Trang

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2025

BIẾT ƠN AI ĐỌC BÀI THƠ NÀY – Thơ Trần Vấn Lệ


   

Ít có chiều nào vui!
Thường chiều là... tư lự!
Người ta nhớ quá khứ,
người ta lo ngày mai...
Tối có thể lai rai
vài chỗ vui, giải trí!
Những năm dài ở Mỹ,
ít có chiều... tưng bừng!
 
Năm mươi năm... như không
có một chiều thoải mái!
Đến những người con gái
chỉ nhớ là buổi chiều
chớp chớp mắt đăm chiêu...
mình không tươi mát nữa...
Mặt trời lặn nắng đỏ
rực lên như màu cờ...
nó làm khô bài thơ!
Nó hoen hoen... buồn bả!
Chồng ôm vợ hôn má
... vài miếng phớt phớt thôi
còn những nụ hôn môi
chỉ là... hoa-tình-sử!
 
Tôi thản nhiên lắm đó
mà cứ chiều buồn buồn
nhớ Má chờ bữa cơm
nhớ Cha đậu xe gọn...
chỉ nhẹ gỡ cái nón
để xuống chỗ thường ngày!
 
Ôi... những chiều mưa bay
nhớ bờ vai ai lắm!
Nụ cười là chút nắng
thăm thắm chút môi nha...
 
*
Chiều ở quê người ta
nói thật:  Mắt-Có-Nước!
Tổ Quốc ơi...con trượt
Ngồi đây:  lề cỏ hoa...
 
Trần Vấn Lệ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

POST HÌNH HOẶC VIDEO CLIP VÀO Ô COMMENT :

Các bạn chỉ việc copy link hình hoặc link video clip dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