BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2018

ANH VỀ VỚI NGƯỜI TA - Thơ Quách Như Nguyệt


    
       Nhà thơ Quách Như Nguyệt


ANH VỀ VỚI NGƯỜI TA

Anh về với người ta
Em nghe lòng buồn bã
Nửa muốn, nửa lại không
Giằng co, nước mắt nhòa

Mình chia tay, tình xa
Ta biết trước thế mà
Sao vẫn âu sầu thế?
Cố nén mà chẳng thể
Thổn thức tuôn dòng lệ

Anh về với người ta
Lần này chắc chắn nha
Đừng chờ phone em nhé
Tình si mê quá chứ
Tình nghìn năm có lẽ
Sao có thể dứt lìa?

Anh yêu hãy nhìn kìa
Đôi chim đang âu yếm
Chúng hạnh phúc thế kia
Như hai ta đang, đã
Thế mà phải chia xa

Anh về với người ta
Tim em quá xót xa
Nó nhói đau quằn quại
Nhưng em muốn thế mà!

Anh về với người ta
Cố gắng anh yêu à
Trăng vô tình vẫn sáng
Hoa vô tình vẫn nở
Mây thờ ơ vẫn trôi
Linh hồn chờ cứu rỗi
Thôi, cũng đành, đành thôi!

Ôi!  Mối tình tội lỗi
Ôi! tình yêu đọa đầy!
Xin hãy tha cho tôi
Một trái tim xám hối!

Quách Như Nguyệt
January 29th, 2018

       

        Nhạc: Đỗ Hải
        Trình bầy: Ngọc Mỹ
        Thơ: Quách Như Nguyệt


      

        Trình bày : Ngọc Mỹ
        Karafun by : Dĩ Vãng Buồn

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018

HIỂU ĐÚNG NGHĨA CÂU HÁT CỦA TRỊNH CÔNG SƠN NHƯ THẾ NÀO? - Hoàng Đằng


        
                        Tác giả Hoàng Đằng


        HIỂU ĐÚNG NGHĨA
        CÂU HÁT CỦA TRỊNH CÔNG SƠN NHƯ THẾ NÀO?

Chiều 19/11/2018 vừa rồi, trời đẹp, một học trò cũ đem xe đến nhà mời tôi – một thầy giáo già “mất dạy” từ 1975 – đi thăm một thầy giáo cũ của em đang bệnh hoạn, già yếu ở một làng quê xa trong dịp ở Việt Nam Ngày Nhà Giáo Việt Nam đang được cả xã hội quan tâm rộn ràng.
Đi xong về, tôi nói với em học trò – gọi là em nhưng đã xấp xỉ 70 tuổi:
- Tối nay, thầy sẽ viết vài dòng về chuyến đi này, đưa lên facebook cho những người thân quen biết.
- Đừng, dạ thưa thầy, đừng! Em học trò cản ngay.
Tôi thắc mắc:
- Tại sao?
Em trả lời:
- Như Trịnh Công Sơn đã viết đó, thầy nờ! “Để gió cuốn đi!”
Tôi hiểu “gió cuốn đi” khác với em học trò của tôi, thành thử, tôi đã đưa lên facebook mấy dòng, đại khái, như thế này:
Trịnh Công Sơn viết trong một bài hát: "Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng! - Hỏi làm gì, em biết không? - Để gió cuốn đi!" Bài hát được hát nhiều trong dịp tổng kết chiến dịch từ thiện của các nhóm, các tổ chức...

XIN CẢM ƠN... - Thơ Quách Như Nguyệt


      
              Nhà thơ Quách Như Nguyệt


XIN CẢM ƠN...

