BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Khôi. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Khôi. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 13 tháng 6, 2018

CHÙM TỨ TUYỆT THÁNG 6-2018 - Thơ Nguyễn Khôi


         
                  Nhà thơ Nguyễn Khôi


CHÙM TỨ TUYỆT THÁNG 6-2018
 (Có thể là Chùm tứ tuyệt cuối cùng ?)
                    
*1- Quốc Hội bàn "Luật Đặc khu Kinh tế"
Dư luận "phây"/Fb sợ bán đất cho Tàu ?
- Địch/ Ta trộn ồn biểu tình "gây rối " ?
Bạo lực bùng..."yên ả" chắc còn lâu ?!
                        
*2- Cả Thế giới nén lòng chờ Trump- Ủn
Rồi ra sao sau Thượng đỉnh Mỹ- Triều ?
-"Thôi hạt nhân"...ngừng dương oai tập trận ?
"Tọa sơn quan Hổ đấu"...khối anh reo...?
                       
*3-Vụ nay thuận "được mùa" vui hỉ hả
Buồn khắp nơi... "Nước thải" xả ra sông !
- Bia rượu lắm, Viện K nằm chen lả
Đón thêm "lò đốt xác" mới xây xong.
                        
*4- "An ninh mạng" e ngại ra "luật" xiết
Ngán cả bầy "internet Tự Do " ?
- 4.0 xem chừng lo thiếu vốn
"Người máy" nào đọ "Bằng chép"/Chức mua ?!
                        
*5- Oi ả quá...vợ chồng về Bản cũ
đón cơn mưa vần vụ ở lưng đèo
"Thác dải yếm" (1) mở tung hàng cúc Bướm
Thỏa đằm mình tắm suối với em yêu.

          Sơn La - Hà Nội, 9 -13/6/2018
                    NGUYỄN KHÔI

 ******
(1) Ở Mộc Châu / Sơn La

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2018

CHÙM TỨ TUYỆT GỬI CÁC VĂN NGHỆ SĨ - Thơ Nguyễn Khôi


    
         Nhà thơ Nguyễn Khôi


   CHÙM TỨ TUYỆT GỬI CÁC VĂN NGHỆ SĨ
         (Nhân Đại hội VHNT Thủ Đô - 12)
                          
   *1- Đeo bám mãi, chần chừ chưa  Đại Hội
   Nhân sự "chờ"/ tranh chấp... đợi TRÊN "phê" (1)
   Già khú đế không chịu nhường bọn trẻ (2)
   Nghệ sĩ ư  ? nghe tiếng đã chán phè...
                         
   *2- "Văn nghệ sĩ"...  Đảng / Dân nuôi béo ú
   Chỉ có tài "chém gió" vượt Thánh thần
   Quá "tam thập"... vẫn chưa hề cai sữa (3)
   Cứ "bú" hoài bầu vú "thuế" của dân ?
                         
   *3- Là "Nhà văn" không sống bằng ngòi bút
   Lại "đeo lon", bám Chức... sống đình huỳnh
   Thơ với Truyện nhạt phèo mùi nịnh bợ
   "Giải thưởng" hoài / chia chác... tự vinh danh !?!
                         
   *4- Là "Họa sĩ" vẽ tranh treo xó bếp
   chờ Tây mua... ăn bám Vợ mánh mung;
   Là "Hát sĩ" nào "Nhân dân"/ Ưu tú
   Như Giáo sư / Tiến sĩ... rẻ hơn Sung...
                         
   *5- ÔI Đất Nước 32 năm "Đổi Mới"
   Đã sang thời "Công nghiệp 4 chấm không"
   Mau lai tỉnh hỡi các Văn Nghệ sĩ
   Vào @ sáng tác để nuôi thân ?!

                                  Hà Nội 20/4/2018
                                  NGUYỄN KHÔI

.......................

(1) Đã quá Nhiệm kỳ hơn 2 năm, nay mới Đại Hội... Thành Ủy đã "phê chuẩn"/ giới thiệu  Nghệ sĩ hát chèo Quốc Chiêm làm Chủ tịch Hội (lại nhớ câu thơ xưa "Vua chèo còn chẳng ra chi / Quan chèo thì cũng khác chi thằng hề"..." !?!)
(2) BCH cũ 25 vị, từ Nhà thơ Bằng Việt (đa số từ 70-gần 80 tuổi)
không chịu rút lui, vẫn cứ tự giới thiệu vào BCH mới..."bầu" chưa rõ kết quả...?
(3)Tam thập nhi lập... nay đã 32 năm mà các HỘI vẫn sống bằng "bao cấp" / tiền thuế của dân.
            

Thứ Năm, 29 tháng 3, 2018

CHIA TAY, BÀI THƠ CHIA TAY - Thơ Bùi Cửu Trường, Nguyễn Khôi


   
          Nhà thơ Hạt Cát Diệu Sinh 
                  Bùi Cửu Trường


    CHIA TAY
           
    ...Dùng dằng gió, dùng dằng mây
    Dùng dằng bạn đấy, ta đây, nẻo về
    Tháng hai rét lộc còn kia
     Chia xa ,
     Lòng lại tái tê rét đài (1).
                 
     Sợi xuân dăng kín nửa giời
     Mưa buông hạt hạt gieo lời nhớ thương
     Đăm đăm đôi mắt dặm trường
     Bạn đi...
     Ba sáu phố phường còn ai ?

              Hà Nội 19-2-2014
            BÙI CỬU TRƯỜNG
(Bác sĩ Quân y, bút danh Hạt Cát, con gái rượu nhà nho tài tử Bùi Hạnh Cẩn, cháu nhà thơ Nguyễn Bính).

     ------
    (1) Tục ngữ : tháng giêng rét đài, tháng hai rét lộc, tháng ba rét Nàng Bân -
    "Nàng Bân may áo cho chồng / may ba tháng ròng mới được cổ tay".

     
         Nhà thơ Nguyễn Khôi

    BÀI THƠ CHIA TAY
    (Đáp thơ Bùi Cửu Trường)

     Đùng đùng bão, đùng đùng giông
    Đùng đùng em dỗi, bỏng lòng anh đi
    Nàng Bân rét rớt bay về
     Áo đan vừa mặc...
                                  buốt tê dặm dài...
                 
     Mưa rào bủa ướt phương trời
     Hạt xiên, hạt đập điếng lời yêu thương
     Bâng khuâng hai ngả chiến trường
     Anh đi
     Ba sáu phố phường còn em !

            Sơn La, tàn xuân 2018
                 NGUYỄN KHÔI

Thứ Tư, 14 tháng 3, 2018

CHIA TAY ĐẦU TRĂNG MẬT - Thơ Minh Huệ, Nguyễn Khôi sưu tầm và giới thiệu


     
             Nhà thơ Minh Huệ

Nhớ một bài thơ của Minh Huệ:

CHIA TAY ĐẦU TRĂNG MẬT

Lời thưa : Nhà thơ Minh Huệ (1927- 2003), tên thật là Nguyễn Đức Thái, sinh ở Bến Thủy/ Tp Vinh / Nghệ An. Ông nổi tiếng  với bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ" (1951).
Tuy vậy hồi 1953, Nguyễn Khôi tôi (15 tuổi) đang học lớp 6 Trường cấp 2 huyện Phổ Yên/ Thái Nguyên - Chiến khu Việt Bắc, được Thầy giáo cho chép 2 bài thơ của Nhà thơ Minh Huệ:
- Bài "Đêm nay Bác không ngủ" để học làm bài Giảng Văn  (thời ấy chưa có sách Giáo khoa, tất cả là chép tay, học thuộc lòng...)
- Bài "Chia tay đầu Trăng mật", bài này Thầy cho chép để các Trò yêu Thơ "biết Thơ Minh Huệ thực hay đến chừng nào ? Bài này ĐẸP nhất là câu "Óng ánh tóc buông 19 tuổi"... Còn bài thơ "bị cấm" là vì anh Bội đội vào Chiến dịch Thu đông 1953 quyết thắng mà lại viết "Anh bàng hoàng lên hỏa tuyến Thu Đông" là làm nhụt chí khí chiến đấu ! Câu "Chiến tranh. Nghe mới nặng nề sao !" là "Tư tưởng cầu an - Hòa Bình chủ nghĩa "... ảnh hưởng Xét lại Liên Xô / TBT. Chủ tịch Nikita Khơ rút sốp "Chiến tranh là mất hết !"
 Bài thơ chép tay đến nay đã 65 năm, nhiều đêm Nguyễn Khôi tôi nằm thao thức nhẩm đọc cảm nhận: có lẽ sau Tây Tiến / Quang Dũng, Màu tím hoa Sim / Hữu Loan (đều bị cấm) thì bài thơ "Chia tay đầu Trăng mật/ Minh Huệ" là rất đáng đọc... Nguyễn Khôi xin chép lại để các Bạn thơ cùng thưởng thức:

                                            Hà Nội 12-3-2018 - Nguyễn Khôi

Thứ Hai, 5 tháng 3, 2018

TRƯƠNG CHI - Nguyễn Khôi


         
             Nhà thơ Nguyễn Khôi

                              TRƯƠNG CHI 
                           (Tặng BNN & LXQ)
         
Lời dẫn :
Hồi còn nhỏ (trước 1945)  Nguyễn Khôi tôi theo mẹ đi chợ Dầu (Phù Lưu, Từ Sơn , Bắc Ninh) đã mê mẩn chen vào xem nghe "Hát Xẩm" của một bà lão cùng với ông chồng mù lòa kéo "hồ" (nhị) đệm theo rất  chi là mùi mẫn, rơi lệ... đó là lối hát "Xẩm chợ" kể chuyện sự tích Trương Chi ...Ông ngoại tôi bảo : Trương Chi- Mỵ Nương là chuyện cổ tích có thật gắn với sông Tiêu Tương ở quê mình (miền quê Quan Họ- Kinh Bắc xưa), xưa là vì tên cô gái là Mỵ Nương- cái tên con gái có từ thời Vua Hùng dựng nước Văn Lang ta , Lầu Tây chính là đồi Hồng Vân (đồi Lim) nơi trai gái các Làng ra giêng thường đến hẹn lại lên về đây thi hát Quan Họ (hội Lim) để tưởng nhớ mối tình Trương Chi- Mỵ Nương và để "kết bạn tình" (trai gái Quan Họ chỉ được yêu nhau chứ (kiêng) không được lấy nhau (có lẽ là vì : kết hôn là mồ chôn luyến ái, tình chỉ đẹp khi còn dang dở ?)...
  Vừa qua bạn La Thụy (La Gi- Bình Thuận) có gửi cho Nguyễn Khôi nguyên tác lời hát xẩm Trương Chi, so với lời hát của NSND Hà Thị Cầu thì còn thấy khá nguyên vẹn, có khác chăng là mấy chữ luyến láy (đệm thêm đưa lời) mà thôi, NK xin chép lại để mọi người cùng thưởng thức áng thơ cổ quý giá này :
    "Nghĩ xa xôi lại nghĩ gần
Làm thân con Nhện mấy lần vương tơ."...
                  *

Thứ Năm, 1 tháng 3, 2018

CHÙM THƠ TỨ TUYỆT XUÂN MẬU TUẤT CỦA NGUYỄN KHÔI


     
          Nhà thơ Nguyễn Khôi


1- LÒ ĐÃ ĐỐT

 Lò đã đốt... lửa phừng lên "vĩ đại " ?
 Củi gộc, gốc tre... đâu chỉ mấu với cành
 "Chống tham nhũng"... lũ Quan tham rất hãi
 Chức quyền cao "ghế" đã thấy rung rinh.

 2- LỄ HỘI
 Lại lễ hội... đi cầu tài, cầu lộc
 Phục suốt đêm mua dấu "ấn đền Trần"
 Chỉ vì tiền, chúng diễn trò lừa bịp
 Bán cả cái linh thiêng còn sót của Thánh thần.

 3- VUI LẬP NGHIỆP
 Trên hồ Tây đang đua Hội thuyền Rồng
 Ở dưới phố đầy Quán bia nhậu nhẹt
 Dân mình sướng thỏa ăn chơi, nói phét
 Quyết phen này "lập nghiệp"- 4 chấm không.

