Thầy
đồ Đỗ Chiêu Đức
Tôi nhớ, khoảng đầu thập niên bảy mươi, trên tờ báo Tia Sáng có đăng bài phỏng vấn dịch giả truyện Kim Dung là Hàn Giang Nhạn, đại khái có đoạn như sau:
Ký giả báo hỏi dịch giả Hàn Giang Nhạn rằng: Truyện "Xạ Điêu Anh Hùng Truyện" dịch là "Anh Hùng Xạ Điêu" thì đúng rồi, vì xem truyện ai cũng biết, người được ám chỉ là Anh Hùng Xạ Điêu thì ai cũng biết đó là Quách Tĩnh; "Thần Điêu Hiệp Lữ" dịch là "Thần Điêu Đại Hiệp" thì ai cũng biết đó là để ám chỉ Dương Qúa và Tiểu Long Nữ; Nhưng, "Ỷ Thiên Đồ Long Ký 倚天屠龍記" mà dịch là "Cô Gái Đồ Long" thì đọc giả hoang mang và thắc mắc vô cùng. Sao lại là "Cô Gái Đồ Long" ? và Cô Gái Đồ Long là để ám chỉ AI ? Quách Tương, Ân Tố Tố, Chu Chỉ Nhược hay Triệu Mẫn?! Ai là Cô Gái Đồ Long ??!! Lúc đó, dịch giả Hàn Giang Nhạn mới cười và giải thích rằng : Không có ai là "Cô Gái Đồ Long" cả ! Vì truyện dịch từ Minh Báo của Hồng Kông gởi qua từng ngày, dịch ngày nào hay ngày nấy, đâu có ai biết truyện sẽ diễn tiến ra sao. Thấy tựa là "Xạ Điêu Anh Hùng Truyện" thì dịch là "Anh Hùng Xạ Điêu", Thấy "Thần Điêu hiệp Lữ" thì cũng dịch gọn là "Thần Điêu Đại Hiệp", nhưng "Ỷ Thiên Đồ Long Ký 倚天屠龍記" lúc mở đầu truyện, đâu có ai biết được Kim Dung sẽ viết về CÁI GÌ ? Cái tựa "Ỷ Thiên" "Đồ Long" lại rất mơ hồ; Đâu có ai biết đó là "Ỷ Thiên Kiếm" và "Đồ Long Đao" đâu? Còn theo nghĩa thì "Ỷ Thiên" là "Dựa vào trời" có vẻ cao siêu quá; còn "Đồ Long" là "Giết Rồng" nghe hấp dẫn hơn; Đã có "Anh Hùng Xạ Điêu" và "Thần Điêu Đại Hiệp" rồi, thì bây giờ đổi giới tính là nữ cho thành "Cô Gái Đồ Long" đi, nghe vừa lạ tai vừa hấp dẫn vừa gợi tính tò mò của đọc giả nữa. Vì thế mà mới có cái tựa "CÔ GÁI ĐỒ LONG" ra đời. Lúc đó, các bạn người miền Bắc cũng hay nói đùa rằng: Có cô gái nào mà "Đồ" không có "Lông" đâu ?!
Bây giờ, hơn 50 năm sau, nhà văn Chu Vương Miên đem bốn chữ "CÔ GÁI ĐỒ LONG" dịch ngược lại thành "ĐỒ LONG NỮ TỬ 屠龍女子" để châm biếm, mỉa mai hay xỏ xiên nhà văn Kim Dung chăng? Bản thân Kim Dung cũng đâu có biết "Đồ Long Nữ Tử" là ai đâu !?
Nhà văn nhà thơ Chu Vương Miện có trình độ Hán văn thật giỏi, có kiến thức hiểu biết thật rộng về mọi mặt, chỉ tiếc là chỉ nhận định sự việc thiếu nghiêm túc, và theo cảm tính riêng của mình, nên có vẻ như bới lông tìm vết và như có vẻ đố kỵ đối với sự thành công nổi tiếng của nhà văn Kim Dung. Ta hãy đọc đoạn Chu Vương Miện viết trong bài "NƠI VẠN AN TỰ - Phụ lục “Đồ Long nữ tử” của Chu Vương Miện" được trích dưới đây thì sẽ rõ:
"... Qua vài giây suy nghĩ ngắn ngủi giáo chủ Minh Giáo Trương Vô Kỵ trân trọng trả lời:
- Khải bẩm quận chuá kể ra thì cũng hơi dài dòng, chả là xíng xáng Kim Dung [tức Trà Lương Dung tức Louis Cấm Dùng] là một trong 10 vị tài chủ giầu có nứt đó đổ vách nhất Hương Cảng, tiên sinh có nhà in riêng kiêm luôn nhà xuất bản và phát hành sách báo, lại làm chủ một lúc nào là Hồng Kông Minh Báo [nhật báo] rồi Tuần báo rồi Nguyệt báo, lại kiêm nhiệm luôn cả hãng phim Minh Thị, công việc đa đoan bề bộn như vậy nên cái chuyện Kiếm Hiệp Kỳ Tình “Ỷ Thiên Đồ Long Ký” tiên sinh chỉ có thì giờ viết phác hoạ dàn bài, phần còn lại toàn là thuê thợ công nhân nhà văn viết thế vào. Kẻ viết ít thì mươi trang, kẻ nhiều thì vài chục vài trăm trang, viết feiulleton cho báo ngày, Viết xong là hết, có ai ngờ đâu lại ăn khách, lại quay thành phim cinema, rồi lại in ấn thành tác phẩm dầy cộm đồ sộ, bộ nào bộ nấy cũng tròm trèm từ sáu đến tám đến mười tập...
