BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2019

BÊN NẤM MỒ CON, THƯƠNG CON VÀ LỜI CẦU NGUYỆN THẾ NHÂN - Thơ Phạm Ngọc Thái


       
                                Phạm Ngọc Bảo                                        
                           (7.3.1992 - 22.7.2019) 

     
BÊN NẤM MỒ CON

Ngủ đi con ngoan ! Ngủ đi con !
Chuyện đời coi đã trả nợ xong
Hãy yên giấc mộng ngàn năm nhé
Cha còn bận bịu chút trần gian

Cha ôm nắm đất rắc lên mồ
Đất này đất mẹ. Đất ông cha.
Ấp ủ cho con vào sông núi
Hồn con mai mốt nở đầy hoa

Con sẽ cùng cha tới Tây Thiên
Không về trần nữa, hết ưu phiền
Con đi trả nợ cho cha đó ?
Đã trút lên đầu đứa trẻ ngoan

Kiếp trước đời cha chắc tội nhiều
Kiếp này bố lại phải mang theo
Hỡi ôi, nợ trả còn bao cách ?
Sao nỡ bắt của tôi đứa con yêu !

Con sống cùng cha 27 năm
Nâng như nâng trứng. Ngọc long lanh.
Ngày tháng cha con mình quấn quít
Giây phút ngờ đâu bỗng tan hoang

Món nợ cuối cùng của tôi đây ?
70 xuân sống cõi đời này
Nay dẫu trở thành Thi Nhân Lớn
Tôi trả nợ xong rồi, hỡi Như Lai !?

Con đem đời con gánh cho cha
Tâm cao như núi, dạ bao la
Cha xin Quan Thế Âm Bồ Tát
Đưa con về cõi cực lạc cùng cha

Nắm đất cha đang rắc lên mồ
Ru con yên ngủ giấc tuổi thơ
Đừng buồn con nhé ! Dù chết sớm
Để về Đất Thánh sống thiên thu

Thánh Phật rồi đây sẽ đón cha
Có con theo cạnh chốn Ba Tòa
Cha sẽ bồng con trong trời đất
Nhân gian hương khói... khắp sơn hà...

                      Ngày đắp mộ cho con
                                28.7.2019

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2019

LẼ VÔ THƯỜNG TRONG THƠ TRANG TỬ, NGUYỄN BÍNH, XUÂN DIỆU… - La Thụy


  
                 “Học làm Trang Tử thiêu cơ nghiệp
              Khúc Cổ bồn ca gõ hát chơi”


  LẼ VÔ THƯỜNG
  TRONG THƠ TRANG TỬ, NGUYỄN BÍNH, XUÂN DIỆU…

Tình cờ lướt web, đọc bài Đạo Chích (chương 29, Trang Tử Nam Hoa Kinh), tôi cứ tủm tỉm cười. Trang Tử khá “độc” khi đem “vạn thế sư biểu” Khổng Tử của Nho giáo ra đùa cợt. Hình ảnh uy nghi, khẳng khái “uy vũ bất năng khuất” đâu chẳng thấy mà chỉ còn là hình ảnh lão già tầm thường run như cầy sấy trước hành động hung cuồng bạo ngược của Đạo Chích – kẻ bị cho là “đào tường khoét vách, lùa ngựa bò, bắt cóc vợ và con gái người ta, tham lợi tới quên cả thân thích, không đoái hoài tới cha mẹ anh em, không cúng giỗ tổ tiên”. Đạo Chích vừa mới cất vài lời “cường ngôn” phản bác màKhổng Tử vái hai vái rồi vội vàng chạy ra cửa, lên xe ba lần mới nắm được dây cương vì hoảng hốt, mắt không thấy rõ, mặt tái như tro tàn, ngồi dựa vào cái đòn ở trước xe, đầu cuối xuống, thở không ra hơi”. Trang Tử khéo giễu quá đi thôi! Đạo giáo cùng Nho giáo Tàu cũng “chỏi” nhau ra trò đó chứ!

PHƯỢNG - Thơ Nguyên Lạc


    


PHƯỢNG

Có một mùa xa lắm
Phượng nở đỏ góc trường
Ve reo mừng rộn rã
Từng bước nhỏ thân thương
Líu lo giờ tan học
Rực trắng cả con đường
Mắt liếc dao lá trúc
Chém tim ai bị thương!

