BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đoàn Giang Đông. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đoàn Giang Đông. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 2 tháng 8, 2018

NHỚ... - Thơ Đoàn Giang Đông


   


NHỚ...

Từ độ ấy em về Phương trời lạ.
Nắng Thu vàng vương nhẹ gót chân em
Tiếng còi tàu đêm sân ga phố thị
Cứ dội vào làm nỗi nhớ đêm đêm...

Cũng ngày ấy biết em còn nhớ nữa.?
Mùa mưa nào hai đứa bước chân về
Ta lạy trời cơn mưa Chiều cứ đổ
Dưới tán dù ta trút cả hồn mê

Cũng ngày ấy anh về trong thương nhớ
Chiều Hạ buồn ngồi nghe tiếng ve ngân
Gom nắng Hạ anh gửi về Phương nớ
Một chút thôi thương nhớ bỗng vô ngần

Cũng ngày ấy anh kiếp nghèo thi sĩ
Mấy dòng thơ ngồi viết dưới trăng Thu
Trăng Và thơ vẫn còn vương thềm cũ
Mà em thì đi mãi chốn Sa mù.

                             Đoàn Giang Đông
                               Mùa Thu 2018

Thứ Hai, 18 tháng 6, 2018

CÓ NHỮNG CUỘC TÌNH - Thơ Đoàn Giang Đông


        
          Tác giả Đoàn Giang Đông


CÓ NHỮNG CUỘC TÌNH

Truyền thuyết xa xưa kể lại rằng :
Nơi đây đồi núi cảnh sơ hoang
Cồng chiêng bộ tộc cùng sinh sống
Lãnh địa từng nơi rất rõ ràng

Ào ào ngọn thác DAMBRY
Đổ xuống tận sâu tựa âm ty
Nước mắt của người em thiếu nữ
Khóc vì thương quá mối tình si !!!

Đến đây khe núi LANGBIANG.
Trưa Hạ lưa thưa nắng nhạt vàng
Nhớ lại cuộc tình đầy nước mắt
Của đôi bạn trẻ vỡ Tình tan

Có lẽ nơi đây bao gái trai.
Hẹn hò nhau đến ở nơi này
Rừng sâu khe suối hoang thanh vắng
THUNG LŨNG TÌNH YÊU mãi đến nay.....

Chuyện tình xưa ấy còn lưu lại
Vọng mãi thời gian với núi rừng
Nhắc nhở người đời nên giữ lấy
Tình Yêu ngăn cấm. Hãy xin Đừng...

          Đà Lạt - Lâm Đồng, 6/2018
                  Đoàn Giang Đông

Thứ Tư, 16 tháng 5, 2018

RỒI MỘT SÁNG - Thơ Đoàn Giang Đông


  
                 Tác giả Đoàn Giang Đông

               
   RỒI MỘT SÁNG

   Rồi một sáng dừng chân bên quán nhỏ.
   Lòng bâng khuâng thương nhớ một người
   Em đã đến Và trao nhau từ độ ấy
   Để đêm về thao thức đếm sao rơi

   Đêm đứng ngắm bầu trời cao rộng
   Nghe tiếng đàn xa réo rắt ngân
   Từng bước chân dẫm lên lá rụng
   Ngỡ chân em nơi ấy quay về

   Về đây một tối bên khe vắng
   Uống chút sương Thu dưới suối trăng
   Phía Bản bên kia nhen ánh lửa
   Âm thầm ta với núi đồi hoang

   Thôi từ muôn kiếp lỡ làng
   Tháng ngày giấc mộng trăng vàng đêm nay
   Bàn Tay đan lấy bàn Tay
   Hoang vu một cõi mộng say đường trần.

                                    Đoàn Giang Đông