BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tịnh Bình. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tịnh Bình. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 15 tháng 12, 2023

NỤ CƯỜI NẮNG MỚI – Thơ Tịnh Bình


  


NỤ CƯỜI NẮNG MỚI
 
Uốn cong lời chim ban sớm
Nghiêng nghiêng một vạt tre già
Gió lá bâng khuâng hòa quyện
Trong mường tượng nỗi quê xa
 
Chìm trong mùa đông buốt giá
Mù sương hay khói chập chờn
Ô cửa ban mai ùa đến
Nụ cười nắng mới tơ non
 
Chuông gió treo ngoài hiên lạnh
Khẽ khàng đôi nhịp bâng quơ
Chợt nghe thẳm sâu miền nhớ
Dư hương mùa cũ dại khờ
 
Lối rêu bao mùa trăng đợi
Quê nhà niềm nỗi thiên di
Mái ngói bầy chim sẻ nhỏ
Âm thầm vỗ cánh bay đi...
 
                     TỊNH BÌNH
                        (Tây Ninh)

Thứ Sáu, 8 tháng 12, 2023

TẢN MẠN THÁNG 12 – Thơ Tịnh Bình


  
          Nhà thơ Tịnh Bình
 

TẢN MẠN THÁNG 12
 
Đìu hiu lịch mỏng bàn tay gió
Cạn ngày tàn bỏ ngỏ niềm chi
Miền thương phai bước chân đi
Hoa vàng trước ngõ sầu gì rưng rưng
 
Ngược năm tháng lưng chừng tưởng tiếc
Mùa thiên di mải miết bên trời
Đông hờn xác lá khô rơi
Khói sương buốt nẻo đầy vơi lệ lòng
 
Nhặt câu chữ đôi dòng tản mạn
Khúc biệt hành bình thản sớm mai
Trăng khuya đối mộng canh dài
Người bên song vắng u hoài tịch liêu
 
Người thôi nhớ quên yêu mấy bận
Gợi chút gì sâu lắng hồn ta
Gió đông se sắt thịt da
Mịt mờ tâm tưởng nhạt nhòa bóng ai...
 
                                         Tịnh Bình
                                         (Tây Ninh)

Thứ Hai, 4 tháng 12, 2023

KHÚC CUỐI – Thơ Tịnh Bình


  


KHÚC CUỐI
 
Mảnh gương trăng lấp ló
Sao không nói gì để mặc chiều đi...?
 
Giấc mơ trôi trôi vô định
Khum tay không kịp vớt nữa rồi
Ai gỡ vành trăng neo tóc rối
Để cả đêm dài xô nghiêng
 
Biết mình không thể nấp vào bình yên
Cơn sóng đời ầm ào chộn rộn
Bãi cát trắng chỉ là nơi bàn chân tạm dừng nghỉ mệt
Một bóng cây vỗ về qua cơn say nắng
Hành trình mải miết
Rồi phải tiếp tục đi...
 
Hỡi cánh hoa thiêm thiếp trong vườn sáng nay
Biết nói gì đây
Khi héo úa gọi tên mình
Rồi bao lâu phải rơi
Ta chợt thương nức nở cuộc người
Những chia ly đắng chát
 
Sao không níu được gì hỡi trống rỗng bủa vây
Hơi thở lặng im giữa trùng trùng huyên náo
Người nhìn người trong dư lệ mờ hoen
Biết trăn trối gì đây
Nhặt tiếng chim lên cơn hen ngày vội
Giấu vào phong phanh lồng ngực
Nơi buồng tim đang hấp hối nhịp tàn...
 
                                           Tịnh Bình
                                          (Tây Ninh)

Thứ Năm, 30 tháng 11, 2023

TRÊN HÀNH TRÌNH THỜI GIAN – Thơ Tịnh Bình


        

 
TRÊN HÀNH TRÌNH THỜI GIAN
 
Sẽ gợi lại miên man hồi ức
Khi vô tình gặp bầu trời màu xanh trứng sáo
Giấc mơ tách vỏ ra ràng
Cánh diều tuổi thơ những chiều thơm nắng
 
Ngày và đêm
Cô độc đã trở thành người bạn
Ta không còn ấu thơ để vô tư cười khóc
Khu vườn đầy nắng mai và tiếng chim chợt thành một điều hiển nhiên quen thuộc nhàm chán
Bình lặng hay không còn bình lặng nữa rồi?
 
