BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Huy Uyên. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Huy Uyên. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2018

EM ĐI LÂU RỒI ƠI TIỂU-VÂN ! - Thơ Huy Uyên


       
           Nhà thơ Huy Uyên


EM ĐI LÂU RỒI ƠI TIỂU-VÂN !

Nửa khuya ngồi quán vơi ly rượu
Đáy cốc bóng em bỗng hiện về
Ai một mình lang thang ngoài phố
Tôi đăm mắt buồn xót tái tê.

Hát mãi bên tôi khúc nhạc lòng
Bao năm lận đận tình chia biệt
Em giờ có còn nhớ tôi không ?
Còn lại đêm nay hề say khướt.

Bên sông đìu hiu đò cùng quán
Bãi cát hoa vàng đọng thêm sầu
Từng hồi cú rúc nghe buồn thảm
Tình người cạn dốc bể nương dâu.

Quanh quẩn quán nghèo đâu lối về
Thôn xóm mù sương đêm lãng đãng
Cầu tre nối nhịp con sông quê
Đám rong buồn dạt trôi quanh quẩn.

Em xưa mộng tưởng cùng con phố
Còn nhớ xa xưa lửa đạn của một thời
Nổi trôi ép vào tim bầm máu
Quê nhà đành đoạn cuộc chia thôi !

Câu hát quẩn quanh quán vắng tênh
Bơ vơ buồn bước chân ngày tháng
Em đi lâu rồi ơi Tiểu-Vân !
Biển đời đoạn lìa câu xa vắng.

Quán khuya vàng bay từng khói thuốc
Giọng buồn của tượng cháy tâm-can
Về đây gói mảnh đời xuôi ngược
Mắt cay se đốt cuộc tình buồn.

                              Huy Uyên

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2018

MỘNG NGƯỜI ÔM LÊN NÚI, LẦN QUAY LẠI SÀI GÒN, PHỐ NGỦ PLEIKU, DI CHÚC TÔI !!! - Thơ Huy Uyên


           
                                 Huy Uyên


MỘNG NGƯỜI ÔM LÊN NÚI

Tháng giêng mùa sim nở
Biếc tím tận cuối đồi
Chiều sương rơi giọt áo
Nghiêng che vai em tôi !

Ngày em quay trở về
Sầu gởi theo bóng núi
Chập chùng sương bóng mây
Tôi một đời đứng đợi.

Mái nhà ai un khói
Ai đang thổi cơm chiều
Bên đồi sim chiều tối
Lá bên đường liêu xiêu.

Làng quê êm thanh-bình
Đêm sao trời lấp lánh
Có hai mái đầu xanh
Tim rộn ràng hò hẹn.

Đồi sim đêm trăng tỏ
Nước mắt người vây quanh
Ai một đời xa mãi
Đăm đắm nhìn lặng thinh.

Hoa tím chiều xa xưa
Trên đồi ai còn đứng
Hoang trôi đi không về
Chôn sâu từng kỷ-niệm.
Mộng người ôm lên núi...

Thứ Ba, 14 tháng 8, 2018

CHÙM THƠ HUY UYÊN VỀ QUẢNG TRỊ (tt)


 
                  Nhà thơ Huy Uyên


QUẢNG TRỊ, HẸN MỘT NGÀY VỀ

Không về đâu ơi người em Quảng-trị
biền biệt xa quê góc bể chân trời
ai bỏ đi giọt lệ tình cố-lý
để tháng ngày hoài mãi với chơi vơi.

Đã tới vụ mùa phải không em gái
nụ cười xưa còn lại chút ấm lòng
một người đi, đi hoài đi mãi
để rồi ai ở lại đợi chờ, trông.

Chiều về em có ngồi lại bên sông
nhớ ai xưa mà vọng-sầu-cố-xứ
mai độ vào xuân chín nụ
hỏi anh có về, có nhớ em không ?

