Trang

Thứ Tư, 7 tháng 8, 2024

RUNG – Thơ Lê Phước Sinh





RUNG
 
Mẹ,
Tao Võng à ơi...
Con ngoan con ngủ thật bùi.
 
Đất
trở mình Địa Chấn,
À ơi...
Núi Rừng trôi.
 
Nhà cửa rung như Xiếc,
Bùn đá tựa trộn hồ.
Thuỷ điện tạo Thuỷ hại,
Dân đành "nuôi báo cô" (!)
 
Rung
một lần,
lại tiếp...
như say máu disco.
Chửi cha "thằng diễn trò",
Tiền bạc bây đút túi.
 
Nếp gấp của Địa tầng,
làm sao kéo lại được ?! (*)
 
Việt Nam,
đất nước ơi
chưa bao giờ đâu thế....
 
          Lê Phước Sinh

---
(*) Kon-tum địa chấn liên tục nhiều ngày.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

POST HÌNH HOẶC VIDEO CLIP VÀO Ô COMMENT :

Các bạn chỉ việc copy link hình hoặc link video clip dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