Trang

Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2019

PHẠM NGỌC THÁI VỚI CHÙM THƠ TÌNH THÔN NỮ


   


NGƯỜI THÔN NỮ QUÊ HƯƠNG

Em thơm thảo tựa nàng tiên trong cổ tích
Dịu mềm như áng mây bay
Hồn anh trôi theo khúc thơ say
Dẫn em qua mùa thu hoang dại.

Cánh chim bằng anh, bốn phương gió xoáy
Về chân trời rộng mênh mông
Vẫn ghi lòng nhớ tới em thương
Cõi vô thường, tình trao anh trọn vẹn.

Bình dị chốn người, cao xa khát vọng
Trái tim anh không có vách ngăn
Tất cả cho đời... Tất cả cho em...
Như gió mây, không tôn vinh đảng phái.

Với quê hương, em là hoa trái
Bốn mùa thơm ngát hương thơ
Nếu sông núi này không có em ta
Mọi lẽ sống sẽ trở thành vô lý !

Anh từng qua cả cuộc chiến tranh thế kỷ
Vật lộn đời trần, đổ máu vì chủ nghĩa
Tìm đến nghiêng mình trước mộ phần
Hồ Xuân Hương, Hàn Mặc Tử, Nguyễn Du
Nguyện sống suốt đời... lưu danh đến thiên thu...

Nếu mai sau...
Người lập cho tôi ngôi miếu, khói hương đưa
Xin cứ mặc rêu phong, gió mưa bao phủ
Chàng thi sỹ lang thang, yêu tận cùng xứ sở
Nay chẳng làm được gì. Tạ lỗi trước nhân gian.

Chỉ có mỗi trái tim này, dành để thương em.

                                                       9.6.2019


        

 
VẲNG NGHE LẠI TIẾNG EM YÊU
                   
“Mình ở bên nhau mãi, anh nhé !”
Giọng nói em nghe sao mà thương thế
Anh đã qua gần trọn kiếp người
Nước mắt còn rơi thẫm cả trời.

Ta gặp nhau một tối trăng ngời
Chỉ thấy em hiền, ngoan... Anh cảm mến
Rồi ngày tháng lòng càng xao xuyến
Muốn đưa em theo suốt cuộc đời.

Hỡi người thiếu phụ của lòng tôi !
Ngày hai buổi qua phà trên sông nước
Con sông quê hương mênh mông sóng biếc
Có thấy anh những chiều nhớ, đứng trông em.

Hà Nội mùa này nhiều hoa phượng... ve ran...
Nơi anh sống cách xa em nửa trời tổ quốc
Nhưng ta vẫn gần nhau gang tấc
Em đừng buồn. Anh không phút nguôi quên.

Lệ chảy cõi người... bom đạn vẫn triền miên...
“Trái đất ba phần tư nước mắt” (*)
Dù đã có chút hòa bình dân tộc
Nhưng quê mình còn nhiều đau thương lắm, em ơi !

Giặc bên ngoài dã tâm chẳng chịu rời
Nhà bao kẻ lại mún manh cắt bán dần đất mẹ
Dân đói khổ, bất công, oán hờn... kêu xứ sở
Vòng tang trắng trên đầu chưa thôi quấn kiếp dân đen.

Chính những ngày anh đến để yêu em
Tình ta, tình non sông... hòa quyện
Anh chỉ có vần thơ với một trái tim đau... đầy thương tổn
Dù cả đời trai từng theo trọn buổi chiến chinh.

Xin gửi lại quê hương chút tình khắc khoải của hồn anh
Để mai sau đời ca ngân “Tình yêu - Cuộc sống”
Có bóng anh, bóng em lồng nhau trong cõi mộng
Ngàn thu còn đó giữa nhân gian...

- Mình sẽ ở bên nhau mãi, nghe em !

                               6.6.2019
                      PHẠM NGỌC THÁI


(*) Hai câu thơ bất hủ của nhà thơ Xuân Diệu:
          Trái đất ba phần tư nước mắt
          Đi như giọt lệ giữa không trung

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

POST HÌNH HOẶC VIDEO CLIP VÀO Ô COMMENT :

Các bạn chỉ việc copy link hình hoặc link video clip dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