BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 21 tháng 5, 2020

TÂM NGUYỆN, TÂM VỌNG, TẬN HIẾN - Thơ Lê Văn Trung


        


TÂM NGUYỆN

Tôi xin nở hết một lần
Mùa hoa tôi thưở tình còn đang xanh
Tôi xin làm một dòng sông
Chảy qua em buổi nguyệt hồng đang hương

Tôi
Men ướp rượu tình nồng
Xin em nhung lụa cho lòng ươm tơ.
                   

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2020

NỠM CÁI ĐÈN CÙ - Thơ Lê Phước Sinh


   


NỠM CÁI ĐÈN CÙ

kéo nhau tay nắm lòng vòng
chạy từ bắc lại sang đông
nghênh ngang cờ võng lọng thiếp
thẹn thùng mây nước núi sông
đốt nóng xoay tròn buông xõa
xuýt xoa, con trẻ thiên đàng
khú đế già, Trạng Quỳnh  diễu
- Qua đò xem hát, cồn sông...

                   Lê Phước Sinh

MI THỨ - Thơ Lê Kim Thượng


        
             Nhà thơ Lê Kim Thượng


MI THỨ

Tan trường, sánh bước bên nhau
Đường quê ngơ ngẩn đỏ màu Phượng bay
Chiều nghiêng, nắng đổ vai gầy
Giọt vàng rơi rụng, hoa đầy áo e
Cỏ non đan gót chân mềm
Gió qua kẽ lá nhẹ êm tiếng đàn...
Bến sông, ngồi đợi đò sang
Mưa nguồn nước đục, sông vàng trôi trôi
Hàng mi khép kín bồi hồi
Bờ môi mọng đỏ gọi mời nụ hôn
Tóc huyền óng ả dài suôn
Tay anh mười ngón đan luồn tơ vương
Giọng em “Thưa... dạ...” dễ thương
Môi hoa, hơi thở ngọt hương tình nồng
Trao tôi đôi má nõn hồng
Thiết tha nồng ấm, một vòng tay tiên
Trao tôi rạo rực, hồn nhiên
Cuộc tình thơ dại, ngoan hiền ngây thơ
Những ngày nửa tỉnh, nửa mơ
“Cầu tre lắt lẻo...” đôi bờ nhân gian...                         

Đôi ta “Gãy gánh giữa đàng...”
Còn đây, Một - Dấu - Chấm - Than... chuyện tình
Còn đây một bóng, một hình
Trở trăn, trăn trở một mình riêng đau
Chợ Tình, tìm chẳng gặp nhau
Chỉ còn ánh mắt hoen màu thời gian
Hai đầu nỗi nhớ giăng ngang
Sông đầu, sông cuối... đôi đàng tương tư...
Em đi có biệt, không từ
Đợi chờ héo hắt, đỏ nhừ ngóng trông
Em đi về phía Xuân hồng
Trầu xanh, cau thắm, rượu nồng...Vu quy
Anh đi về phía cách ly
Cung đàn Mi thứ... Nốt Si não nề...
Có người con gái tóc thề
Theo chồng xứ lạ, nhớ về Sông Dinh
Có người con gái đa tình
Giờ thành Cô phụ... một mình ru mưa
Vấp vào nỗi nhớ ngày xưa
Bước chân vô định, đong đưa phận người...                      

                       Nha Trang, tháng 5. 2020
                             LÊ KIM THƯỢNG

NGƯỢC ĐÃI - Thơ Trần Mai Ngân


   
                    Nhà thơ Trần Mai Ngân


NGƯỢC ĐÃI

Trăm năm ngược đãi chúng mình
Long đong hạnh phúc chùng chình chung riêng
Có khi bão tố triền miên
Cùng bơi qua sóng con thuyền chông chênh

Tình yêu ngược đãi mình ên
Dốc sầu trượt ngã mông mênh lặng thầm
Bây giờ ôm mối tình câm
Những ngày hoa mộng xa xăm đã rời...

An vui ngược đãi cuộc đời
Duyên lành một thuở cũng vời vợi xa
Đành thôi cất giấu nhạt nhoà
Để mai nhìn lại tôi còn lãng quên...

Ai xui mình ngược đãi nhau
Cho lòng một vết thương đau đến cùng
Bây giờ dấu cũ mịt mùng
Bây giờ ngược đãi nghìn trùng ngày xưa!