Biết sẽ không trở lại
Người ra đi và đi mãi
Và một ngày nào đó ta cũng thế
Chẳng có gì xáo trộn
Hỡi dòng chảy miên man bất tận
Cảm ơn mây trời đã cho loài chim mượn đường bay
 
Ôm nắng ca dao, bầy mưa cổ tích
Những câu thơ rơi rụng đường trời
Hỡi cánh cò cánh vạc
Thênh thang trên hành trình thời gian
Ta là một dấu chấm nhỏ
Đậm nhạt vệt sắc màu...
 
                                                                  Tịnh Bình
                                                                  (Tây Ninh)

Thứ Tư, 29 tháng 11, 2023

MÙA GIÓ CHƯỚNG, NẮNG ẤM ĐẦU ĐÔNG – Thơ Tịnh Bình


    
              Nhà thơ Tịnh Bình


MÙA GIÓ CHƯỚNG
 
Men chiều lam khói cong cong
Chợt nghe gió chướng mùa đông đang về
Đồng xanh chấm trắng cò quê
Liêu xiêu dáng mẹ triền đê tảo tần
 
Chạm mùa gió cũ bâng khuâng
Chân cầu sóng gợn tình bần chát chua
Vàng sông điên điển ban trưa
Thương ai nón lá nắng mưa qua cầu
 
Đắng môi ngọt dạ sầu đâu
Nước trong leo lẻo tình đầu chưa phai
Phất phơ lau sậy vì ai ?
Trở mùa chướng gió rét ngày sang đêm
 
Chưa nghe ấm áp buồng tim
Cành khô rơi một tiếng chim năm nào
Ngỡ như thức dậy chiêm bao
Ta cùng với gió cồn cào âm xưa...
 

Thứ Năm, 16 tháng 11, 2023

TRĂNG VÔ PHIỀN – Thơ Tịnh Bình


  


TRĂNG VÔ PHIỀN
 
Ta về bạn với cùng ta
Chợt nghe cây cỏ lá hoa mỉm cười
Cùng nhau ngồi xuống thảnh thơi
Thong dong rót tách trà mời gió trăng
 
Ta về giặt áo rửa chân
Bao năm nhuốm bụi phong trần thế gian
Cúi nhìn mây trắng thênh thang
Sông xưa in bóng lỡ làng đục trong
 
Ta về gió lặng thuyền không
Hành trang nửa mảnh trăng cong nhu mì
Lửa lòng nhàn nhạt sân si
Niệm tâm từng niệm A Di nhiệm mầu
 
Ta về quên hết bể dâu
Sớm nghe chim hót đôi câu thật hiền
Chiều nghe nắng xuống bình yên
Trăng xa tỏa ánh vô phiền chiếu soi...
 
                                        Tịnh Bình
                                        (Tây Ninh)

Thứ Năm, 9 tháng 11, 2023

VỚI BỨC TRANH SEN – Thơ Tịnh Bình


   


VỚI BỨC TRANH SEN
 
Bất động im lìm...
Chẳng lụy bùn tanh tưởi
Hoa sen giấy trên tường
Vẫn mầu nhiệm từ bi
 
Cúi mặt là hoàng hôn
Màu tịch dương huyền tích
Biển sóng sánh hải triều
Thầm thì lời hoa đá nở
 
Dư âm hồi chuông sớm
Bản tụng ca ban mai thanh tân
Người kịp lối về tỉnh thức?
 
Thương sen gương hồ
Thương súng mặt ao
Thương hoa chỉ một lần nở
Thương ta gần cạn kiếp tàn
Hoa sen giấy ngàn năm vẫn nở
Bức tranh trên tường
Thiếu nữ mãi đôi mươi...
 