Không đợi đến ngày lễ tình yêu, em mới nói yêu anh
Không chờ đến mùa Xuân mới thấy lòng rạng rỡ
Không cần lễ Giáng Sinh để náo nức, nôn nao
Không ngóng Tết để thấy mình hớn hở                          
Cũng chẳng chờ đến ngày lễ Tạ ơn
Em mới biết cảm ơn những gì mình đang có
Bố mẹ dù đã mất, anh chị em, con cái, quà cáp nhận và cho
Cảm ơn Internet, computer làm đời sống hay ho
Cảm ơn bạn thân quý, người tri âm tri kỷ

Cảm kích lắm, đời sống em thi vị
Cảm ơn nhạc trữ tình
Cảm ơn được ngắm nhìn
Những bức hình tuyệt đẹp

Phải anh ạ, đời sống này… cho em xin cảm tạ
Bầu trời xanh bao la,
Hàng dừa xanh nghiêng ngã
Hàng liễu rũ la đà
Mái chùa rêu cong cong
Áo dài thêu lụa mỏng
Trăng và sao mênh mông
Mây trắng trôi bềnh bồng
Đàn chim bay xoãi cánh…
Cành hoa hồng mong manh

Làm sao mà kể hết?
Em cảm kích từng ngày, biết ơn từng giây phút
Con cảm ơn trời Phật, Thượng đế ở trên cao
Cho còn biết xuyến xao..

Và cuối cùng…
Anh ơi, chẳng quên đâu
Em xin cảm ơn anh
người mà em yêu dấu!

Quách Như Nguyệt

CẦU CÁ, ĐẦU HEO, FINAL, THÚ VẬT - Thơ Chu Vương Miện


       

CẦU CÁ

chỉ còn cung
y ngày tháng cũ
không cầu
vì nước nhiễm độc
cá chết trắng hếu
phơi mình trên bờ sông
toàn là bạn quen
xả bầu tâm sự
vừa trao đổi chuyện thường ngày ở Huyện
chuyện nước không non
xa xa còn vài cánh chim
thăng chài bồ nông
đậu trên cành
ngó mông lung
tất cả đều không có gì ?
ngoài xác cá
cũng không con cua
cũng không còn nghêu
chỉ còn tiếng bõm bõm
rơi đều đều

HOÀI ĐÔNG - Thơ Nhật Quang


        
                Nhà thơ Nhật Quang

HOÀI ĐÔNG

Hanh hanh nắng mùa Đông
Rơi trên bờ vai nhỏ
Long lanh mềm lá cỏ
Nhẹ bước lòng bâng khuâng

Lao xao gió mùa Đông
Mơn man vờn mái tóc
Tình trao trong ánh mắt
Ngỡ đắm miền xa xăm

Chiều Đông ngát hương thầm
Lối xưa giờ quạnh vắng
Hoàng hôn phai nhạt nắng
Sương giăng sầu mênh mang

Em gót buồn miên man
Nơi phương trời xứ lạ
Nghe chuông trầm vội vã
Hắt hiu lời tháng năm.

                   Nhật Quang
                     (Sài Gòn)

HUYỀN SỬ - Thơ Lê Kim Thượng


        
              Nhà thơ Lê Kim Thượng


HUYỀN   SỬ

Một thời… Huyền Sử tình yêu
Một thời… quấn quít sớm chiều đôi ta…                       
                         *
Ngắt cho em cọng Cỏ Gà
Bàn tay đọng giọt nắng tà bâng quơ
Bãi chiều cỏ biếc như mơ
Mắt đen lay láy, ngây thơ yêu người
Môi hôn… rớt giữa nụ cười
Bờ môi nồng ấm… hồng tươi hương Lài
Tóc dài phủ kín bờ vai
Nắng qua kẻ lá nghiêng hai bóng gầy
Áo dài gió cuốn bay bay
Nửa tà lụa trắng... nửa mây bềnh bồng
Như say chén rượu thơm nồng
Tay em mười ngón Xuân hồng đùa vui
Ru em… em ngủ ngon muồi
Ru em… em ngủ say vùi mộng mơ
Hôn lên đôi má non tơ
Hương đồng cỏ nội… tình thơ ngọt ngào
Vườn ai Dâm Bụt ngạt ngào
Vàng tươi hoa Mướp bay vào thiên thai
“Một mai ai chớ bỏ ai
Chỉ thêu nên gấm… sắt mài nên kim…”
Tôi – Em… hai đứa lặng im
Lắng nghe dậy tiếng nghìn chim trên đồi…                 
                            *
“ Ví dầu tình bậu muốn thôi…”
Để Diêu Bông úa… thì thôi… thôi thì…
Tiễn em... từ tạ ra đi
Tiễn tôi... chén rượu chia ly ngàn trùng
Dõi theo từng bước hài nhung
Nghe khua trong gió những cung điệu sầu
Quê người xứ lạ về đâu?
Để buồn dòng nước qua cầu trôi trôi
Yêu em… trót đã lỡ rồi
Những ngày nghiệt ngã, đắng môi lừng khừng
Chim kêu vượn hú chiều rừn
Mây chìm khói lạnh, rưng rưng âm thừa
Hiu hiu… gió thổi ngọn dừa
Mưa chiều Tháng Chín… chiều mưa, chín chiều…                          
                               *
Một thời… Huyền Sử tình yêu…
Một thời… quấn quít sớm chiều đôi ta…

