Trang

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2025

ĐỜI C' EST LA VIE – Thơ Trần Vấn Lệ


 

Khi hoa nở buổi sáng
rồi buổi chiều nó tàn
tên nó:  Hoa Phù Dung
và người ta cười nhạt!
 
Khi mây hiện núi Bắc
gió thổi về hướng Tây,
đường xa mây bớt dày
thành Phù Vân, hết thấy!
 
Cái chữ Phù, hay nhỉ
như Phù Thịnh, Phù Suy
theo thời thế thì tùy...
có Tùy Cơ Ứng Biến!
 
Có người cầm báo liệng
vào thùng rác không thương
ổng nói Báo toàn buồn
toàn chuyện xe cán chó!
 
*
Có người, mặt nhăn nhó
vuốt cái thành Dung Nhan!
Ngắm nghía mình trong gương
hài lòng về tất cả...
 
Tôi nâng niu chiếc lá
Lá của cây Bồ Đề
Tôi thấy mình đê mê,
Tôi thấy mình là Phật!
 
Dang tay, nào ai bắt
được nhỉ áng Phù Vân?
 
               Trần Vấn Lệ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

POST HÌNH HOẶC VIDEO CLIP VÀO Ô COMMENT :

Các bạn chỉ việc copy link hình hoặc link video clip dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