BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2022

NHỮNG BÀI TỨ TUYỆT #8 – Thơ Nguyên Lạc


    
                      Nhà thơ Nguyên Lạc

 
ĐÊM HOAN MÊ 
 
Này em cạn chén giao bôi
Mặc cho trăng lụn mây trôi song ngoài
Dìu nhau nhịp khúc tình say
Ngàn thu ta nhớ  đêm nầy hoan  mê!
 
 
ĐÊM LI BIỆT
 
Cầm tay hạt lệ tình rơi
Người ơi! Có biết mặn môi thế nào?
Đêm buồn trầm khúc ly tao
Uống đi uống cả thương đau kiếp người!
 
 
ĐÓN XUÂN XỨ LẠ
 
Đón xuân nơi xứ lạ
Tuyết trắng trời mênh mông
Đâu rồi hè huyết phượng?
Chỉ bạc đầu lưu vong!
 
 
ĐEM TÌNH RA ĐỐT
 
Xuân về vui hở em tôi ?
Gởi em một đóa hoa mai thắm mùa
Giao thừa gió lạnh đủ chưa ?
Đem tình ra đốt cho vừa bể dâu!
 
 
TRỌN TÌNH 
 
Rạng hồng rồi lại tà huy
Vô thường đời đó sầu bi làm gì?
Nhân sinh tri kỷ mấy khi?
Có nhau ta hãy nâng ly trọn tình!
 
                                Nguyên Lạc

CHUYỆN VUI VỀ BÀI THƠ "VÀ TÔI" – Đặng Xuân Xuyến


Nhà thơ Nguyễn Đăng Hành


Ngày 13 tháng 3 năm 2019, trên dòng thời gian facebook của nhà thơ 16 vợ Nguyễn Đăng Hành đăng bài tự họa chân dung của ông và chân dung một bạn thơ ông trân quý:
 
MỘT NGƯỜI
 
Một người
     Đống vợ
           Đàn co
               Túp lều ọp ẹp
                    Héo hon một người
 
Một người
       Ồn ã một thờ
            Trắng tay
                 Tay trắng
                        Một đời
                               Trắng tay
 
Vùi trong
       Cát bụi
             Đắng cay
                    Nửa khôn
                            Nửa dại
                                   Tự tay
                                        Chôn vùi!!!
 
                                        NGUYỄN ĐĂNG HÀNH
 

TRĂNG THU – Đức Hạnh cùng quý thi hữu





TRĂNG THU
[Thtk-1Gcđ]
 
“Nước biếc trông như tầng khói phủ,
Song thưa để mặc bóng trăng vào.”
(Trích trong “Thu Vịnh” Tác giả: Nguyễn Khuyến)
 
NƯỚC dâng nghĩa khí thế nhân chào
BIẾC những sông tình đẹp biết bao
TRÔNG mảnh vườn thơ…cùng nở mộng
NHƯ khai ngàn…nhớ nụ hoa đào
TẦNG trên đẹp đẽ ngời quan cảnh
KHÓI dưới mịt mù tẻ ánh sao
PHỦ cả trời thu nào khoáng đạt!
SONG THƯA ĐỂ MẶC BÓNG TRĂNG VÀO…
 
Đức Hạnh
18 07 2022
 
 
THƠ HỌA:

 
THU QUYẾN RŨ

 
Biển sóng đêm nay mộng vẫy chào
Thu vàng lấp lánh đẹp dường bao
Đồi nương nụ nở ngời trăng nước
Đảo ngọc mầm vươn thắm cội đào
Rộn rã nguồn thi hòa mộng ước
Tưng bừng ả nguyệt thắp ngàn sao
Chàng thơ lãng mạn mời khiêu vũ
Quyến rũ Hằng Nga mở cửa vào…
 
Kim Chi
Floria - 18.07.2022

Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2022

“LŨNG TÂY HÀNH”, THƠ TRẦN ĐÀO – Đỗ Chiêu Đức


          
Người chinh phu đem thân ra chốn chiến trường sống chết chỉ cận kề trong gang tấc, không "túy ngọa sa trường" thì cũng "bạch đầu linh lạc" bâng khuâng thổi sáo chiều tàn biên khu, hay thảm hại hơn, lê lết tấm thân thương tật để tìm về quê hương... Trong khi đó, ở nơi quê nhà người cô phụ luôn luôn mong mõi hằng đêm khoắc khoải mòn mõi đợi chàng về. Có biết đâu rằng lắm khi chàng đã da ngựa bọc thây hay đã xương phơi ngoài chiến địa... Chiến tranh bao giờ cũng tàn khốc và tàn nhẫn như thế cả, mời tất cả cùng đọc bài thơ Lũng Tây Hành của Trần Đào dưới đây sẽ rõ...
    
