Đức Ông GB. Lê Xuân Hoa (nhà thơ Xuân Ly Băng) đã về cõi miên viễn ngày thứ tư 19/7/2017 vừa qua. Nhớ lại lời tâm sự của Đức Ông cách đây 9 năm.
Đức Ông GB. Lê Xuân Hoa
(nhà thơ Xuân Ly Băng)
THÁC LỜI NGƯỜI NẰM DƯỚI HUYỆT
Lời tâm sự của Đức Ông GB. Lê Xuân Hoa (nhà thơ Xuân Ly Băng)
Các anh thân ái,
Sáng nay các anh dẫn tôi đến đây với một đoàn xe và một đoàn người rất hùng hậu. Xe đủ loại và treo cờ xí thật nhiều, hầu hết là màu tím.
Tím là màu buồn phải không các anh? Các anh hát những bài cầu hồn thật cảm động, cũng buồn như màu tím vậy.
Hơn một giờ sau, các anh dẫn tôi ra nghĩa trang. Rồi người ta thỏng tôi xuống huyệt sâu. Trong giây phút này òa lên một tiếng khóc thật thảm thiết. Sau đó là những tiếng sụt sùi của mấy phụ nữ. Đám đông chen lấn nhau trên miệng huyệt khiến các anh không nhìn được tôi khi tôi vừa chạm đáy huyệt. Nếu không, các anh đã quăng cho tôi một vài nắm đất hay một cành hoa tươi, rồi các anh phủi tay ra về. Rả đám. Tôi nghe tiếng chân các anh rút lui mệt nhọc nhưng bước chân vẫn thoải mái và nhanh hơn. Tôi nghe tiếng chân xa dần, xa dần rồi tắt hẳn. Nhưng chen vào đó cũng có tiếng mấy anh rì rầm đánh giá và nhận định về đám tang của tôi. Có anh nói: “đám tang có lớn cỡ nào thì cũng là đám tang người chết”. Tôi không đồng ý vì tôi có chết mãi đâu. Tôi sẽ chỗi dậy từ đám bụi đất trong ngày sau hết. Các anh ra về, đám âm công và những người thân quen của tôi cũng ra về. Giờ đây chỉ còn lại một mình tôi.
Tôi biết bầu trời Vinh An vẫn cao vẫn rộng. Có vài đám mây tán tụ bất thường, thi thoảng cũng dừng lại nhìn tôi. Gió trưa thổi mạnh hơn và mấy hàng phi lao vẫn trút lá buồn buồn.
Các anh có biết không?
Rồi đây sẽ có những đêm mưa gió lạnh lùng hiu quạnh, trong không gian vắng lặng này. Tôi nhớ các anh! Tôi nhớ chân trời cũ. Bên cạnh tôi có khá đông anh em xếp hàng ngay ngắn. Nhưng trong thế giới thinh lặng này mọi người đều im lặng. Sự thinh lặng không trống rỗng nhưng thật lạnh lùng.
Mảnh đất tôi nằm không xa quốc lộ 1A bao nhiêu, chỉ hơn kém cây số thôi. Chắc chắn giữa sự vắng lặng này, nhất là vào đêm khuya, tôi sẽ nghe được tiếng kèn xe của các anh lưu thông trên đường…Tôi nhớ các anh, không biết các anh có nhớ tôi không? Xin các anh cúi đầu ghi một Dấu Thánh Giá trên mình, thương nhớ nhau giữa trời đất bao la. Tôi còn chờ đợi các anh.
Phan Thiết,19/8/2008
XUÂN LY BĂNG
Đức Ông GB. Lê Xuân Hoa
(nhà thơ Xuân Ly Băng)
Lời tâm sự của Đức Ông GB. Lê Xuân Hoa (nhà thơ Xuân Ly Băng)
Các anh thân ái,
Sáng nay các anh dẫn tôi đến đây với một đoàn xe và một đoàn người rất hùng hậu. Xe đủ loại và treo cờ xí thật nhiều, hầu hết là màu tím.
Tím là màu buồn phải không các anh? Các anh hát những bài cầu hồn thật cảm động, cũng buồn như màu tím vậy.