                    Tịnh Bình
                   (Tây Ninh)
 

Thứ Ba, 7 tháng 11, 2023

VỀ XUÔI MƯA NGUỒN – Thơ Tịnh Bình


    
               Nhà thơ Tịnh Bình

 
VỀ XUÔI MƯA NGUỒN
 
Loanh quanh mấy bận trầm luân
Gương xưa đã vướng bụi trần mấy khi
Dùng dằng lúc ở khi đi
Bèo mây sum họp chia ly lại buồn
 
Ái hà càng buộc càng vương
Người thương kẻ ghét chung đường sánh vai
Mờ mờ nhân ảnh tỉnh say
Cùng chung một giấc mộng dài vô minh
 
Nghiệp đeo như bóng theo hình
Xuôi tay nhắm mắt giật mình tỉnh ra
Đâu là bản thể hỡi ta
Trời xanh hoa lá giao hòa nước mây
 
Bồ Đề nào thấy bóng cây
Gương trong đâu nhọc bởi tay người chùi
Bận lòng chi để ngậm ngùi
Không sinh chẳng diệt về xuôi mưa nguồn...
 
                                            Tịnh Bình
                                            (Tây Ninh)

THU VỀ PHỐ, GIAN BẾP MẸ, LÒNG TA TỪ ẤY – Thơ Tịnh Bình


   
              Nhà thơ Tịnh Bình

 
THU VỀ PHỐ
 
Hàng cây cởi vạt áo xanh mùa hạ
Phố ban mai khe khẽ lời ca sương
Em nghe không chút tình thu e ấp
Thánh thót cung đàn huyễn hoặc phím âm trôi
 
Chiều khép hờ vạt nắng muộn trên mi
Loanh quanh phố những vòng xe trầm mặc
Chòm mây trắng bay cuối trời phiêu lãng
Tình hư vô nên đâu mặc cả nỗi niềm
 
Quán chơ vơ dăm câu thơ ngồi đợi
Cây bàng già cũng vờ trút lá thu
Phố buồn thiu tìm cơn mưa đi lạc
Cuối con đường hành khất một mùa thu
 
Vay phiến nắng trải mơ hồ lối cũ
Phố chợt trầm một nốt âm thu
Luồn ngực gió tìm heo may sót lại
Bầy cỏ hoang mọc thương nhớ xanh bờ...

Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2023

BÊN HỒ TRĂNG CŨ, DƯỚI ÁNH TRĂNG THU, KHÚC TRẦM THU – Thơ Tịnh Bình


   
            Nhà thơ Tịnh Bình

 
BÊN HỒ TRĂNG CŨ...
 
Em đang nghe gì không?
Một mầm hoa diễm tuyệt
Kịp phôi thai tượng hình
Mơ hồ trong nước biếc
 
Em đang nghe gì không?
Búp thanh tân rẽ nước
Tiếng giọt sương khẽ cười
Lắc lay cành lá mượt
 
Em đang nghe gì không?
Trong hơi mai lành lạnh
Có lẽ bông hoa kia
Đang dần bung từng cánh
 
Em có nghe gì không?
Vô tình trong gió sớm
Vừa rụng chớm làn hương
Đóa từ bi huyền nhiệm
 
Em nghe... Nghe gì không?
Vô thanh hoa tàn nở
Hoa trước cùng hoa sau
Như nhiên hồ trăng cũ...
 
 
DƯỚI ÁNH TRĂNG THU
 
Về thôi... đã mỏi chân đời
Sau cơn mưa tạnh lại ngời trăng thu
Sớm chiều chuông mõ công phu
Lời kinh tiếng kệ hiền nhu cõi lòng
 
Trăng cười một nụ thong dong
Bận chi tròn khuyết thu đông bốn mùa
Đường trần lối gió êm khua
Buồn vui thương ghét hơn thua mặc người
 
Về thôi... tàn cuộc rong chơi
Hồn nhiên quảy gánh túi đời mây bay
Trà thiền chưa uống đã say
Sen thơm một đóa khép ngày an yên
 
Dặn lòng muôn sự tùy duyên
Hồ tâm lặng sóng não phiền sân si
Trăng thu tỏa ánh nhu mì
Ngỡ mình hóa trẻ anh nhi rước đèn...