Thương phượng rưng mắt đỏ
Người giờ tìm phương nao?!
Vẫn đường xưa lối cũ
Ve buồn tình trốn đâu?!
Dấu chân nào nho nhỏ
Nhói hồn tôi rất lâu!
Lời yêu không dám ngỏ
Nên hằn rõ trong lòng

Chiều nay bên trường cũ
Mười năm rồi phải không?
Mười năm …
Dài có đủ?
Phượng ơi. dù trăm năm!

                  Nguyên Lạc

NHỚ QUÊ - Thơ : Nhã My, nhạc và trình bày : Trần Quang Lộc


          
                    Nhà thơ Nhã My


      

ĐỌC “KHẮC VÀO GIÓ” THƠ TRẦN MAI NGÂN - Châu Thạch


        
                      Nhà bình thơ Châu Thạch


     ĐỌC “KHẮC VÀO GIÓ” THƠ TRẦN MAI NGÂN
                                                                                    Châu Thạch
                        
Trước khi đi vào thơ “Khắc Vào Gió” của Trần Mai Ngân, tôi muốn chúng ta hãy lướt qua một khổ thơ của nhà thơ Thâm Tâm, đã nổi danh từ đầu thể kỷ 19 để có thể cảm nhận sâu thêm về những gì Trần Mai Ngân đã viết trong bài thơ nầy.

Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực!
Mẹ thà coi như chiếc lá bay,
Chị thà coi như là hạt bụi,
Em thà coi như hơi rượu say.

 (Tống Biệt Hành- Thâm Tâm)

CHÙM THƠ MÙA THU - Ái Nhân



ÁI NHÂN

Tên thật Bùi Cao Thế
Đt:0984470914
139- 399- Ngọc lâm – Long biên –Hà nội
TK Bùi cao Thế 10524096395016 Techcombank
Chi nhánh Chương dương – HN


CHỢT THU

Đúng là trời đã vào thu
Xanh trong thăm thẳm gió ru hồn người
Long lanh lên ánh mắt cười
Nắng tô vàng rộm lên vời vợi mây

Lá vàng đánh võng như say
Nàng Thu đỏng đảnh, heo may đùa cành
Chuông chiều run bóng liễu xanh
Mặt hồ như vẽ bức tranh mơ hồng

Gót sen lên lối phiêu bồng
Thoảng hương hoa sữa thơm nồng môi thơ

Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2019

CẢM ĐỌC GÃ KHỜ TRONG “MỘNG MỊ” CỦA NHỤY GIALAI - Đặng Xuân Xuyến


          
         Tác giả bài viết Đặng Xuân Xuyến


         CẢM ĐỌC GÃ KHỜ TRONG “MỘNG MỊ” 
         CỦA NHỤY GIALAI


Khi đưa bài thơ Mộng Mị của nhà thơ Nhụy GiaLai lên blog Trang Đặng Xuân Xuyến, mấy câu thơ đầu đã gây tò mò với tôi:

"Đôi khi tôi mơ thấy em
Cùng đi với một gã khờ
Em tươi xinh hồng má thắm
Gã khờ khệ nệ bầu thơ."

THUYỀN TRĂNG - Thơ Nguyên Lạc


     


THUYỀN TRĂNG

Vời đó phương đoài. mây trắng bay!
Sông sâu. còn ngút lụa trăng dài?
Ta ở phương này. thương nhớ lắm
Thương. những đường quê. thương lắm thay!

Trăng. ở phuơng nầy. sao tối nay
Nửa kia khuyết mất. nửa thuyền say?
Chở. cho ta nhé. sầu ngất ngất
Đổ. xuống sông kia. khúc tình hoài!

Ta. ở nơi nầy. đêm tối nay
Tay. ly rượu đắng. nửa trăng đây
Nửa hồn khuyết mất
Ừ khuyết mất!
Nửa hồn ở lại...
Với ly cay!

Ta ngỡ. đêm dài sẽ hết thôi
Trăng kia. rồi lặn khuất bên trời
Rượu cay
sao chẳng làm say mãi?
Đêm vẫn muôn trùng!
"Mây vẫn bay"!

Nguyên Lạc

NGHĨA KHÍ ANH HÙNG – Đức Hạnh & Thi Hữu


   
               Trần Bình Trọng hiên ngang giữa trại giặc  


NGHĨA KHÍ ANH HÙNG

Oai hùng nghĩa khí bậc cần vương
Thế trận bè Nguyên đã tỏ tường
Đánh diệt phường Mông * gìn lãnh thổ
Khai nguồn nước Việt giữ ngàn phương
Quân thù kính phục lời danh Tướng
Bọn Phỉ nhìn kinh bãi chiến trường
Dẫu tử, không làm vua giặc bắc **
Muôn thời tướng Trọng mãi nồng hương.

