Trang

Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2022

“ĐỪNG NGHĨ”, CẢM TÁC TỪ BÀI THƠ “ĐỪNG TƯỞNG” ĐƯỢC CHO LÀ CỦA BÙI GIÁNG – Thơ Đức Hạnh


Nhà thơ Đức Hạnh
 
 
ĐỪNG NGHĨ
 
Đừng nghĩ cứ đời là sướng... Cứ hướng là đi, cứ thi là đậu
Đừng nghĩ cứ bạn là thân... Cứ ân là nghĩa, cứ nghĩa là tình
Đừng nghĩ cứ bè là bạn... Cứ bạn là vui, khi xui... chúng biến..!
Đừng nghĩ cứ khỏe là không đau... Cứ câu là được, cứ vượt là qua
Đừng nghĩ cứ nụ là hoa... Cứ hoa là mộng, cứ lọng là che
Đừng nghĩ cứ ghế là ngồi... Cứ đồi là cây, cứ mây là gió
Đừng nghĩ cứ nghèo là khổ... Cứ trổ là lời, cứ mời là thích
Đừng nghĩ cứ yêu là nhớ... Cứ gỡ là ra, cứ qua là lại
Đừng nghĩ cứ mong là được... Cứ vượt là xuôi, cứ lui là chậm
Đừng nghĩ cứ quan là quyền... Cứ tiền là mạnh, cứ cánh là bay
Đừng nghĩ cứ mơ là thấy... Cứ cậy là nhờ, cứ chờ là được
Đừng nghĩ cứ nhớ là thương... Cứ vươn là mộng, cứ giống là trồng
Đừng nghĩ cứ học là hành... Cứ xong là đạt, cứ hạt là gieo
Đừng nghĩ cứ giỏi là tài... Cứ khôn là biết, cứ quyết là nên
Đừng nghĩ cứ bại là thua... Cứ mua là được, cứ ước là thành
Đừng nghĩ cứ gió là bão... Cứ lão là khôn, cứ quyền là oách
Đừng nghĩ cứ thịnh là giàu... Cứ màu là đẹp, cứ lép là non
Đừng nghĩ cứ đượm tháng ngày... Nhiều đêm lạnh lẽo mới hay duyên phần
Đừng nghĩ tham nhũng vài lần...  Đôi khi lộ mánh, ngại ngần tấm thân
Đừng nghĩ chức trọng cầm cân... Điều hành bất chính, tấm thân lao tù
Đừng nghĩ mải miết ngồi ù... Coi chừng gảy ghế, mịt mù khói mây
Đừng nghĩ thắng cuộc đó đây... Nào hay bẫy sập, cả bầy lăn quay
Đừng nghĩ cứ thắng là hay... Nào ngờ đức thắng xe bay xuống cầu
Đừng nghĩ đời đẹp muôn màu... Có khi héo mộng u sầu trầm kha
Đừng nghĩ vật chất của ta... Đến khi nhắm mắt xuôi tay còn gì!
Đừng nghĩ tham vọng được chi... Có chăng tội ác, kéo ghì đời ta
Đừng nghĩ Trời ở quá xa... “Hoàng thiên hữu nhãn” thấy ta làm gì..!
 
☆☆☆☆☆
 
Gác tay lên trán mà suy!
Thân như cát bụi bay đi, sẽ dừng
Việc làm bác ái chớ đừng
Chớ đừng bất nghĩa đã từng hại nhau
Biển tình đạo lý làm đầu
Đừng gây tội ác… lún sâu chẳng bền
Hỡi ơi! Hãy nhớ, chớ quên..!
 