Thứ Năm, 14 tháng 12, 2017

SỚM MÙA ĐÔNG HÀ NỘI - Thơ Nguyễn Khôi

 
   
                 Nhà thơ Nguyễn Khôi


      SỚM MÙA ĐÔNG HÀ NỘI
      (Tặng đôi bạn BNN & Lý Phương Liên)
                     
      Sớm ra ngó "mùa đông Hà Nội"
      Mưa phùn lất phất giữa mù sương
      Nhà cao như núi mờ Tam Đảo
      Ô tô lấp loáng ngợp phố phường...
                     
      Năm nay mùa đông - mùa đông thật !
      La Nina mưa sập coi chừng ?
      - Hà Nội ấm lên "Lò bác Trọng"
      Củi tươi bừng cháy Đinh La Thăng...
                      
      Gánh Cúc Họa Mi rao nức phố
      Len dạ chị em "váy" điệu đàng
      Hổ / ruồi nhung nhúc bao thằng "sợ"
      Lên "phây" (facebook) thật/ giả chém gió hăng...
                      
      Những mừng sắp tết vui như tết
      Tàu xe, hàng hóa giá cũng "mềm"
      Siêu thị / chợ quê tháng củ mật
      Noel kính Chúa...biển trời yên.
                      
     Tựa ban công xem hoa hé nụ
     Như mơ Thành phố vượt tầm "siêu"
     Mịt mùng sương khói nghe chim hót
     Cứ như đang gọi hẹn Người Yêu ?

                      Hà Nội 14-12-2017
                       NGUYỄN KHÔI

Thứ Bảy, 5 tháng 8, 2017

PHỞ NƯỚC HÀ THÀNH - Thơ Nguyễn Khôi


    


        PHỞ NƯỚC HÀ THÀNH 
        (Tặng Phú Đoàn và các bạn thơ)

        Đến Hà thành
        chưa ăn "phở nước" (1)
        chưa phải đến Thủ Đô...
        Ngon ơi là ngon
        "Bát phở nóng sớm mùa đông bốc khói"
        Xuýt xoa xơi
        Húp miếng "nước dùng"
        thế mới đã
        mới là Người Hà Nội
        Ngồi chen nhau
        ấm cúng vô cùng...

        Ừ sang Pháp (Quận 13)
        Xơi chậu "phở Hà Nội"
        ngỡ là bơi trên món xáo Bò ?
        Sang Lon don xơi tô "phở Hà Nội"
        có chút như vị "ngọt" Sài Gòn ?
        Ồ, sang Nga xơi "phở Việt cộng"
        đích thị dân Hà Nội chợ Vòm.

       Ôi, phở nước Bò, gà / chín, tái
       Phở Hà thành chính hiệu:
       - Nước "dùng" trong veo, không váng, không ngầu
       sợi bánh mảnh, dai dai, mềm mại
       "Bò tái " ư ?
       "Ngon" thứ thiệt "phở Bồ" (2)

                                    Hà Nội 5/8/2017
                                      Nguyễn Khôi

----
(1) Các loại phở: phở nước, phở xào mềm, phở xào giòn, phở áp chảo...
(2) Tục ngữ mới: cơm vợ/ phở Bồ ...câu này có ý nghĩa rất thú vị : ăn cơm do vợ nấu ngày lại ngày mãi cũng nhàm...còn (ngày trước) : Phở là món ăn quà sáng cao cấp, được ví như đi cặp Bồ (ngoại tình) / ngoài luồng: mà ở trên Đời này thì cái gì vụng trộm mà chả "sướng". chả "ngon" hở các bạn ...?

