BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Kim Thượng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Kim Thượng. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2023

VÔ VI – Thơ Lê Kim Thượng


  
                   Nhà thơ Lê Kim Thượng
 

VÔ VI
 
1.
Chiêm bao… chạm nỗi nhớ nhà
Thời gian nét cọ phết qua bụi dày
Bước ra từ cõi mù say
Cạn be rượu trắng, rót đầy sầu mơ…
Trò chơi Cút bắt… tuổi thơ
Đường cong ký ức xa mờ sơn khê
Trò chơi Bịt mắt bắt dê
Gọi về tuổi nhớ… miền quê thanh bình
Con sông phơi ngực nguyên trinh
Chảy qua miền lúa, chung tình thảo thơm
Nắng mân mê những cọng rơm
Trời thương mùa trúng, áo cơm đủ đầy
Cuối mùa gió thổi về Tây
Mồ hôi nhỏ giọt, luống cày ủ hương
Đồng sâu, đồng cạn thân thương
Xa xa thấp thoáng cổng trường hoa Mua
Ráng chiều nhuộm đỏ mái chùa
Trải lên núi trắng già nua câu thề
Nghe câu Vọng Cổ rớt… “Xề…”
Sài Môn gió lách cổng quê ngại ngần…
 
2.
Chỉ là hoài niệm bâng khuâng
Trông về quê cũ bần thần viễn khơi
Bước chân hụt hẫng hổ ngươi
Trò chơi lẫn quẫn, trò đời đắng cay
Tráo trơ phủ định tháng ngày
Trò đời sấp ngửa, trả vay miệt mài
Đường đời cạm bẫy chông gai
Còn ai bội tín, mấy ai mở lòng
Bao giờ cho tới cuối cùng
Chìm trong dị mộng, trùng trùng Nam Kha
Bây giờ hát khúc bi ca
Ảo ngôn ngữ nghĩa, cho qua nỗi chờ
Nửa đêm không khắc, không giờ
Vô vi hóa bướm, lời thơ rập rờn
Bên đời có Kẻ thiệt hơn
Phố đông, đông cả cô đơn riêng mình
Đêm đêm đối thoại bóng mình
Đèn khuya, vách cũ cuộc tình riêng đau
Trăm ngàn năm trước, năm sau
Nhớ quê chỉ có một câu… “Đắng lòng…”
         
                      Nha Trang, tháng 02. 2023              
                            LÊ KIM THƯỢNG

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2022

TÌNH NHỎ - Thơ Lê Kim Thượng


   
             Nhà thơ Lê Kim Thượng

 
 TÌNH NHỎ 1-2
 
1.
Cám ơn tình nhỏ gọi mời
Anh vui chân đón giữa thời thơ ngây
Những ngày thương gió, nhớ mây
Trăm thương, ngàn nhớ đong đầy tháng năm…
Mắt cười lúng liếng Lá Răm
Mắt Mùa Thu tựa trăng rằm tinh khôi
Hạt tình tách vỏ sinh sôi
Đồng xanh sương nhạt, núi đồi cỏ non
Nuột nà đôi cánh tay thon
Nụ tình mới nhú, vẫn còn chênh chông
À ơi! ... Em ngủ anh trông
Gối đầu lên giấc mơ hồng dịu êm
À ơi! ... Anh hát ru em
Cánh Cò, cánh Vạc…  nhẹ mềm mù sương
À ơi! ... Giọt nắng nhẹ vương
Chõng tre, mái lá… người thương mơ màng
Lời yêu thủ thỉ, khẽ khàng
Tiếng lòng êm ái, nhẹ nhàng buông lơi
Chúng mình quấn quýt không rời
Bốn mùa thương nhớ, đầy vơi bốn mùa…
 
2.
Nhớ em sớm nắng, chiều mưa
Cái “Ngày Xưa” ấy… gió đưa phiêu bồng
Gió xuôi về phía cuối sông
Thuyền Hoa rẽ bến theo chồng chênh chao
Tặng em áo cưới lụa đào
Để em mặc lúc lạy chào… “Vu Quy”
Sông đầu, sông cuối cách ly
Người trông mòn mắt, người đi xót lòng
Em à! ... Nước mắt còn không?
Tặng anh trước lúc theo chồng buồn xo
Thương em lỗi hẹn chuyến đò
Bến sông rơi rụng tiếng hò Phu Thê
Vướng neo lời hẹn, câu thề
Còn vương sóng nước bùa mê dị thường…
Trăm lời nhớ, vạn lời thương
Bây giò nhẹ thoảng mùi hương trang đài
Nhớ em nỗi nhớ chia hai
Buồn nhiều, buồn lắm cũng phai bụi trần
Phố phường… gặp lại Cố Nhân
Rẽ sang lối khác… lòng lâng lâng sầu…
        
                 Nha Trang, tháng 12. 2022         
                         Lê Kim Thượng

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2022

MẸ QUÊ – Thơ Lê Kim Thượng


   
                      Nhà thơ Lê Kim Thượng
 

MẸ QUÊ 1-2
 
1.
Nhớ Quê… nhớ nhất bóng hình
Dòng sông – Bến nước – Mái đình – Cây đa
Người còn mê mãi phương xa
Quê hương giờ cũng chỉ là… “Quê xưa”…
Nắng xuyên qua lá cây dừa
Chênh chao bóng Mẹ, sớm trưa đi về
Quần nâu, áo vải, nón mê
Chợ tàn, mua gói kẹo quê làm quà
(Con giờ lưu lạc phương xa
Vẫn còn vị ngọt, đậm đà hương yêu…)
Vui vui tiếng vịt kêu chiều
Được mùa sân trước mọc nhiều đụn rơm
Óng vàng hạt lúa thảo thơm
Mồ hôi lắng đọng bát cơm ngọt đường
Gió hòa, mưa thuận… Trời thương
Ngát thơm hương lúa bên đường dịu êm…
Chiếu mê trải giữa sân thềm
Một nồi khoai luộc, khói lên nồng nàn
Bà ngồi kể chuyện khàn khàn
Truyện xưa, tích cổ… thế gian, dị thường…
 
2.
Đêm đêm, nằm nhớ Quê hương
Xót xa cho Kẻ Sông Tương ngược dòng
Một đời luân lạc, long đong
Một đời phiêu bạt, lưu vong dãi dầu
Xưa rồi: “ Người ạ… còn đâu?”
Tàn đêm khói thuốc bay màu mông lung
Cung Mi Thứ… Phím đàn chùng
Nốt Si buồn thảm lạnh lùng trong tim
Lời ca đứt đoạn im lìm
Tứ thơ rơi vãi lặng chìm giấc mơ
Nhà xưa… Ai đợi, ai chờ
Chiều mưa nỗi nhớ ướt mờ…vỡ tan
Còn đâu ô cửa Dạ Lan?
Cánh hoa Tuy Líp rã tàn trống trơn
Tàn đêm… giấc ngủ cô đơn
Tiếng gà xứ lạ dài hơn Quê mình
Bây giờ cuối cuộc hành trình
Bước ra từ cõi say tình rong chơi
Bây giờ đã cuối cuộc đời
Nghe câu “Gần đất… xa Trời” mà đau…
       
                 Nha Trang, tháng 11. 2022              
                       LÊ KIM THƯỢNG

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2022

ÁO TÍM – Thơ Lê Kim Thượng


   
                      Nhà thơ Lê Kim Thượng


ÁO TÍM 1 - 2  
 
1.
Cái thời son trẻ… “Ngày Xưa”
Nhớ sao như thể…Như vừa mới đây?
Ngập ngừng tay nắm bàn tay
Vuốt ve áo tím, guộc gầy lưng ong
Cái nhìn tha thiết nhớ mong
Trải lòng trong mắt… Mắt trong thắm đằm
Đắm say đôi mắt Lá Răm
Yêu nhau từ tuổi trăng rằm liêu trai
Nguýt lườm tia mắt đưa dài
Nõn tơ màu má… Tóc cài hoa xinh
Nắng qua kẽ lá lung linh
Buộc hình với bóng, buộc mình với ta
Nón nghiêng che bóng nắng tà
Tinh khôi áo lụa, thiết tha dịu dàng
Gót son nhẹ bước khẽ khàng
Cỏ thơm theo dấu chân nàng vân vê
Phải chăng em thả bùa mê
Pha trong giọng nói chân quê tự tình
Ước gì như bóng với hình
Mai sau còn mãi cuộc tình trẻ thơ…
 