                                         Đức Hạnh
                                        30 05 2022
 
OOo
 
Nhà thơ Bùi Giáng


ĐỪNG TƯỞNG
 
Đừng tưởng cứ núi là cao... Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu... Cứ trên là sáng cứ tu là hiền
Đừng tưởng cứ đẹp là tiên... Cứ nhiều là được cứ tiền là xong
Đừng tưởng không nói là câm... Không nghe là điếc không trông là mù.
Đừng tưởng cứ trọc là sư... Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang... Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây
Đừng tưởng cứ uống là say... Cứ chân là bước cứ tay là sờ
Đừng tưởng cứ đợi là chờ... Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần
Đừng tưởng cứ mới là tân... Cứ hứa là chắc cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh... Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to
Đừng tưởng cứ quyết là nên... Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Đừng tưởng cứ lớn là khôn… Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng
Đừng tưởng giàu hết cô đơn... Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo
Đừng tưởng cứ gió là mưa... Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè
Đừng tưởng cứ hạ là ve... Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn…
Đừng tưởng thu lá sẽ tuôn... Bao nhiêu khao khát con đường tình yêu.
Đừng tưởng cứ thích là yêu... Nhiều khi nhầm tưởng bao điều chẳng hay
Đừng tưởng đời mãi êm đềm... Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân.
Đừng tưởng cười nói ân cần... Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương.
Đừng tưởng trong lưỡi có đường... Nói lời ngon ngọt mười phương chết người
Đừng tưởng cứ chọc là cười... Nhiều khi nói móc biết cười làm sao
Đừng tưởng khó nhọc gian lao... Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng tưởng cứ giỏi là hay... Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần
Đừng tưởng nắng gió êm đềm... Là đời tươi sáng hóa ra đường cùng
Đừng tưởng góp sức là chung... Chỉ là lợi dụng lòng tin của người
Đừng tưởng cứ tiến là lên... Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm
Đừng tưởng rằm sẽ có trăng... Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu
Đừng tưởng cứ khóc là sầu... Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng
Đừng tưởng cứ nghèo là hèn... Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong.
 
☆☆☆☆☆
 
Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng.
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau.
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Ai ơi nhớ lấy đừng quên…!
 
                                               Bài thơ được cho là của Bùi Giáng

*

1/ Bài thơ ĐỪNG TƯỞNG có người cho là của nhà thơ Bùi Giáng
 
“ĐỪNG TƯỞNG” CỦA CAO NHÂN BÙI GIÁNG – Phạm Ngọc Vinh
 https://phamngocvinh.com/dung-tuong
 
2/ Ông Sĩ Liêm xác định bài thơ ĐỪNG TƯỞNG là của ông ấy.
Nguyên gốc bài thơ có tên là “Vọng Tưởng”. “Bài thơ càng được phổ biến nhiều thì càng này sinh nhiều dị bản. Người ta chế nhiều câu thơ từ bài thơ gốc nên tôi chỉ xin... bốn câu đầu là của mình thôi cũng được”, ông Sĩ Liêm nói.
 
Ông Sĩ Liêm trưng bày GIẤY CHỨNG NHẬN ĐĂNG KÝ QUYỀN TÁC GIẢ do Cục Bản Quyền Tác Giả cấp ngày 27/6/2007.
 

AI MỚI THỰC SỰC LÀ TÁC GIẢ BÀI THƠ “ĐỪNG TƯỞNG” -  T.Phương/ Gia đình & Xã hội

 https://zingnews.vn/ai-moi-that-su-la-tac-gia-bai-tho-dung-tuong-post637779.html
 
 3/ Ông Trần Văn Sĩ cho rằng bài thơ ĐỪNG TƯỞNG do ông ấy khởi tạo ngày 3/12/2008 theo cảm hứng của bài 'Suy ngẫm' và chụp hình bài thơ SUY GẪM, ông Sĩ đã đăng lên báo Văn Nghệ số 13 (29/3/2008)
 

TÁC GIẢ BÀI THƠ “ĐỪNG TƯỞNG” BỊ TỐ ĐẠO THƠ

 https://vietnamnet.vn/tac-gia-bai-dung-tuong-bi-to-dao-tho-299374.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

POST HÌNH HOẶC VIDEO CLIP VÀO Ô COMMENT :

Các bạn chỉ việc copy link hình hoặc link video clip dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