Đức Hạnh
02 08 2019

* “Kháng chiến chống Nguyên Mông lần thứ nhất là cách người Việt Nam gọi cuộc chiến đấu của quân dân”

** Trần Bình Trọng để lại tấm gương sáng mãi muôn đời
với câu nói đi vào sử sách, thi ca: “Ta thà làm quỷ nước Nam, chứ không thèm làm vương đất Bắc”


THƠ HỌA:

CHÍ KHÍ DANH TƯỚNG TRẦN BÌNH TRỌNG

Ham chi tước Bắc để xưng vương
Lời thốt muôn xưa rõ tận tường
Danh tướng Trần gia luôn lẫm liệt
Thiên tài Việt tộc mãi chân phương
Phạt Mông, Bình Trọng cười Nguyên tặc
Dẹp Hán, quân dân dựng võ trường
Hơn một ngàn năm xa tít tắp
Vua Nam nức tiếng giữ quê hương

Hawthorne 2 - 8 - 2019

Thứ Hai, 5 tháng 8, 2019

DẠ KHÚC THU - Thơ Nhật Quang


   
                  Nhà thơ Nhật Quang


DẠ KHÚC THU

Sầu dâng
mắt lệ vời xa…
Hoàng hôn tím
loang nhạt nhòa
buồn vơi
Thềm vương 
vàng lá Thu rơi
Mây giăng
mưa đổ
rã rời niềm đau
Phôi pha
ký ức úa nhàu
Rứt ray mãi
nửa đời nhau hững hờ
Cô miên
ru mộng ảo mờ
Đêm nghe trăng vỡ
lặng bờ hoang vu
Trở trăn…
nặng níu tâm tư
Tiếng đêm thổn thức...
giấc Thu chập chờn.

          Nhật Quang

ĐOẢN KHÚC TA PHỤ NHAU CHƯA? - Thơ Trần Mai Ngân


       


ĐOẢN KHÚC 
TA PHỤ NHAU CHƯA?

Cớ sao người lại phụ tôi
Câu yêu nồng thắm thành vôi trắng tình
Cớ sao ... Mình lại trách mình
Lòng vòng, lẩn quẩn bởi hình bóng ai
Bây giờ tan tác vàng phai
Theo con nước chảy chia hai lối về
Phụ nhau... hai chữ dễ ghi
Khẽ khàng thôi nhé, mần chi... vội vàng
Phụ nhau chóng vánh... ngỡ ngàng
Đành coi như chiếc lá vàng vừa rơi !

***
Trách nhau sớm rứa người ơi
Phải chăng yêu nhớ, bồi hồi... vắng tin
Phải chăng ta chợt im lìm
Con tim trống vắng dây bìm bìm leo...?

***
Nhớ người cách núi ngăn đèo
Bài thơ trách nhẹ... bởi điều vu vơ ...
Mà thôi chừng ấy... là thơ
Vỗ về nhau một chút mơ cuối chiều ...

***
Gởi mình man mác niềm yêu
Trăm tương tư với nghìn điều... ngẩn ngơ
Gởi nhờ cơn gió ơ thờ
Gởi qua bến vắng lặng lờ... hồn ai
Gởi qua biển rộng sông dài
Chân trời viễn xứ vọng hoài thuỵ du. 
                 
                                 Trần Mai Ngân

Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2019

EM LÀ THƠ, ANH SẼ LÀ ÂM NHẠC - Thơ Quách Như Nguyệt


      


EM LÀ THƠ, ANH SẼ LÀ ÂM NHẠC

Nếu em là trăng sáng trên trời
thì anh ơi, anh sẽ là gì nhỉ?
Là mặt hồ tĩnh lặng
phản chiếu ánh trăng đêm
hay dòng sông êm đềm
ngắm trăng lên mỗi tối

Nếu em hoa lục bình trôi nổi
Hoa xinh xinh mầu tím tím hiền hiền
Anh … lá ngát xanh kề cận
hay là cành nối kết để hoa tươi

Nếu em cây thông nơi xứ lạnh
thì anh là gì, mặt trời của em ơi!
Em cọp cái, chắc chắn anh cọp đực
Em là mây, anh là cả bầu trời

Em nụ hồng xinh xinh ươm nắng
Anh yêu là bướm trắng tìm em
Nếu em là một ly cà rem
chắc anh ăn ngấu nghiến vẫn còn thèm!