Đường về Hải-lăng ngập ngừng mây kéo
phố Đông-hà nghiêng mấy quán chợ buồn
qua Cam-lộ tình mây trôi mấy nẽo
để ai đi mà hát khúc Triệu-phong thôn.

Không về đâu ơi người em Quảng-trị
mai xa người theo nổi nhớ quê-hương
em có đứng bên đường
đợi anh về không nhỉ ?
từ lúc nắng lên cho tới chiều buông.

Ơi em gái quê có trái tim thật buồn
bao năm chờ người đi không trở lại.

Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2018

EM CÒN Ở LẠI BÊN SÔNG - Thơ Huy Uyên


    
           Nhà thơ Huy Uyên


EM CÒN Ở LẠI BÊN SÔNG       
    
1-
Từ ngày Nguyện còn ở lại
người về ôm kín thương yêu
lòng xưa ai đem ra trải
bơ vơ cánh nhạn kêu chiều.

Sẽ là chiều đi không tới
đợi người qua sông quá buồn
mõi mắt tìm đò qua vội
mùa hè đã chết bên sông.

Nguyện,ta gọi hoài gọi mãi
bóng em giờ quá xa xăm
giữa tim ta ngàn dấu đạn
bên gốc cây già sương giăng .

Em còn nhớ chi đời ta
dặm lòng theo người em gái
hẹn hò thôi khuất ngày xưa
em đi lấy chồng đi mãi.

Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2018

TÌNH NGƯỜI EM GÁI LA GI - Thơ Huy Uyên


   
                  Xóm dừa bên sông Dinh (thị xã La Gi)



TÌNH NGƯỜI EM GÁI LA GI

Tình người em gái La-Gi
Đậm dấu chân người về Sông Phan
Xóm Ba-Đăng tháng năm chài lưới
bao ngày mưa bấc qua làng
những cánh buồm căng gió thổi.

Em, tình cô gái nghèo bến đợi
chợ chiều quang gánh mẹ sớm hôm
biển hát khúc tình
em chưa hề nói
thương anh !

Anh hẹn về làng biển Tân-Lang
tắm mát dưới hàng dừa Phước-Lộc
ngọn bấc xưa thổi đượm mối tình
vẫn nước lớn nước ròng trắng màu sóng bạc.

Đã quên cánh buồm "triều-phiên-hải-giác" (*)
Khe-Gà anh ngày bỏ lễ, ta qua
lời nguyền hóa đầu xanh chớm bạc
cùng bên nhau vui chuyện quê nhà.

La-Gi rộn rã năm tháng phố-phường
nặng tình bao người xưa đất cũ
những con còng chở gió vào xuân
thầm thì Hàm-Tân hoa xoan tím nở.

Ngày em về lao xao hoa lá
dịu dàng hai má em hồng
sông Dinh chảy về đâu ngọt dòng tôm cá
bên đường xuân đợi, chờ, mong.

                                              Huy Uyên

(*)
 "Phong táp sơn yên truyền pháo hưởng
 TRIỀU PHIÊN HẢI GIÁC trợ bề thanh!"

Tạm dịch: 
Gió giật sườn non rền tựa súng
        Súng dồi góc biển trống âm vang!

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2018

LAGI - ANH, EM… MÙA GIÓ BẤC / Thơ Huy Uyên


   
               Vòng xoay Tân An, thị xã La Gi


LAGI - ANH, EM… MÙA GIÓ BẤC

Tôi bên em mùa gió bấc về
La-Gi một trời sương lạnh
Quán rượu đêm nay vắng giọng cười
Rừng đồi một mình thơ thẩn.

La-Gi biển, cỏ cây hoa lá
Tháng giêng qua Tân-Lý quê xưa
Dốc dài cát bay tình biển đợi
Ngày Đồi Dương em vội quay về.

Sóng xao tình tôi ở lại sông Dinh
Em chèo thuyền ra Hòn Bà xanh ngắt
Đứng Kê-Gà chôn nhớ vào tim
Ầm ào sóng vỗ.