2.
Bỏ tình vàng úa câu thơ
Bỏ trăng mờ bóng… Bỏ tơ rối lòng
Trải tình ra đếm, ra đong
Tìm câu chung thủy mà không thấy gì?
Rượu hồng, pháo đỏ Vu quy
Để tôi một bóng tình si bẽ bàng
Quán xưa giờ vắng tay đan
Cà phê giọt đắng chậm tan nỗi buồn
Mưa chiều rả rích giọt tuôn
Mưa chiều kỷ niệm… Mưa nguồn về đâu
Cõi thương - Cõi nhớ - Cõi sầu
Buồn dài - Buồn chậm - Buồn sâu - Buồn đầy
Trời buồn, trời tím màu mây
Bàn tay còn nhớ bàn tay ấm đầy
Cuộc tình… đã lỡ mượn vay
Đắng cay trả đến ngàn ngày chưa xong
Vườn yêu còn ánh trăng trong
Chắc giờ hai đứa nặng lòng nhớ nhau?
Thuyền tình trôi giạt về đâu
Để sông uốn khúc… Để cầu còng lưng…
       
                   Nha Trang, tháng 10. 2022             
                          LÊ KIM THƯỢNG
 

Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2022

BÓNG GIÀ 1, 2 – Thơ Lê Kim Thượng


   
BÓNG GIÀ 1 - 2
 
1.
Quê hương xa cách bao năm
Hồn Quê theo bóng trăng rằm về đây…
Lũy tre xanh lá ken dầy
Chở che hương đất lên đầy tình quê
Nhớ vườn cây trái sum sê
Tiếng chim gáy gụ gọi về xa xăm
Hương đồng, gió nội thắm đằm
Võng đưa kẽo kẹt, người nằm thong dong
Cánh đồng mùa vụ gặt xong
Vũng bùn vừa cạn mùi nồng gió Tây
Sân phơi thóc mới cuối ngày
Kĩu cà, kĩu kịt gánh đầy hương thơm
Dậy mùi khói khét rạ rơm
Quyện lên mái rạ, bữa cơm, tiếng cười
Thương nhau chín bỏ làm mười
Thảo thơm tình đất, tình người khắc ghi
Nghe trong lời đất thầm thì
Mầm xanh ấp ủ, xanh rì mai sau
Dù cho thương hải, biển dâu
Nhớ sao cái thuở cháo rau… mà tình…

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2022

VÔ THƯỜNG – Thơ Lê Kim Thượng


   
              Nhà thơ Lê Kim Thượng


VÔ THƯỜNG
 
Mùa qua... Mùa nắng, mùa mưa
Ngày mong, tháng nhớ... Nhớ xưa quê nhà
Nẻo về Quê Mẹ thương ca
Hàng cau đứng đợi... Bến xa đò chờ
Bước chân lối cỏ thẫn thờ
Chìm trong hư ảnh, sương mờ thoảng bay
Nhẹ nhàng chút gió lay lay
Gọi Mai vàng nở... Gọi ngày tương tri...                    
 
Đồng xanh, cây lúa dậy thì
Hương quê ấp ủ, tình si ngập lòng
Se se gió lạnh tàn Đông
Thềm Xuân vừa thấy... Nắng hồng vừa sang
Phất phơ mái rạ khói làn
Đường quê rắc lá me vàng bay bay
Cò về đậu trắng cành cây
Em đi chợ sớm... Đò đầy qua sông
Tóc dài, da trắng, má hồng
Dáng xuân trong nắng, mặn nồng, non tươi
Em đi... để lại nụ cười
Cho lòng xao xuyến... Cho người xuyến xao...
Ngày tàn chút nắng hanh hao
Lời ru Lục Bát, Ca Dao... muộn chiều
Ru em, gió thổi hiu hiu
Võng đưa giấc mộng thiu thiu trong vườn
Tím chiều…Tím sợi khói vương
Thềm rêu trải chiếu... thân thương ánh đèn
Bóng trăng, bóng trúc đan xen
Bờ ao lắng đọng mùi Sen... Vô - Thường
Khói thơm, sắn nướng củi vườn
Rượu quê nồng ấm... vấn vương câu thề...
                