Nếu em… tờ giấy trắng
Anh dấu yêu…cây viết vẽ vời
Em là thơ, anh sẽ là âm nhạc
Hai chúng mình…
hạnh phúc với nhạc, thơ

       Quách Như Nguyệt

BẾN CŨ CHIỀU MƯA - Thơ Đặng Xuân Xuyến


       
                 Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


BẾN CŨ CHIỀU MƯA

Bến cũ, chiều về, con nước động
Líu ríu mưa bay phủ kín dòng
Nước rộng chòng chành con đò nhỏ
Se sắt gió chiều nhuộm sóng xô.

Chiều mưa, 01.08.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

BIỂN CHIỀU ĐỢI MONG - Thơ Nguyên Lạc


   


BIỂN CHIỀU ĐỢI MONG

Nghìn năm vẫn mãi huyễn mong
Bởi em là mộng tôi đành mơ thôi!

Nghìn năm em vẫn xa xôi
Sóng chiều biển vắng. tôi ngồi đợi em
Dã tràng xây mộng đời riêng
Xa kia. trời lặn ưu phiền. trốn tôi!

Em giờ là mộng thật rồi
Dấu chân trên cát biển đời xóa mau
Trong hồn. vẫn dấu chân nào
Trinh nguyên. em vội bước vào tim tôi

Những chiều biển vắng trông vời
Thấy bao tan vỡ mộng đời vụt qua!
Thấy ai. mỏng mảnh lụa là
Thấy tôi. với bóng chiều tà. biển mong!

Chỉ là huyễn mộng phải không?

                                         Nguyên Lạc

ĐỌC “THU TRỞ LẠI” THƠ NGUYÊN BÌNH - Châu Thạch


        
                      Nhà bình thơ Châu Thạch


        ĐỌC “THU TRỞ LẠI” THƠ NGUYÊN BÌNH
                                                           
Đầu tháng 7 âm lịch. Trời đã vào thu. Những cơn mưa đầu mùa làm dịu đi cái nắng oi ả. Buổi trưa, tôi nằm trong phòng lạnh đọc bài thơ “Thu Trở Lại” của Nguyên Bình cảm thấy mình khi thì như hóa thành “mây trắng” bềnh bồng trong ánh “nắng hoang mê”, khi thì tâm hồn như mắc vào “trăm ngàn đường tơ óng” ánh, và khi thì nghe như có mùi “cốm nếp ủ hương sen” tràn ngập trong căn phòng bé nhỏ của mình. Bài thơ nhẹ như gió. Lần đầu tiên tôi đọc một bài thơ thu mà sóng lòng gợn lên rất nhẹ, tâm hồn mát như ngồi trong phòng se lạnh, nhìn ra bầu trời thấy thu về trên “mây biếc gọi mùa sang” và trên những “phiến lá in dấu tình vàng rợi”.

NHỮNG NGÀY KHÔNG EM - Thơ Tịnh Đàm


     
                      Nhà thơ Tịnh Đàm


NHỮNG NGÀY KHÔNG EM

Sớm hôm
Anh vẫn đi về
Không em
Ngày cũng ủ ê...
Một mình !

Áo vàng mơ
Buổi đăng trình
Nào em nhân ảnh
Vọng tình nhớ...
Xưa !

Bồi hồi
Nghe gió ru mưa
Ngỡ lời thầm thĩ...
Em vừa nhắn nhe.

TỊNH ĐÀM
(TP.HCM)

VÔ TÌNH - Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc Đỗ Hải, ca sĩ Ngọc Mỹ trình bày


       
             Nhà thơ Quách Như Nguyệt


VÔ TÌNH

Anh vô tình trách em... vô tình
Biết nói gì, đành phải lặng thinh
Em gặp anh có duyên không nợ
Chuyện chúng mình dang dở, dở dang

Trưa hôm nay nhìn nắng chang chang
Nắng chói mắt nhớ tình ngày cũ
Trưa hôm nay thấy buồn ủ rũ
Lời yêu nào lỡ nói, mênh mang

Trưa hôm nay để hồn đi hoang
Nghe bản nhạc nhớ về dĩ vãng
Thuở mới lớn thẹn thùng, lãng mạn
Tập làm thơ, tình nhẹ mơ màng

*Anh trách em... bảo em vô tình
Còn nhỏ quá, làm sao em biết?
Yêu là gì, sao không tha thiết?
Yêu là gì, là nhớ là thương?
Là anh nhìn, mắt ngọt như đườn
Lời tỏ tình chưa nói….  mà thương!