隴西行                          LŨNG TÂY HÀNH           
  陳陶                                            Trần Đào
 
誓掃匈奴不顧身      Thệ tảo Hung Nô bất cố thân,
五千貂錦喪胡塵      Ngũ thiên điêu cẩm táng Hồ trần.
可憐無定河邊骨,      Khả lân Vô Định Hà biên cốt,
猶是深閨夢裏人。      Do thị thâm khuê mộng lý nhân.
 

Thứ Năm, 21 tháng 7, 2022

VỀ MỘT QUÃNG ĐỜI TRỊNH CÔNG SƠN (Kỳ 4) - Nguyễn Thanh Ty


Tác giả bài viết Nguyễn Thanh Ty

NGÀY LÃNH LƯƠNG ĐẦU ĐỜI
 
Mới ngày nào vừa trình diện để nhận nhiệm sở, thoáng cái đã đến cuối tháng lãnh lương. Ngày lãnh lương đầu tiên trong đời, chúng tôi ai nấy đều háo hức đến Ty thật sớm để được ký tên vào sổ lương. Tôi ký tên và nghĩ đến một món tiền lớn do chính tay mình làm ra. Món tiền mà từ xưa tới nay, tôi chưa hề được cầm trong tay. Hai năm trọ học ở Qui Nhơn, cha mẹ tôi phải khó nhọc lắm mới chắt chiu được sáu trăm đồng hàng tháng gửi cho tôi chi tiêu. Có tháng chậm tới ngày thứ mười mà tôi vẫn không dám viết thư dục vì tôi hiểu rõ hoàn cảnh của tôi: Con nhà nghèo.
 

CHUYỆN ĐỜI BÙI GIÁNG: CÁI NHÌN BÙI GIÁNG VỀ KIM DUNG - Giao Hưởng

Trong các tài liệu do gia đình thi sĩ Bùi Giáng vừa cung cấp qua đợt tưởng niệm 15 năm ngày mất của ông, có một số nội dung liên quan đến tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung mà ông viết đến...


Bùi Giáng đã dịch Kim kiếm điêu linh của Ngọa Long Sinh và nhận định: “Những kiệt tác của Ngọa Long Sinh đi song song với Kim Dung và Gia Cát Thanh Vân - thực hiện cuộc chuyển biến dị thường trong lịch sử văn học tư tưởng Trung Hoa”. Không chỉ đọc suông, theo Bùi Giáng, đọc truyện võ hiệp là “một trong những phép tu dưỡng ký ức và khơi dẫn nguồn vui ẩn mật trong mình. Đọc theo lối hồn nhiên, hoặc vừa đọc vừa suy gẫm. Chưởng lực, kiềm chế, nội kình phát ra có thể là tinh thể của tinh thần phát hiện”. Riêng với thi sĩ, sách võ hiệp sẽ “giúp bạn làm thơ lai láng một cách không ngờ - điều đó không có chi lạ: ban sơ vũ học, văn học, thi nhạc cùng phát khởi tại một cỗi nguồn: uyên nguyên của tinh thần xuất phóng”
                        (Sương Bình Nguyên, NXB Võ Tánh, Sài Gòn 1969).
 