                  Nha Trang, tháng 11. 2018
                        LÊ KIM THƯỢNG

“...” Ca dao

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2018

NHẬM DOANH DOANH - Thơ Linh Phương


         
                           Nhà thơ Linh Phương


NHẬM DOANH DOANH

Tháng này mưa rót thay rượu cạn
Ta thèm em gọi Tướng công ơi !
Buồn bỗng dưng đầy men cay đắng
Biệt bóng mỹ nhơn khuất góc trời

Thơ ta đi hết mùa phiêu bạt
Váy em bay tám nẻo đường thành
Bốn mươi mốt năm Trường An mất
Ta cứ tìm hoài mộng ngày xanh

Em mãi mê vui cùng nhan sắc
Quên mẹ lâu rồi Lệnh Hồ Xung
Buông kiếm ta thành tên thua cuộc
Ẩn dật biển khơi - gió muôn trùng

Mỹ nhơn - mỹ nhơn - ta tấu khúc
Bước ngao du “tiếu ngạo giang hồ”
Xưa nay thiên hạ bao người khóc
Nghe tiếng tiêu sầu - nước mắt rơi

Tri kỷ hồng nhan . Ai tri kỷ ?
Hồng nhan ư . Ai kẻ hồng nhan?
Câu thề chôn dưới chân mộ chí
Mới sém bạc đầu thả tay buông

He he ! Ta vốn thằng kiêu ngạo
Lên xe mơ cưỡi ngựa vi hành
Vết thương đời vẫn còn rịn máu
Em băng bó nhé ! Nhậm Doanh Doanh ?

                                         Linh Phương

LỜI TẠ ƠN GỞI TỚI ĐẤT TRỜI ... - Thơ Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

Kính chúc ngày Tạ Ơn mạnh khỏe, vui tươi, hạnh phúc... đầm ấm!


        


LỜI TẠ ƠN GỞI TỚI ĐẤT TRỜI ...

Tạ ơn Trời cho ta hiện hữu
Tạ ơn người đã bao bọc lẫn nhau
Tạ ơn niềm hạnh phúc lẫn nỗi đau...
... cho khôn hơn và sáng mắt

Tạ ơn người từng gần / từng gặp...
Tạ ơn mưa dầm gió dật xô dạt nghiêng đời
Tạ ơn những dòng nước mắt / những nụ cười
... là bóng tối nhạt nhòa, bình minh ló dạng.

Tạ ơn vũng tối giữa bốn bức tường nghèo ánh sáng
Che chở qua những năm tháng gian nan!
Tạ ơn bạn từng chia nhau từ củ sắn
Nói nhỏ thôi nhe / tai vách mạch rừng!

Tạ ơn ai từng cùng màu áo chiến binh
Khi ngã xuống đồng đội liền đứng dậy
Tạ ơn chiến hào ngăn muôn vàn cạm bẩy
Bởi thế thời đành quay ngựa treo gươm!

