Trang

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2021

CHÙM THƠ MÙA ĐÔNG CỦA NGUYÊN LẠC


   
                           Nhà thơ Nguyên Lạc


Ý NGHĨ MÙA ĐÔNG
 
Đợi. mặt trời không lên
Chờ. chiều vàng không đến
Mù sương se sắt lạnh
Mùa đông... lại mùa đông!
 
Tình xa nên sầu gần
Người xa nên nhớ thương
Yêu người yêu quê hương
Quê hương tôi rất buồn!
 
Quê hương tôi nhớ lắm
Còn đâu màu cúc hoa
Giờ máu tim đỏ thẫm
Đoạn trường người kinh qua?
 
Mùa đông rồi lại đến!
Mùa lạnh luồn thịt da
Mùa tha hương nhung nhớ
Mùa trắng tuyết phôi pha
 
2.
Sáng chờ nắng... Không lên!
Đêm ngủ yên... Chẳng tới!
Có gì mà chờ đợi?
Đợi chờ cũng vậy thôi!
 
Đời. một cuôc rong chơi
Ai rồi cũng sẽ rồi...
Ai rồi cũng sẽ tới
Đợi. không đợi vậy thôi
 
Không cần phải mong đợi
Tới phiên thì... bỏ chơi
Làm gì mà phải vội?
Vô thường đời Tâm Kinh!
 
 
ĐÊM VỌNG CỐ NHÂN
 
"Bạch vân thiên tải không du du"
Hồn bay còn có một phương chờ?
Ta ngồi ở lại tay nâng chén
Nhớ người ôm trọn bóng nguyệt mơ
 
Nơi đâu tìm lại vầng trăng cũ?
"Trăng đã từng soi bóng hình xưa"
Ta người ly biệt cơn bão lũ
Cuồng nộ trùng dương... biết bao giờ?
 
Đêm ngồi im lắng tay rượu đắng
"Nâng chén mời trăng hỏi vẩn vơ"
Trăng giờ nguyệt cũ hay trăng mới?
Sao hỏi làm chi để thẫn thờ?
 
Thơ cổ ngàn năm ta hỏi mượn
Đông miên cô lữ bớt u buồn
Cố nhân thôi đã rồi xa biệt!
Còn gì đâu nữa "vọng nhất phương"?
 
 
Ở LẠI BỜ NÀY
 
"Bát Nhã Ba La Mật Đa" [*]
Qua bờ người bỏ ta bà huyễn không
Niệm chú Yết Đế ... qua sông
Sắc Không Không Sắc người mong vô thường
 
Đáo bỉ ngạn đạt vô tâm
Thôi tôi ở lại vì không quên Tình!
Bờ này nhật tụng Tình kinh
Tâm kinh bờ giác xin dành riêng ai
 
……….
 
[*] Câu chú trong Bát Nhã Tâm Kinh
 
 
PHIÊU BỒNG
 
Sáng nay lòng chợt phiêu bồng
Thấy em đứng đó buồn tanh mặt người
Anh đây sao chẳng mỉm cười?
Thôi anh tự diễn "đười ươi" tấu hài
 
"Yêu đời uống rượu sáng nay
Vừa nâng ly đã chớm say ngà ngà
Chớm chừng đã chợt bỏ ra
Đừng say mút chỉ rầy rà tít mây" [*]
 
Rượu đời vừa uống đã say
Rượu tình vừa nhắp thang mây phiêu bồng
Ta mơ... mơ "lá hoa cồn"
Ta mơ "em mọi" hú hồn "đười ươi"
 
Em còn buồn nữa hay thôi?
Muôn đời ta vẫn cánh bay "chuồn chuồn"
"Chuồn chuồn châu chấu" nhớ luôn
Chăn bò đồi vắng "mơ mòng" chiêm bao [**]
 
Cuộc đời dài có là bao
Phiêu bồng ta hãy... sầu đau làm gì?
 
............
 
[*] Các câu thơ trong Uống rượu yêu đời - Như sương - Bùi Giáng
[**] Anh lùa bò vào đồi sim trái chín - Bùi Giáng
- Những chữ trong "..." là của Bùi Giáng
 
 
TUYẾT RƠI NHỚ MƯA THU
 
1.
Trống tôi một khoảng em nằm
Cô miên chong nến hư không nguyệt tàn
 
Trắng đêm cô lữ tuyết băng
Lạnh luồn một thuở đoạn trường bể dâu
Con chim trốn tuyết khúc đau
Đông về tan tác thu nào nắng thơ!
 
Phai rồi vàng áo lụa tơ?
Cúc khuy nhẹ hở ngọt vừa môi hôn
Ơn ai ngoan đẫm trầm hương
Từng cơn loạn nhip rợn rần thu xưa!
 
2.
Đêm đông chạnh những phiến mơ
Sầu rơi bông tuyết chạm bờ huyễn mong!
Hiến dâng tóc xõa em nằm
Quỳnh hương run điếng ngực rằm mãn khai
 
Mắt đầy bông tuyết bay bay
Cố nhân đâu hở?
Thở dài đêm đau!
"Dáng đào hoa nắng về đâu?"
Vời kia tuyết đổ trắng "màu thời gian"!
 
Ơn em một đóa quỳnh hương!
Mưa thu đêm ấy mãi thường mộng tôi!
Chỉ là huyễn mộng mà thôi?
Tha hương. Cô lữ...
 Tuyết rơi muôn trùng!
 
  
 XUÂN VỀ
 
1.
Một nhành đào khoe sắc
Xuân về rồi phải không?
Chim líu lo ca hát
Trăm hoa rực ánh hồng
 
Mây trắng trời lam bay
Về phương nào ai biết?
Xuân sao lòng thê thiết?
"Đào hoa"... thơ nhói lòng! [*]
 
Cố nhân rồi xa biệt!
"Vó câu vèo qua song"
Lột vỏ từng tờ lịch 
Còn chữ sầu bên trong!
 
2.
Một nhành đào nở sớm
Xuân về người biết không?
Còn đâu thời hoa mộng
Sương tuyết màu thời gian!
 
Một nhành đào khoe sắc
Một nỗi lòng mênh mang
Tha hương đời lận đận
Xuân về lệ lưng tròng!
 
3.
"Chớ bảo rằng vô vọng
Ðêm qua sân… cành mai" [**]
Nhớ thơ sư Mãn Giác
An ủi lòng ai hoài
 
Nhưng được không tôi hỡi?
Sao vẫn tiếng thở dài?!
Xuân về lòng da diết
"Ửng hồng đào hoa ai" [*]
 
...........
 
[*] Ý thơ Thôi Hộ
[**]  Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận/Đình tiền tạc dạ nhất chi mai (Thiền sư Mãn Giác)
 
                                                                                   Nguyên Lạc
 

1 nhận xét:

  1. Đọc bài thơ Ở LẠI BỜ NÀY của Nguyên Lạc, tôi chợt nhớ tới bài thơ HIỂU PHẬT (còn có tên khác là ĐÁO BỈ NGẠN) CỦA Nguyễn Bắc Sơn


    ĐÁO BỈ NGẠN

    Một sớm phiêu bồng qua bên sông
    Bỗng nhiên hiểu Phật cũng đau lòng
    Phật cũng khổ như người khốn khổ
    Cúi đầu quay lại bên này sông

    NGUYỄN BẮC SƠN


    Trả lờiXóa

POST HÌNH HOẶC VIDEO CLIP VÀO Ô COMMENT :

Các bạn chỉ việc copy link hình hoặc link video clip dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