Đoạn trên do nhà nghiên cứu Huỳnh Ngọc Chiến trích dẫn về Bùi Giáng và Đỗ Long Vân với truyện võ hiệp trong tài liệu chúng tôi mượn được, có ghi nhận xét của Bùi Giáng về cuốn Vô Kỵ giữa chúng ta - hay Hiện tượng Kim Dung của Đỗ Long Vân (NXB Trình bày, Sài Gòn 1967): “Ông Đỗ Long Vân nhận định thâm viễn khoảng vắng lặng vô ngôn trong sách vũ hiệp... Những khuyết điểm của bản dịch không làm trở ngại Đỗ Long Vân. Vì những kẻ tư tưởng chân thành, vốn thường nhận ra rất mau những gì gọi là “ý tại ngôn ngoại” hoặc “huyền ngoại chi âm” (âm thanh ngoài cây đàn - H.N.C) - hoặc “ngôn tại thử nhi ý tại bỉ” (lời ở đây mà ý nằm ở nơi khác - H.N.C)”. Bùi Giáng cũng viết “Sách tôi bị cháy hết, nhưng tôi sẽ tìm riêng cuốn Vô Kỵ giữa chúng ta để đọc lại”.

Thứ Tư, 20 tháng 7, 2022

ÔNG TÔ VĂN LAI VÀ DI SẢN THÚY NGA PARIS BY NIGHT - BB Ngô




Bà Marie Tô (Tô Ngọc Thủy) – con gái của Giáo Sư Tô Văn Lai, người sáng lập Trung Tâm Thúy Nga và chương trình ca nhạc nổi tiếng hải ngoại “Thúy Nga Paris By Night” cho biết ông Tô Văn Lai vừa qua đời lúc 11 giờ 5 phút sáng Thứ Ba, 19 Tháng Bảy.
“Ba ơi! Ba đi gặp Tonton Lam Phương nhé. Con THƯƠNG Ba… Con rất hãnh diện con là con gái của Giáo Sư Tô Văn Lai. Tạ Ơn Chúa đã rước Ba đi thật bình yên. Amen.” (Facebook Marie To)
 

Thứ Ba, 19 tháng 7, 2022

KHÔNG AI - Thơ Chu Vương Miện


       


KHÔNG AI

Không ai
Thèm đọc
Thơ cũ mèm cổ lỗ sĩ
Gồm loại tóc điển, đầu điển, cổ điển, điền điển
Tống hết vào thư viện Hán Nôm
Để ngâm tôm “ma đọc”
Thơ mới “mới toanh” “thời tiền chiến tranh”
Các cụ Xuân Diệu và Huy Cận, Chế Lan Viên và Tế Hanh
Nguyễn Bính, Hàn Mạc Tử
Dành hết trọi từ và ngữ rồi
Trước đó thời cụ Nguyễn Du
Gom góp hết để làm thơ 6-8
Lớp theo sau chỉ còn hít bã mía
Có làm cũng dở ẹc
Thơ bi giờ “hại điện” “hiện đại”
Đương đại tiểu hậu hiện đại và tân hình thức
Chỉ là cái vỏ rỗng tuyếch
Nặng về bên ngoài
Bên trong trống rỗng
như thùng thiếc thùng gỗ
Gõ chả kêu
Thơ bây giờ
Hết thời
Bọn làm thơ nịnh kiểu Tố Hữu
Cũng không còn ăn khách
Vì khách đã về ba tàu
Bỏ quên mì vịt tìm và xì thẩu xì dầu

                              Chu Vương Miện

NGÀY VỀ TINH KHÔI – Thơ Tịnh Bình


   
                             Nhà thơ Tịnh Bình

  
NGÀY VỀ TINH KHÔI
 
Chắt chiu giọt mưa cầu tự
Hồi sinh vết nứt cánh đồng
Khói biếc nghiêng chiều gió lộng
Đàn trời nhạc sáo diều trôi
 
Mỏi cánh thiên di trời lạ
Về đâu cuối lối hoàng hôn
Khỏa nước đò chiều cô bóng
Về đâu trăm vạn nẻo đường
 
Phải lòng vô ưu sợi khói
Lụa trời trắng nẻo đồng quê
Tạm quên ngậm ngùi dâu bể
Tinh khôi dẫn lối ta về
 
Đêm cong vành trăng hờn dỗi
Lược tre chải tóc sau hè
Bình yên khoảng trời quê mẹ
Ta về thở gió quê ta
 
Manh áo phong sương bụi vướng
Ta về giặt nước sông quê
Đàn khuya nỉ non tiếng dế
Trắng đêm ôm nhớ vào lòng...
 