Yêu là gì, môi đỏ má hồng
Là mong gặp, là thương là nhớ
Là e ấp, giả bộ làm ngơ
Là tình thơ, là mộng là mơ
Tình là gì, sao nhiều trắc trở?
Tội nghiệp em, mới lớn ngu ngơ
Tình đầu tiên hay chẳng là tình?

Anh yêu em, thương tính vô tình
Vì vô tình không biết anh thương
“Bé của anh”, gọi thế vài lần
Vì vô tình không biết anh yêu...

Vẫn mong anh an bình, khỏe mạnh
Đời sống này thoáng chốc qua nhanh

                           Quách Như Nguyệt


      

Thơ: Quách Như Nguyệt
Nhạc: Đỗ Hải
Ca sĩ Ngọc Mỹ trình bày

CÁCH TÍNH TRÁNH SAO XẤU CHO TỪNG VIỆC THEO TÍN NGƯỠNG DÂN GIAN


 


CÁCH TÍNH TRÁNH SAO XẤU CHO TỪNG VIỆC THEO TÍN NGƯỠNG DÂN GIAN

(Trích từ: 1001 KIÊNG KỴ TRONG TÍN NGƯỠNG DÂN GIAN của Đặng Xuân Xuyến ; Nhà xuất bản Thanh Hóa ; 2010)

Các sao xấu là những sao đem lại sự xui xẻo, bất hạnh cho cuộc sống của con người mà con người luôn ở thế thụ động, bất khả kháng. Sự bất hạnh, xui xẻo đó không chừa bất kỳ ai trong gia đình, thậm chí còn ảnh hưởng tới cả dòng tộc. Vì thế, khi tiến hành các việc trọng đại, người ta thường tránh những ngày có các sao xấu hội tụ để cầu may, rước phúc cho con cháu sau này.
Dân gian phổ biến 3 cách tính tránh ngày xấu như sau:

GIAO MÙA, MẮT CÚC, THU SANG - Thơ Ái Nhân



ÁI NHÂN
Tên thật Bùi Cao Thế
Đt:0984470914
139- 399- Ngọc lâm – Long biên –Hà nội
TK Bùi cao Thế 10524096395016 Techcombank
Chi nhánh Chương dương – HN



GIAO MÙA

Giao mùa hoe hoe mắt cúc
Cong mình lá úa đong đưa
Như còn tiếc ngày vồn vã
Ngâu về lã chã… rơi mưa

Em vừa chia tay mùa hạ
Ngang chiều như lạ như quen
Nắng vàng say mèn ngủ nướng
Bên bờ hờn dỗi… bon chen

Chắc là heo may ghen đấy
Lạnh lùng bứt lá trên cây
Giận hờn chợt mưa chợt nắng
Môi hồng da trắng… thơ ngây

Sắc trời trong xanh đến vậy
Long lanh mắt gái không chồng
Đằng đông mặt trời vừa thức
Bồi hồi rưng rức… thu mong

DAO TÌNH 1 - 2 / Thơ Lê Kim Thượng


        
              Nhà thơ Lê Kim Thượng


DAO TÌNH 1 - 2

1.

Tiếng cười khúc khích thơ ngây
Ủ thơm những tháng, những ngày... ngày xưa...
Những ngày vàng nắng, trắng mưa
Những ngày hai đứa sớm trưa mặn nồng
Một thời tình suối, duyên sông
Mảnh mai áo lụa, lưng ong, vai gầy
Con đường Phượng thắm mù say
Vàng mơ nắng lụa, bủa vây Tơ Hồng
Nón nghiêng đổ nắng qua sông
Trời xanh in mắt, bềnh bồng ngất ngây
Thon thon mười ngón tay gầy
Vuốt ve tóc gió, gió bay phương nào
Nắng hôn đỏ ửng má đào
Nắng rơi tà áo, chênh chao bóng hình
Thắm màu huyết dụ môi xinh
Tiếng yêu thỏ thẻ... lời tình vô ngôn...
Ngực thơm hương vị nụ hôn
Mùi tình ngây ngất, bồn chồn, ngu ngơ
Núi đồi thanh khiết, nguyên sơ
Đưa nhau tới cõi mịt mờ... lạc trôi...