Núi ngăn, biển chặn lối về
Bốn bề tịch lặng... Bốn bề hiu hanh
Bước chân lãng tử quẩn quanh
Quê - Người, Đất - Khách... độc hành dửng dưng
Chim kêu, vượn hú, chiều rừng
Núi chìm, mây lạnh... rưng rưng nẻo về
Khô cằn, khô cả cơn mê
Bốn mùa khô héo đi về... buồn ơi...
Chiều xa, quán vắng bên đời
Rượu không đủ ấm cho Người - Lãng - Du
Hồn ai lạc bước mù u
Lòng ai như thể trăng lu Giang Đầu
Lòng ai đọng nỗi riêng đau
Đêm đêm có tiếng Kinh Cầu... thê lương
Hoa tàn... Gió thổi rụng hương
Năm cùng, tháng tận... tha hương qua ngày
Ngó mình, tóc bạc màu mây
Trăng - Thơ thuyền khẳm... hồn đầy u minh
Chân trời góc biển đinh ninh
Giữ cho nhau một mối tình... Cố Hương...
       
                    Nha Trang, tháng 07. 2022              
                           LÊ KIM THƯỢNG

Thứ Năm, 14 tháng 7, 2022

HÉO HON – Thơ Lê Kim Thượng


   
             Nhà thơ Lê Kim Thượng

 
HÉO HON  
 
Tháng năm dệt mộng, ươm mơ
Tôi - Em... chung một trời thơ hiền hòa
Đêm huyền thoại... Mộng - Dưới - Hoa
Cho trăng với gió tan hòa... Sắc - Không...                
 
Bay bay tà áo bên sông
Chiều chưa tan nắng... Bóng hồng vừa qua
Tóc đen, nơ đỏ kiêu sa
Mỏng manh áo lụa, nõn nà sắc hương
Nắng vàng soi mắt người thương
Cho hồng đôi má, cho hường đôi môi
Tóc ôm khuôn mặt tinh khôi
 
Bờ môi hé mở... gọi mời nụ hôn
Luồn tay chải tóc em suôn
Sợi tình quấn quít cho hồn quắt quay
Mùi hương con gái ngất ngây
Tôi – Em… Hai đứa mê say... tan hòa...
Em về bên ấy không qua
Bên này, bên đó... bờ xa đôi bờ
Dấu chân em, bụi xóa mờ
Tôi đi tìm mãi... ngu ngơ, mỏi mòn...
 
Chờ nhau... Lòng dạ héo hon
Thuyền neo bến đợi... Núi non cũng chờ
Vườn yêu xưa cũ... Ơ hờ!
Cành thơ héo rụng... Trăm tờ thơ rơi
“Một thời yêu... Chết một thời...”
Dây Tơ Hồng đứt... Đứt rơi cánh diều
Hoàng hôn dĩ vãng tím chiều
Tôi về thắp đuốc tìm yêu... ngậm ngùi
Em đi... Mang hết ngày vui
Vầng trăng xẻ nửa... bùi ngùi, sầu tê
Vầng trăng khuyết nửa lời thề
Thuyền trăng trôi mãi... cõi về mù sương...
Mười năm, tôi sống tha phương
Mười năm, em sống bình thường... vui tươi?
Lời - Yêu... em nói với người
Có như những tiếng khóc cười... với tôi?
Con tim vẫn đập bồi hồi
Tình xưa tưởng đã qua rồi... vẫn nguyên?
Đau lòng Chim Sáo... Chim Quyên
Đau lòng hai đứa... Phận duyên lỡ làng...
      