                         TỊNH BÌNH
                           (Tây Ninh)  
 

BÀI THƠ ĐẸP LÀ BÀI THƠ LÃNG MẠN, ANH YÊU EM THIẾT THA – Thơ Quách Như Nguyệt


   
                                Nhà thơ Quách Như Nguyệt


BÀI THƠ ĐẸP LÀ BÀI THƠ LÃNG MẠN  
 
Bài thơ đẹp là bài thơ lãng mạn
Thi sĩ ơi, em lãng mạn có thừa!
Anh gửi thơ cho em đọc sáng trưa
Thơ của anh giúp em thêm lãng mạn
Lãng mạn quá nên bỏ xa thực tế
Thực tế phủ phàng, thực tế đau thương!
Mãi làm thơ bỏ bê chuyện bình thường
Cứ tối ngày ngồi trên mây bay bổng
 
Hồn bay bổng nên làm thơ bay bổng
Thơ bay bay, bay khắp bốn phương trời
Một ngày nào mỏi mệt hết vẽ vời!
Ngày đó chắc em sẽ buồn chới với!
 
Cảm ơn anh làm thơ cho em đọc
Không có thơ chắc là em sẽ khóc
Khóc thật nhiều sưng cả mắt anh ơi
Cảm ơn đời… dù lắm lúc tả tơi!
 

NHỚ TÔI KHÔNG NGƯỜI ? – Thơ Thùy Châu


   


NHỚ TÔI KHÔNG NGƯỜI?                                   
(Viết thay một người)
 
Tôi đi giữa phố thưa ngươi
Bâng khuâng sầu nhớ nụ cười của anh
Con đường cũ vẫn cây xanh
Riêng tôi đành đã... đã đành mất ai
 
Bây giờ CÔ BÉ MẮT NAI
Còn ai để gợi “gót hài kiêu sa”
Tôi đi giữ bóng chiều tà
Buồn dâng vời vợi nhật nhòa mưa bay
 
Người đi tận cuối chân mây
Đường xưa in dấu cỏ may nhớ người
Người xa mất dấu nụ cười
Hanh hao vàng lạnh chín mười năm đi
 
Từ ngày cất bước vu qui
Lòng sao nghèn nghẹn mỗi khi nhớ người
Người ơi người ở phương trời
Tiếc chi không có một lời cho nhau !
 
Biết đâu... rồi có mai sau
Ta còn... dù đã nhạt màu tháng năm
Người đi theo bước phong trần
Người về... chắc hẳn biệt tăm ngóng chờ
 
Gọi người trong những giấc mơ
Tình cơn... phòng lạnh hững hờ gối chăn
Bây giờ người đã xa xăm
Nhớ người chỉ biết gọi thầm riêng tôi
 
Phương trời người mãi xa xôi
Người ơi NGƯỜI CÓ NHỚ TÔI KHÔNG NGƯỜI?
                   
                                                                 Thùy Châu

TỰ THÚ: CÂU TRỘM ĐIỆN - Thanh Mai


Một trường hợp ăn cắp điện bằng cách câu trực tiếp, không qua điện kế - Ảnh CTV

Ở Việt Nam sau 1975 điện tiêu dùng rất hạn chế. Nếu theo tiêu chuẩn cho phép thì làm sao mà đủ dùng nên rất nhiều gia đình phải câu trộm điện. Nói thiệt chứ khí hậu Việt Nam nóng quá mà trong nhà không dùng quạt điện hoặc tủ lạnh thì chịu sao nổi nên vợ chồng tôi cũng có ý tìm hiểu câu điện thêm mà dùng tránh bị chảy hết chút mỡ quí có được trong hai tấm thân ròm. Bần cùng sinh đạo tặc mà!
 

Thứ Hai, 18 tháng 7, 2022

“PHÙNG BỆNH QUÂN NHÂN”, THƠ CỦA LƯ LUÂN – Đỗ Chiêu Đức


                 
             
“TÚY NGỌA SA TRƯỜNG” chỉ là cách nói hào hùng cho người chiến sĩ đã bỏ mình trong cuộc chiến, còn người CỰU CHIẾN BINH Hà Hoàng sống lây lất đến tàn cuộc chiến để rồi mỗi chiều lại một mình thổi khúc sáo buồn ngoài biên tái. Nhưng dù sao thì vẫn hơn những THƯƠNG BỆNH BINH sống oằn oại đau khổ với đói nghèo bệnh tật và với cái vết thương không bao giờ lành được do cuộc chiến gây nên vẫn hành hạ mỗi lúc giá buốt khi gió thu se sắt thổi về !... như bài PHÙNG BỆNH QUÂN NHÂN sau đây...

