BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 16 tháng 9, 2019

CHÙM THƠ THÁNG 9 MÙA THU CỦA TRẦN MAI NGÂN


    


TÔI ÔM TRĂNG NẰM BỆNH...

Đêm tròng trành
Nghiêng khuyết một ánh trăng
Gương mặt người cúi xuống
Chầm chậm... đêm vỡ đôi

Đêm xa xôi
Buốt lạnh sương vai gầy
Vội buông đôi bàn tay
Hương Tường Vy còn thoảng...

Đêm lặng yên
Tôi ôm trăng nằm bệnh
Nóng hâm hấp... lạnh run
Mê sảng gọi tên người
Thoáng nụ cười rất xưa !

            Trung Thu 2019
            Trần Mai Ngân

MỘNG ƯỚC - Thơ Phan Quỳ


   
                   Tác giả Phan Quỳ


MỘNG ƯỚC

Em mơ
câu kinh tình yêu
về trên môi người.
Một sáng mai thức dậy
mùa gió chướng
đã qua.
Và hoa cỏ bên ta
cùng mộng ước.

Em mơ
một làn tóc mượt
quấn quýt bên đời
líu lo
đàn chim sẻ
trước hiên nhà
một buổi sớm
hồng tươi
quên đi mọi triền phược
đời người...

Em mơ những trái tim
nhân ái
biết thương đời
thương người
biết quên đi cái tôi
quá nhiều
để bù đắp
dấu yêu.

Em mơ những vòng tay
rộng mở
để chở che
phận người
điêu linh
để san sẻ
chân tình.

Em mơ những đám mây
thanh thản
về trên bầu trời
trong mắt em
êm đềm
mỗi sáng mai lên
và những giọt nước mắt
muộn phiền
sẽ không còn rơi
trên đôi má
nhạt nhoà
theo năm tháng
triền miên...

Phan Quỳ

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2019

KỶ NIỆM SÂN TRƯỜNG - Thơ Văn Thiên Tùng


       
                    Nhà thơ Văn Thiên Tùng


KỶ NIỆM SÂN TRƯỜNG

(Viết tặng các bạn CHS. Liên trường Quảng Trị
nhân ngày khai trường năm xửa, năm xưa)

Còn chút nắng hao hao mùa thu cũ
Thuở nảo nao vốn vào tuổi mười ba
Chân lẹ làng theo từng bước chân cha
Tưng hửng sớm lúc gà chưa gáy sáng

Bùn sục sạo chân trần thoăn thoắt ráng
Chặt tay cha cố nhón gót bươn theo
Con đường đất - lắt lẻo lại ngoằn nghoèo
Thân nhỏ bé trợt trơn hoài… chẳng ớn

Vượt dặm quê… đây rồi con đường lớn
Nhựa đá lèn sạch sẽ khác thôn làng
Chốn tỉnh thành lắm đường tắt - lối ngang
Tay cha chỉ… sắp đến rồi con ạ !

Đây ngôi trường với mình thật mới lạ
Cổng -  tường cao vây kín tứ phía rào
Chân thập thùi theo cửa phụ đi vào
Sân trường rộng - cột cờ cao chót vót…

Đứng vào hàng thầy gọi tên lảnh lót
Tiếng dạ thưa… nhỏ nhẹ bước qua hàng
Từng đôi mắt ngơ ngác tiến dần san
Phân định lớp trước giờ khắc khai giảng

Trước sân cờ tiếng thầy hô rang rảng
Lớp trước sau nghiêm nghị hát quốc ca
Ngày mười lăm - tháng chín mỗi năm là
Ba hồi trống điểm khắc niên học tới…

Vậy là mình bước vào cấp học mới
Bao ngại ngùng - lạ lẫm bủa vây ta
Không gian trường khác hẳn chốn quê nhà
Vào lớp học… ôi chao !  Gì cũng lạ…

Thấm thoắt thế… ngốn dần bao mùa hạ
Bấy niên hè - tiếp nối bấy tựu trường
Bao cánh hồng phượng rủ bấy lần thương
Giờ đến lúc vẫy tay chào tạm biệt…

………
Sang trường đời… ngần kỷ niệm hằn in
Nhớ chi lạ tháng năm hồng tuổi mộng
Khi nắng thu điểm nhắc… khắc thu nao ! …

                     Mai Vân Văn Thiên Tùng
                               13/9/ 2019  

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2019

MIÊN MAN CUỘC NGƯỜI - Thơ Lê Văn Trung


       


MIÊN MAN CUỘC NGƯỜI

Tôi đứng gọi bên bờ sông dĩ vãng
Mà thuyền xưa, đành đoạn, chẳng quay về
Con sóng cuốn vào triền lau bãi cạn
Xót đau từng hạt cát bến sông quê