Tạ ơn nào may mắm chở che mọi nẻo chiến trường
Giữa chốn lao lung muôn trùng ngách nẻo...
Tạ ơn xứ sở một thời dang tay níu kéo
Nước ngược dòng vẫn vượt đoạn cheo leo!
*
Trước hồn thiêng những bậc tiền nhân khai phóng
Dưới đuốc sáng ngời Nữ Thần Tự Do
Dưới khoảnh đồi nghĩa trang Arlington
Dưới bức tường đá đen ghi danh năm mươi tám ngàn tử sĩ
Tạ ơn là câu niệm mỗi bước chân...!

                                                Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
                                                          11/22/2018
                                            Từ Tung Lũng Hoa Vàng, Cali

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2018

GÁI... MÔNG - Thơ vui của Châu Thanh Thủy


   
                        Tác giả Châu Thanh Thủy

GÁI... MÔNG 1
(Đùa chút cho vui)

Tình cờ gặp một cô... Mông,
Hỏi thăm cô ấy có chồng hay chưa
Cô ấy mới nói rằng: "Xưa...
Hăm bảy năm trước cũng vừa kết hôn.
Nhưng nay đá núi đã mòn
Bởi vì leo mãi cũng chồn bước chân.
Bây giờ đang vẫn phân vân
Lấy thêm lần nữa có cần hay không?
Hay là cứ thế, gái... Mông,
Chợ tình vui vẻ mà không nên... chồng!"

                                        21/11/2017

GÁI... MÔNG 2

Cô Mông năm ngoái vẫn ở không
Vì chẳng ai ưng nên chẳng chồng
Thôi lại cầm dù đi múa hát
Chợ tình đâu đó vớ một ông!

                      21/11/2018
                Châu Thanh Thủy

Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018

NHỮNG LẦN HƠN LÀ GÌ !?! - Thơ Vĩnh Thuyên



                              Nhà thơ Vĩnh Thuyên

NHỮNG LẦN HƠN LÀ GÌ!?

Còn nỗi buồn nào buồn hơn?
Trên con đường dài hun hút
Có chiếc lá thu rơi quay tròn
Mùa xuân nầy chắc cũng không anh!

Còn đêm nào dài hơn?
Đêm lắng sâu nghe tiếng thở dài
Có con chim kêu lạc bầy như khóc
Thân phận một đời nay được mai không

Con đường nào dài hơn?
Anh và em đã từng...
Có gã say nửa đêm ngồi hát
Còn bài ca nào hay hơn!?

Chưa bao giờ em cộng
Những lần hơn là gì!?

             Vĩnh Thuyên

CHÙM THƠ VIẾT VỀ QUÊ NHÀ - Huy Uyên


        
            Nhà thơ Huy Uyên

1- SÔNG QUÊ VÀ EM

Em một mình bên bến sông quê
ngợp lòng mùa vào tháng chạp
qua rồi tháng ngày chìm khuất
tình đi nào có quay về.

Ô-Lâu ngày hoa sim nở
tím mãi tim ai đợi chờ
nguyền xưa kể từ buổi đó
cây đời trút lá tương tư.

Xao chi sông chẻ hai dòng
võ vàng mấy bờ thương nhớ
xa nhau hỏi em buồn không ?
dặm sầu ai đi chia bỏ.

Phai trôi màu chiều xa vắng
bên đồi nhạt sắc hoa mua
suối xô dặm lòng nhịp sóng
trao lại cho ai khi về.

Một mình em với sông quê
đợi chiều mênh mông nắng tắt
người ơi sao nỡ quay đi
thương ai lòng đau muối xát.

Ngờ tình mắt môi chát đắng
đợi sông quê một ngày nao
dỗ lòng chiều đi vắng lặng
tiễn bóng ai xưa qua cầu.

Bên người còn chăng hình bóng
nụ hôn xưa mấy bẽ bàng
trôi đi theo ngày theo tháng
tình giờ trao gởi ai mang.