                                         Trần Mai Ngân

GỬI BÁC NGUYỄN BÀNG, ĐA NGUYÊN, VDẬY VDÂY - Thơ Chu Vương Miện


        


GỬI BÁC NGUYỄN BÀNG

tôi với Bác vốn là có cựu
bác trên 8 bó
tôi gần 8 bó
sáng trưa chiều tối lúc nào cũng mệt
nghiền ngẫm hoài cái sự đời
sinh lão bệnh chết
hỡi ôi ?
cái kiếp nhân sinh "tự cổ thùy vô tử"
từ cỏ cây muông thú tới con người
từ cá voi cá nhà táng cá thoì lòi
đến thú rừng sư tử cọp beo tê giác
sống làm sĩ phu không được cái tích sự gì ?
ngoài cái môm ở không nhai đậu lạc
100 năm vèo qua ngang câu hò tiếng hát
cùng trông kèn ầm ĩ rác tai
đèn đỏ cùng xanh từng cặp múa đôi
giữa tối sáng nhà tranh như nhà ngói
lúc nhai khoai lúc xơi cơm bà Cả Đọi
nghiệp với nghề nghề với ngỗng câu cơm
hết gió Bắc phương lại gió Nam nồm
chưa mở mắt đất trời xoay chuyển
những trò hề phường chèo chả mời cũng đến
hết chiến tranh gần lại chiến tranh xa
đang sống làm người được chuyển thành ma
bao đồng lúa biến thành đồng cỏ
bào làng thôn biến thành chiến địa
thú với người sống lẫn vào nhau?
đất nước qúa nghèo biết trốn nơi đâu ?
chốn chốn nơi nơi dầu xôi lửa bỏng
nghề "gõ đầu trẻ" xơi toàn cháo lỏng
nhai hột cơm trộn với hạt ngô
đời lăng nhăng nghe chán thấy mồ
nói tới cùng lui tòan là bố láo
nói cho cùng cũng chỉ là lon gạo
bỏ vào nồi đổ nước nấu thành cơm
cả một đời số kiếp cá thờn bơn
chèn ép mãi muôn đời méo miệng
cả 100 năm đất nước này câm tiếng
không khóc cười mà chỉ biết nhăn răng
chán quá đi xiệc con khỉ đánh vòng
con chó cún con mèo gánh nước
ôi nẻo về của hai ta kẻ sau người trước
nẻo lên thiên xuống địa hai đàng
xín lời chúc lão hữu Nguyễn Bàng
nơi cõi tạm chán vô cùng là chán ?

GIỮA DÒNG - Thơ Nguyễn Thành Tâm


    
                Nhà thơ Nguyễn Thành Tâm
                        (Đại Ngàn)


GIỮA DÒNG 

À ơi, đừng xoáy chiều giang
Đò ngang muộn chuyến ngỡ ngàng rủi may
Cầm câu hẹn ước trên tay
Mà run trước gió mà gầy giữa giông

À ơi, đêm xuống giữa dòng
Đèn không thắp được trăng không sáng trời
Đừng rưng rức nữa gió ơi
Đã xa bên lở phía bồi cũng xa

Cánh cò chấp chới câu ca
Đáy sông phận sỏi còn tha thiết đời
Cỏ cây dỗ ngược kiếp người
Căm căm ta lớn giữa lời ta ru

                                    Nguyễn Thành Tâm

SAU LŨY TRE LÀNG, SẮC HƯƠNG MÀU… NHỚ ! - Thơ Văn Thiên Tùng


    


SAU LŨY TRE LÀNG

Ta tìm lại con đường làng thoáng Hạ
Mỗi bước đi như nặng trĩu tấc lòng
Mỗi khúc quanh từng ngõ rẻ lòng vòng
Đâu đó thoảng… hương nồng mùi rạ mới

Cánh đồng vàng đang hồi vừa chín tới
Cọng rơm ôm từng chẽn lúa trĩu oằn
Là thành quả bao vất vả nhọc nhằn
Để có được ngày mùa như ý nguyện

Chút mùi quê… gió đồng ngai ngái quyện
Sớm Hạ bừng dần nhích ánh hừng lên
Chất bùn nồng hăng hắc ấy chẳng quên
Như món nợ… ân tình người với đất

Tuổi thơ với bao nỗi niềm chất ngất
Mỗi trưa hè đầu cuối xóm đùa chơi
Bày lắm trò từng nhóm một đã đời
Cò cò nhảy - gõ căng - nào đá dế…

Thắng hay thua đan xen đâu có dễ
Lại cãi nhau ầm ĩ dậy đường làng
Lắm bạn bè xóm dưới rủ nhau sang
Chơi ù mọi - trốn tìm… đồng ca hát …

Lũy tre làng xõa mình râm tỏa mát
Là không gian ôm ấp tuổi thơ mình
Là sân chơi đa thức vốn giao tình
Nhưng quá đổi dồi dào ngoài mong đợi

Quên sao được những trưa đồng tắm hói
Cùng tranh bơi từng nhóm nhảy lộn vòng
Con hói làng nguồn nước mát xanh trong
Nước tung bấn… chen nhau cùng ngụp lặn

Cả con hói lao nhao cười đùa bỡn
Quên hẳn trời đang phả nắng như thiêu
Quên thời gian bóng ngã đổ sang chiều
Quên đói mệt lã người đâu cần biết…

Lại cái chuyện sáng trưa hay chập choạng
Bước lần theo tiếng dế vọng xa xa
Từng dấu chân rón rén lắng nghe mà
Tìm cho được thật nhiều con dế mọi

Bấy chuyện xưa… chẳng thể nào kể xiết!
Tuổi hồn nhiên chân đất dẫm khắp làng
Bao nhiều trò đùa nghịch vốn hằng mang
Bao thoáng hạ… đường làng nam nồm ngát

Nay vốn vẫn muôn nẻo đường phiêu dạt
Mãi trong ta chẳng vơi cạn… nhớ ơi!
Bài đồng dao chắp cánh dẫn vào đời
Bên cái lũy… tre làng man mác ấy.

Lũy tre làng êm đềm dìu tuổi mộng
Con dường quê ẩn dấu tuổi thơ mình
Những vui buồn chất chứa trĩu ân tình
Là kỷ niệm dấu yêu - chất vốn sống…

Có một khoảng riêng vốn làm ta xao động
Những suy tư theo dòng chảy tuôn trào
Bao nhiêu là kỷ niệm của hôm nao
Chợt đâu đó lay hồn mình thức dậy…

Một tình yêu - vốn suốt đời mắc nợ
Vẫn mang theo trong suốt chặng hành trình
Chuyện xa xưa - chuyện hai đứa chúng mình
Hằng mơ ước nên đôi… nào chẳng được.

                                 Quảng Trị, 04/6/2017
                             Mai Vân Văn Thiên Tùng

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2020

ĐỜI NGƯỜI TỰA…, DÔNG LUÔN - Thơ Chu Vương Miện


      


ĐỜI NGƯỜI TỰA…

Bóng câu cửa sổ
Đời ong ruồi làm tổ cành cao
Giựt mình tỉnh giấc chiêm bao
Thì ra toàn những tào lao báo đời ?
Khó cũng đó mà cười cũng đó
tuồng tích nào mặt đỏ mặt xanh
thân chim đâu được lìa cành
làm sen thân ở dưới bùn muôn năm ?
mười hai tháng chỉ nằm dưới đất
Nhìn khung trời vằng vặc toàn sao
năm canh gió thổi lào xào
Bên ao bèo với kiếp nghèo nối nhau
Kiếp bò với lại kiếp trâu
Nhai trầu nhả bã trắng đầu nhớ thương

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2020

NHỮNG BÀI THƠ VỀ MƯA - Nguyên Lạc


      


NHỮNG BÀI THƠ VỀ MƯA 

I. Mưa

1.
Tôi hứng giọt mưa rơi
Nếm thử... mùi đăng đắng!
Lòng hình như... nằng nặng?
Quê hương hạn mưa chưa?

Trời bên đó đã mưa?
Anh nhớ em nhiều lắm
Nhớ mưa lăn má thắm
Môi em ướt anh hôn

Xuân nơi này mưa luôn
Mưa... mưa... như trút nước
Không mưa êm... lất phất
Ngày anh biết yêu em

Những cơn mưa thân quen
Thuở nao giờ đã mất
Nụ hôn mưa có thật?
Mưa ướt tóc em tôi