Em có nghe giữa vô cùng tịch lặng
Một lời đau chìm tận đáy sông buồn
Em có thấy giữa trùng trùng hoang vắng
Một bàn tay vẫy mãi giữa trời không

Thôi hố thẳm, đã đành là hố thẳm
Mà hư vô nào định nghĩa sinh tồn
Tôi đứng gọi bên bờ sông dĩ vãng
Lời vô âm vang tận cõi vô cùng

Rồi một ngày, tôi không còn ở lại
Trần gian ơi hoa vẫn nở bên người
Rồi một ngày thuyền xưa trôi đi mãi
Thì dòng sông muôn thuở vẫn đầy vơi

Rồi một ngày tôi quay về bến cũ
Nhận ra mình lạc lỏng giữa nhân gian
Thì dòng sông vẫn bên bồi bên lỡ
Tình chỉ là cơn sóng vỗ miên man.

                               Lê Văn Trung

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2019

VỀ LẠI KHÚC SÔNG QUÊ - Thơ Đoàn Giang Đông


        
         Nhà thơ Đoàn Giang Đông


VỀ LẠI KHÚC SÔNG QUÊ

Tôi lại về nơi khúc sông này
Khúc sông đã cùng tôi ngày ấy
Tuổi hai mươi rũ nợ sách đèn
Nghe đất nước nặng mùi chinh chiến

Tôi còn nhớ đêm ngày trên bến
Những cơn đò qua lại trên sông
Phía xa kia nghe vang tiếng súng
Cùng đoàn người lánh nạn đạn bom

Tôi ngày đó cùng bao đồng lứa
Gác lại ước mơ. Xa mái trường Yêu
Thương con chim tìm về đồng lúa
Để khúc sông còn lại ánh giang chiều

Tôi những lúc đêm về trăng sáng
Bên kia sông nhìn ngọn đèn dầu
Những ngọn đèn dẫu thua màu pháo sáng
Nhưng một thời đã nghiên bút canh thâu

Tôi sáng nay trở về khúc sông cũ
Và cố tìm dấu vết của bến sông
Không còn nữa khiến lòng tôi thương nhớ
Tiếc những ngày xưa ấy tuổi xuân hồng!!!

                                   Đoàn Giang Đông

(Viết tại khúc sông ở xóm Rào Hạ, làng Đâu Kênh, xã Triệu Long... Chiều 30 /6 /2019)

Thứ Ba, 10 tháng 9, 2019

49 NGÀY CỦA CON - Thơ Phạm Ngọc Thái


       
                    Phạm Ngọc Bảo
               (7.3.1992 - 22.7.2019)


49 NGÀY CỦA CON

49 ngày rồi đó, con yêu !
Đời con nào hưởng đã bao nhiêu ?
Lòng cha những nuối thương con trẻ
Thân già ngày tháng bước liêu xiêu

Cha lại ngồi đây ngẫm sự đời ?
Bảy mươi xuân lẻ của cha rồi
Dẫu từng nếm trải bao đau đớn
Vẫn bàng hoàng khi con chết, con ơi !

Con người sướng, khổ trong Cõi Thế
Thảy đều muốn sống để sinh con
Cha, mẹ vui mừng trông con lớn
Ai ngờ sắp khuất lại héo hon

Con đi để lại hận cho cha
Trút thêm gánh nặng, xuống thân già
Đêm ngày cha sống trong khắc khoải
Nửa hồn thao thức, nửa hồn ma

Ngẫm mãi mà không thể trả lời ?
Bởi chăng tất cả đã mất rồi...
Thôi ! Mong hồn con mau siêu thoát
Tâm này, trí quyết cứu con thôi !

49 ngày rồi đó, con ơi !
Nước mắt cha rơi ngập cuộc đời
Phù hộ cho cha dồn tài, sức
Đưa tuổi tên con đến chân trời

Kiếp này con lỡ mang phận ngắn
Nhưng sẽ thỏa nguyền các kiếp sau
Còn được người thương, nhân gian mến
Đời chỉ hơn nhau "cái danh lâu..."

Hàn Mặc Tử chết năm 28 tuổi
Đến giờ ai nhắc nỗi khổ đâu ?
Mà danh Ông mãi vào bất tử !
Tài Nhân nghiên cứu... Sử xanh nêu...

Con vốn chỉ mang kiếp bình thường
Tiếng thơm ngang ngửa bậc phi thường
Đời như viên ngọc, danh truyền mãi
Mấy ai được thế giữa quê hương ?

Cha viết bài thơ để cúng con
Lòng già sau, trước tựa thái sơn
Cha thề còn sống trong trời đất
Dù chút hơi tàn vẫn cứu con !

