Trang

Thứ Ba, 31 tháng 5, 2022

MÌNH CÓ ĐI ĐÂU CŨNG LẠC ĐƯỜNG - Thơ Hạ Thái


   
                    Nhà thơ Hạ Thái
         
 
MÌNH CÓ ĐI ĐÂU CŨNG LẠC ĐƯỜNG
(Kỷ niệm một bài nối điêu với nhà thơ tài danh Trần Vấn Lệ)
 
"Mình có đi đâu... cũng lạc đường "
dấu ấn bên đời sạm vết thương
bản quán chừ đây thành cố xứ
để suốt đời mang nỗi nhớ quê hương !
 
Ở đâu mà chẳng có mưa có nắng
tội cho người giải nắng dầm mưa
Thái Bình Xanh lặng bừng nổi sóng
cuốn vùi uất hận ngập hồn thơ !
 
Sáng mai đọc "hôm nay ký sự"
ai sống cùng thời cũng phát điên
không điên mới lạ bà con nhỉ
điên đảo do đời vướng nghiệp duyên !
 
Cứ rằng nhắm mắt thây thời thế
đừng tự vấn ta khỏi bực mình
người xưa lang bạc chân giày cỏ
nay ta lạc bước mấy ai nhìn.
 
Đi để mà đi - không thể ở
mở cửa xuống thuyền chẳng còn ai
ở lại chết vinh thà cứ chết
oai hùng như tướng Trần Văn Hai...
 
Từ trái khuấy tan đàn rẽ nghé
niềm đau mắt ướt đẫm sương mờ
vào trại tập trung gom đủ mặt
góp chuỗi sống thừa đám ngu ngơ !
 
Tay cuốc tay dao... dầm mưa nắng
phên nứa tường che chắn gió lùa
hừng sáng ngày ngày nghe chim hót
"tràng thưa trẹt rách" điệu như xưa!
 
Bài thơ tôi kể đời mưa nắng
thử nối điêu "ký ức..." hợp bè
cũng cố gồng thân cất tiếng hót
khóc một thời xót nước thương quê !
 
Bởi chưng tương đắc nên nhắc lại:
"Về quê ?  Về quê ? Về Quê Hương ?
Chỗ nào đẹp hơn để yêu thương ?
Chỗ nào dễ ghét người ta bỏ ?
Mình có đi đâu... cũng lạc đường" (*)
 
Câu thơ đọc lại sao buồn quá
nhức nhối cõi lòng nước mắt tuôn!
 
                                        Hạ Thái
                                           2020
 
(*) Thơ Trần Vấn Lệ (nguyên khổ kết bài Hôm Nay Ký Sự)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

POST HÌNH HOẶC VIDEO CLIP VÀO Ô COMMENT :

Các bạn chỉ việc copy link hình hoặc link video clip dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