2.
Ngoài trời mưa... mưa rơi
Mưa như ai trút nước
Dội hồn tôi lạnh buốt
Biết nơi nào trốn đây?

Mưa ơi! Thôi ngưng rơi
Tôi nhớ môi xưa lắm
Mưa êm... ướt má thắm
Không dị hợm mưa đây

Mưa. mưa... suốt cả ngày
Mưa ngập đường xe chạy
Mưa mù mịt... tương lai!
Mưa ngăn đường ngăn lối

Chỉ chừa lại một lối
Lối hướng về em tôi
Lất phất nhẹ mưa rơi
Ướt tóc... hôn bối rối

Mưa ơi! Ngừng đi thôi
Mưa buốt lạnh lắm rồi
Tôi ơi! Ngừng đi thôi
Nhớ thêm chi? Đủ rồi!

II. Câu Nói Trong Mưa

Nhớ câu em nói trong mưa
"Em nào có biểu thương vừa thôi nha!"

Nhớ em quá xá quà xa
Mưa đang trút nước... em và câu xưa
Bao năm cứ ngỡ hôm qua
Tình yêu anh giấu bây giờ còn thơm

Tận sâu ngăn kín tâm hồn
Lâu lâu mở khóa... tay ôm tim mình
Nhớ mưa ướt tóc em xinh
Lăn tròn má thắm... uống tình môi ngoan

Bây giờ vẫn nhớ mùi hương
Cơn mưa câu nói có còn không em?
"Em nào có biểu anh thương?"
Thương chi cho lắm? Để vương một đời!

Mưa chi? Mưa mãi không thôi!
Mưa rơi có biết động tôi một trời?
Ngưng đi!
Tôi lạy mưa ơi!
Để tôi đừng nhớ ...
câu người trong mưa

III.  Lời Em Mưa Đó

Mưa ngoài đó vẫn còn mưa mãi
Mưa vẫn hoài có xóa được tình ai
Có xóa được dấu chân gót nhỏ
Mắt môi người hương vẫn khôn nguôi

Mưa ngoài đó vẫn mưa... mưa mãi
Ta một mình lần nữa sầu ai
"Thương lắm chi? Hôn vừa thôi nhé"
Lời tình vui mưa lất phất bay

Có chút buồn tiếng mưa ngoài đó
Có chút giận hờn người đã xa ta
Nhưng thương rất nhiều lời em mưa đó
Làm sao bây giờ? Nhớ có phôi pha?

Gió cứ thổi và mưa cứ mãi
Từng hạt sầu dòng chảy xót xa
Giận. buồn. thương trong ta quyện mãi
Biết khi nào...?
Gió táp mưa sa!

                                             Nguyên Lạc

Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020

ĐÔI CÕI, ĐI ĐI VỀ VỀ - Thơ Chu Vương Miện


        


ĐÔI CÕI

Thân Việt mà đầu lại ở Ngô
 Chiết Giang ờ ngó lại Giang Tô
Đêm đêm sóng vỗ duềnh Thượng Hải
Mà hong đời bạc kiếp thương hồ

Mưa gió phong trần đời lưu lạc
Lưng còng năm tháng nắng cùng mưa
Sóng vỗ bao thời lên bãi cát
Mà sao lòng biển vẫn chưa vừa ?

Ôi những chiếc thùng không còn rượu
Ngỗn ngang trôi nổi chả bến bờ
Dòng thô tiền chiến nào đâu đó
Sót lại trong hòn “Cô gái mơ”

THƯƠNG ĐỦ MẤY NGHÌN NĂM – Thơ Nguyễn Thành Tâm


   
            Nhà thơ Nguyễn Thành Tâm
                            (Đại Ngàn)
            
                         
THƯƠNG ĐỦ MẤY NGHÌN NĂM

Ôm em đi
Giữa muôn ngàn xa cách
Vết thời gian đỏ mắt những ngược dòng
Ta nợ ta những khuyết đầy hư thực
Có góc nào không xước vết trầm luân

Hôn em đi
Giữa muôn vàn nghịch lý
Đáo hạn tình tự thuở hồng hoang
Ta nợ quên bao lần trở lại
Bàn tay này, chúa khắc vết làm tin

Có lẽ nào
Thử thách đến nghìn năm
Bát canh "Mạnh Bà" xa xót
Nhìn nhau cam lòng cách biệt
Ta nợ ta mâu thuẫn những an bài

Có lẽ nào
Chỉ chạm thơ thôi
Mạnh mẽ bên đời chỉ toàn câu chữ
Chẳng dám mở lòng, nghiêng rơi do dự
Ta lại chờ - nguyên vẹn một hồi sinh

Ôm em đi
Thương đủ mấy nghìn năm
Đừng uống hết bát canh khi qua dòng sông ấy
Đêm nay sen đẹp bên hồ. Ta hẹn lại
Chờ nhau - một kiếp nữa - luân hồi!