                  Phạm Ngọc Thái
                       8.9.2019

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2019

CHÙM THƠ QUANG TUYẾT


   
      Nhà thơ Quang Tuyết


LỤC BÁT THƯƠNG EM

Thương em phận bạc hồng nhan
Chưa vui hạnh phúc lệ tràn đẫm mi
Tuổi mơ vừa thắm xuân thì
Xum xoe áo mới vu quy pháo hồng

Vội vàng chi? Vội sang sông
Buông xuôi số phận theo dòng đục trong
Áo nhàu hương phấn gió đông
Trách gì nhau hỡi mà phong kín đời

Thương em
Chỉ biết - thương vời
Có - không em nhỉ? bến đời neo duyên
Sắt se câu lý chim quyên
Để thương để nhớ lời nguyền mai sau

Để rồi con sáo ngoài rào
Sang sông lạc lối phương nào tìm nhau
Thương em từng sợi tóc sâu
Nửa màu sương tuyết nửa nâu tuổi buồn

Ru tình nghĩa - Nợ tròn vuông
Dù là cánh mỏng bên đường tương giao
Gió mưa không úa màu đào
Thương em - Tình muộn
Ra sao cũng đành...

MONG SAO ÁP THẤP CHÓNG TAN …! - Thơ Văn Thiên Tùng


   


MONG SAO ÁP THẤP CHÓNG TAN* …!

Mưa rả rích hạt vơi hạt nhặt
Gió rì rào lay lắt vần mây
Những điều gì đến nữa đây
Chớ đừng như những tháng ngày hạ vơi

Nắng lửa thiêu đất trời bỏng cháy
Nước kiệt dòng đâu đấy cạn khô
Nguồn gềnh thác đập đáy trơ
Cỏ cây khát nước xác xơ đợi chờ

Tháng sáu về mong nhờ thu ẩm
Thèm giọt ngâu tưới tẩm thế trần
Tưởng rằng tiết khí tới gần
Mưa hòa gió thuận mây vần nắng xao

Có ngờ đâu ào ào sóng gió
Áp thấp vần sau đó bão vô
Từng cơn đổ bộ vào bờ
Thượng nguồn lũ quét đồi trơ bãi bồi

Tình nhân thế bao nơi khốn đốn
Thiên đà gieo chẳng chốn nương thân
Mới qua thu đã bao lần
Bốn cơn bão tới bấy phần lụy bi

Bắc - Tây Bắc chẳng khi nào ngớt
Bấy hoàn lưu tiếp rớt xuống đây
Trung bộ đồng cảnh vạ lây
Lũ lùa lốc cuốn bấy ngày khổ thay

Ôi ! Thiên họa… đọa đày nhân thế
Cứ đùng đùng đâu kể nguồn cơn
Kéo mưa đẩy gió trút hờn
Biển đông sóng dậy từng cơn bão gầm

Bấy ngày rày ì - ầm sấm gió
Áp Thấp đôi vần võ ngoài khơi
Mong rằng bão tố vơi vơi
Đừng gây thêm lắm cảnh đời tang thương.

                        Mai Vân Văn Thiên Tùng
                                    04/9/2019

* Áp thấp kép nguy cơ hình thành cơn bão số 5 hướng đổ bộ vào Trị - Thiên hoặc Đà Nẵng.Nhưng sau đó nó đồng quay lưng ra lại biển Đông.

CHÙM THƠ KHÓC CON (2) - Thơ Phạm Ngọc Thái


       
                    Phạm Ngọc Bảo
               (7.3.1992 - 22.7.2019)


RU CON
                              
Muốn nhắn nhủ gì với cha không ?
Giữa trời đất rộng, gió mênh mông
Không sao ngăn được dòng nước mắt
Xót đứa con trai sụp đáy lòng.

Đã mấy mươi ngày, con đi xa    (*)
Hỡi ôi ! Vũ trụ vẫn bao la
Ngẩn ngơ bố tưởng không chỗ đứng
Còn bao nhiêu việc phải cần cha ?

Nên đành gắng sống đó, thôi con !
Lo cho đầy nghĩa chốn trần gian
Thêm việc dìu con vào Đất Thánh
Sống mãi cùng cha với nước non.

Coi con đã trọn bổn phận rồi
Hãy đi thanh thản nhé, con ơi !
Quan Âm rước con về ở tạm
Đợi lúc cha lên... xếp chỗ ngồi...

Từ nhỏ con có đôi tai Phật
Họ hàng thường hay nói đùa chơi
Ai ngờ Thánh đón con đi thật
Nay con cũng đã hết kiếp người.

Sống đây mà bố ngỡ chiêm bao
Lòng cha xâu xé... chửa hết đau...
Chỉ tiếc cõi người con ngắn quá
Đang tuổi xuân xanh, hồn bay cao

Viết mấy dòng thơ mặc máu trào
Con nghe tiếng mẹ võng ru theo
Cha dắt con đi như hồi nhỏ
Sang đền Quán Thánh thắp hương kêu...