Thứ Hai, 2 tháng 10, 2023

BUỔI SÁNG KHÁC... – Thơ Tịnh Bình


  
                   Nhà thơ Tịnh Bình


BUỔI SÁNG KHÁC...
 
Hát với mặt trời ngợi ca ngày mới
Trong hân hoan sớm mai
Không ai nhớ bầy cỏ đêm suốt cả khuya chưa chợp mắt
Mơn man ngón tay sương buôn buốt
Chút gió ngượng ngùng lẩn trốn vào im lặng
 
Tia nắng đầu ngày chập chững đậu xuống buổi mai
Khung cửa mở sớm
Trong sự lặng im cô độc
Âm thanh duy nhất trong mường tượng là tiếng chim lảnh lót
Trên những bông hoa tự khép nở và tàn
Trước khi những tiếng động bình thường bắt đầu va đập
 
Nhưng tất cả đã không theo diễn biến như ngàn buổi sáng khác
Có một điều gì đó bất thường từ bầu trời
Cơn gió lẻn trốn
Tiếng chim lẻn trốn
Tia nắng mai sượng sùng lịm tắt
Người thôi hát bài hoan ca mặt trời
Bầy cỏ ngước nhìn vầng mây ướt sũng
Buổi mai tự khi nào xám xịt
Cơn mưa vấp vào nguồn cội ào ạt trở về...
 
                                                                        Tịnh Bình
                                                                        (Tây Ninh)

Chủ Nhật, 24 tháng 9, 2023

MÀU TRĂNG QUÊ, TRĂNG ĐÊM – Thơ Tịnh Bình


   
                     Nhà thơ Tịnh Bình


MÀU TRĂNG QUÊ
 
Hoa súng tím
Hay màu chiều lặng lẽ
Chớm tịch liêu
Hoàng hôn giăng đỏ phía đồng xa
 
Ran rát tiếng ve
Ngưng bặt giữa trưa hè
Điệu ru hời ai ngân nga câu hát
Gió khẽ khàng man mác khúc sông quê
 
Thèm tiếng chim gù giữa sớm mai thu
Quang gánh mẹ đơm vàng bông bí
Giọt sương mắt tròn ngủ quên bờ cỏ
Ấu thơ hò reo í ới
Năm mười cút bắt còn đâu
 
Cánh diều cõng ước mơ tôi
Bỏ lại sau lưng màu hoa ngơ ngác
Mùi phố thị hầm hập
Giấc mơ đêm ú ớ trở mình
Ánh trăng treo nghiêng ngoài cửa sổ
Bàng bạc tỏa màu quê...
 

Thứ Năm, 14 tháng 9, 2023

THU DỊU DÀNG, CHIỀU THU SAY – Thơ Tịnh Bình


   
                    Nhà thơ Tịnh Bình

 
THU DỊU DÀNG
 
Ngậm chiều khuyết mảnh trăng cong
Mưa gieo giọt nhớ cánh đồng hoang vu
Sáo diều lặng tiếng vi vu
Chợt hay mùa đã vào thu dịu dàng
 
Dặn lòng thôi chớ đa mang
Mặc heo may tím, mặc vàng áo hoa
Mặc ngày xưa với ngày xa
Mặc ai còn nhớ hay là vội quên
 
Nhặt buồn... buồn chẳng tuổi tên
Sương khua lối vắng chông chênh bước mình
Soi vầng trăng cũ im thinh
Nhặt đôi câu chữ tự tình lời thơ
 
Vạch bờ mộng mị tìm mơ
Còn chăng tiếng dế trong bờ cỏ non
Thôi đừng gảy khúc nỉ non
Nghe trong hương nắng vẫn còn mùa thu...
 

