Trang

Thứ Tư, 17 tháng 3, 2021

CHẮC ANH KHÔNG HỀ BIẾT, VẦNG TRĂNG NÀO CÓ LỖI – Thơ Quách Như Nguyệt


   
CHẮC ANH KHÔNG HỀ BIẾT
 
Chắc anh không tin đâu
Nếu em nói anh là mối tình đầu
Yêu là gì?
Còn nhỏ quá
Làm sao mà em biết?
 
Mười bốn tuổi, tuổi đời ngây thơ quá!
Nếu có yêu, tình thơ dại thôi mà
 
Chắc anh không biết đâu,
mỗi khi mình gặp mặt…
Tim em đập
Rộn rã thêm một tí
Tí tị thôi
Đủ có chất yêu rồi!
Má em hồng. hồng thêm lên một tị
Môi đỏ, má hồng... em, cô bé ngày xưa
 
Chắc anh chả để ý đâu
Mỗi khi anh nhìn em,
Anh, anh ơi…
Hơi e thẹn, thẹn thùng
Nhưng ngoài mặt chẳng lộ nét ngại ngùng
Nên, làm sao mà anh biết?
 
Mỗi khi anh đàn
Mỗi khi anh hát…
cho em nghe
Ôi! Tím lịm tâm hồn!
Lao chao, tình mênh mông!
 
Anh chẳng biết đâu nhỉ
Chắc anh không hề biết
Rằng… em thương anh thật nhiều!
Em mơ mộng thật nhiều
Một cô bé ngày xưa…
 

VẦNG TRĂNG NÀO CÓ LỖI
 
Tự dưng ghét tự dưng thương ai bắt?
Thi sĩ buồn thi sĩ ném thơ đi
Thi sĩ ơi, thơ có tội tình gì?
Tại sao chứ, ai nỡ làm anh giận?
 
Anh làm thơ mỗi ngày cho em đọc
Anh bảo là làm thơ cho em vui
Anh ca tụng ánh trăng vàng lủi thủi
Em đọc thơ thấy cảm động bùi ngùi
 
Mỗi tối tối anh ra ngoài hiên ngắm
Sao trên trời và kiếm ánh trăng trôi
Anh thấy gì vầng trăng rất lẻ đôi
Nghìn vì sao chỉ một nàng trăng
 
Tối hôm nay mây hững hờ buồn tẻ
Thương hoa vàng, thương tiếng lá xôn xao
Thương cả gió lòng em quá xuyến xao   
Sao lại ghét? Vầng trăng nào có lỗi ?!
 
                            Quách Như Nguyệt

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

POST HÌNH HOẶC VIDEO CLIP VÀO Ô COMMENT :

Các bạn chỉ việc copy link hình hoặc link video clip dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