lúc ấy nhỏ và chật chội so với số người ở trên một mét vuông nhưng thật ấm áp và hạnh phúc lúc nào cũng đầy tiếng cười vui...

     Sút tôi trồng duy nhất một cây Lựu ở phía ngoài ô cửa sổ to. Bên ngoài nữa là một khoảng không rộng của một hãng sản xuất nước tương Bông Sen. Cây Lựu không to lớn nhưng dáng rất đẹp cho hoa và trái quanh năm.
     Tôi thích ngồi trên thành của ô cửa đó ngắm trời xanh, mây trắng bay ngang qua bông Lựu đỏ lập loè... Cùng ngồi với tôi có cô Mèo lười cùng tuổi và cùng ngày sinh với tôi mà Sút rất cưng nó !
     Khi tôi đi xa, Sút tôi nhìn cô mèo và nhớ đến tôi. Mắt Sút tôi màu nâu nên đa cảm và mênh mang lắm !
     Sút tôi khỏe mạnh và yêu thuơng chăm lo thật tốt cho gia đình.

     Nhưng cuộc đời khó định đoán ! Cơn bệnh của Sút diễn biến rất nhanh. Để chỉ còn nghe tiếng Sút gọi tên tôi qua điện thoại nghẹn ngào và đứt quãng...

     Mùa Xuân sắp về !
     Tôi nhớ mênh mang về ngôi nhà thân yêu đó. Nhớ cây Lựu đỏ bên ô cửa và cả dáng cô Mèo nằm lim dim...
     Mơ hồ tôi nghe giọng Sút tôi:  Con mèo cùng tuổi với Nị đó ! Nị bao nhiều năm thì nó bao nhiều tuổi...
     Mơ hồ tôi thấy đôi mắt nâu nhìn tôi trìu mến, yêu thương...
     Và thật sự tôi thấy mắt mình đang cay, dòng lệ rơi quanh ! 
     Sút ơi ! Con nhớ người vô hạn !

                                                                        Trần Mai Ngân

Thứ Năm, 31 tháng 5, 2018

ĐỔI THAY... - Thơ Trần Mai Ngân


      
                           Nhà thơ Trần Mai Ngân

   ĐỔI THAY...

   Tất cả rồi sẽ đổi thay !
   Phải không ?
             Cũng như chúng ta...
             Mới hôm qua, chỉ mới hôm qua
             Cùng cười, cùng đùa, ly cà phê thêm ngọt
             Và mắt nhìn thân ái biết là bao
             Mới hôm qua ta ca hát dạt dào
             Và nói huyên thuyên về tình bạn
             Giống như rượu, đắng cay cùng cạn
             Hay ngọt bùi san sẻ cho nhau...

   Tất cả rồi sẽ đổi thay !
   Phải không ?
             Như sáng nay, chỉ một mình
             Trong quán nhỏ, ngồi lặng thinh
             Khói thuốc bay vòng vèo dấu hỏi
             Đâu hôm qua, hôm kia của chúng mình ...

   Tất cả rồi sẽ đổi thay !
   Phải không ?
             Như một lập trình
             Đến và đi. Có và mất
             Dẫu biết thế
             Sao vẫn sầu chất ngất...
   Đến và đi...
   Tất cả đổi thay rồi !!!
                                         TRẦN MAI NGÂN                                                   Tháng 5 - 2016

Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2018

HƯƠNG WHISKY - Thơ Trần Mai Ngân

   
                     Nhà thơ Trần Mai Ngân 



    HƯƠNG WHISKY

    Dỗ tháng Năm nồng hương Whisky
    Rót đầy chia nhau người một ly
    Ta chưa uống mà hồn say khướt
    Mùi mạch nha, mùi cỏ hoa tươi

    Nâng ly có Ve Sầu vạn tuế
    Đời chung riêng mưa nắng phận người
    Cánh bèo trôi con nước bỡn cười
    Sóng sánh đáy là đôi mắt ngọc...