Thứ Tư, 21 tháng 6, 2017

VÀI LỜI TẢN MẠN VỀ CHÂN DUNG 99 NHÀ VĂN VIỆT NAM ĐƯƠNG ĐẠI - Nguyễn Đăng Hành


          
               Nhà thơ Nguyễn Khôi


  VÀI LỜI TẢN MẠN 
  VỀ CHÂN DUNG 99 NHÀ VĂN VIỆT NAM ĐƯƠNG ĐẠI

Tôi từng đọc chân dung các nhà văn đương đại của Xuân Sách, Đỗ Hoàng, Trần Nhương, Hồ Bá Thâm… Con số có tới hàng ngàn, nghe đâu trên ba ngàn khuôn mặt “danh giá” đã được ra lò, trong lúc hiện nay Hội nhà văn Việt Nam tổng thể chỉ có hơn ngàn.
Nay lại được chiêm ngưỡng 99 chân dung nhà văn Việt Nam đương đại của Nguyễn Khôi. Chà chà… Văn tài như “lá rụng mùa thu”, phen này đất Việt Văn Hiến lại bùng nổ nhân tài “đặc biệt” kỳ vĩ đây. Mỗi người mỗi vẻ: Xuân Sách quả là chín rưng rức, tràn trề thăm thẳm, góc cạnh sắc sảo, uyên thâm, uyên bác; Đỗ Hoàng đa năng táo bạo, giọng điệu sàng xê bay nhảy thủy hỏa tương giao; Hồ Bá Thâm dò dẫm dàn dựng, gắng gượng đưa đẩy; Trần Ngọc Sơn đều đều cần mẫn trơn tru tuồn tuột; Trần Nhương tự tin khôn khéo dụng công trau chuốt, công năng dàn trải,… Mỗi ông đều là những vị thủ kho mẫn cán, thu thập hồ sơ tên tuổi tác phẩm quá khứ hiện tại rồi lắp ghép, sắp đặt thành chân dung, thoáng đọc thoảng nghe cũng thỏa mãn cái tò mò, bức xúc nhưng xem kỹ đọc nhiều thì nhàm nhạt, ngấy ngộ... Theo tôi, đã là chân dung thì phải lột tả, phác thảo, khắc họa khuôn mẫu, cũng như thợ vẽ thợ ảnh phải đứng ở góc độ, chớp đúng thời cơ mà vẽ, mà chụp cái thần sắc để thành ảnh sống động, khí sắc thăng hoa, rồi mà treo ngắm, thưởng lãm... Còn bác Nguyễn Khôi nhà ta thì sao? Rất tốc độ, thật lòng, thật sự ra công cố sức đôi khi nín thở, dồn hơi, gắng bứt vượt, cố đèo bòng... Có lẽ bởi cái bóng cái tán của Xuân Sách, cái áp lực của 200 công trình bài bản kỳ khu của Trần Nhương... Và thêm phần tuổi tác sức khỏe nên tác phẩm của bác phần nhiều viết bằng chí năng nên phần dương khí cương cường lộ liễu, nhiều câu na ná, công thức bài bản, xem mặt kể tên, lấy sự kiện sự việc, sự thật các câu chữ số phận của mỗi “nhà” rồi sắp đặt lắp ghép thành “chân dung” nên cứ na ná, trùng lẫn. Ngay cái tít Chân dung 99 nhà văn Việt Nam đương đại đã thấy rầm rộ hoành tráng quá, giá tác giả hạ bút đặt tên Thoáng nét người văn tôi tâm ý hoặc chẳng cần quốc hiệu đương thời bảo lãnh thì sẽ nhẹ nhàng dễ gần dễ cảm hơn. Dù sao tôi cũng vô cùng cảm phục lão thi sĩ, lý do đầu là ở cái tuổi lẽ ra cụ cứ ngự lãm khề khà trà rượu, cháu chắt hầu hạ kính cẩn ấy thế mà cụ vẫn cố dồn công lực phát tiết nội sinh làm nên tác phẩm lưu danh hậu thế. Thứ hai là cụ đã hùng dũng thẳng thắn, khảng khái không kiêng sợ các “đền đài thần thánh” một thời thiêng liêng ngự trị. Thứ ba là từ trái tim nhân hậu, tâm hồn khoáng đạt và sự từng trải, tác giả đủ bản lĩnh dũng cảm dám lên tiếng bảo vệ nhân văn, nhân quyền, nhân phẩm, sự thật và dân chủ. (Đúng ra là phải dẫn chứng cụ thể nhưng vì khuôn khổ bài viết vậy mời bạn đọc tìm đọc tác phẩm của Nguyễn Khôi sẽ rõ:/chan-dung-99-nha-van-viet-nam-uong-ai.html.) Thứ tư, tác giả nhân ái, công tâm, giàu tin đỡ lớp trẻ, người chưa có điều kiện, tác phẩm mới lấp ló cánh cửa văn chương hoặc chưa nổi bật, chưa khác biệt đặc biệt… mà viết chân dung văn học thì tiêu chuẩn đầu tiên là phải tìm kiếm, điểm danh, lựa chọn, tuyển chọn những gương mặt đặc biệt khác biệt, hữu danh tài đức, đã có tác phẩm vang dội, gây ảnh hưởng lớn trong xã hội... Mọi sự so sánh đều khập khiễng, soi mói, dòm ngó chê bai thì “chó nó cũng làm được”. Thôi, có nụ mừng nụ, có hoa mừng hoa, chúng ta hãy chúc mừng tác phẩm đã mẹ tròn con vuông, đã thành sách truyền bá, xin “Kính tích tự chỉ.”.

Thứ Bảy, 3 tháng 6, 2017

NGẪM MÀ HỔ THẸN VỚI "CHÂN DUNG 99 NHÀ VĂN ĐƯƠNG ĐẠI" CỦA NGUYỄN KHÔI - Lê Mai


           
                    Nhà văn Lê Mai


NGẪM MÀ HỔ THẸN VỚI "CHÂN DUNG 99 NHÀ VĂN ĐƯƠNG ĐẠI" CỦA NGUYỄN KHÔI

 Chẳng hiểu sao, đột nhiên trên "mạng" @ và trong xã hội hồi này lại ồn ĩ lên chuyện "Chân dung các Nhà văn"... hết Xuân Sách, đến Trần Nhương, Đỗ Hoàng rồi lại Nguyễn Khôi... Lê Mai tôi thấy có cái gì đó bức xúc, không bình thường trong đời sống xã hội, mà cụ thể là trên Văn đàn đương đại của ta  hôm nay. Đó là ngẫu nhiên hay tất nhiên của dòng chảy lịch sử ? Thiển nghĩ, văn chương của cái thời minh họa - trại lính- "tố cáo", "nâng bi" lừa mị đến trơ trẽn... thứ văn chương đó đã đóng góp được gì cho Nhân dân, cho Tổ Quốc ?có xứng đáng cho người đời khắc họa Chân dung các Nhà văn. Phải chăng đó là hiện tượng "tự sướng", đầy ngộ nhận của các Văn nghệ sĩ?
  Tuy nhiên,  khi ta đọc Xuân Sách và Nguyễn Khôi (cách nhau 25 năm,mỗi người một vẻ) thì tưởng vậy mà không phải vậy!

Thứ Tư, 10 tháng 5, 2017

CHÂN DUNG 99 NHÀ VĂN VIỆT NAM ĐƯƠNG ĐẠI - Thơ Nguyễn Khôi

Lời thưa: Được nhà văn Lê Xuân Quang (Berlin) khuyến khích, theo gót nhà văn Xuân Sách, nhà thơ Đỗ Hoàng, nhà thơ Trần Nhương, với tiêu chí “văn là người”, Nguyễn Khôi tôi dùng thơ 4 câu phác họa chân dung 99 nhà văn mà mình mến mộ. Xin được chia sẻ cùng các bạn thơ.

            
                   Nhà thơ Nguyễn Khôi

CHÂN DUNG 99 NHÀ VĂN VIỆT NAM ĐƯƠNG ĐẠI
                                                                         
           1. TỐ HỮU
           Tự nhận mình là Lành
           Mọi người thấy rất dữ
           mác lê bọc bằng Thơ
           Đã đâm chỉ có “tử”.

           Tung hoa máu xung trận
           là Hịch chống xâm lăng
           lời Thề với Đảng, Bác
          “Từ ấy”, “Sáng tháng Năm”

            2. CHẾ LAN VIÊN
            Tài thơ đến như  Chế
            Đời  thật khó khen chê
            Bẻ cành phong lan bể
           “Con cá song cầm đuốc dẫn thơ về”.

            Bắn pháo hoa Tư tưởng
            Vờ khóc nước non Hời
            Tháp Bay On bốn mặt
            Giấu đi mặt ma trơi.

