Trang

Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2021

CÒN LẠI TÀ ÁO TRẮNG – Thơ Phan Quỳ


   


CÒN LẠI TÀ ÁO TRẮNG
 
Ta còn lại một tà áo trắng,
Giữa dòng đời trôi dạt, mấy phong ba
Lòng lưu luyến một ngày xa xôi lắm
Khoác lên mình e ấp tuổi mười ba.
 
Ta còn lại một tâm hồn xanh thẳm
Nhớ thương ơi chất chứa cả đất trời.
Dù liêu xiêu vật vờ nơi cuối bãi
Hay đầu ghềnh ta vẫn ngóng tin vui.
 
Người cho ta một trần gian diễm lệ
Ta tặng người muôn nỗi xót xa đau.
Từ một ngày và mãi đến muôn sau
Ta khóc cạn dòng nước mắt bỡ ngỡ
 
Ta vẫn nghĩ xa rồi thời sách vở
Ai hay đâu phượng vĩ chợt huy hoàng
Làn môi khô ngóng đợi một mùa sang
Người cúi xuống cho ta hoà nhịp thở.
 
Ta cứ nghĩ đời ta đành lỡ dở
Khoác cho mình màu áo đã xa xăm
Ôi trăng sao lộng lẫy những đêm rằm.
Soi ngà ngọc lên hình hài cổ tích.
 
Ta gom lại ngày xanh như ngọc bích
Như nắng vàng hoa lá dệt mùa xuân
Đêm hạ huyền, thu mộng với hân hoan
Lòng rộn rã chợt quên đời, quên tuổi.
 
Ta trả lại cho đời cùng muôn nỗi
Để quay về e ấp lược gương soi.
Tay ngập ngừng nâng mấy sợi tóc mai
Ôi màu áo lên màu tóc ngày tháng!
 
Người có cùng ta niềm quạnh vắng?
Xin một lần khe khẽ gọi tên nhau.
Xin một lần xoá hết nỗi niềm đau
Ta ngẩng lên, say đắm cả tinh cầu.
 
                                     Phan Quỳ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

POST HÌNH HOẶC VIDEO CLIP VÀO Ô COMMENT :

Các bạn chỉ việc copy link hình hoặc link video clip dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