                               
   
逢病軍人                  PHÙNG BỆNH QUÂN NHÂN
 
行多有病住無糧,   Hành đa hữu bệnh trú vô lương,
萬里還鄉未到鄉。   Vạn lí hoàn hương vị đáo hương.
蓬鬢哀吟古城下,   Bồng mấn ai ngâm cổ thành hạ,
不堪秋氣入金瘡。   Bất kham thu khí nhập kim thương!           
          盧綸                                                Lư Luân.



LƯ LUÂN (khoảng 737-799 ). Tự DUẪN NGÔN, người đất Hà Trung thuộc Huện Vĩnh Tế tỉnh Sơn Tây hiện nay. Ông là một trong mười tài tử thuộc những năm Đại Lịch (Đại Lịch Thập Tài Tử ), đậu Tiến Sĩ cuối năm Thiên Bảo, hoạn lộ thăng trầm bất định. Đến đời Đức Tôn được triệu về làm Chiêu Ứng Lệnh, chuyển nhậm làm Phán Quan cho Hà Trung Nguyên Soái Phủ, sau thăng đến Kiểm Hiệu Hộ Bộ Lang Trung. Còn lưu lại một tập thơ "Hộ Bộ Thi Tập".                             
CHÚ THÍCH:

  1. BỆNH QUÂN NHÂN: Ở đây chỉ chung cho tất cả Thương Bệnh Binh, Thương Phế Binh.
  2. BỒNG MẤN: là Đầu bù Tóc rối.
  3. AI NGÂM: Ai là BI AI, là buồn bã, Ngâm là THÂN NGÂM 呻吟 là Rên rỉ (chớ không phải ngâm thơ đâu!), nên AI NGÂM là Rên rỉ một cách buồn thảm. (Chớ không phải ngâm thơ một cách buồn bã!).
  4. CỔ THÀNH: Ở đây chỉ những thành xưa được nối lại thành Vạn Lí Trường Thành đó.
  5. BẤT KHAM: là Chịu không nổi, Không kham nổi.
  6. KIM THƯƠNG: là Vết thương do kim khí gây nên. Thuốc Kim Thương là Thuốc để rịt những vết thương bị đứt đó.
 
DỊCH NGHĨA:
                        
GẶP THƯƠNG PHẾ BINH
      
Đi nhiều thành bệnh vì phải vượt đường xa, nhưng nếu dừng lại thì e sẽ không có đủ lương thực để ăn. Quê nhà xa tít ngoài vạn dặm đi hoài mà không thấy tới. Đầu bù tóc rối, đau đớn rên rỉ dọc theo bức cổ thành, vì không kham nỗi với khí thu se sắt làm nhức nhối những vết thương do đao kiếm gây nên.     
Quả là cảnh tình thê thảm của người Thương Bệnh Binh sau cuộc chiến ! Chanh đã hết nước rồi, còn ai ngó ngàng chiếu cố nữa đây?!!!
 
DIỄN NÔM:
                  
GẶP THƯƠNG BỆNH BINH
                  
Đi nhiều càng bệnh, ở, không lương,         
Muôn dặm về quê, muôn dặm đường!          
Rên rỉ dười thành đầu tóc rối,          
Hơi thu vật vả vết kim thương!
 
 
Lục bát:
          
Đường xa bệnh tật không lương,          
Về quê muôn dặm đường trường trông quê.          
Dưới thành rên rỉ ủ ê,          
Vết thương nhức buốt não nề hơi thu!
                                                                                           
                                                                                        杜紹德   
                                                                                   Đỗ Chiêu Đức

Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2022

BÚN CHẢ HÀ NỘI – Song Thao



Ông Obama đã đánh cắp cái tên “bún chả Hà Nội”. Từ ngày ông ngồi trên chiếc ghế nhựa xanh thấp lè tè, không có lưng dựa, trong một quán ăn bình dân ở Hà Nội để trình diễn màn ăn bún chả Hà nội cùng ông đầu bếp lừng danh Anthony Bourdain thì thiên hạ gọi món ăn có hàng trăm năm tuổi của đất kinh kỳ là “bún chả Obama”. Bún chả đã mất tên. Tôi thường hay hóa giải nỗi nhớ Sài Gòn bằng cách vào coi trong YouTube những video quay cảnh đường xá của thành phố cũng đã mất tên và đã thấy một tiệm ăn to đùng mang bảng hiệu cũng to đùng nằm kín phía trước tiệm cái tên: “Bún Chả Obama”. Nhìn vào tên, thực khách nào cũng hiểu đó là tiệm bán bún chả Hà Nội. Cái tên mới phổ thông tới nỗi tôi cũng đã nhiều lần dùng với bạn bè rủ đi ăn cái món tôi yêu thích.
 

TÔI VÀ MÙI HƯƠNG ĐIÊN LOẠN – Thơ Khaly Chàm


                     


tôi & mùi hương điên loạn
 
ánh sáng đang cứu rỗi mùi hương của máu
tôi tự úp mặt vào bóng mình
lắng nghe nỗi đau của con thú hai chân
mơ hồ về cái chết cho niềm tin và tự do
 
cơn điên không sắc màu
đang trầm mình bơi trong vũng máu
tôi đã thấy những bóng ma
cố gắng lặng im gục đầu vào một xác thối
mặc nhiên sự tồn tại của những chiếc răng nanh
 
mùa xuân khoác chiếc áo màu máu lộng lẫy lên màu vàng mùa hạ
đột nhiên trong não bộ tôi những vì sao lần lượt nổ vỡ
mỗi đoạn khúc trang sử được viết bằng máu
dân tộc chúng ta hàng số mềm nhũn quặt quẹo
tức tưởi nhưng vẫn phải chấp nhận hào quang của những mùa thương tích
 
tôi và em cùng mọi người đừng nôn mửa
hãy ăn ngấu nghiến bầy cá thơm mùi lễ phục màu tang
chúng nó được nuôi dưỡng từ những ngọn triều màu đỏ
loài dã thú luôn sợ hãi ngôn ngữ phán quyết
tội ác không gì được bưng bít
có thể những kẻ sát nhân đang trôi chậm về miền bóng tối
tôi điên loạn cõng linh hồn mình chạy về phía trắng toát mùi hương
 
                                                                                     ttcuchi 6/2021
                                                                                       khaly chàm

TẠP NIỆM, GIỌT SƯƠNG – Thơ Tịnh Bình


   
                     Nhà thơ Tịnh Bình


TẠP NIỆM
 
Hoàng hôn rụng xuống bầu không
Mỏi không cánh nhạn long đong đường trời
 
Trà chiều đôi ngụm đầy vơi
Vài ba tạp niệm ghé chơi thình lình
 
Khách đi khách đến vô hình
Còn ta cười với bóng mình trong gương
 
Mây lồng bóng mộng ngàn phương
Nhọc nhằn chi gió hỏi đường sen thu
 
Lá về đậu cội vô ưu
Chim bay mất dấu sông lưu bóng chiều...
 

Thứ Bảy, 16 tháng 7, 2022

VẦNG TRĂNG VÀ TIẾNG ĐÀN CỦA CUNG TIẾN – Nguyễn Thị Hải Hà



Có mấy ai trong chúng ta không bị ảnh hưởng bởi cái đẹp của vầng trăng, trong đêm trăng sáng lại nghe văng vẳng tiếng đàn, hòa điệu với tiếng vỗ về của sóng nước, ngập tràn hơi lạnh của sương thu?
 
Vẻ đẹp này được thể hiện trong hai bài hát Hương XưaNguyệt Cầm của cố nhạc sĩ Cung Tiến. Hương Xưa mang cả vầng trăng và tiếng đàn vào bài hát. Nguyệt Cầm là bài hát nói về một bài thơ nói về tiếng đàn và tâm sự của người khảy đàn lẫn người nghe đàn. Nghe câu hát “Kìa thuyền trăng, trăng nhớ Tầm Dương, nhớ nhạc vàng, đêm ấy thuyền neo bến ấy” làm sao không nhớ đến Tì Bà Hành của Bạch Cư Dị?