                                       Nguyễn Thành Tâm

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2020

NHÀ THƠ NGUYỄN KHÔI - Thơ Chu Vương Miện


        


NHÀ THƠ NGUYỄN KHÔI

Trần ai khoai củ
Theo bước chân Tây Tiến
Quang Dũng Thượng Lào
Mừng Lát Mường Hoa Mường Tè
Đồng Văn Mèo Vạc
Quê hương H’Mông Miêu Mèo
Người sau kẻ trước
Ruột tượng địu gạo nặng hai vai
Khiêng pháo qua đèo Tà Lặc
Thở dốc dở sống dở chết
Than “đời như con củ kak”
Giữa Sơn La và Lai Châu
Sương sớm vùng Châu Mộc
Sốt rét ngã nước
Bụng ỏng da chì
Chín đi về một
Rải rác biên cương mồ viễn xứ  “thơ QD”
Một thủa một thời nằm gai nằm đất
Cơm nắm muối vừng
Măng giang măng tre măng trúc
Vài năm về lại quê nhà
Lại leo qua đèo Ta Lặc
Vừa mệt
Vừa khát nước
Vừa khóc

                            Chu Vương Miện

NHỮNG BÀI THƠ TỨ TUYỆT CỦA NGUYÊN LẠC


       
                      Nhà thơ Nguyên Lạc


NHỮNG BÀI THƠ TỨ TUYỆT

1. Tím Cả Đoạn Trường

Sương rơi trắng cả con đường
Em rơi tím cả đoạn trường trong anh!
Tinh đầu sương khói mong manh
Nhân sinh dâu bể nỗi lòng trăm năm!

2. Nụ Cười

chợ đời gom nhặt sân si
lên chùa vấn Phật có gì đổi cho
mĩm cười hai chữ âu lo
về nhà mẹ hỏi ... Cười to thế à

3. Căn Bệnh Tình Yêu

Tình yêu căn bệnh lạ lùng
Ai mà nhiễm phải không khùng cũng điên
Điên thì ta hãy cứ điên!
Yêu thì ta cứ! Không tình sống chi?

 4. Tội Cho Qua

Gió lay rụng trái mù u
Giận ai bậu nói đi tu cho rồi?
Tội cho qua lắm bậu ơi!
Bậu đi tu chắc sự đời qua xong!

5. Cuộc Tang Thương

Chim quyên khản cổ khóc trùn
Anh hùng mạt vận lên rừng đốt than
Khói than che mất trăng vàng
Nhân sinh thống hận cuộc tang thương nào

6. Đêm Độc Ẩm Bên Hồ

Huơ tay khuấy bóng trăng vàng
Sao nghe tâm buốt vô vàn nỗi ai
Ngâm câu "đoạn thuỷ " vẫn hoài [*]
Nghiêng bầu uống cạn thở dài hư không!
...

[*] Trừu đao đoạn thủy thủy cánh lưu/ Rút dao chém nước, nước càng chảy mạnh (Lý Bạch)


7. Tiếng Vọng Chiều

Hắt hiu trĩu nặng tà huân
Ngút xa não vọng lũng ngàn câu thơ
"Nghìn năm mây trắng hững hờ"
Có không tâm động bến bờ tử sinh

8. Hoa Tím Bằng Lăng

Bằng Lăng hoa tím tôi về
Tìm em chỉ thấy lời thề đã phai
Đâu xưa áo trắng tóc dài ...?
Mùa hè sao lạnh tím ai nỗi lòng!

9. Quỳnh Mơ

Đêm em về với tôi
Đóa quỳnh mãn khai đợi
Hương quỳnh ngọt đẫm môi
Để ngày đừng mong đợi

10. Quên Chưa?

Níu tay người hỏi thu phai?
Thưa em thu đó vẫn hoài thu xưa!
Níu mây trời hỏi quên chưa?
Xuân thu hương sắc đủ vừa trăm năm!

                                       Nguyên Lạc