    Nhấm Whisky mồi ngon là tiếng hát
    Thắp sao trời mưa gió không ngưng
    Đọc bài thơ câu chữ ngập ngừng
    Bơi vào mộng - tháng Năm là thật

    Uống cùng nhau... cuộc đời vốn chật
    Mà lòng người thì cứ thênh thang
    Bến nước nào con Sáo sang ngang
    Chẳng về nữa một lần sương khói!

    Tháng Năm , tháng Năm nhiều câu hỏi
    Thôi cạn ly rồi để chia tay
    Hương Whisky ngọt mãi theo hoài
    Thuyền nghiêng ngả. Say. Thuyền nghiêng ngả !

                                                     Trần Mai Ngân
                                                   Tháng Năm 2018




Thứ Tư, 23 tháng 5, 2018

CHỊ - Thơ Trần Mai Ngân


 
                   Nhà thơ Trần Mai Ngân

CHỊ

Chị về chấp nối hoàng hôn lại
Mười năm, mười năm đã mười năm
Đôi mắt lá răm xa xăm lắm
Cứ buồn gì đau đáu bến sông...

Con nước chảy Lục Bình trôi chậm
Chậm mau gì cũng đã xa nhau
Duyên trầu cau chị đà lỡ phụ
Để Hoạ Mi hót mãi trong lồng

Chị về trời mây nước bềnh bồng
Ngồi im không nói cầm bằng không
Vỡ tan từng mảnh tình rơi xuống
Như một người dưng đã hững hờ

Chị về tan tác bến sông mơ
Nhặt cánh Tường Vi mà lệ rơi
Không phải khóc tình ai chia cắt
Mà là chị khóc một bài thơ !

                Trần Mai Ngân
                   23-5-2018



Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2018

CHIÊM BAO TRỌN CUỘC TÌNH - Thơ Trần Mai Ngân

    
                  Nhà thơ Trần Mai Ngân

   CHIÊM BAO TRỌN CUỘC TÌNH

   Nhớ anh dỗ tình theo giấc mộng dài
   Để đêm buồn trăng sao cũng nhạt phai
   Mắt môi này cứ mãi đợi chờ mong
   Một vòng tay khoá chặt đời hư không

   Nhớ anh nhịp tim nói lời thật thà
   Đôi ta chìm đắm cõi tình thiết tha
   Chập chờn như là bướm say cùng hoa
   Nhấp nhô trời mây trắng bay la đà...

   Nhớ anh đôi bàn tay vẽ lối tình
   Dẫu đã muộn màng xin nét bình minh
   Còn đâu đây chút ngọt ngào chắt chiu
   Mong đừng xa cách để rồi quạnh hiu

   Nhớ anh thắp hồn theo giấc mộng dài
   Vàng đá ơi đừng nhạt phai , nhạt phai
   Em sẽ làm loài chim Di bay mãi
   Nghìn năm chỉ để tìm ai, tìm ai !

                                 Trần Mai Ngân
                                     12-5-2018

Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2018

CỎ KHÔ VÀ NGỌN LỬA - Trần Mai Ngân


   
                           Nhà thơ Trần Mai Ngân 

     
   CỎ KHÔ VÀ NGỌN LỬA

   Một người mang vác bao cỏ khô lúc nào cũng sợ sệt và tránh né ngọn lửa, ngọn lửa vô tình hay cố ý nhất định sẽ thiêu rụi bao cỏ khô... khi có thể !
  Thật vậy, lời ái ngữ nói trong tình yêu thương cũng như cỏ khô sẽ bị thiêu rụi đi trong một lần nông nổi thốt ra lời ác khẩu . Thế là còn đâu, tất cả đã cháy tan hoang rồi...
   Những thiện lành trong tâm thiết nghĩ cũng mong manh như cỏ khô dễ bị sự cám dỗ, sai lầm trong cuộc sống là ngọn lữa sẽ hủy diệt đốt cháy...
   Ta phải làm sao để giữ gìn tâm an như bao cỏ khô mong manh này...
   Đặt xuống đi những ham muốn, ước vọng chỉ cho bản thân ta được thoả mãn hạnh phúc.