CHÙM THƠ THIỀN 30 CỦA CHU VƯƠNG MIỆN


       

CHẢ

trời đất có từ bao giờ
xe đạp xe kéo xích lô
ô tô
mới có
trời đất quay hoài
xe chạy hoài ?
-
ôi giấc hồ điệp
giấc Nam Kha
chỉ là mơ
của anh kiết xác
không tiền không bạc
sống hèn chết nhục
y bọ hung
nơi đống cứt

KHẠO KHỜ - Thơ Đặng Xuân Xuyến


       

KHẠO KHỜ

Đêm vào đêm lạnh lẽo
Tôi gặp tôi khạo kh
Lời yêu ghim vào gió
Thả tình trôi hững hờ.

Em thì vẫn quay tơ
Nhử người về mắc nợ
Cả đời em mộng ảo
Một đời tôi lơ mơ

Đêm vẫn đêm là gió
Tôi vẫn tôi ngù ngờ
Em vẫn em ngồi đó
Tình vẫn tình ngu ngơ.

Làng Đá, đêm 11.11.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

ĐỌC “TRẦM TÍCH” TẬP THƠ THỤY SƠN - Châu Thạch


   

      ĐỌC “TRẦM TÍCH” TẬP THƠ THỤY SƠN
                                                             Châu Thạch

Muốn biết nhà thơ Thụy Sơn (Đà Nẵng) vì sao lấy tên “TRẦM TÍCH “ cho tập thơ xuất bản lần nầy thì chắc phải hỏi thẳng tác giả. Tuy thế đọc cái tên “TRẦM TÍCH ” của tác phẩm ta cũng có ý niệm về những gì nhà thơ muốn gởi vào tập thơ này. Nghĩa của chữ trầm tích về vật chất là những gì chìm xuống, lắng đọng lâu ngày trong nước. Nghĩa của chữ trầm tích hiểu theo tinh thần là những gì sâu lắng trong tâm hồn qua năm tháng học hỏi, suy tư và chiêm nghiệm. Trầm còn là sự thanh trong của âm thanh dịu dàng, giúp cho mọi người sống chậm lại để cảm nhận những điều tiềm ẩn sâu xa của nhạc. Vậy thì, với tập thơ lấy chủ đề là TRẦM TÍCH, nhà thơ Thụy Sơn muốn gởi vào đó những tinh túy chắc lọc được trong cuộc sống đã lắng đọng trong tâm hồn mình bấy lâu nay bằng tiếng thơ cô đọng của mình.

VỌNG THẾ NHÂN – Đức Hạnh và Thi Hữu


    


VỌNG THẾ NHÂN
“Tung hoành trục khoán”

Em đi vườn mộng hoa tình nở
Ta thả hồn thơ suối nhạc ngân

EM trải hương lòng vọng thế nhân
ĐI vào biển cả thắm trời xuân
VƯỜN đời sáng tỏ ngời thiên ấn
MỘNG nước công minh đẹp cảnh trần
HOA bướm nồng nàn vui bất tận
TÌNH người rạng rỡ quý vô ngần
NỞ dòng thiện cảm, không gây cấn…
TA THẢ HỒN THƠ SUỐI NHẠC NGÂN.

                                                 Đức Hạnh
                                                15.11.2018

BÂY GIỜ - Thơ Tịnh Đàm


       
                    Nhà thơ Tịnh Đàm

BÂY GIỜ

Bây giờ
Tôi
Một phương trời
Với yêu thương cũ
Xót lời biệt ly !

Ngậm ngùi
Lần tiễn nhau đi
Mắt nhìn mắt
Lệ ứa mi... tạ từ !

Bây giờ
Tôi
Sống trầm tư
Gầy đêm cuộc mộng
Ảo hư cõi tình !

Nào đâu ?
Mơ ước duyên mình
Lối chiêm bao
Đã lẻ hình bóng nhau !

Thôi thì
Gom hết niềm đau
Thả trôi theo sóng...
Xóa nhàu dấu xưa !

Trả người
Có đủ tình chưa ?
Còn nghe
Hồn vọng âm thừa...
Rưng rưng !

TỊNH ĐÀM
(Hóc Môn, TP.HCM)