                   Nha Trang, tháng 07. 2022              
                         LÊ KIM THƯỢNG

Thứ Tư, 6 tháng 4, 2022

ĐÔNG TÀN – Thơ Lê Kim Thượng


   
                    Nhà thơ Lê Kim Thượng

ĐÔNG TÀN
 
Dẫu đi góc biển, chân trời
Người xa quê vẫn một đời nhớ quê
Hồn quê nặng trĩu tình quê
Nghìn trùng xa cách... sơn khê, giang hà...
Nhớ từng cây ớt, cây cà
Nhớ từng ngọn cỏ la đà ngậm sương
Thương quê, quay gót dặm trường
Hương đồng, hương đất... vấn vương, hiền hòa...
                                  
*
Mái trường… thơ ấu nhạt nhòa
Sân trường đỏ thắm, màu hoa học trò
Trời xanh chao nhẹ cánh cò
Bên sông có tiếng gọi đò vọng sang
Mùa vui trên cánh đồng làng
Thơm hương lúa chín nhẹ nhàng thoảng đưa
Ngày mưa, rơi nhẹ sợi mưa
Nồng nàn hương đất gió đưa ngập lòng
Hàng tre ngả bóng lòng sông
Ngàn dâu trong nắng mênh mông xanh rì
Ráng chiều tắt ánh Tà Huy
Xóm làng yên ắng... Chiều đi lặng lờ
Cố nhân - Chén rượu - Bài thơ
Nghe hồn lắng đọng trên bờ bình an
Nửa khuya gió Bấc... Đông tàn...
Sẻ chia manh áo Ngự Hàn thiết tha
Canh khuya văng vẳng tiếng gà
Canh khuya vọng tiếng Vạc xa trên trời
Lập lòe đom đóm chơi vơi
Hương hoa Thạch Thảo đầy vơi tình đầu...
               
*
Câu ca… rơi rụng xuống cầu
Hóa thân thành những trái sầu nổi trôi
Lời ru bổi hổi, bồi hồi
Thương câu Sáu - Tám... xa xôi quê nghèo
Sông trôi, dõi mắt trông theo
Nỗi sầu xa xứ... Sầu neo chân cầu
Mưa nguồn, sông đục thẩm màu
Bến thì vẫn đợi... Thuyền đâu mịt mờ
Xa quê hồn cũng dại khờ
Bước đi thì nhớ... Đứng chờ xót xa
Buồn như muôn sợi mưa sa
Hòa tan nước mắt chảy qua cuộc đời
Ngồi bên bến lạ đợi người
Tình cờ nhặt được nụ cười... chân quê
Ngồi chờ một tiếng gọi về
Bóng đời tím ngắt... lê thê nắng chiều
Bốn bề vượn hú, chim kêu
Trăm thương, ngàn nhớ... Muôn điều xót xa
Buồn riêng... Riêng một mình ta
Tri âm chưa gặp để mà... buồn chung!...
     
                 Nha Trang, tháng 04. 2022           
                       LÊ KIM THƯỢNG
 

Thứ Ba, 19 tháng 10, 2021

THỞ DÀI – Lê Kim Thượng


  
                Nhà thơ Lê Kim Thượng

 
THỞ DÀI
 
Yêu nhau từ thuở trăng tròn
Bây giờ trăng khuyết... em còn nhớ tôi?
Vầng trăng thề hẹn đâu rồi
Nửa vầng trăng khuyết... đơn côi hao mòn...
Nhớ em đôi mắt đen giòn
Nắng rơi trên ngực căng tròn nguyên trinh
Nắng rơi, rơi giọt vô tình
Cho thơm da trắng, dáng hình đôi mươi
Vườn yêu chúm chím hoa cười
Xuân thì vừa chín, thắm tươi nõn nà
Mùi hương con gái thoảng qua
Rất gần hơi thở như là... nụ hôn...
Tóc thề đen mượt dài suôn
Sợi tình quấn quít... Tôi luồn tay đan
Em về sương sớm vừa tan
Chân quen lối cỏ, ươm vàng nắng mai
“Một mai, ai chớ bỏ ai
Chỉ thêu nên gấm, sắt mài nên kim
Tìm em như thể tìm chim...”
Tôi đi mê mãi... Đi tìm bóng ai
Tôi – Em… Chung tiếng thở dài
Lời yêu chát đắng… u hoài chơi vơi
Trách nhau... thì cũng thế thôi
Làm sao níu lại một thời... chung đôi...
                     