   Nên nhớ. Có những hạnh phúc mà khi vừa chạm vào đã thấy khổ đau.
   Tôi chỉ nói riêng về tình yêu trong cuộc sống. Khi yêu nhau người ta chỉ luôn muốn có nhau và được nhau một cách trọn vẹn... trong khi tình yêu không là con đường bằng phẳng của hai trái tim, hai tâm hồn. Có khi là duyên lành có khi là ác duyên. Cách chọn lựa duy nhất là chấp nhận vui vẻ và sống tốt hết lòng với tình yêu đó, đã trót !
   Đó cũng là cách đem bao cỏ khô tránh xa ngọn lửa lúc nào cũng chực chờ thiêu rụi...

   Sống chấp nhận và quên đi bản thân nhỏ bé. Ta vì mọi người chung quanh... và ta hạnh phúc khi nhìn họ hạnh phúc.
   Quên ta đi là một điều không dễ nhưng tu tập lâu và quyết tâm sẽ được. Hãy hoá giải tất cả buồn phiền, sự tổn thương.... xem nó nhẹ như áng mây bay đến rồi bay đi, đâu dừng đậu lại.

   Sự nhẹ nhàng và thanh thản từ đây. Tôi cứ vác mang bao cỏ khô an nhiên không sợ hãi vì con đường tôi đi là từ sông ra biển cả... mênh mông của sự chân như an nhiên... không có ngọn lửa nào chực chờ trên đường tôi đã chọn...
    Bạn có cùng tôi không , cùng đi trên con đường bình an để giữ gìn cỏ khô trong tâm luôn đẹp không gì thiêu hủy được... Bạn ơi , hãy tin và đi cùng tôi nhé ! Thân yêu ...

                                                                  Trần Mai Ngân
                                                                      13-5-2018

Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2018

ƠN EM - Thơ Trần Mai Ngân

         
                    Nhà thơ Trần Mai Ngân

      ƠN EM

       Ơn em ngày nắng ngày mưa
       Ơn em tình rót ban trưa thật đầy
       À ơi... ru nhau... ru nhau
       Ơi à... tình trước tình sau ngọt ngào

       Ơn em vội vã về mau
       Mùi hương bỏ lại nghìn sau vẫn còn
       Ơn chiều ngày nắng héo hon
       Khắc ghi hai chữ sắt son tháng ngày

       Ơn em áo mỏng vai gầy
       Tay ta quấn trọn một ngày tình nhân
       Ơi à... môi rất ân cần
       Ơn em... em đã thật gần thật xa

       Ơn em một nét dáng hoa
       Ngát thơm quyến rũ thật thà hồn nhiên
       Ơn em cất giấu ưu phiền
       Mình em giữ lấy giữa miền hư vô !

                                     Trần Mai Ngân
                                        07-5-2018

Thứ Hai, 7 tháng 5, 2018

BAN MÊ CHIỀU - Video clip, thơ Trần Mai Ngân, nhạc Thảo Nguyên.


                   Thơ: Trần Mai Ngân. 
                   Nhạc: Thảo Nguyên.
                   Giọng hát: Quốc Duy.
                   Hòa âm phối khí: Trần Nhàn.


         


              


         


        


              BAN MÊ CHIỀU

              Chiều nay ôi... chiều nay
              Ban Mê buồn quạnh vắng
              Gió đưa lá vàng bay... lá vàng bay...
              Chân bước như là say

              Đường Ban Mê vắng người
              Tôi còn đâu môi cười
              Hoa trắng xoá tâm tư... xoá tâm tư
              Ta mất nhau rồi ư ?

              Chiều nay ôi...chiều nay
              Dấu xưa chừng đã phai
              Buồn đếm những bước dài... những bước dài
              Đâu còn ai... còn ai

              Hoa cà phê Ban Mê
              Thơm em mùi hương cũ
              Thoang thoảng xa và gần... xa và gần
              Tan phai mùa ái ân!

              Có bao giờ trở lại
              Dù Xuân hay Thu, Đông
              Ngày Hạ sao bão giông... sao bão giông
              Tình ơi... tình có không?