Đêm một mình La-Gi thức dậy
Đi bên em biển một giọng cười
Bên cầu xưa em còn đứng đợi
Chợ cùng thuyền tôm cá miền quê.

Ngồi "Phố Đá" quán cà phê giọt sương
Bên hồ dạ sầu từng đám cỏ
La-Gi gió thoáng nhẹ hơi đêm
Em đi bỏ tôi
ở lại một mình.
Ngàn đời sau La-Gi mong chờ.

                              Huy Uyên

Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2018

QUÊ CŨ - Thơ Huy Uyên


        
           Tác giả Huy Uyên


QUÊ CŨ
          
Em quay về với biển xanh cát trắng
tà áo người bay theo bóng trời chiều
đã qua thời mưa trên đồi không kịp nắng
tóc em dài che khuất một miền yêu.

Qua Bến-hải bạc lòng với Hiền-lương
về Đông-hà, Điếu-ngao cay tình bánh ướt
lên Dakrong mấy nhịp cầu treo lối đường mòn
trao tim cho người mà quặn đau từng bước.

Khe-sanh chiến-trường
bao người ngã xuống
đạn bom Dốc-miếu, Cồn-thiên
về Cửa Tùng chiều muộn
phi lao sóng vỗ
cát thầm thì ngủ sương.

Mùa hè phố pha màu bụi đỏ
những cột đèn Gio-linh vàng mờ
đã lâu quay về quê cũ
xa rồi Trung-lương ngày tháng năm xưa.

Bỏ tình lại cho ai đường 9
qua rồi ngày cũ hẹn hò
hỏa châu rơi soi đường ra mặt trận
bước chân đi quên hẹn cả lối về.

Người một thời chung đò qua sông
về quê cũ lòng đau muối xát
máu hờn căm theo cuộc chiến điêu tàn
nơi chiến trường xưa điêu linh còn mất.

Gởi lại người bao đoạn sầu buổi trước
đứng bên sông nước mắt chảy cùng sông
qua rồi bao tháng ngày xuôi ngược
quê ơi xa xót mãi trong lòng.

                               Huy Uyên
                                 (1995)

Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2018

KÝ ỨC VỀ QUẢNG TRỊ - Huy Uyên









Bút danh: Huy Uyên
Tên: Lê-Sinh
Học Đại-học Văn-Khoa Huế
Thơ trên bán nguyệt san Văn từ 1969.
Khởi-Hành, Thời Tập, Thời Nay...     


1-
 THỜI MỚI LỚN

    Ở giữa làng là xóm chợ. Bên cạnh đường quốc-lộ vắt ngang. Mùa đông về trên những chòm hoa sầu đông đứng lặng lẽ.
 Ký ức trong tôi với những tháng ngày hai buổi đi về. Chiếc cầu sắt bắc qua sông và một chiếc cầu xi-măng bên dưới đã gãy nhịp từ thời Pháp thuộc. Con sông Ô-lâu hiền hòa chia hai xóm,nước êm đềm chảy qua bốn mùa yên ả. Những bờ tre làng rợp bóng soi mình trên mặt nước trong xanh.
 Lòng cứ nhớ mãi về những mùa đông làng xóm chìm ngập một màu trắng xóa vì cơn lụt. Những chiếc thuyền bơi xuôi ngược giữa đại dương nước mênh mông. Nước bạc màu đến bất ngờ, nước tuôn vào sân, vào nhà rộn vang những tiếng bì bõm khi lội trong nước. Làng trên xóm dưới gọi nhau í ới.
Mùa xuân đã đến ngoài hiên và nước vẫn ngập đầy vườn. Đâu dó tiếng nghé ọ trên cánh đồng vàng mùa bội thu.Tiếng hò đối đáp rộn ràng trong mùa gặt. Tiếng kẽo kịt của những chiếc đòn gánh nhún nhảy trên những đôi vai người nông-phu. Những bát nước chè xanh bốc khói bày ra trên sân với đêm đập lúa. Những ông già rung rinh chòm râu bạc khề khà nhấp chén rượu đầu mùa.