Xin được góp ý:
Sở dĩ tôi phải viết dài dòng như trên để cho thấy là nhà văn Kim Dung tự bản thân mình từ học tập đến lập nghiệp đều do tự mình cố gắng phấn đấu mà có được. Không phải như Chu Vương Miện đã viết:
"... tiên sinh chỉ có thì giờ viết phác hoạ dàn bài, phần còn lại toàn là thuê thợ công nhân nhà văn viết thế vào. Kẻ viết ít thì mươi trang, kẻ nhiều thì vài chục vài trăm trang, viết feiulleton cho báo ngày, Viết xong là hết, có ai ngờ đâu lại ăn khách, lại quay thành phim cinema..."
Viết vô lý như thế mà cũng viết được. Thuê mỗi người viết vài chục trang thì làm sao ráp cho ăn khớp được, không ăn khớp thì làm sao ăn khách và quay thành phim được ?!
Nếu không thích Kim Dung thì thôi, đâu có ai bắt mình phải thích đâu ? Kim Dung cũng không cần Chu Vương Miện phải khen mình, vì cả thế giới đã có qúa nhiều người khen kim Dung rồi ! Nhưng sao lại phải nói những lời châm biếm mát mẻ ganh tị làm chi?
Thì thôi, có bới lông tìm vết để xỏ xiên chê bai Kim Dung thì cũng là thường tình thôi; Nhưng sao lại phải mất lịch sự đến đỗi đụng chạm cả một dân tộc vậy? Có cần phải như thế không!? Mời đọc tiếp bài viết rất vô ý thức và thiếu lịch sự của Chu Vương Miện trong bài "PHỤC VIÊN (VỀ VƯỜN) – Phụ lục “Đồ Long nữ tử” – Chu Vương Miện" sau đây:
"... Trong lán trại của Minh Giáo an toạ trong khu rừng phía sau của Thiếu Lâm Tự giáo chủ Trương Vô Kỵ ngồi chủ trì đại cuộc, bên cạnh là Triệu Mẫn quận chúa có hai vị Tiêu Dao nhị tiên [tức hai vị sứ giả Dương Tiêu và Phạm Dao], Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu, cùng nhị sư bá Dư Liên Châu phái Võ Đang, cuộc họp nội bộ này dùng tiếng Mông Cổ là chính, để khỏi lọt bí mật ra ngoài tiếng Háng chỉ là phụ..."
"... Phần còn lại là nhà Đại Tống thì do một phần Mông Cổ gọi là Nguyên cai trị, hầu như đa số người Mông Cổ đã bị Háng đồng hóa hết trọi. Hiện giờ trong tình cảnh này, không cần dân Háng vùng dậy đòi tự trị thì quân Mông Cổ từ từ cũng sẽ tan!..."
"... Dân số từ đầu nhà Tống dân hai miền Nam Bắc tính chung là 100 triệu dân, qua 300 năm đô hộ của Đại Liêu, Đại Kim, dân số chỉ có chết mà chỉ giữ ở khoảng khiêm nhượng này. Đến 90 năm đô hộ của Mông Cổ, thì tàn sát giết chết hơn nửa, bây giờ dân Háng chỉ còn có 46 triệu dân mà thôi ! Quân lính Mông Cổ tuỳ tiện muốn giết dân Háng lúc nào cũng được, kể như cơm bữa, nếu là họ Triệu, họ Trương, họ Lý... thì muốn giết cứ giết không cần tra vấn tội vạ gì cả, nhà quan binh rất rộng rãi, tuy nhiên muốn chiếm nhà đất của dân Háng thì cũng rất là giản đơn giản kép, bằng cách chỉ cần bắn một mũi tên lửa sang nhà láng giềng, nhà láng giềng bốc cháy, bà con dân chúng phải hiểu là di tản chiến thuật ngay tức thời..."
Trong sách "Minh Tâm Bửu Giám" của ta có câu : "Hàm huyết phún nhân, tiên ô tự khẩu 含血噴人,先污自口". Có nghĩa: "Ngậm máu phun người thì dơ miệng mình trước". Mong rằng nhà văn, nhà thơ Chu Vương Miện viết lách, làm thơ... cũng nên giữ phong cách đạo đức của người cầm bút để khỏi thẹn với tiền nhân! Mạt sát một người là đã không nên rồi, huống hồ lại mạt sát cả một dân tộc!
Đỗ Chiêu Đức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
POST HÌNH HOẶC VIDEO CLIP VÀO Ô COMMENT :
Các bạn chỉ việc copy link hình hoặc link video clip dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