            3. SÓNG HỒNG
            Thơ văn là bom đạn
            Lật đổ/ phá cường quyền
           “Đổi mới” phải sự thật
            Đọc Ức Trai đêm đêm.

            4. LÊ ĐỨC THỌ
            Thơ: mực hòa máu viết
            Người hùng - quyền thứ hai
            Giải Nô ben thứ thiệt
            Ai thấy cũng bye bye. (bai bai)

            5. HOÀNG VĂN HOAN
            Anh Ba quy: Việt gian
            Sang nương vây lão Đặng
            Xuống địa phủ viết văn
            Gặp cụ Hồ đặng đặng?

            6. XUÂN THỦY
            Trùm đàm phán Paris
            Lịch lãm và trí thức
            Bị “nạn” thì làm thơ
           “Không giam được trí óc”

            7. TRẦN ĐĨNH
            Chính sự theo “đèn cù”
            “Bất khuất” nên bị thiến
            Đang diễn hề hầu vua
            Hí trường đột tai biến!

           8. VIỆT PHƯƠNG
           “Cửa mở” hở hậu cung
           “Lụy” mấy ông xuất bản
           - Ta cái gì cũng Hồng
           - Địch cái gì cũng Xám
           - Trảm!

           9. HỮU THỈNH
           “Thư mùa đông” cho lính
           Thơ xoàng xĩnh lên ngôi
           Điếu văn “hot” tới đỉnh
           Trơ ghế cao anh ngồi.

Thứ Tư, 19 tháng 4, 2017

VỊNH LẠI THƠ TIÊU TƯƠNG BÁT CẢNH - Thơ Nguyễn Khôi


          
                         Nhà thơ Nguyễn Khôi

Thân gửi : Nhà thơ La Thụy ,
 Nhã My là nữ thi sĩ  miền Nam Việt Nam, hiện định cư ở Hoa Kỳ, nàng có một series Thơ về Sông Tương... mà Nguyễn Khôi đọc như tìm thấy "Người Tình trong mộng". Sông Tương tuy ở bên Trung Hoa nhưng đã đi vào hồn thơ Hán Việt trên 1000 năm (do giao lưu văn hóa) Nhạc sĩ Văn Giảng (Huế) đã có một bài hát bất hủ về sông Tương... ở làng quê NK (Bắc Ninh )cũng có một dòng sông cổ tích: sông Tiêu Tương trước mặt chảy lặng thầm, gắn với sự tích Trương Chi- Mỵ Nương, đã được Nhạc sĩ Văn Cao sáng tác bài hát "Trương Chi" tuyệt hay... là Trai Đình Bảng/ Nguyễn Khôi nhiều lúc thơ thẩn bên dòng Tiêu Tương mộng mơ, cất lên tiếng Sáo vẩn vơ... nay là Thơ gửi tặng Nhã My / Người  tình trong mộng ở bên kia bờ Đại dương... vô vọng... xin được chia sẻ cùng các bạn thơ :
1)- Sơn thị tình lam: hơi mù sương buổi trời tạnh nơi chợ núi.
2)-Ngư thôn tịch chiếu:bóng chiều rọi thôn chài.
3)-Giang thiên mộ tuyết: tuyết chiều trên sông.
4)-Yến sự văn chung: chuông chiều ở chùa cao trong mây.
5)- Bình sa lạc nhạn:Nhạn sa bãi cát phẳng.
6)-Viễn phố quy phàm: thuyền dong buồm về bến xa.
7)-Tiêu Tương dạ vũ: nửa đêm trên sông Tiêu Tương.
8)-Động Đình thu nguyệt: trăng thu trên hồ Động Đình.

       
                      Nhà thơ Nhã My

              VỊNH LẠI THƠ TIÊU TƯƠNG BÁT CẢNH
                            (Tặng Nhã My)             

              *Người đi xa lắm
               Tôi chờ
               Tiêu Tương một dải
               bơ sờ tóc sương.
               *Người đi xa lắm
               Tôi thương
               "Tình lam / sơn thị" chợ cồn núi xa.
               *Người đi xa lắm
               Tôi ca
               "Ngư thôn tịch chiếu" chiều sa thôn chài.
               *Người đi xa lắm
                nguôi ngoai
               "Giang thiên mộ tuyết" tôi hoài hoài mong.
               *Người đi xa lắm
               Tôi trông
               "Văn chung/ yến sự" mấy tầng chuông mây.
               * Người đi xa lắm
               Tôi say
               "Bình sa lạc nhạn" cát đầy mắt chim.
               * Người đi xa lắm
               Tôi nhìn
               "Quy phàm / viễn phố" cánh buồm tít xa.
               *Người đi xa lắm
               Tôi mơ
               "Tiêu Tương dạ vũ" thẫn thờ riêng tôi.
               * Người đi xa lắm
               bên Trời
               "Động Đình thu nguyệt" trăng rơi đáy hồ.
               * Người đi xa lắm
               Tôi thơ
               "Tiêu Tương bát cảnh" ỡm ờ với ai ?
           
                          Quê Bắc Ninh 21-7-2014
                                NGUYỄN KHÔI

Thứ Tư, 15 tháng 3, 2017

BA BÀI THƠ VUI TẶNG HAI BẠN THƠ CHU VƯƠNG MIỆN VÀ LẠI QUẢNG NAM - Nguyễn Khôi


  

Ba bài thơ vui tặng hai bạn thơ Chu Vương Miện và Lại Quảng Nam
     
     1- XUÂN HÀ NỘI
     "Khách xa gặp lúc mùa xuân chín "  
                              Thơ Hàn Mạc Tử

      Mưa phùn ướt đẫm áo em
      Môi thì nhợt nhạt, tóc mềm rủ thương
      Mịt mờ sương phủ hồ Gươm
      Chừng xa nghe vọng tiếng chuông Tây Hồ
      Nhớ xuân xưa đón Giao thừa
      Ta đi "hái lộc" bên bờ Thiền Quang
      Xuân mưa thả cái dịu dàng
      Bên nhau hơi ấm từ nàng tỏa ra
      Mưa phùn quấn quít hai ta...
                 