                                Sáng Ban Mê, 22-3-2018
                                        Trần Mai Ngân


     
                           Nhà thơ Trần Mai Ngân

Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018

ĐÊM - Thơ Trần Mai Ngân

   
 


   ĐÊM

   Đêm chòng chành nghiêng ngả
   Tiếng buồn rơi hư vô
   Lời kinh trầm khấn tội
   Tôi một kiếp mơ hồ...

   Đêm xào xạc lá rơi
   Hối hả tháng năm đời
   Có không và mất được
   Tôi xa rời cả tôi!

   Đêm chong đèn đêm trắng
   Có ai thức cùng ai
   Não nề tiếng thở dài
   Tôi dỗ mình phôi phai

   Đêm thánh thiện trang đài
   Buông hết rồi thuỵ miên
   Có dáng ai đang thiền
   Tôi sao đành quên tôi!

         Trần Mai Ngân
            03-5-2018

Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018

CÁNH ĐỒNG HOA VÀNG - Trần Mai Ngân


       
                        Tác giả Trần Mai Ngân


  CÁNH ĐỒNG HOA VÀNG

  Cơn đau đã không còn ý nghĩa nữa khi banca đẩy tôi vào phòng mỗ cách ly với người thân. Mọi thứ tôi đã dặn dò xong, cảm ơn xong và tạm biệt xong... Bây giờ trong lúc nằm chờ đến lượt mình phẩu thuật tôi miên man nghĩ về cánh đồng hoa vàng và lời hẹn năm xưa trong giấc Thụy Du.

Thứ Năm, 26 tháng 4, 2018

NGÀY MAI VÔ THƯỜNG LẮM ! - Trần Mai Ngân

      
                      Tác giả Trần Mai Ngân
  
     NGÀY MAI VÔ THƯỜNG LẮM !

     Ngày mai vô thường lắm !

    * Mới đó D cười cười, nói nói... trước khi bye cả nhóm. D còn nheo một con mắt có đuôi thật dài. Đôi mắt lá răm đẹp đã làm cho nhóm đàn ông ngẩn ngơ chìm vào sâu.
   Vậy đó, hai giờ sau thì hay tin D ra đi mãi mãi. D đi một mình lặng lẽ bằng con đường rất cô đơn !

Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2018

CHÚNG MÌNH KHÔNG THUỘC VỀ NHAU - Thơ Trần Mai Ngân


   
                     Nhà thơ Trần Mai Ngân


  CHÚNG MÌNH KHÔNG THUỘC VỀ NHAU

   Đã nói chúng mình không thuộc về nhau
   Thì thôi !  em đừng nên cố gắng nữa
   Đôi dòng nước dập duềnh ta ở giữa
   Giữa bên đời và giữa một mênh mông

   Tôi biết rồi tất cả sẽ hư không
   Nhuốm màu chết của hoàng hôn vắng lặng
   Nhưng tình yêu không thể sao đừng đặng...
   Dẫu biết rằng mình không thuộc về nhau

   Các nhà thơ hay ca ngợi nỗi đau
   Của cuộc tình duyên không thành, trắc trở
   Còn tôi... Tôi chôn sâu vào hơi thở
   Bóng hình em và ngày cũ xa rồi...

   Đã nói tôi em không thuộc về nhau
   Mà sao cứ mãi điên đầu ám ảnh
   Môi kia, mắt kia nỗi buồn sâu thẳm
   Xé toạc không gian ngày tháng thời gian

   Có thuộc về nhau đâu mà gian nan
   Quên đi nhé như bài thơ viết vội
   Rồi Chủ Nhật đến nhà thờ xin tội
   Là Chúa ơi! con phải cố quên người !

   Có thuộc về nhau đâu
   Có thuộc về nhau đâu
   Quên đi nhé, cùng tôi quên đi nhé 
   Đã nói rồi mình không thuộc về nhau !