                                 Phạm Ngọc Thái
                                       31.7.2019

  (*) Sửa "mấy mươi ngày" là để thời gian con mất hợp với khi đăng. Còn lúc viết bài thơ này, con mới đi được đúng 9 ngày.

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2019

THU LẠNH, ĐỢI NGÂU - Thơ Đặng Xuân Xuyến


        
      Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


THU LẠNH

Người đã đi rồi, đi quá xa
Bỏ ta ở lại với quê nhà
Hôm nay về lại thăm làng Đá
Ngơ ngẩn chiều tà ta với ta…

Giếng nước còn trong, bậc đã rêu
Chênh chao chiều vọng tiếng cu gù
Tháng chín thôi mà... sao đã lạn
Thu vàng vồi vội rải nắng hanh.

Ừ, trách gì đâu, chỉ nhớ thôi
Người đi thì cũng đã đi rồ
Nào ai biết được duyên mà đợ
Mây tím lưng trời, thôi, cũng thôi.

Hà Nội, chiều 20.10.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN


   

ĐỢI NGÂU
(Tặng út Hiền)

Nghiêng vành nón
giấu buồn theo sóng gợn

Đã Ngâu đâu
mà rưng rức chân cầu

Ngoái đầu lại
bụi bạc màu hoa cải

Trăng rủ buồn
vàng võ ngón tay thon.

Hà Nội, 08 tháng 08.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

THU ĐẾN - Thơ Đoàn Giang Đông


        
         Nhà thơ Đoàn Giang Đông


THU ĐẾN

Thu đã đến rồi có phải không?
Sao còn nghe nắng Hạ hoa nồng
Nghe con chim hót sau vườn chuối
Trốn nắng lâu rồi cứ ngóng trông

Ừ thì chắc vậy tối hôm qua
Tôi đã nằm nghe tiếng vạc xa
Nghe tiếng ai về trong giấc ngủ
Như lời êm ái khúc tình ca

Còn em nắng Hạ vương vào mắt
Cháy cả vành môi những tháng ngày
Em có mơ Chiều Thu gió đến?
Để làm mát lại giấc nồng say

Còn tôi thì vẫn bên sông vắng
Ngắm nước sông trôi nhớ nắng Hè
Nhớ buổi gặp em nơi cuối phố
Chiều tàn đêm xuống đợi sương về

Ồ kìa Thu Đẹp đến rồi em
Cứ để Hồn Lâng dưới bức rèm
Cho kẻ Rồng Mơ về chốn cũ
Nằm nghe Thu Động mãi đêm đêm

                        Đoàn Giang Đông
                           Đầu Thu 2019

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2019

BÂY GIỜ THÁNG MẤY? -Thơ Phan Thạch Nhân


       
                   Tác giả Phan Thạch Nhân


BÂY GIỜ THÁNG MẤY?

Này em! Bây giờ tháng mấy?
Mà nghe hơi lạnh đêm về
Đi qua thời gian ta thấy
Đường trần như một cơn mê
Bên đời, quán cốc cà phê
Lá rơi bay lượn quanh lề
Ta nghe niềm đau trong lá
Thu về bóng rũ lê thê.

Này em! Có nghe thu tàn
Chiều hoang lạnh lùng bến lạ
Ta vương nỗi niềm của đá
Âm thầm nhẹ gót chân qua
Thấm thoát đi qua mùa mưa
Dốc đời gập ghềnh bỡ ngỡ
Tưởng chừng hụt hơi tắt thở
Nắng thu loang lổ bên thềm.

Này em! Sương rơi khắp phố
Gió lạnh rùng mình, thiết tha
Ta mơ tìm về tuổi nhỏ
Đam mê lứa tuổi học trò
Ta mơ mực tím đầy tay
Vô tư lọ lem trên áo
Ta mê áo trắng thơ ngây
Thiên thu màu tím hiền hoà
Tiếng trống trường xưa năm ấy
Sách đèn ngày đó chưa xa.

Này em! Cúc vàng trước ngõ
Xinh như màu áo em thơ
Lung linh nhẹ nhàng theo gió
Bướm ong tung cánh vỡn vờ
Thời gian thu tàn mấy bận
Áo xưa phai nhạt mấy màu
Sang sông mưa buồn tắt nắng
Đến mùa ngồi nhớ thương nhau.

Chia tay thu vàng đi nhé!
Sương mù phủ lối lưa thưa
Nắng vàng đong đưa sót lại
Vương buồn man mác thềm xưa
Thu đi vương sầu tê tái
Tìm về nơi chốn thiên thai
Mi cong u buồn khép lại
Sương đêm giá buốt canh dài.

                       21/8/2019
                 Phan Thạch Nhân