     2- PHÊ BÌNH CÁI ĐÈO NGANG
        "Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà"
              Thơ Bà Huyện Thanh Quan

     Một cái Đèo Ngang bao tranh cãi
     Cứ hoài hoài Quốc Quốc với Gia Gia
     Tới đây "đứng" lại hay "ngoảnh" lại ?
     Đâu "chợ" bên sông,"rợ" mấy nhà ?
     Chỉ thấy
     Núi trơ trụi, bãi sim mua cằn cỗi
     Bặt cánh chim, ầm ĩ biển vỗ bờ...
     Anh hay cãi
     Anh ăn sóng / nói gió
     Nổ "phê bình"... phải/ trái gió bay
     Ai yêu nước / ai Việt gian bán nước ?
     Hay gì cuộc Nội Chiến dằng dai ? !
     Ôi,
     đường Nam Tiến gánh gồng đi chiều dọc
     mà "phê bình" lại quay ngoắt
    Đèo Ngang !?!

                 
     3- CẢM THƠ LÊN ĐỈNH ĐÈO NGANG
           "Lòng một tấc son còn nhớ nước
            Tóc hai phần bạc vẫn thương thu"
                                    Thơ Hương Sơn

     Thực chẳng  may sinh ra là Người Việt
     ở Miền Trung nắng gió Trời đày
     Qua sông Gianh lại đến duềnh Bến Hải
     máu Việt tuôn thù hận ngút trời mây...
     Ta ở đây mơ sang Úc / Mỹ
     "Thế giới Tự do" được quyền làm Người
     được làm việc dưới Mặt trời chói lọi
     Lao động hết mình và được xả hơi...
     Ta ở đây dẫm chân tại chỗ
     lên Cao Tầng lại ngó xuống chân
     Ôi con "lộ" như đóng băng: xe cộ đứng
     lên đỉnh Đèo Ngang
     ca khúc "4000 năm
     Ta lại là Ta"
     chợt nghe tiếng Gia Gia / Quốc Quốc
     vạch Trời lên
     GÀO
     một tiếng
    Thầm !  (1)

     Hà Nội 15/3/2017
     NGUYỄN KHÔI

    ----

    (1) Đáo địa nhất vô thanh.

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

TRAO ĐỔI VỀ KHẨU NGỮ "MA MỊ" - Nguyễn Khôi


    

   Thân gửi : Các Bạn thơ...

  TRAO ĐỔI VỀ KHẨU NGỮ "MA MỊ"
             
  Theo Từ điển Hoàng Phê thì "Ma mị" là khẩu ngữ, tương tự như "ma giáo"...mà "Ma giáo = gian giảo , bịp bợm. Đó là thời điểm Tiếng Việt năm 1987, cách nay đã 30 năm  (thời kỳ CHXHCN Việt Nam đang bị "cấm vận"/ và cũng tự "đóng cửa" ; bị cô lập & tự cô lập mình ! ?). Đến nay công cuộc "đổi mới" - mở cửa cũng đã ngót 30 năm (1 thế hệ đời người) Tiếng Việt là "sinh ngữ" được Người Việt "vượt biên"/ xuất khẩu lao động / đi học ở nước ngoài giao lưu/ sử dụng khá rộng rãi nên nhiều "từ"/ thuật ngữ  cũng thay đổi ngữ nghĩa không còn  như "từ gốc "ban đầu nữa . Riêng từ "ma mị", hiện đang được các Nhà Báo, Nhà văn dùng trong nhiều trường hợp với ý nghĩa "đẹp/ huyền diệu"...xin ví dụ :
*1- Người đẹp Lâm Thùy Anh (1m75) với vẻ đẹp ma mị quyến rũ sắc đỏ : với bộ sưu tập sắc đỏ phù hợp với ý tưởng Đạo diễn đề ra, tôn lên sắc vóc đẹp xứng tầm siêu mẫu thế hệ mới Lâm Thùy Anh... Khán giả sẽ bị thôi miên từng thước hình sắc đẹp rực rỡ chiều hoàng hôn mà Lâm Thùy Anh biến hóa ma mị xứng tầm 1 tài năng siêu mẫu thế hệ mới. Nguồn : http://Ngôi sao.vn
*2- Ma mị là điều huyền  bí
*3- Sửng sốt bộ ảnh ma mị mà ám ảnh của Nhiếp ảnh gia tài năng gây ấn tượng cho người xem ngay từ cái nhìn đầu tiên ( huyền diệu / siêu nhiên)
*4- Ma mị = sức hút làm mê đắm.
*5- Ma mị : làm mê muội, quyến rũ.
*6- Nói về cô Phượng Hàng Ngang: nàng là "Tây Thi phố cổ" mang vẻ đẹp ma mị (xem Truyện "mồ cô Phượng ")
*7- Ma mị : bí ẩn, nhiều tầng nghĩa sâu sắc.
*8- Film "có yêu nhau" kể chuyện tình ma mị, ám ảnh
*9- Thung lũng Ma Thiên Lãnh ở Tây Ninh: đẹp ma mị và hoang sơ.
*10- Qua vùng Thủy Tiên- một thoáng ma mị trong lòng xứ Huế mộng mơ.
*11- BST tung MV ma mị : nhạc chất chẳng kém gì USA- UK !
*12- Say đắm trước vẻ đẹp từ đáng yêu đến ma mị của nàng "Sam Sam" Triệu Lệ Đĩnh (Film Hoa ngữ)
*13- Vẻ đẹp ma mị nơi tận cùng thế giới : nơi đây cuốn hút bởi vẻ đẹp ma mị đày bí ẩn khó lòng giải thích được ở Chi lê và Argentina.
*14- Vẻ đẹp ma mị kiêu sa của hot girl trường Đại học Điện ảnh. V.v...
  Sơ bộ kết luận : "từ"(ngữ) MA MỊ dùng theo "thì hiện tại" nó có thể giải nghĩa là :
       1/huyền bí, quyến rũ, ám ảnh
       2/ sức hút làm mê đắm
                     
 Kính các Bác, các anh, các chị xem xét... có điều  gì bất cập, xin được chỉ giáo nhằm  hoàn chỉnh giải nghĩa từ "ma mị" ?

                                       Làng Mọc Quan Nhân (Hà Nội) 24-2-2017
                                                      Kính bút: Nguyễn Khôi

Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

CẢM NGHĨ MÙA CƯỚI 2015 - Thơ Nguyễn Khôi


            
             Nhà thơ Nguyễn Khôi

     CẢM NGHĨ MÙA CƯỚI 2015
                  (Tặng LXQ)
     "Thôi ở giữ vườn Dâu nhé              
     Dứt mối tơ...em kiếm chồng giầu"                                

     Con gái lấy chồng sợ "kim lâu" (1)            
     Đã qua Đông Chí... bắc được cầu            
     Chẳng còn phải lụy con đò nhỏ            
     Xe phóng ào qua vút bóng câu.            

     Ờ nhỉ, ngày xưa kiêng cữ lắm            
     Gái ngoan chẳng vượt lũy tre làng            
     Bây giờ nghe tiếng Dollar gọi            
     Cất cánh bay sang mãi Đại Hàn .                                  
 
     Thương lắm mấy chàng trai xóm mạc            
     Cù lần ở trong lũy tre xanh :            
     Ế vợ - "mồ côi" là cái chắc ?            
     Túi rỗng mong chi tới thị thành ?                                      

                                  Nguyễn Khôi              

     ………

     1/ Phong tục :1,3,6,8 kim lâu             
     Làm nhà, lấy vợ, tậu trâu thì "đừng", nhưng đã qua Đông Chí thì "được" ?

Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

CÔ NÀNG Ả RẬP - Thơ Nguyễn Khôi

         



          CÔ NÀNG Ả RẬP
             (Gái đạo Hồi)
            Tặng: Ca Dao

         Mới biết cô Nàng Ả Rập
         Mắt xanh, da trắng nõn nà  
         Bịt kín hở hai con mắt
         Chao ôi, kính đức A La!
                                      

         Đẹp nhất ấy là con mắt
         Xanh mơ như bầu trời Nga,
         Mũi  xinh cô đầm nước Pháp
         Môi gái Sài Gòn thiết tha...
                               
         Đẹp thật:  nhì da, nhất dáng
         Tấm thân tỏa ấm mùi hương
         Khỏa thân sẽ thành Biển lớn
         Đánh chìm các đấng Quân Vương !                                  
         Em ở Jerusalem ?
         Hay ở đô thành Bagdad ?
         Nắng cháy đất trời sa mạc
         Trời cho tươi mát như em .
       
         Cầu xin Đức Thánh uy quyền
         Ở xa được tha hồ ngắm
         Nếu mà trộm xem "em tắm" (1)
         Thì anh chắc cũng thăng thiên ?
                              
                       Hà Nội 18-12-2014
                          Nguyễn Khôi

        (1)  Tên bài thơ của Bạc Văn Ùi thời 1950

Thứ Tư, 26 tháng 11, 2014

GỬI NGƯỜI THƠ BÀY TỎ - Thơ Nguyễn Khôi

Lời dẫn của nhà thơ Nguyễn Khôi :

       Ngày 8-3-2002 Nhà thơ Cao Quảng Văn (người Huế ở Tp.HCM) có gửi tặng Nguyễn Khôi cuốn "Quốc học trường tôi"- Hợp tuyển Thơ - Nhạc- Họa, nxb Thuận Hóa  1996, trong đó có in Bài thơ BÀY TỎ của  Thiền sư  Minh Đức Triều Tâm Ảnh ( tên thật là Nguyễn Văn Kha, sinh năm 1946 tại Thừa Thiên, học Quốc Học Huế từ 1961-1964). Thơ Bày Tỏ dài 56 câu với " ý " lý giải về sự "nhập thiền" của Người... Bài thơ rất HAY, hình tượng thơ sống động, ngôn ngữ thơ điêu luyện, ý mới , tứ lạ .. .cuốn hút ngay từ những câu đầu tiên :

                 Mai hết cuộc, tôi xin về núi cũ
                 Giã từ ngày áo đỏ đèn xanh
                 ...Tôi đã ra đi
                 Bằng bài thơ thứ nhất
                 Thuở đầu đời môi rượu lả đường say
                 ...

     Nguyễn Khôi đọc rất xúc động, liền thả bút như "họa lại" đáp lại ... nay đã qua 12 năm, xin chép lại để các bạn thơ cùng chia sẻ :


    


        GỬI NGƯỜI THƠ BÀY TỎ
        (Tặng Minh Đức Triều Tâm Ảnh)

       "Người thơ phong vận như thơ ấy"
                                           Hàn Mặc Tử

        Thôi, người cứ vô tư về núi
        Cùng hương rừng gió nội mây bay
        Ta ở lại cùng Đô thành chật chội
        Vùi đầu trong đống sách cao dày.
                 
         Người trắng tay mà hồn thanh thản
         Ta tiền tài áo mũ xênh xang
         Người thiền định gối đầu bên thác ngủ
         Ta trong phòng máy lạnh đắp chăn.
                   
         Người đã ra đi
                            bằng bài thơ thứ nhất
                                        Vĩnh biệt tình đầu
                                                       áo đỏ đèn xanh
        Ta chí mọn bám rêu phong thành cổ
        Hóng hương mơ son phấn thị thành.
                   
        Về với núi : Người nghênh phong thưởng nguyệt
        Ta áo cơm
                          sâu bọ giữa nhân quần
        thêm chức tước
                                  phẩm hàm này nọ
        nhếch mép
                           đau
        Lắng một tiếng cười gằn.
                   
        Thật kỳ diệu
                             giữa cuồng phong - gió nổi
        Người thoát đi đến một chốn bên trời
        Tiếng chuông vọng trên mây ngàn sương lạnh
        thương chúng sinh
                                       lòng thả giữa khơi vơi...
                   
       Người khiêm nhường tránh xa đời chen chúc
       những bon chen
                                  nhức nhối chốn đông người
       Đời là thế, biết ai là vụng dại
       Biết ai khôn ngụp lặn để sinh nhai.
                   
       Đời là thế, chẳng qua là Quán Trọ
       Giữa quê hương mà nhớ cố hương
       Ký ức xanh viết bài thơ BÀY TỎ
       Khối tình thơ còn nguyên vẹn Tâm hường.
                   