                                       11-4-2018
                                  Trần Mai Ngân

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2018

TÂY NGUYÊN... EM ĐI TÌM ANH - Thơ Trần Mai Ngân


                Nhà thơ Trần Mai Ngân

  TÂY NGUYÊN... EM ĐI TÌM ANH

   Y-Ben ơi! Em đi tìm anh
   Tây Nguyên chiều nay trời lộng gió
   Cái nắng vàng hoe hoe nỗi nhớ
   Em gọi anh, gọi anh, gọi anh...

   Y-Ben ơi ! tháng ba trời xanh 
   Nhuộm hết tình em rất thật thà
   Trắng xoá cà phê hoa trên rẫy
   Thơm ngát nồng nàn dấu Ban Mê

   Y- Ben! Y-Ben hãy quay về
   Em trách núi cớ chi cao lắm 
   Che khuất anh, che khuất tình em
   Để xa rồi đời sẽ buồn thêm! 

   Y-Ben ơi! Anh có nghe chăng
   Thác Dray Sap tiếng gọi thì thầm
   Lời yêu của em là vĩnh cữu
   Cõi trăm năm... Sê Rêpok ngược dòng ! 

   Chuyến thăm Tây Nguyên 22-3-2018 
                             Trần Mai Ngân

Sêrêpôk - dòng sông chảy ngược...
Không theo qui luật từ cội nguồn xuôi dòng đổ ra biển lớn như các dòng sông khác, dòng sông Sêrêpôk của vùng Tây nguyên lại chảy ngược lên hướng thượng nguồn và sang đất Campuchia

Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2018

ĐÊM LÀ HƯ VÔ - Thơ Trần Mai Ngân



         Tác giả Trần Mai Ngân


   ĐÊM LÀ HƯ VÔ

   Đêm nay mặn đắng vị buồn
   Ghì đêm ôm xiết rồi buông hững hờ
   Vắt tim nhỏ giọt lệ thơ
   Tại sao xa lạ lạnh bờ môi yêu

   Đêm nay sâu lắng hắt hiu
   Muôn trùng gõ nhịp tiêu điều gian nan
   Hoá điên ở giữa trần gian
   Đôi tay bám riết hoang mang ơi... Mình!

   Đêm nay đêm của lặng thinh
   Cuồng si thuở ấy bóng hình nơi đâu
   Dấu tay vết bấu còn sầu
   Ngát trên da thịt một mầu hư vô!

                                   18-3-2018
                               Trần Mai Ngân

Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2018

BUỒN ƠI , TA XIN CHÀO MI... - Trần Mai Ngân



       Tác giả Trần Mai Ngân

       BUỒN ƠI , TA XIN CHÀO MI...

       Có những tháng ngày ta cùng nỗi buồn đồng hành và chịu đựng nhau.
       Những tháng ngày ấy thật dài và đen tối . Ta buông mình rơi sâu xuống vực ảm đạm tưởng chừng như đã tan ra thành từng mảnh vỡ từ khổ đau . Cứ thế, ta lăn trôi theo nỗi buồn dẫn dụ...
       Lúc ấy, ta đã quên mất buổi sáng vẫn luôn còn có bình minh và tiếng chim hót. Không nhớ được những cơn gió nhẹ nhàng ban trưa và hoàng hôn vàng trên tóc khi đến chiều...
       Ta đã quên , quên tất cả để đắm mình trong hơi thở muộn phiền . Nỗi buồn bây giờ như một đam mê, huyền bí làm ta lạc lối đời...
      Cứ thế ta chìm sâu mê muội !
      Đến một lúc, nỗi đau đã đủ , đã đầy... ta như chết đi . Chết đi để rồi hiện sinh lại ở một kiếp khác ngay trong kiếp này...ta thành một con người khác! Ta buông nỗi buồn và xa lánh nó ! Ta quên hết, quên hết!

       Đúng vậy, khi nỗi đau đã đủ đã đầy ta tự khắc sẽ buông ra . Và ta sẽ mỉm cười.
       Nỗi buồn ơi! Vẫy tay chào mi nhé !

                                                                      Ngày 4-3-2018
                                                                      Trần Mai Ngân