Hơn một giờ sau, các anh dẫn tôi ra nghĩa trang. Rồi người ta thỏng tôi xuống huyệt sâu. Trong giây phút này òa lên một tiếng khóc thật thảm thiết. Sau đó là những tiếng sụt sùi của mấy phụ nữ. Đám đông chen lấn nhau trên miệng huyệt khiến các anh không nhìn được tôi khi tôi vừa chạm đáy huyệt. Nếu không, các anh đã quăng cho tôi một vài nắm đất hay một cành hoa tươi, rồi các anh phủi tay ra về. Rả đám. Tôi nghe tiếng chân các anh rút lui mệt nhọc nhưng bước chân vẫn thoải mái và nhanh hơn. Tôi nghe tiếng chân xa dần, xa dần rồi tắt hẳn. Nhưng chen vào đó cũng có tiếng mấy anh rì rầm đánh giá và nhận định về đám tang của tôi. Có anh nói: “đám tang có lớn cỡ nào thì cũng là đám tang người chết”. Tôi không đồng ý vì tôi có chết mãi đâu. Tôi sẽ chỗi dậy từ đám bụi đất trong ngày sau hết. Các anh ra về, đám âm công và những người thân quen của tôi cũng ra về. Giờ đây chỉ còn lại một mình tôi.
Tôi biết bầu trời Vinh An vẫn cao vẫn rộng. Có vài đám mây tán tụ bất thường, thi thoảng cũng dừng lại nhìn tôi. Gió trưa thổi mạnh hơn và mấy hàng phi lao vẫn trút lá buồn buồn.
Các anh có biết không?
Rồi đây sẽ có những đêm mưa gió lạnh lùng hiu quạnh, trong không gian vắng lặng này. Tôi nhớ các anh! Tôi nhớ chân trời cũ. Bên cạnh tôi có khá đông anh em xếp hàng ngay ngắn. Nhưng trong thế giới thinh lặng này mọi người đều im lặng. Sự thinh lặng không trống rỗng nhưng thật lạnh lùng.
Mảnh đất tôi nằm không xa quốc lộ 1A bao nhiêu, chỉ hơn kém cây số thôi. Chắc chắn giữa sự vắng lặng này, nhất là vào đêm khuya, tôi sẽ nghe được tiếng kèn xe của các anh lưu thông trên đường…Tôi nhớ các anh, không biết các anh có nhớ tôi không? Xin các anh cúi đầu ghi một Dấu Thánh Giá trên mình, thương nhớ nhau giữa trời đất bao la. Tôi còn chờ đợi các anh.
Phan Thiết,19/8/2008
XUÂN LY BĂNG
Nnững dòng tâm sự thật cảm động và đúng với tâm trạng của hầu hết chúng ta trên cõi đời này khi một mai ta trở về với cát bụi ...
Trả lờiXóaCầu mong cho linh hồn Đức ông luôn bình an nơi miền đất lạ.
Chúc anh buổi chiều an lành nhé anh !
http://2.bp.blogspot.com/-v4woH5v9mig/Uo8Kgq9n6aI/AAAAAAAAC0I/WoaOIFpEGi8/s320/091121014747756235.gif
Mời anh ngày 2/8 sang chung vui Sinh Nhật cùng HN nhé anh !
Chiều thăm anh đọc những dòng tâm sự thật cảm động...
Trả lờiXóaChúc anh luôn an lành.Mến
NHỮNG NÉN HƯƠNG LÒNG KÍNH DÂNG ĐỨC ÔNG - THI SĨ - XUÂN LY BĂNG
Trả lờiXóa"THÁC LỜI NGƯỜI NẰM DƯỚI HUYỆT -
TÔI SẼ CHỔI DẬY TỪ ĐÁM BỤI ĐẤT TRONG NGÀY SAU HẾT"
(Trích lời tâm sự của Đức Ông GB. Lê Xuân Hoa (Nhà thơ Xuân Ly Băng)
THÁC là sống mãi muôn đời
LỜI Cha nhân hậu rạng ngời Thánh nhan
NGƯỜI đi từ chốn bình an
NẰM nghe huyệt mộ hoa vàng nở tươi
DƯỚI trần bác ái dâng đời
HUYỆT sâu vẫn nở nụ cười thân thương
TÔI về “Đàn Vọng Cố Hương”
SẼ là bụi cát khiêm nhường. Xin vâng
CHỖI từ “..Củi Mục” “Đồng Xanh”
DẬY vầng “Trăng Mẹ” an lành “Hương Xuân”
TỪ đây “.. Thập Gía” sáng ngần
ĐÁM tang bạn khóc mộ phần nở hoa
BỤI trần trải khúc “Thi Ca..”
ĐẤT “Tôi Nằm Xuống” “Đồng Xanh” nẩy mầm
TRONG đời thơm ngát “Hương Xuân”
NGÀY ngày“ Đất Mẹ” vui mừng nở Hoa
SAU cùng vui chúc muôn nhà
HẾT thời “Thương Khó” nở Hoa – Thiên Đường…
Đức Hạnh
23.07.2017
- Những từ trong dấu kép, là những tác phẩm của Nhà thơ: Xuân Ly Băng