Một người bị tội phải giam trong ngục. Lính gác đưa vào cho người tù tô canh hẹ. Anh ta cầm tô canh nức nở khóc. Lính hỏi vì sao, người tù trả lời, ở nhà tôi thích canh hẹ, mẹ tôi thường nấu cho tôi ăn. Nhìn tô canh hẹ này, tôi chắc mẹ tôi lặn lội đường xa nấu canh đến thăm nuôi tôi. Tôi chưa báo hiếu ngày nào, lại để mẹ khổ cực vì tôi thế này, nên tôi khóc.
Sách giáo khoa bây giờ là mỏ vàng của các nhà giáo dục (lớn), đủ thứ lý sự, cao siêu trong đấy. Những thứ này sẽ đeo đuổi cuộc đời học sinh sau này. Khi nào chúng hiểu ra sự thật về “Mặt trời chân lý”, thì lúc đó mặt trời không còn “chói qua” mà sẽ đốt cháy con tim.
Vũ Thế Thành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét