Trang

Thứ Năm, 3 tháng 12, 2020

CHÙM THƠ “NẮNG” CỦA LÊ VĂN TRUNG


  

NẮNG
 
Sáng hôm nay, trời trong, rất trong
Lòng tôi như một dải mây hồng
Bay trong sương nắng, vương trên lá
Nhuộm xuống vườn xanh, hoa ngát hương
 
Sáng hôm nay, trời xanh, rất xanh
Lòng thơm như một đóa hoa quỳnh
Nhà ai nở mấy nhành lan tím
Hồn tôi ai vẽ mà nên tranh
 
Hình như mùa đông chưa trở về
Hình như tình thu còn đâu đây
Tôi nghe gió hát lời thơ ngọc
Tôi nghe lá reo nghìn âm giai
 
Ai giăng đầy tơ vàng như lụa
Phất phới bay trong nắng lụa là
Em về Áo mỏng Chìm trong mộng
Giọt nắng mùa xưa cũng nở hoa.
                          

NẮNG CHIỀU
 
Sợi nắng tình bay mềm như gió
Không thổi mà rơi nhẹ xuống chiều
Hay áo hoàng hoa chừng mỏng quá
Chập chờn như những cánh thơ bay
 
Mây của hồn tôi trắng ngực hồng
Và mây và nắng cũng thơm hương
Em về hay nắng chìm hư ảo
Hay tóc xưa vùi thơ ái ân
 
Em về mơ tiếp giùm tôi nhé
Những giấc mơ vàng hoa nắng xưa
Cho tôi thấy lại vườn xanh ngọc
Áo chìm trong nắng vàng ươm tơ
 
Em về mơ tiếp cùng tôi nhé
Đừng dỡ dang phai áo lụa hồng
Đừng rơi theo lá chùng trong gió
Để nắng vàng thơm đôi mắt trong
 
Chiều ơi, hãy tỏa đầy trong nắng
Em về đây nhé lòng đang thu
Chiều ơi, chiều mãi, chiều vô tận
Mơ giùm tôi nhé! Nghìn cơn mơ
 
 
NẮNG CHIỀU ĐÔNG
 
Nghe xao xuyến lời của chiều gió rối
Lời của mây về đậu giữa hoàng hôn
Lời của nắng vàng phai tà áo mới
Lời của sương như lệ ngát môi nồng
 
Nghe xao xuyến mùi hương chìm trong lá
Lời của chim ngái ngủ gọi như mơ
Lời của khúc tình xưa về ru rất nhẹ
Lời của nghìn năm ngà ngọc câu thơ
 
Em đâu đó mà nghe vàng câu hát
Chiều mùa đông trải nhẹ nỗi chờ mong
Em đâu đó mà lòng tôi xanh ngát
Tình trăm năm tha thiết bến Trà Giang
 
Nghe câu hát mà lòng tôi ươm nắng
Nắng hoàng hôn vời vợi nắng chiều đông
Em đâu đó mà chiều rơi rất lặng
Chiều rơi vàng thương nhớ giữa mênh mông
 
Tôi ngồi nghe cả đất trời xao xuyến
Bước chân tình xa vắng như chiêm bao
Giọt nắng chiều đông thơm mùi hò hẹn
Dòng nắng tình ơi chảy mãi về đâu.

 

NẮNG CUỐI MÙA
 
Tôi hối hả chạy theo màu nắng úa
Nắng cuối mùa vàng nhuộm bóng hoàng hôn
Nắng của thu xa, nắng của phai tàn
Ôi giọt nắng hay lệ người lạnh giá
 
Tôi chạy mãi chạy hoài trong hối hã
Trong điêu tàn trong rời rã chiêm bao
Ôi giọt nắng của sương mùa xa vắng
Của nỗi niềm nghìn dặm cách xa nhau
 
Giọt nắng buồn phai trên áo lụa nhàu
Nắng cuống quýt trong vòng tay tội lỗi
Nắng hấp hối trong gió lùa tóc rối
Buổi em về nắng nhuộm mắt hoàng hôn
 
Tôi hối hả chạy theo giọt nắng tình buồn
Ôi nắng nhuộm câu thơ chiều tím thẫm
Tôi hối hả, con đường tình lận đận
Giọt nắng buồn như lệ úa trên môi
 
Giọt nắng thu xa vừa rụng cuối phương người.
                                           
 
NẮNG ĐÀ LẠT
 
Nắng trinh nguyên nắng mới tinh
Nắng reo trên lá nắng in bóng người
Nắng vàng hoa nắng hồng môi
Hồn tôi đà lạt nắng cười trong veo
 
Em về ôm nắng về theo
Nắng trôi theo tóc nắng dìu dặt bay
Mắt ai sáng giọt nắng đầy
Nắng vương trên áo nắng gầy đôi vai
 
Trông theo nắng giấc mơ dài
Giấc mơ theo nắng chảy hoài trong thơ.
                          
 
NẮNG HỘI AN 
 
Nắng cũng thơm mùi hương nhớ nhung
Đường phơi áo lụa nắng hanh vàng
Tóc trôi qua phố mềm hoa nắng
Thơ cũng vàng theo nắng Hội An
 
Em đến như mây chợt trở về
Vàng bay theo nắng xỏa trên vai
Nắng lụa như màu da mới gội
Em cầm giọt nắng chảy trên tay
 
Em về như nắng thuở mùa xanh
Nắng thắm môi ngoan ngọt trái tình
Lòng thơm hương nắng, ngon như mật
Em trải lòng reo nắng Hội An
 
Ôm nắng theo chiều nghe Vọng phố
Ôi nắng thơm mùi hương nhớ nhung
Em về hoa nắng vờn trên tóc
Cho sóng Hoài Giang cũng chạnh lòng.
                                
 
NẮNG LỤA MÙA ĐÔNG
 
Quàng một chút nắng vàng thơm hương tóc
Em để lòng bay như gió xuân thì
Em để tình ươm một dòng sương bạc
Vào hồn tôi diệu vợi cánh thơ bay
 
Em cườm chút mây u huyền trên mắt
Và vòng tay ôm lụa nắng đài trang
Tôi nghe nhịp tim đời rung tiếng nhạc
Mười ngón tay nở mười nụ hoa hồng
 
Xâu từng hạt nắng vàng đông lấp lánh
Vòng cổ thơm da thịt ngọc ngà hương
Xin là gió của rừng mơ tóc rối
Xin là sông cho mộng chảy không cùng
 
Tôi ngồi đây gọi Mùa đông! Mùa đông!
Ôi mùa đông mà nắng lụa hoang đường
Em quàng lụa nắng hồn tôi nhé
Nắng nhuộm vàng thơ vàng nhớ nhung.
                                   
 
NẮNG MAI
 
Nắng vội quá, nhuộm vàng hoa hoàng yến
Tôi ngỡ mùa thu vàng áo giai nhân
Tôi ngỡ áo em bay giữa nắng lụa ngần
Ôi nắng sơm hay màu thu ngủ muộn
 
Nắng ủ trong sương muôn màu lấp lánh
Nhớ mắt lệ ngời lấp lánh giọt tình tôi
Nắng níu mây qua gió hát bên trời
Nắng ấm môi thơm mật trầm hương ngọc
 
Từng giọt nắng nở hoa vờn trên tóc
Ôi tóc thiên thần một thuở rối tình xanh
Nắng sớm về tỏa ngát sắc hương em
Hồn ướp nắng mà say nồng cơn mộng
 
Hồn ướp nắng tôi vàng theo áo mỏng
Áo vờn bay, vời vợi áo màu thu
Em có về nghe nắng kể cho nhau
Lời tình tự nhiệm mầu câu nhã nhạc
 
Tiếng em hát hay nắng vàng đang hát
Tôi uống từng giọt nắng ướp hương hoa
Ôi nắng vàng vàng nhuộm cả cơn mơ
Đừng vội quá! Níu màu thu ở lại.
 
 
NẮNG MỚI
 
Thu ơi! Nắng thắm vàng thơm quá
Nắng phả lên màu của nhớ nhung
Nắng rung như thể tà thu mỏng
Nắng hát như môi ngọc chớm hồng
 
Hoa của vườn xanh cũng dát vàng
Hoa vờn lóng lánh giọt sương tan
Nhớ người ôm nắng qua vườn biếc
Nắng tỏa hương từ mỗi bước chân
 
Nắng chảy êm đềm, nắng nhẹ tênh
Người có nghe chăng nắng tự tình
Hồn tôi từng giọt hòa trong nắng
Nắng chảy thành tơ lụa tóc mềm
 
Người có về nghe nhạc nắng rung
Âm giai như gió thổi qua rừng
Như hơi thở của nghìn yêu dấu
Như rượu hoàng hoa đã dậy hương
 
Tôi nghe nắng thắm từng cơn mộng
Theo bóng người về phơi áo thu
Hồn tôi ngào ngạt vườn hoa nắng
Người về cho kịp nắng, về mau.
                            
 
NẮNG MỚI
 
Đừng khóc nữa em ơi
Nghìn dòng lệ
Của nghìn năm
Chảy suốt mấy nghìn năm
Đồng bào tôi ơi
Dù thịt nát xương tan
Xin đừng khóc
Đừng than van
Không cúi đầu khuất phục
Thôi đừng khóc em ơi
Nương nhau mà đứng dậy
Tay tôi đây
Dù lòng em máu chảy
Tay tôi đây
Dù lòng em tan hoang
Hãy nắm tay tôi
Em nhé
Đừng buồn
Lửa đã cháy phía chân trời hy vọng
Biển vẫn ngày đêm cuộn cuồng dậy sóng
Hãy đứng lên em
Gạt lệ Mỉm cười
Ta sẽ trở về như thuở mới hai mươi
Hồi sinh lại đất trời
Gieo mầm niềm tin mới
Hãy lắng nghe tiếng tiền nhân réo gọi
Đừng khóc nữa em ơi
Bình minh
Tràn nắng mới.
                 
 
NẮNG MÙA XANH CŨ
 
Hương nắng còn thơm mùi áo cũ
Rụng xuống hồn tôi mấy giọt vàng
Nhớ xưa tóc rối lùa trong gió
Tình cũng thơm từng sợi nắng tan
 
Nhớ xưa nắng mỏng mềm như lụa
Nắng nhẹ rung như một phím đàn
Ai có về ngang trời Tư Chánh
Nhớ gửi cho tôi giọt nắng tàn
 
Nắng của chiều rơi về cuối phố
Nắng của hoàng hôn vừa sương giăng
Nắng của trăm năm chiều sương úa
Nắng của ngày xanh tình dở dang
 
Ai có về ngang trời Tư Chánh
Giọt nắng tình xưa đã lạnh vàng
Nắng chảy trong hương màu áo cũ
Đã rụng tàn theo nắng phụ phàng.
                      
 
NẮNG NHỚ THƯƠNG NGƯỜI, TÔI NHỚ AI?
 
Ai đem nắng trải xuống vườn tôi
Long lanh từng sợi mỏng tơ trời
Lòng vui theo gió vờn trên lá
Lòng reo theo nắng vàng đang rơi
 
Nắng thắm trên chùm bông tí ngọ
Nắng hôn mà mượt đóa quỳnh anh
Nắng như áo mới ai đầu ngõ
Nắng vẽ hồn tôi lên lá xanh
 
Ngày xưa nắng thắm áo sân trường
Nắng rẽ đường ngôi tóc chải rằm
Nắng chảy vào thơ dòng hương mật
Nắng cười trong mắt, mắt mù sương
 
Ngày xưa có gã si tình lạ
Để hồn tan xuống nắng vai mềm
Rồi vương vấn mãi theo tà áo
Nắng cứ vàng rơi mỗi bước chân
 
Hình như nắng của hồn thu trước
Theo gió phương người về sáng nay
Tôi nạm vào thơ từng giọt nắng
Nắng nhớ thương người, tôi nhớ ai?
                          