       Ôi cuộc sống bao thân thương tình nghĩa
       Là khói hương xin thoảng một hơi Trà
       Đời vẫn đẹp bởi long lanh giọt lệ
       Biển khổ đời kết  SINH - TỬ- TÌNH CA.
                   
       Như Thi sĩ yêu con Chim Báu Tớt (1)
       Cho nhân gian tiếng hót vọng tâm hồn
       Thanh kiếm báu xin treo trên vách đất
       Đời yên bình... cày cuốc vẫn là hơn.
                   
       Ừ vẫn sống - nào có ai bỏ cuộc
       Người ra đi mây trắng giục đường phi
       Một lẽ sống
       Một tình yêu Đất Nước
                         ừ gia đình, cũng một lẽ...
                                                          khinh khi.
                     
       Thôi, từ giã những điều gì vô lối
       Cách mù khơi cho thanh thỏa tâm hồn
       Như TẠO HÓA
                                  ta tin ĐỜI NHÂN QUẢ
       Người ra đi... còn lại cả trời hương.
                 
       Người ra đi... trí vượt trên trần thế
       Chút tình thơ thả mộng ngợp sông hồ
       Còn yêu người... thơ về trong nỗi nhớ
       Đỉnh phù vân tung cánh một trời thơ.
                   
       Thôi, Người cứ vô tư về núi cũ
       Lưu gót TRẦN... quên một thuở từng đi
       Khi đã luyện mình
                                      là VÔ NGÃ
       thì
            hồn
                   thơ
                         đã thoát tục
                                            an tri.

                                      NGUYỄN KHÔI
                                Viết trong đêm gió nổi

       -----------

       (1) Theo một Ý thơ của Bích Khê (bài Duy Tân).

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014

ĐỖ HỮU, LƠ LỬNG MỘT DÒNG THƠ - Nguyễn Khôi


     

        ĐỖ HỮU - LƠ LỬNG MỘT DÒNG THƠ
                                 
  Thơ Việt Nam, từ sau năm1945 thường hiện hữu trên hai chiến tuyến : "Quốc gia- VNCH- chống Cộng" / "Kháng chiến - Cộng sản XHCN" cả hai đều được hệ thống thông tin báo chí (phe nào, phe nấy) quảng bá hết cỡ...
  Tuy nhiên, còn có một dòng thơ lơ lửng, không phe phái nhưng thấm đẫm hồn Dân tộc với một nghệ thuật "rất Thơ" (không  in ấn xuất bản) cứ âm thầm truyền lan trong lòng người dân Việt ở mọi phía ...Ví dụ : như Trung niên Thi sĩ Bùi Giáng (1926-1998), Thi sĩ Đỗ Hữu (1938-2009) ...
  Với Bùi Giáng, thì đến hôm nay (2014)đã được cả 2 phía coi là một trong các nhà thơ lớn của Dân tộc ? còn Đỗ Hữu thì còn rất ít người biết đến, nhất là với giới thơ văn ở Hà Nội.

Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2014

THƠ SƠN CƯỚC - Nguyễn Khôi


         

         Lời dẫn của tác giả:

         Nguyễn Khôi sinh ở Yên Bái (1938), lớn lên ở Thái Nguyên, làm việc ở Sơn La 21 năm, 1984 về Hà Nội giúp việc Hội Đồng Dân Tộc... nên có điều kiện cảm nghĩ  nhiều về vùng Dân tộc - miền núi.
                     
             
        *1-  VỚI SA PA

          Đã thầm hẹn lên Sa Pa nghỉ mát
          Ra "Cầu Mây" cùng đứng tựa rung rinh
          Thỏa mắt ngắm Phăng Xi Păng bát ngát
          Trời thần tiên riêng của chúng mình.
          Sa Pa mộng đẹp hơn cả mộng
          Sa Pa mơ hơn cả giấc mơ
          Mây thì cứ vẩn vơ phiêu lãng
          Cõi diệu huyền thực thực hư hư.
          Ừ dạo cảnh một mình đơn lẻ quá
          Chơi "chợ tình" ai đó kéo cùng co
          Cứ như thể buổi đầu "cho" mắc cỡ
          Ở dưới kia Cốc Lếu đợi mong chờ.
          Sa Pa đấy thả hồn thơ bay bổng
          Cứ như là hẹn đến để mà yêu
          Một chén rượu uống trong chiều lạnh cóng
          Một nụ hôn sương khói ở bên đèo.

                        Mùng 1 tháng 8 Bính Tý. 


Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014

TIÊU TƯƠNG - Nguyễn Khôi


      

         TIÊU TƯƠNG

         "Quân tại Tương giang đầu"...
                (Tặng : Nhã My)
                           
         Sao Tiêu Tương lại là buồn thương ?
         Để mưa rơi ướt cả dặm trường
         Chia ly như thể không gặp lại
         Để Trúc bên sông đốm võ vàng...
                   
         Sao Tiêu Tương lại là bi thương ?
         Nỗi đời hai ngả biệt âm dương
         Tình em như nước Trường Giang ấy
         Sớm tối theo anh tới mộ vàng...
                   
         Sao Tiêu Tương cho lòng tổn thương ?
         Trái tim sẻ nửa giữa đoạn trường
         Một nửa nát tan chìm đáy sóng
         Một nửa cầm tù nơi cố hương...
                   
         Sao Tiêu Tương để người trúng thương ?
         Dưỡng thương hao tổn mấy năm trường
         Cho hồn dậy lớn Thơ mọc cánh
         Chắp với hồn ai lạnh hơi sương...
                     
         Sao Tiêu Tương nên tình vấn vương ?
         Vượt cả ngục tù, vượt đại dương
         Tới một chiều nao im lặng sóng
         Đôi trái tim một nhịp thương thương...
                     
         Sao Tiêu Tương muôn đời sầu vương ?
         "Đa tạ Quân Vương : thiếp phụ chàng"
         Tựa bờ Lau trắng tình ngây ngất
         Thơ đà kiệt sức, hồn lang thang...
         Bên bờ Tiêu Tương, quê Từ Sơn

                              Mùa Vu Lan 2014
                                  Nguyễn Khôi