Nối tình em với tình tôi
Dây Tơ Hồng đứt... Tình trôi cánh bèo
Em xa, dõi mắt trông theo
Bóng qua sông lạnh, lưng đèo hắt hiu
Ai ngồi bến đợi buồn thiu
Đếm mùa lá rụng... đìu hiu một đời
Em xa mất biệt tăm hơi
Đầy trời hoa nắng... Vàng rơi gió cuồng
Nhớ em... Nhớ nụ hôn buồn
Mỏng manh kỷ niệm... cánh chuồn ủ ê
Giấu vào đâu nỗi tái tê
Giấu vào đâu những lê thê ngày dài
Canh khuya chờ tiếng chân ai
Trăng in gối chiếc... Trăng cài mùi hương
Mùa trăng tình cũ còn vương
Bóng trăng lịm tắt… thê lương im lìm
Tìm em tăm cá, bóng chim
Hồn thơ lưu lạc... đi tìm ý thơ
Thuyền em lạc bến, lạc bờ
Tặng em một nửa câu thơ... làm chèo?
 
              Nha Trang, tháng 10. 2021
                   LÊ KIM THƯỢNG
.......
 
“...” Ca Dao

Thứ Hai, 7 tháng 6, 2021

NHỚ NGUỒN – Thơ Lê Kim Thượng


  
                Nhà thơ Lê Kim Thượng

 
NHỚ NGUỒN
 
Ngủ đi... giấc mộng tình quê
Đong đưa tiếng võng... vỗ về chiêm bao
Lời ru Lục Bát... Ca Dao...
Đưa ta về cõi trăng sao quê nhà
Đơn sơ cây ớt, cây cà
Chim cu, chim quạ... bay qua nỗi chờ...

***                  
Làng xưa, xóm cũ trong mơ
Đình xưa rêu ngói, bây giờ còn không
Se se gió Bấc cuối Đông
Tiếng đàn Vọng Cổ bềnh bồng... tình tang
Nắng rơi ngập cánh đồng làng
Mênh mông biển lúa óng vàng đong đưa
Bờ ao, bến nước, gốc dừa
Hương quê, hương đất thoảng đưa dịu dàng
Chiều trôi theo bóng mây ngàn
Bóng em trong nắng... nắng vàng hiu hanh
Chiều thơm khói bếp mái tranh
Vườn cau hoa trắng... trầu xanh mướt vườn
Hoa quê Dủ Dẻ nhả hương
“Gừng cay... muối mặn...” ngọt đường lời ru
Sông dài chảy mãi thiên thu
Ngàn năm soi bóng Vọng Phu trông chồng
Mùa xanh hương lúa đòng đòng
Tình quê lòng vẫn giữ lòng đinh ninh
Sóng đùa trăng... ánh lung linh
Nước trôi... trôi cánh Lục Bình tha hương
Ôm trăng ngủ giấc miên trường
Bốn bề tịch lặng... Vô Thường thành hoa...

***  
Ngóng trông quê cũ nhạt nhòa
Chiều hoang, loang tím vỡ òa... Buồn ơi...
Trăng nghiêng sao đổ trên trời
Nghe đêm huyền hoặc... nghe đời lãng du
Non cao gió thổi lời ru
Đau lòng Chinh Phụ... Chinh Phu võ vàng
Lẻ loi con Cuốc khóc than
Thương người xa xứ... phụ phàng tình quê
Làm sao bỏ được bộn bề
Cùng quê đối ẩm... rượu thề trăng suông
Quê người khúc hát buồn buồn
Câu ca “Uống nước nhớ nguồn...” buồn thiu
Gió Nam muộn thổi hiu hiu
Cửa Sài gió gọi hắt hiu thầm thì
Mười năm ghi dấu phân ly
Mười năm tình cũ... sầu bi bóng tà...
Tóc râu cằn cỗi tuổi già
Tình quê lòng vẫn thiết tha thắm đằm
Trời còn trăng khuyết, trăng rằm
Núi mòn, sông cạn... trăm năm một lòng...
 
                       Nha Trang, tháng 6. 2021
                            LÊ KIM THƯỢNG