Thứ Tư, 30 tháng 8, 2023

THU RIÊNG DÀNH..., HOA CỎ MÙA THU – Thơ Tịnh Bình


 
                           Nhà thơ Tịnh Bình


THU RIÊNG DÀNH...
 
Chưa kịp ủ lá sen
Nồng nàn hương cốm mới
Chưa vàng ươm hoa cúc
Mặc bướm về lả lơi
 
Xanh vòm trời ngăn ngắt
Tiếng chim rơi khẽ khàng
Chút heo may se sẽ
Ao thu chao lá vàng
 
Giấu gì trong giậu vắng
Chùm hoa biếc bâng khuâng
Thêm ngại ngần sắc nắng
Như nửa xa nửa gần
 
Chợt mùa về gọi cửa
Rơi rớt cơn mê dài
Đóa vàng hình hoa cúc
Thu riêng dành tặng ai...
 

Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2023

MẮT THIÊN DI – Thơ Tịnh Bình


   
                  Nhà thơ Tịnh Bình


MẮT THIÊN DI
 
Những buổi sáng tôi ngồi đợi
Quen thuộc hạt sương vương
Trên thảm cỏ cũ
Dấu tích một bước chân
 
Phía hoàng hôn chói đỏ
Tôi vẫn thường mường tượng
Những đôi cánh thiên di bay mê mải
Có thể nào chúng đang thực hiện cuộc di cư khỏi hệ mặt trời?
 
Trong âm vang sâu kín
Đám ngôn ngữ réo gọi nhau loạn xạ
Mở ra tầng tầng tiềm thức
Những liên kết không theo thứ lớp
Trò chơi của huyễn ảnh
Dựng lên vở kịch cuộc người
 
Đôi khi thèm một sự ra đi
Kết thúc một vở tuồng bỏ lửng
Ngày mai và ngày kia
Nhòa dấu vết những mặt người vô tích
 
Cần một điểm dừng ngưng cuộc tái sinh
Ta hèn nhát trước một thế giới đầy bất an nghi ngại
Những bình minh và hoàng hôn ở lại
Mắt thiên di rơi ngấn lệ buồn...
 
TỊNH BÌNH
(Tây Ninh)

Thứ Sáu, 11 tháng 8, 2023

VỚI BÔNG HOA THẤT SỦNG – Thơ Tịnh Bình


 


VỚI BÔNG HOA THẤT SỦNG
 
Đôi khi thèm làm cánh gió vô hình
Dan díu với muôn phương
Khu vườn buổi sớm giả đò đánh rơi làn hương của một bông hoa vờ giấu mặt
Gió chưa kịp mang đi
Tiếng chim đầu ngày chiu chít trên hàng rào thép gai
Sương vùi vào chăn lá
Khép giấc nồng say
 
Đôi khi khát khao màu diệp lục
Lục lọi trong tầng tầng lá thu
Chạm ẩm ướt và rong rêu
Tiếng côn trùng cợt nhả
Đành bày biện mùa xuân trong căn phòng hoang tưởng
 
Đôi khi thèm cảm giác trở lại ngôi nhà nhỏ ngày xưa
Tận hưởng những buổi sáng cũ kỹ
Sóng sánh ly cà phê đong đưa theo bản nhạc hoài niệm
Miên man màu hoa cúc vàng
 
Đôi khi muốn kéo dài mãi cơn mưa trầm cảm
Ta có cớ để trầm ngâm
Và ai đó không thèm lau khô dòng nước mắt
Những nỗi buồn không cần giãn cách
Trong lặng im tột cùng
Sự cô đơn thần thánh
 
Đôi khi những buổi mai không thèm ngủ nướng
Tôi mang giấc mơ ra khu vườn
Bầy gió sớm vụng về làm rơi làn hương tung tóe
Mặc lũ ong bướm vô tình
Tôi khẽ hôn lên một đóa hoa nguyên trinh
Dẫu bị thất sủng trong khu vườn muôn sắc
Lặng lẽ điềm nhiên nở và tàn...
 
TỊNH BÌNH
(Tây Ninh)