 
NẮNG SÀI GÒN
 
Không có mùa thu vàng phai áo lụa
Em cũng vàng ươm nắng thắm Sài Gòn
Từng giọt nắng theo em vào quán nhỏ
Nghe tiếng cười em trong nắng giòn tan
 
Tôi náo nức bay theo từng sợi nắng
Nắng mượt mà trên tóc chảy vào thơ
Nghe thao thiết hồn tôi chìm trong nắng
Em có nhìn thấy nắng ướp trong mơ
 
Xin gửi tình tôi thơm từng giọt nắng
Em về ươm ngà ngọc nắng Sài Gòn
Mai mốt em đi toa tàu chở nặng
Giọt nắng tình phai trên những dặm buồn
 
Không có mùa thu hồng môi mật ngọt
Tình cũng vàng ươm nắng lụa Sài Gòn
Em về. Xa vắng. Quên hay nhớ
Nắng tình tôi từng sợi úa chon von.
                        
 
NẮNG THU
 
Lòng bỗng thơm hương mật
Nắng lụa mềm như nhung
Nắng vàng hoa ngũ sắc
Nắng hồng viền môi thơm
 
Nắng ru tình trên lá
Nắng soi hồn trong sương
Nắng từng chùm rực rỡ
Vàng mùa thu hoang đường
 
Ai vẽ tình lên nắng
Thơ pha màu trong mây
Ai vẽ vào tịch lặng
Bờ vai nắng lụa gầy
 
EM về hay nắng ngọc
Tóc bay chìm trong mơ
Thơ tôi chìm trong tóc
Nắng hay màu thu xưa
 
EM về hay nắng ngọc
EM về hay hoa bay
Nắng hay tình mật ngọt
Chảy mềm trong cơn say.
                
 
NẮNG VÀNG
 
Áo vàng thu! Nắng vàng thu!
Em phơi tình mỏng giữa mù sương tôi
Sương hay da thịt lộng ngời
Hồn tôi tan giữa đất trời bừng hương
 
Thịt da hay lụa hoa vàng
Nở trăm nghìn đóa đài trang mỹ miều
Áo vàng bay! Nắng vàng bay!
Tóc như tơ mỏng chảy hoài trong thơ
 
Mắt là thơ môi là thơ
Vòng tay ảo mộng tương tư hương người
Chim ơi sao ríu ran lời
Hồn mây xưa đã bên trời về chưa
 
Áo vàng mơ! Nắng vàng mơ!
Năm mươi năm chảy qua bờ bến tôi
Giết nhau chi một nụ cười
Cho thơ tôi nở vạn lời tình đau.
                       
 
NẮNG VÀNG THU
 
Nắng vàng thơm như lụa
Trên da tình vừa thu
Nắng ngọc ngà hương sữa
Từng giọt chìm trong thơ
 
Nắng mềm khoe áo mỏng
Nắng hiền ngoan trên vai
Người về như sợi nắng
Bay trong chiều heo may
 
Nắng đan từng phiến nhỏ
Trên tóc mùa vừa xanh
Nắng êm từng bước nhẹ
Nắng pha màu lên tranh
 
Người về tan trong nắng
Hoa vườn tôi tỏa hương
Người về bay trong nắng
Ảo mộng hay hồn sương
 
Ôi nắng mềm da lụa
Xanh mắt tình vừa thu
Linh hồn tôi nắng gọi
Nghìn năm còn tìm nhau.
 
                  Lê Văn Trung

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

POST HÌNH HOẶC VIDEO CLIP VÀO Ô COMMENT :

Các bạn chỉ việc copy link hình hoặc link video clip dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